Vẫn vang vọng thành nhiều lần trong khu rừng, hắn biết hắn đã bị lộ!
- Hắn làm theo bản năng thu mọi thứ vào trữ vật hắn biết nếu không mau lên thì sẽ cố ma thú cấp cao sẽ tới, mà có cố săn thêm cũng không được, chim sợ cành cong ma thú cấp thấp sẽ ẩn nấp mất!
- Trong khi hắn đang nhanh chóng thu gom con mồi cuối cùng, bỗng đồng tử của hắn co rút lại!
- Hắn cảm thấy một đạo kình khí đánh tới sau lưng hắn, hắn vội sử dụng tối đa thân pháp, Hư Hoá Không Gian( Tàng hình và miễn toàn bộ công kích) và Ảo Ảnh Mê Tung Bộ nhanh chóng nhảy sang một bên!
- Hắn quay lại nhìn vào vật đã công kích mình, mồ hôi lạnh ứa ra,hắn đang nhìn thấy cái gì đây, sao thứ này lại tồn tại!
- Một con rắn lớn màu tím, trên thân tràn đầy tia điện chớp,lân phiến nhiều màu,trên một chiếc vảy,nó có một cặp sừng như hưu,có hai cái râu cá trê,cái miệng há lớn có4 chiếc răng nanh, thay vì hai cái như rắn bình thường, đôi mắt dọc đặc trung của loại rắn, nó cao khoảng 30m bề ngang thon dài, sau lưng nó có một giải lông như bờm ngựa kéo xuống tận đuôi, ( ma thú cấp 7 biến dị) nó nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy khinh bỉ cái miệng mở to, cái lưỡi dẹp đưa ra nuốt vào bắt đầu nói một thứ ngôn ngữ kỳ lạ!
- Nhân loại, né được một chiêu của ta, coi như ngươi có bản lĩnh, để xem ngươi cô thể né được mấy chiêu nữa, ngoan ngoãn làm mồi cho bổn nữ vương!
- Tuy hắn không hiểu thứ ngôn ngữ mà con rắn đó nói, vì nó là Long ngữ, nhưng những câu mà nó nói lại được truyền tới linh hồn hắn không hiểu không được!
- Hắn dùng tinh thần lực truyền ý niệm tới con rắn tự xưng là nữ vương kia!
- Xin kính chào nữ vương bệ hạ, ta không có cố ý đi vào lãnh địa của ngài, tất cả đều là hiểu lầm, mong nữ vương bỏ qua,ta có thể trả lại những con mồi này lại cho ngài, chỉ mong ngài để ta được rời đi!
"tuy hắn nói thế thôi, chứ lòng hắn hỏi thăm tổ tiên 18 đời con rắn chết bằm này một loạt, giao ra ư, nữ nhân của ta ăn bằng cái gì sống"- Làm sao ngươi có thể nói chuyện với ta? Tại sao trên người của ngươi lại có khí tức của đồng loại chúng ta?
- Hắn nghe thấy thế, cặp mắt liền xoay chuyển nghĩ, " cmnó chứ mình cả mấy tháng nay chỉ ăn vài con Ma Trư ( heo) vài con Ma Ngưu ( Trâu) và vài con gà rừng vài con nai, nhớ là không làm thịt hay đánh chết rắn cơ mà,"
- Thưa Nữ Vương bệ hạ, xin người nói rõ hơn được không, ta làm sao có khí tức cao quý của ngài được, ta chỉ là một con người thấp kém làm sao có thể như lời ngài nói được!
- Hừ ta nói là Long Khí trên cổ ngươi kia, cái dây chuyền đó ở đâu ngươi có? "nó nghi hoặc nhìn Hắn "
- Hắn nhìn lên cổ mình thấy sợi giây chuyền trên cổ "Từ bé được Long Lão tặng cho, chưa một lúc nào rời người "
- Hắn cầm sợi dây chuyền giơ lên, ý người nói là cái này?
- Con rắn tham lam nhìn chăm chú vào vật trên tay hắn nói!
- Nhân loại mau giao thứ trên tay ngươi cho ta!
- Nó vừa nói vừa lao tới cắn vào người hắn!
- Hai mắt hắn híp lại, cmnó giám tấn công lão tử, không muốn chiến với ngươi, nhưng ngươi đã muốn ta liền chiều!
- Hắn giơ khẩu súng bắn tỉa hạng nặng kia lên cầm chắc bằng hai tay, nhắm vào mắt con rắn, bắt đầu bắn Đoàng Đoàng hai viên đạn bay ra khỏi nòng,lao về phía con mắt rắn!
- Nó thấy vật thể lạ bay tới nó nhanh chóng nhắm mắt lại, keng keng hai tiếng kim loại va vào nhau vang lên!
- Hắn nghĩ thầm cmnó nát rồi, làm sao mà ngay cả đầu đạn làm bằng tinh thiếc lại không xuyên qua nổi da nó!
