Lão lại thấy, con gái lão ôm lấy một bên cánh tay của lão, nhẹ nhàng lay động, từng thanh âm thanh thuý dễ nghe từ trong cái miệng nhỏ xinh của nàng nói ra,khiến lòng của Lão Giả mềm đi
- Lão hít một hơi thật sâu, như làm ra quyết định thật lớn nói!
“ Con gái à, con đã lớn rồi, cũng có những chuyện con nên biết ”
- Lão trước khi nói ra câu này, lão đã suy nghĩ rất kỹ rồi!
« Con gái lão đang còn trẻ, nhưng cũng có vài phần nhan sắc, lại được tuổi trẻ tài tuấn trong tộc để ý tới,dù sao lão thông minh nhưng thân phận lại là một tên ở rể, cũng may có mẹ của Chu Anh để mắt tới, nên lão mới có ngày hôm nay, nếu không lão bây giờ chỉ là một tên nông dân quèn, hàng ngày thắp nhang cho vợ đã mất của lão,nay lão đã 60 cũng mới chỉ có một đứa con gái nhỏ năm nay mới 16 này thôi »
« Nhờ lấy được mẹ của Chu Anh,lão mới có ngày hôm nay, mẹ con bé cũng mất sớm, con bé tuy không có mẹ, nhưng con gái lão tính tình rất cương liệt y như mẹ nó, ghét ác như cừu lại liên tục từ chối những tên hoa hoa công tử trong tộc đó, làm cho bộ mặt của những tên đó mất hết, làm bọn chúng sinh hận, âm thầm gây khó dễ, lão vì yêu thương con gái nên chịu tí trách phạt cũng không sao,nhưng lần này thật sự lão không có cách nào khác để xoay chuyển nữa »
- Lão sầu não nói!
“ Cha nói, Chu Gia có lợi, không phải chúng ta,bởi vì, chúng ta ở trong tộc đắc tội quá nhiều người, dù tên kia có sống hay chết, thì chúng ta cũng phải gánh tội thất trách, nhẹ thì trục xuất, nặng thì... lão nói tới đây dừng lại nhìn con gái đang cắn môi, hai mắt đỏ lên nhìn lão ”
- Hai mắt Chu Anh nay đã chảy xuống hai hàng lệ châu, nàng cũng biết cha nàng nói đắc tội nghĩa là cái gì nàng nói!
“ Phụ Thân, có phải là do con không ”
- Lão giả cười ôn hoà nói!
“ Không phải lỗi của con, là cha không tốt, không thể đem cho con một cuộc sống tốt hơn ”
-Chu Anh lại nói!
“ Phụ Thân, hay để con gả cho một trong những tên đó, chắc là có thể mở ra một đường sinh cơ”
- Lão Giả mỉm cười, xoa đầu con gái,ánh mắt ôn hoà, ánh mắt người cha nhìn con gái nói!
“ Con gái a, dù còn có hy sinh thân mình, thì ta cũng không thoát được một kiếp này, ta tuy cả đời làm việc lỗ mãng, chưa từng làm được điều gì tốt đẹp cả, nhưng điều tốt đẹp nhất đời ta, chính là con đó, con gái yêu quý của ta,ta không muốn vì ta mà con phải hy sinh hạnh phúc cả đời của mình, hứa với ta không nhắc lại chuyện này nữa ”
- Chu Anh được Chu Dương hai tay lau hai hàng lệ trên má, nhưng Chu Anh vẫn căm hận nói!
“ Chỉ tại cái tên Hắc Ma kia, nếu không phải hắn đem tới cục đá xui xẻo đó, chúng ta đâu ra nông nỗi này ”
- Lão giả cười!
“ Con gái a,đừng trách Hắc Ma công tử, cậu ta không đem tới thứ đó cũng không có liên quan gì cả, nếu không có cậu ta, thì chúng ta không sớm thì muộn cũng bị hãm hại và rời khỏi Chu Gia thôi, chỉ là vấn đề về thời gian thôi con gái a,ta còn phải cảm ơn cậu ta,nếu không có cậu ta thì cha con chúng ta đã không còn đường sinh cơ”
- Chu Anh vẫn tức tối, lão giả nhìn thấy hai má đã phồng lên vì tức giận của Chu Anh, lão nhéo hai má của nàng nói!
“ Con không được hận Hắc Ma công tử, vì cậu ta chẳng có lỗi gì cả, chúng ta chỉ là người mua,còn cậu ta là người bán,hai bên thương lượng với nhau giao dịch sòng phẳng mà, không những không được hận, mà thậm chí cha con chúng ta,còn phải năn nỉ cậu ta giúp đỡ nếu không chúng ta khó qua khỏi kiếp nạn này ”
- Chu Anh hỏi!
