Dương Thần

Chương 93: QUÁ KHỨ.




- Trao đổi quyền pháp ư? Mà cũng không ngờ người lại có Hổ Ma Luyện Cốt Quyền, thậm chí là còn cả quyền pháp Linh Quy Thổ Tức pháp nữa? Phải biết rằng hai môn quyền pháp này trong thiên hạ không biết bao nhiêu môn phái, bao nhiêu thế gia võ thuật mơ tưởng, thậm chí là vạn kim cũng khó cầu.

Mộ Dung Yến nghe Hồng Dịch bảo muốn trao đổi quyền pháp thì không khỏi kinh hãi, đôi mắt nhìn thẳng vào Hồng Dịch.

- Ngươi đừng bảo là Huyền Thiên Quán cũng có hai môn võ này nên không muốn trao đổi đấy chứ?

Hồng Dịch mỉm cười.

- Hai môn võ công này thật sự là không có. Huyền Thiên Quán chúng ta còn có loại nhiệm vụ. Nếu những đệ tự đi lịch lãm bên ngoài để tăng sự hiểu biết mà có học được một môn công phu thì phải sao ra để khi trở về giao cho trưởng lão để từ đó Trưởng Lão hội định ra giá trị và sẽ được những phần thưởng tương xứng. Mà hai môn quyền thuật Hổ Ma Luyện Cốt quyền và Linh Quy Thổ Tức pháp này lại là những công phu cực thượng thừa, giá trị rất lớn và Trường Lão hội cũng có nhiệm vụ nếu mang về được sẽ người đó sẽ được thưởng rất hậu hĩnh.

Ánh mắt Mộ Dung Yến chợt lóe.

- Vậy thưởng cho cái gì? Nói ta nghe một chút được chứ?

Hồng Dịch nghe vậy cũng rất có hứng thú.

- Một thanh Mông Thần Đao được đúc bằng Thiên Thê Văn cương, một cây Thiết Mộc Ô Cốt Thần cung, một con Ô Huyết mã, một bộ Bạch Ngưu Bì giáp, còn được tùy ý ra vào, đọc xem rồi sao chép tất cả tàng thư trong Tàng Kinh Điện của Huyền Thiên Quán chúng ta trong vòng ba tháng nữa.

Mộ Dung Yến nói xong thì trên mặt hiện sự hưng phấn.

- Đúng là rất hậu hĩnh!

Hồng Dịch nghe Mộ Dung Yến nói vậy thì biết ngay rằng nàng ta chắc chắn sẽ đồng ý.

Mông Thần Đao của Vân Mông đế quốc dài bảy thước, rộng bằng bốn ngón tay lại vô cùng sắc bén. Đó chính là chiến đao của kỵ binh, khi tiến công có thể chém vũ khí rồi cả người lẫn ngựa địch nhân thành hai mảnh. Huống hồ là loại đao được đúc từ Thiên Thê Văn Lý Cương. Mà Vân Mông cũng không phải là nơi sản xuất Thiên Thê Văn cương mà là từ Hỏa La quốc, còn cả quốc gia có lớn có nhỏ trên sa mạc cống nạp cho đế quốc khổng lồ trên thảo nguyên này để cầu mong sự bình an. Hơn nữa đại sư đục đao của Vân Mông nổi tiếng khắp thiên hạ. Cho dù chỉ là một khối sắt bình thường nhưng trong tay của những đại sư đúc đao này, dưới cách vận dụng một loạt những phương pháp rùn, tôi, thổi, luyện... trên trăm thủ tục để luyện được một cây đao sắc bén vô cùng, lại rất bền dẻo, chém sắt như chém bùn.

Và giá trị của thanh đao được tặng thưởng đó cũng không hơn kém so với giá trị thanh Trảm Sa Kiếm trên tay Hồng Dịch thậm chí lại còn cao hơn nữa. Có thể nói đó chính là ước mong của người luyện võ.

- Nhưng mà ngươi không có môn phái để được thưởng vậy thì muốn trao đổi quyền pháp để làm cái gì? Chúng ta là người tu luyện Đạo thuật nên lấy việc rèn luyện Thần hồn là chính. Nếu Thần hồn tu thành Quỷ Tiên thì cho dù thân thể có mục nát cũng có thể Thi Giải chuyển thế. Mà cảnh giới của võ đạo cho dù là luyện tới Võ Thánh, Nhân Tiên cũng nhiều nhất chỉ sống được có trên một trăm lăm mươi, một trăm sáu mươi tuổi cùng lắm là hai trăm tuổi mà thôi. Trừ phi là Nhân Tiên đỉnh mới từng bước dung hợp thân thể với cả thiên địa, dung hợp Thần để siêu thoát, phá toái chân không thì mới có thể siêu thoát. Chỉ có điều từ xưa đến nay, Nhân Tiên thì cả năm trăm năm cũng khó mà gặp được chứ đừng nói là Nhân Tiên tuyệt đỉnh, phá toái hư không để mà siêu thoát. Đi trên con đường võ đạo để siêu thoát thì người ta đều đi vào tuyệt cảnh.