- Nó thấy một nhân loại nhỏ bé mà giám tấn công nó, nợ giận sôi người! Gầm lên, nhân loại đang chết, ta phải nuốt sống ngươi!
- Nó há chiếc miệng rộng lao tới!
- Hắn cười khẩy "Há miệng to ra, để tạo cho ngươi vài viên kẹo đồng nào", hắn ngắm chuẩn, rồi từ từ xiết cò súng bỗng (Cạch) một tiếng, dmnó hết đạn, Phương Phương án B (Chạy) "....."
- Thế một màn truy đuổi giữa người và rắn bắt đầu!
- Sau nửa ngày chạy trốn, làm một khoảng rừng thành bình địa, hắn không biết làm bao nhiêu kế dễ cắt đuôi nó nhưng vẫn bị nó bám dai như đỉa, không có Ảo Ảnh Mê Tung Bộ thì hắn đã bị nó nuốt vào bụng không biết bao nhiêu lần rồi!
- Hắn tìm tòi trí nhớ, " nếu mình nhớ không lầm rắn là động vật máu lạnh, nên gặp lạnh sẽ ngủ đông vậy nếu đóng băng con rắn cái này lại thì sẽ thế nào nhỉ?
- Đang nghĩ thì mốt đạo lôi điện đánh tới!
- Hắn liền văng tục, đmm con rắn cái chết bằm, mi hung dữ như thế nên giờ éo có tới một con rắn Đực làm chồng, dù ngươi có là Nữ Vương Xà thì cũng mãi mãi là một Lào xử nữ mà thôi! Cứ ở đó mà chờ một thằng ngu nào đó tới rước đi nha, hi vọng lúc đó ngươi không quả già!
- Nghe được những lời hắn nói, con rắn rít lên, như mèo bị giẫm phải đuôi,như xát muối vào nỗi đau của nó, nó gầm rú lên nói!
- Bổn nữ vương cô tên, không phải là con rắn này rắn nọ,Ta tên la Mễ Lôi Kỳ, Bổn nữ vương không muốn có nam nhân, vì bọn chúng không xứng với ta, ta có một nửa Chân Long Huyết Mạch, với giòng máu lai tạp của bọn chúng mà cũng đòi đánh chủ ý với ta, đánh không lại ta, nghĩ cũng đừng nghĩ làm nam nhân của Bổn Nữ Vương!
- Đầu hắn nổi lên mấy đạo hắc tuyến nói
- Tên ngươi là Mễ Lôi Kỳ, hèn gì ngươi nóng tính như thế, ta mới đầu mới nghe ta tưởng ngươi tên ngươi Mình Tới Kỳ chứ?
- Mình Tới Kỳ con rắn đó lẩm bẩm! "Hắn nghe thấy vậy xém nữa lăn ra chết vì cười ".."!"Hắn nói!
- Cái tên đó rất hợp với ngươi a!
- Cuối cùng nó cũng đã hiểu những lời hắn nói là gì, nó điên cuồng công kích mặc kệ sống chết, muốn đánh cho hắn tan xương nát thịt nó mới vừa lòng,giờ nợ không nghĩ tới việc nuốt sợi dây chuyền đôi nữa, nó giờ chỉ nghĩ dùng lôi điện đánh nát cái con cá luơn lẹo này, cứ mỗi lần công kích thì hắn lại biến mất xuất hiện ở nơi khác, lại còn giám nói cái tên cao quý của nó là.x.x.x..x. khiến nó trong suốt mấy ngàn năm tu luyện tức giận sôi máu như vậy, phải đánh hắn nát ra tuơng! Nó mới thỏa mối hận này!
- Hắn cười nói, mi nổi điên lên như vậy ta nói đúng rồi hả, thôi điều xâu hổ đó của nữ nhân, ôi ta hiểu ta hiểu mà, mi bớt nóng giận đi, nội tiết dễ mất cân bằng, nội tiết mà không đều không tốt cho sức khỏe của ngươi đâu!
- Con rắn đó nghe và dùng Long Ngữ truyền thừa dịch và hiểu tất cả những gì mà hắn nói, giờ nó đã chính thức nổi giận càng lúc càng tăng tốc đuôi theo hắn!
- Hắn cười xấu xa, không thể hiểu được, tại sao mình lại xem con rắn lớn này như người vậy nhỉ, sao cảm giác trên người nó rất dễ chịu rất gần gũi với mình vậy nhỉ?
- Chạy đuổi nhau nửa ngày trời, cuối cùng mặt hắn xuất hiện một cái hồ lớn!
- Con rắn kêu to bằng tinh thần lực, nhân loại ngoan ngoãn chịu chết!
- Hắn cười xấu xa! " không biết ai chết trước ai đây " Rồi lao thẳng về phía cái hồ nước! Con rắn lớn cũng bơi trên mặt nước đuổi theo và không hề biết rằng, mình đã bị tính kế, và đây là lần đầu tiên và duy nhất bị bại bởi một người nam nhân,cũng là lần đầu tiên phải chịu khuất phục!
- KếtChương