Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 164: Nói chuyện với tiểu bạch!




Lúc này hắn nói chuyện với Tiểu Bạch hắn hỏi!

“ Muội thu được bao nhiêu tiểu đệ vậy? ”

- Tiểu Bạch ngoan ngoãn trả lời hắn rằng!

“ Long Ca Ca, từ hôm chia tay huynh tới giờ, nhờ sự chỉ bảo của huynh, muội đã thu được khoảng 3000 tiểu đệ, mỗi tên yếu nhất cũng là Ma Thú Nhị Giai ( Công kích bằng Võ Phách Nhân loại) còn khoảng hơn 500 tên là Tam Giai, còn tứ giai thì chỉ có 5 tên chịu theo muội à,còn những tên khác không để muội vào mắt ”

A - Long cười truyền tinh thần lực nói!

“ Thực lực muội đang yếu, bọn chúng là tứ giai mà chịu theo muội như thế là cấp mặt mũi cho muội lắm rồi”

Hừ...!!! Một tiếng, Tiểu Bạch bất mãn nói!

“ Long Ca không biết thôi, trong khu rừng này có một con Yêu Vương rất lợi hại, nó nắm quyền khống chế cả khu rừng này, nên dù bọn chúng có muốn theo muội, nhưng mà vì sợ con Yêu Vương kia nên không giám ”

A - Long nhíu mày hỏi?

“ Nó có làm khó muội không? ”

- Tiểu Bạch tinh thần hơi giao động nói!

“ Muội và nó từng sử dụng khí thế giao phong qua, tuy muội chưa đối đầu chính diện, nhưng muội có thể cảm thấy huyết mạch của nó không thua kém gì muội,muội có thể cảm nhận được huyết mạch thần thú ở trong người nó ”

A.- Long kinh ngạc nghĩ!

« Không ngờ ở trong mấy khu rừng này lại có Yêu Vương huyết mạch thần thú, thật là ở đời lắm chuyện không thể ngờ được mà»

A - Long lại hỏi!

“ Muội và hắn giao phong, kết quả thế nào ”

- Tiểu Bạch linh hồn trong đầu A - Long run giữ dội nó nói!

“ Muội thua..!! ”

“ Muội thua như thế nào ”

- Tiểu Bạch thở dài nói!

“ Muội gặp nó khi đang cùng các tiểu đệ thu gom thảo dược để chế ra Yêu Linh Đan như lời ca nói, trong lúc vô tình muội sử dụng tinh thần lực dò xét,nào ngờ phát hiện ra hang động ẩn náu của nó, muội đưa tinh thần lực vào dò xét vừa thấy nó, chỉ cần một cái liếc mắt của nó tinh thần lực của muội bị đánh tan ”

- Nghe thấy Tiểu Bạch nói thế lòng hắn nổi lên muôn ngàn sóng giữ hắn nghĩ!

« Tiểu Bạch nay đã là Linh Thú Tam Giai trung kỳ, lại là Linh Thú, Linh Thú lại chuyên về công kích tinh thần lực, nhưng mà tinh thần lực của Tiểu Bạch mạnh như vậy, mà bị một cái liếc mắt liền bị phá hủy, phải như thế nào kinh khủng »

A - Long hỏi Tiểu Bạch!

“Tiểu Bạch nè! Muội hôm đó có bị hắn làm khó gì không ”

- Tiểu Bạch nghe thấy A -Long quan tâm, nó vui mừng nói!

“ Nó hình như đang bị thương, hôm đó nó không truy sát muội, chỉ sử dụng tinh thần lực công kích muội thôi ”

A - Long lo lắng hỏi!

“ Muội không sao chứ? ”

- Tiểu Bạch nói!

“ Muội chỉ bị tổn thương một chút thôi a,huynh không cần phải lo, mà lúc nãy tinh thần lực của huynh bị sao vậy, như kiểu bị người nào bóp méo ấy ”

A - Long nhíu mày hỏi!

“ Bóp méo là sao? Huynh không rõ ”

Tiểu Bạch Trả lời!

“ Từ khi muội lên Tam Giai, muội đã được tiếp nhận truyền thừa của tộc muội, trong đó có nhắc tới chuyện y như huynh lúc nãy, nhưng thứ này chỉ xuất hiện trên người cường giả từ thời viễn cổ trọng sinh mà thôi”

A - Long hỏi!

“ Viễn cổ trọng sinh là gì ”

Tiểu Bạch lúng túng trả lời!

