Ôn Noãn liền cầm lấy ấm trà nóng, thêm chút nước vào cho Cố Thanh Lan: "Chậm một chút đi, sao vội vã vậy? Nước này để lâu rồi, chắc chắn là đã nguội lắm."
Cố Thanh Lan sờ vào chiếc chén, thấy đã ấm lên một chút, cô mỉm cười: "Cảm ơn chị dâu."
Rồi cô lại nhìn sang anh trai, nói tiếp: "Anh trai, anh thật may mắn, cưới được một người vợ tốt như chị dâu đấy."
Cố Thanh Hàn mỉm cười, nhưng không nói gì, chỉ ôm tiểu gia hỏa đang nhảy nhót liên tục trên đùi anh.
Ôn Noãn giả vờ giận, đưa tay đánh nhẹ vào cánh tay Cố Thanh Lan, nói: "Nói nhiều quá đấy!"
"Mới không phải!" Cố Thanh Lan ôm lấy cánh tay Ôn Noãn, rồi cọ nhẹ đầu vào vai nàng, vừa chơi đùa vừa nói: "Chị dâu, chị là người chu đáo nhất mà em từng thấy. Nếu em là đàn ông, em nhất định sẽ muốn cưới chị."
Cố Thanh Hàn lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn hai người với vẻ nghiêm túc: "Vậy thì em sẽ phá hoại hôn nhân của anh đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/duong-the/317.html.]
Cố Thanh Lan lè lưỡi, giữ c.h.ặ.t t.a.y Ôn Noãn, rồi quay sang anh trai nói: "Chỉ là nói đùa thôi mà."
Cố Thanh Hàn khẽ hừ một tiếng: "Chuyện này không phải để đùa đâu."
Cố Thanh Lan nghiêng đầu lại gần Ôn Noãn, khẽ thì thầm: "Chị dâu, sao chị chịu được anh trai em vậy? Anh ấy chán lắm!"
Cố Thanh Hàn chắc chắn nghe thấy lời thì thầm của Cố Thanh Lan, anh quay lại nhìn hai người, ánh mắt nghiêm nghị nhưng sau đó hạ thấp mi, không nói gì thêm.
Ôn Noãn khẽ cười, cũng giảm thấp giọng, thay mặt Cố Thanh Hàn đáp lại: "Không phải đâu, anh trai em thật sự rất tốt mà."
Nói xong, cô liếc nhìn biểu cảm của Cố Thanh Hàn. Hai người nhìn nhau một lúc, cuối cùng Cố Thanh Hàn không còn giữ vẻ mặt nghiêm túc nữa, anh cười và nhẹ nhàng đứng dậy, tiếp tục chơi cùng tiểu gia hỏa.
Cố Thanh Lan chỉ còn biết im lặng: "..."
- --