Sắc mặt Mộ Dung Yến trở nên ngưng trọng.

- Võ đạo gian nan nhưng Tiên đạo cũng không phải là tốt hơn. Từ xưa đến nay người vượt qua Lôi Kiếp để thành thần tiên thành Dương Thần cũng chỉ có trong truyền thuyết. Đó cũng là một con đường khó đi mà.

Hồng Dịch lại nhớ tới tiếng xuân lôi ngày đó. Dưới uy thế đó, Thần hồn ngay tức khắc liền bị đánh tán đi nên trong lòng hắn hiểu được rằng con đường tiên đạo lại càng khó đi hơn.

- Quên đi! Trao đổi thì trao đổi. Dù gì ta cũng là người chiếm tiện nghi. Nhưng mà con người của ta cũng không thích chiếm tiện nghi của người. Vậy thì những ban thưởng của Huyền Thiên Quán sẽ cho ngươi một nửa. Ngươi đã có Trảm Sa Kiếm, Truy Điện mã vậy thì ta sẽ đưa ngươi Thiết Mộc Ô Cốt Thần cung cùng một bộ Bạch Ngưu Bì giáp. Còn việc tiến vaof Tàng Kinh Điện của Huyền Thiên Quán chúng ta đọc sách thì không thể được. Ngươi là ngoại nhân mà.

Mộ Dung Yến hào phóng nói.

- Ngươi cũng hào phóng đó!

Hồng Dịch biết lấy tính cách yêu tài như mạng của Mộ Dung Yến mà lại hào phóng như vậy cũng chỉ vì Huyết Văn Cương châm trong tay mình mà thôi.

Hơn nữa Thiết Mộc Ô Cốt cung của Vân Mông hắn cũng muốn có để dùng. Loại cung này có những phẩm chất riêng mà không phải là một đại sư chuyên chế tạo cung tên thì không thể tạo ra được và cả Đại Kiền cũng không thể sản xuất ra được. Cho dù là một cửa hàng lớn chuyên bán cung tên như Quán Sắt Hào cũng phải đặt hàng trước hơn nữa giá cả cũng vô cùng đắt mà mua cũng thực không đáng.

Loại cung này dùng thiết mộc, ô cốt, đồng lân cùng gân mãng xà tạo thành nên chắc chắn như thép, lại rất bền, nhất là lực cung rất mạnh có thể bắn tới khoảng cách năm trăm bước. Chỉ có điều lực lượng của người cũng cần phải đạt tới bốn thạch và cũng chỉ có người luyện tới Võ Sư đỉnh phong mới có thể liên tiếp bắn ra. Song Hồng Dịch hiện tại đã nắm được đạo của âm dương, sự mềm yếu của thân thể toàn bộ đã được loại bỏ, thiên phú dị bẩm có thể cùng Trầm Thiết Trụ so sánh nên cho dù mới chỉ là đẳng cấp Võ Sĩ nhưng cũng có thể lôi mở loại cung mà chỉ Võ Sư mới có thể sử dụng.

Hắn giờ đang dùng Thác Mộc Bạch Ngưu cung, tuy rằng đó cũng là một loại cường cung nhưng cũng chỉ có thể bắn xa hai trăm bước nên dần dần nó đã không đủ để dùng rồi.

- Được rồi! Chúng ta trao đổi đi! Mộ Dung Yến gật gật đầu.

........................

- Thiên Xà Xạ Tức pháp khi hô hấp lấy gấp, nhanh làm chủ. Hô hấp mà như bắn tên! Cứ hít vào rồi thở ra thành một chuỗi không được dừng lại cho nên mới có tên là Xạ Tức. Pháp môn này tổng cộng có mười tám tư thế hơn nữa loại hô hấp thổ nạp này lại vô cùng dữ dội nên một khi nếu luyện không tốt sẽ bị cắn trả làm thương tổn nội tạng. Vì vậy trước khi luyện cứ ba ngày là phải dùng dược vật điều dưỡng nội tạng hơn nữa cũng không thể vội vàng được. Tốt nhất là một ngày luyện tập một lần, mỗi lần luyện trong khoảng một nén hương thì về sau sẽ càng ngày càng tinh thâm.

