Không chỉ có Trương Quế Hoa nghe thấy, mà cả hàng xóm xung quanh cũng đều nghe rõ mồn một.
Khi gặp Ôn Noãn, mọi người không còn như trước, chỉ châu đầu ghé tai cười đùa với nhau nữa.
Dọc đường đi, Ôn Noãn cẩn thận hướng dẫn Quế Hoa tẩu tử cách làm cơm niêu. Quế Hoa tẩu tử thường xuyên nấu nướng trong bếp, nên nghe một lần là đã nhớ đại khái quy trình.
Cuối cùng, Quế Hoa tẩu tử không nhịn được nhắc nhở: “Cơm nhà em thơm ngon như vậy, em cũng phải cẩn thận với Hà Đại Tráng. Đừng có dễ dàng mềm lòng, cho một lần hai lần thì còn được, chứ cho nhiều thì sẽ không tốt đâu!”
Ôn Noãn nhẹ gật đầu: “Em biết rồi, cảm ơn tẩu tử đã nhắc nhở.”
- --
Khi về nhà, Ôn Noãn mua trứng gà cũng cố gắng kiểm tra cửa sổ. Vừa tới nhà, Cố Thanh Hàn và Lý Đại Hưởng đã sửa sang lại một hồi, nên cửa sổ cũng không có vấn đề gì.
Chỉ có hầm trữ rau ở sân thì không khóa. Nhưng rau xanh có cung ứng vô hạn, không cần phiếu, giá cả cũng không đắt, chắc chắn không đến nỗi bị mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/duong-the/117.html.]
Thời gian qua, Ôn Noãn cũng không phát hiện hầm trữ rau thiếu gì cả.
Cô không suy nghĩ nhiều, ôm theo hài tử ngủ một giấc, rồi đến chạng vạng lại bắt đầu chuẩn bị cơm tối.
Tối qua, Cố Thanh Hàn đã ăn sạch nồi cơm, còn nói nhiều lần là thơm. Nhìn thấy hắn thèm như vậy, Ôn Noãn quyết định tối nay sẽ nấu cơm.
Nghĩ đến sáng nay đã mua trứng gà và thịt heo, cô nghĩ đến một món cơm trứng mà mình đã từng thấy bà chủ tiệm làm, trông rất hấp dẫn.
Ôn Noãn quyết định nấu cơm trước, để chờ cho nguội bớt rồi có thể xào với trứng.
Sau khi nấu cơm xong, cô còn cố tình tìm mấy mảnh gỗ thừa mà Cố Thanh Hàn để lại, làm thành một món đồ chơi nhỏ cho hài tử, rồi đặt lên xe đẩy. Xe đẩy này không cao, và hiện tại tiểu gia hỏa vẫn chưa biết bò, nên khá an toàn.
Chỉ cần có thể nhìn thấy bóng dáng của người lớn, tiểu gia hỏa thường ngoan ngoãn ngồi trên xe, rất hiền lành.
- --