Editor: Đèo/ Đào
***
“Bạn nhỏ à, vào mua ủng hộ bác với.” Một ông chú cả người cẩu thả ngồi ở quầy hàng cách tôi vài bước, tùy tiện vươn chân chặn giữa đường mà dụ dỗ tôi mua hàng.
Tôi đi về phía trước vài bước, đi tới quầy hàng của ông ta, nơi này tuy tiếp giáp với lối ra vào phiên chợ, cũng chưa đến mức vị trí không còn, nhưng lạ ở chỗ cái sạp này lại trực tiếp bày bán mặt hàng trên đất, có chút đột ngột.
Bên trên tấm lót bằng cây đay là lẻ tẻ mấy quả trứng gà, cùng với một ít hành tím và cà chua, trước mặt là bản giá niêm yết. Tôi nghi hoặc, suy đoán là hàng nát còn dư, định nâng bước muốn đi thì ông chú lập tức mở miệng giữ lại.
“Đừng đi vội mà bạn nhỏ, hàng của chú đây đều là hàng mới hết, tuy dư lại không nhiều lắm, nhưng chắc chắn là hàng mới, cháu muốn mua bao nhiêu hột! Ta bán rẻ cho cháu nên cháu mua một ít đi.”
Tôi ngẫm nghĩ, không ngờ giá lại rẻ đến vậy, gật gật đầu rồi cẩn thận chọn từng quả, lúc này Lam Lam đang ngồi trên đầu vai nhìn vào chủ sạp bằng đôi mắt trống rỗng. Ông chú đang nhiệt tình với tôi, bỗng nhiên cau mày chuẩn xác mà nhìn chằm chằm vào Lam Lam, miệng không ngừng mấp mấy nói gì đó. Tròng mắt Lam Lam toả ra ánh quang yêu dị, ấn đường giữa mày càng thêm đỏ rực, như thể đang nhiếp hồn* ông ta. Trận chiến nhanh chóng kết thúc, ông chú lấy tay che ngực lùi về sau mấy bước.
*Gọi hồn người chết về.
Hắn rất mạnh, ông chú không chút kiêng kỵ Lam Lam ở đây, nghiêm túc nhỏ giọng nhắc nhở tôi: “Ấn đường của cháu đang biến dần thành màu đen, hẳn là do tên yêu quái kia làm, cháu vạn nhất nên cẩn thận. Trừ khử hắn càng sớm càng tốt, hắn hiện tại đã mạnh như vậy, đợi thêm một thời gian nữa, tất cả sẽ không thể vãn hồi được nữa.”
Tôi cười thầm sự vô tri của ông chú, sao có thể nhầm lẫn giữa thảo dược và cỏ dại chứ, còn ở trước mặt tôi làm ra vẻ huyền bí, tuy rằng tôi chỉ mới ở cùng Lam Lam có một ngày, nhưng tôi tin chắc hắn sẽ không hại tôi. Ngoài mặt nói tuỳ tiện hai ba câu, rơi vào tai Lam Lam lại là gợn sóng lớn dữ dội.
Người trên đầu vai rơi vào trầm mặc, tôi cũng không nghĩ nhiều. Về đến nhà thì đầu vai đã nhẹ hơn một chút, hắn nóng vội trực tiếp chạy vào gian phòng.
Đem thịt mới mua xử lý đơn giản, tôi bắt tay làm thịt kho tàu, trứng gà đánh ra làm canh trứng cà chua. Tôi nhớ kỹ nội dung tờ giấy hướng dẫn, bày ra một đôi bát đũa cùng với một cái ghế, sau đó kêu bà nội ra ăn cơm.
Bà nội tiến vào nhìn thấy trên bàn có ba chiếc chén, bèn thở dài một hơi, không chút che dấu kiêng kị, bưng đồ ăn ra ngoài ngồi.
Tôi thật không thể hiểu nổi, bản thân mang Lam Lam về để giúp cho cái nhà này được may mắn hơn thì cớ gì họ lại phải trốn tránh chứ, báo ứng hay trừng phạt thì tự tôi sẽ gánh, dẫu sao thoạt nhìn tiểu tử ấy rất dình người.
Tôi ăn cơm được một lúc mới phát hiện ra Lam Lam vẫn chưa ra tới, nếu hắn không muốn ăn thì ít nhất cũng nên ngồi vào bàn. Tôi đẩy cửa phòng ra, liền thấy Lam Lam ngồi bên cửa sổ, nửa thân hắn đều lộ ra ngoài, ánh mắt có chút ảm đạm, khiến lòng tôi đau xót.
“Làm sao vậy Lam Lam, bên cửa sổ nguy hiểm lắm, mau vào trong đi.” Tôi duỗi tay muốn ôm hắn, đây là thứ sẽ giúp cho tôi có được tiền đồ sáng lạn, tôi đến lấy lòng hắn. Nhưng hắn lại cự tuyệt tôi, đẩy tay tôi ra. Tôi nghĩ nghĩ sau đó đi ra ngoài lấy ly sữa bò vô, đưa cho hắn. Thấy tôi trở lại hai mắt hắn sáng lên, nhưng lại u ám đi xuống, xoay người đi.
“Sữa bò còn ấm, em mau uống đi.” Tôi đưa qua, lại bị hắn đánh đổ. Tôi rốt cuộc có chút giận, là một người tham mê hư vinh, ăn không hết khổ, cho nên mới thỉnh hắn về, nhưng không có nghĩ là tôi sẽ ép dạ cầu toàn*. Đang muốn phủi tay rời đi, nháy mắt hắn liền từ trên cửa sổ nhảy xuống, kéo lấy góc áo cô.
*Chiều một cách miễn cưỡng, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
“Chị đem ta triệu hồi, thì không được phép không cần ta.” Phản ứng đầu tiên của tôi là nghi hoặc sau đó mới lờ mờ hiểu ra. “Chị sẽ không làm vậy, chị chỉ nói cho có lệ với chú ấy, em không thấy bộ dạng của chú ấy rất giả sao, chắc là định giữ chân chị để mua thêm đồ cho ổng. Cho nên em đừng để ý tới chuyện ấy.”
Lam Lam một hai bắt tôi phải thề thốt, sau đó hắn rúc vào đầu vai tôi, nếu để ý sẽ phát hiện ra tình cảm nóng rực của hắn ngày càng tăng, sau này mọi chuyện sẽ không hỏng bét như thế, chỉ tiếc là không có sau này.