“ Muội cũng không rõ nữa, truyền thừa của muội chưa đầy đủ, chắc khi nào muội lên Tứ Giai thì sẽ đầy đủ hơn ”

A - Long nghe thấy vậy chán nản không thôi, thì lại nghe Tiểu Bạch nói!

“ Muội chỉ biết rằng, những người có hiện tượng như huynh, chỉ là một phần tàn hồn của siêu cấp cường giả được đi vào luân hồi, và trọng sinh đặc biệt là khi một phần tàn hồn trọng sinn đó gặp được những thứ trước đây của tàn hồn đó, có thể là một vật, một ai đó, thứ mà in sâu trong tâm hồn kẻ đó, thứ mà hắn chết đi nhiều năm cũng không thể quên được,khi chết một phần vào luân hồi còn 1 phần chấp niệm ở trong vật đó ”

A - Long nghe thấy thế lòng thêm lạnh lẽo, hắn rùng mình, nhìn qua Phong Thải Vận đang ở một bên hắn hỏi Tiểu Bạch!

“ Vậy trong truyền thừa của muội có nói, nếu linh hồn đó gặp phải những thứ mà tàn hồn tạo thành chấp niệm gặp bản thể đã luân hồi thì sẽ như thế nào không, ví dụ như đoạt xá trọng sinh chẳng hặn,hoặc là.... ”

- Tiểu Bạch cũng có thể cảm nhận được sự lo lắng của A - Long nó nói!

“ Long Ca không phải lo đâu, huynh không bao giờ bị đoạt xá được đâu ”

“ Tại Sao?? ” A - Long hỏi lại!

- Tiểu Bạch thật thà trả lời A - Long mà không hề giấu diếm gì nó nói!

“ Có thể huynh không biết, cái tàn hồn tạo thành chấp niệm ấy, khi gặp bản thể trọng sinh sẽ lập tức tan biến, bởi vì chấp niệm của nó đã hết, nó chỉ có một thứ duy nhất chính là truyền lại ý niệm cuối cùng vào đầu của bản thể, nó giống như một ký ức đã quên của chủ thể mà thôi, nó không gây hại gì cho huynh, không những không hại mà còn giúp huynh có được ký ức năm xưa cũng giúp tinh thần lực về mặt linh hồn mạnh hơn nữa,dù sao thì cũng là chấp niệm của cường giả đinh cao một thời mà ”

A - Long thở dài một hơi, nhưng trong lòng vẫn bất an nói!

“ Tiểu Bạch muội có nói huynh không bao giờ có thể bị người Đoạt Xác, muội nói như vậy là sao? Hay là ta hiểu lầm ”

- Tiểu Bạch bình tĩnh nói!

“ Huynh không biết Hỗn Độn Thần Cách trong đầu của huynh là gì sao?”

A - Long cười khổ nói!

“ Huynh mà biết thì hỏi muội làm gì ”

- Tiểu Bạch không hỏi nữa, nó nói!

“ Hỗn Độn Thần Cách là do một siêu cấp cổ thần tạo ra, trong truyền thuyết, có nhiều truyền thuyết nói rằng, Cổ Thần đó được người đời gọi la Quân nhưng tên thật là gì, thì không một ai biết, người ta chỉ biết rằng trong một trận chiến cuối cùng Quân đã bị thương nặng, trước khi trút hơi thở cuối cùng, Quân đã tách linh hồn mình ra, sau đo Cổ Thần tên là Quân đó sử dụng sinh mệnh lực, linh hồn lẫn vô sô máu huyết tàn hồn của kẻ địch lẫn đồng đội đã hy sinh, và tạo ra một Hỗn Độn Thần Cách!

- Sau khi tạo ra thứ đó,ngay lập tức liền bị ném vào một cánh cổng gì đó, để tới một thế giới khác để tìm kiếm một đường sinh cơ, nhưng đó có phải là sự thật hay không thì không rõ, chỉ biết một điều rằng, thế giới này bị Thiên Địa dè ép, cũng một tay do Cổ Thần Tên Quân tạo ra để chống lại thứ gì đó, còn những chuyện về sau chắc chỉ có chờ truyền thừa, có hay không về sự tích vì Cổ Thần Tên Quân thì muội không biết, muội chỉ biết rằng, Hỗn Độn Thần Cách sẽ thôn phệ tất cả linh hồn nào muốn đoạt xá hay chiếm giữ nó, nhưng vì sao nó làm như thế muội cũng không biết nữa!

Kết Chương