“ Giờ chúng phải làm những gì ”
- Lão im lặng nửa ngày trời rồi nói!
“ Để ta soạn một bức thư, con phải tận tay giao cho Hắc Ma công tử, nếu không chúng ta khó bảo toàn mạng trong tay cậu ta”
- Chu Anh lại hỏi!
“ Không phải cha vừa nói, cậu ta chính là đường sinh cơ của chúng ta sao, sao giờ lại khó bảo toàn mạng trong tay cậu ta được ”
- Lão Giả xoa đầu con gái nói!
“ Tới lúc đó thì con sẽ biết thôi, con nhanh đi mau đuổi theo còn kịp, đưa bức thư này cho cậu ta, mạng của ta và con đều nằm trong một lời nói của cậu ta ”
“ Thế còn cha thì sao ”
« Ý bảo, vì sao lão giả lại không đi cùng »
- Lão giả cũng hiểu ý con gái, lão nói!
“ Ta còn có chút chuyện cần sắp xếp, mau đi nhanh đi ”
- Thế là Chu Anh mặc một bộ quần áo khác lẻn ra ngoài bằng cửa sau liền rời đi, tìm A - Long
Còn vào lúc này, tại Triệu Thị Đấu Giá Trường, cách đó không xa,một nam tử trung niên đang ngồi uống rượu trên bàn, và nghe thuộc hạ báo cáo, lại từ bên ngoài bay tới một con chim bồ câu đưa thư, một tên hạ nhân nhanh chóng lấy thư ra xem, rồi tới trước mặt nam tử trung niên này
- Nam tử Trung Niên này, tên là Triệu Hoài An, là một mạch khác dòng chính của Triệu Gia, ông tổ của Triệu Hoài An, tên là Triệu Hoài Nhân, là anh em ruột với Triệu Thiên, thuộc nhất mạch Khác với Triệu Hoài Nhân, cũng vì năm xưa khi cạnh tranh chức gia chủ thất bại, đang chuẩn bị nhận được chức gia chủ thì Triệu Hoài Nhân bị bệnh lạ mà chết đi!
- Khiến nhất mạch Triệu Hoài Nhân bị Triệu Thiên đè đầu cưỡi cổ, nhất mạch Triệu Hoài Nhân luôn căm hận nhất mạch Triệu Thiên, bởi vì nào đó, triệu thiên đã sử dụng thủ đoạn giết chết em trai mình là Triệu Hoài Nhân, nên mới có thể lên chức gia chủ này, sau khi lên chức gia chủ,!
Triệu Thiên ra sức chèn ép nhất mạch của em trai đã chết của mình, tới đời Triệu Hoài An, cũng may hắn có thiên phú tu luyện, nên mới được làm quản lý của một tiệm đấu giá nhỏ ở Hoả Viêm thành này, hắn thầm thề chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ báo thù nhất mạch đáng ghê tởm kia!
- Khi đọc được bức thư được bồ câu đưa tới, Triệu Hoài An phá lên cười nói,không biết là thẹn quá hoá cười, hay là cười trên sự ngu si của Chu Thị đây!
“ Giỏi cho một cái Chu Thị, giám nghĩ thủ đoạn tính kế ta, muốn gắp lửa bỏ tay người đây mà ”
- Một tên quân sư thân tín với Triệu Hoài An, tên là Võ Minh thấy hành động khác lạ của Triệu Hoài An liền hỏi!
“ Bẩm chấp sự, có chuyện gì mà ngài lại cười như thế ”
- Triệu Hoài An không nói gì đưa cho Võ Minh, Võ Minh xem xét một hồi trầm lắng một hồi lâu rồi nói với Triệu Hoài An!
“ Chấp sự muốn giải quyết chuyện này thế nào ”
- Triệu Hoài An không nói gì, chỉ mỉm cười, giơ tay làm ra thủ thế một cái đao rồi chém xuống, khi thấy Triệu Hoài An nhìn hắn cười Võ Minh biết là Triệu Hoài An muốn nghe ý kiến của hắn, nên hắn nói!
“ Người này, không thể giết, Chu Gia đã muốn mượn tay ta đắc tội tên này, sao chúng ta không tương kế tụu kế với bọn chúng ”
- Triệu Hoài An, lông mày thả lỏng ra, thu lại nụ cười chết chóc của hắn, hắn hỏi!
“ Ngươi muốn làm như thế nào ”
- Thế là Võ Minh ghé vào tai Triệu Hoài An nói thứ gì đó, xong cả hai đều nở nụ cười đắc thắng, liền sai người đi làm ngay, còn A - Lòng thì đang vui vẻ đi chơi khắp nơi quanh Hoả Viêm thành, không hề biết là vì hắn mà khối kẻ đã tính đủ loại kế sách đối phó hắn mà nhức đầu không thôi!
Kết Chương