- Linh Quy Thổ Tức pháp cùng Thiên Xà Xạ Tức pháp vừa vặn tương phản nhau. Pháp môn này chú trọng sự liên tục, tự nhiên, nhược thủ nhược vô, hô hấp thổ nạp bảo vệ cho vị trị cuống rốn, tiến nhập cảnh giới Không Linh.

Chừng ba ngày, Hồng Dịch cùng Mộ Dung Yến đã trao đổi xong quyền pháp của mình.

Lại qua hai ngày nữa để vẽ ra, cuối cùng Hồng Dịch hắn cũng khắc ghi được hết dù chỉ là những chi tiết nhỏ nhất của Thiên Xà Xạ Tức pháp trong lòng. Đồng thời Mộ Dung Yến cũng vẽ ra họa đồ cũng tâm pháp đóng thành một quyển sách nhỏ.

Mà Hồng Dịch cũng vẽ ra họa đồ cùng văn tự của Linh Quy Thổ Tức pháp và Hổ Ma Luyện Cốt Quyền, tất cả đầu nhất nhất sao ra thành một quyển bí tịch để trao đổi cho nhau.

" Tốt rồi! Điệp Vũ quyền pháp hiện giờ của Tiểu Mục cũng luyện đến bảy, tám thành hoả hầu, khớp xương quanh thân cũng đẫ cứng cỏi nhẹ nhàng nên chỉ cần an tâm tu luyện vài tháng nữa sẽ đại thành Võ Sư và cũng sẽ có thể bắt đầu học công phu thổ nạp. Linh Quy Thổ Tức pháp của ta cũng không thích hợp với nàng. Thiên Xà Xạ Tức này là công phu chính tông của Huyền Thiên Quán nên để nàng luyện chắc chắn là sẽ bỏ ra ít mà ăn được nhiều hơn".

Sau khi Hồng Dịch cầm được tập bí tịch sao chép của Mộ Dung Yến liền giao cho Tiểu Mục để cho nàng âm thầm nghiền ngẫm.

" Ta vẫn phải gia tăng tu luyện Hổ Ma Luyện Cốt quyền để tranh thủ đại thành Võ Sư. Mà ta phải thử xem Hổ Ma Luyện Cốt quyền cùng luyện với Điệp Vũ quyền sẽ sinh ra hiệu quả gì nào?"

Đêm xuống, sau khi Hồng Dịch tu luyện Thần hồn thì bỗng đứng dậy đánh ra bộ Hổ Ma quyền rồi sau đó không để cho tâm tình bình tĩnh trở lại mà tiếp tục chuyển qua Điệp Vũ quyền.

Quả nhiên, phản ứng không tốt lại sinh ra!

Một bộ Điệp Vũ quyền còn chưa luyện xong thì trong đầu Hồng Dịch đã cảm thấy căng lên, đau đớn như muốn nứt ra, lại giống như trong đó như có một khối thịt dài cứng rắn đang không ngừng phát triển muốn phá đầu mà ra.

Phốc!

Trước mắt bỗng trở nên tối đen, năng lực cân bằng của thân thể hoàn toàn mất đi, phốc một cái Hồng Dịch đã ngã trên mặt đất, chỉ thiếu chút nữa là hôn mê.

Ý niệm Hổ ma kiên cường, dữ dội cùng ý niệm Điệp vũ rập rờn nhẹ nhàng bên trong Thần hồn đang kịch liệt đối chọi nhau, gây tổn thương rất lớn tới Thần hồn.

Hồng Dịch vội vàng Quan tưởng Di Đà Kinh. Lần Quan tưởng này chừng phải qua một cạnh giờ mới hoàn toàn nhập định được và cũng dần khôi phục lại được những hao tổn của Thần hồn.

Sau khi tinh thần đã trấn tĩnh, thân thể Hồng Dịch lại thoải mái như muốn bay lên vậy. Trạng thái này còn tốt hơn cả khi đồng thời cùng luyện Ngưu Ma Đại Lực quyền với Thiên Triền thủ.

Đồng thời Hồng Dịch lại càng hiểu được sâu hơn một đoạn kinh nghĩa trong Quá Khứ Di Đà Kinh.

" Tất cả mọi vật trong vũ trụ, trong thiên địa này đều có thể thay đổi. Chỉ duy nhất có Quá khứ là không thể thay đổi được. Bản tâm Chân Như thì cũng như là Quá khứ, bất luận là vạn kiếp ngàn tai ương cũng không mảy may thay đổi. Mọi loại thần thông cũng không có khả năng thay đổi Quá khứ, thay đổi những việc đã xảy ra và cũng vô pháp thay đổi bản tính Chân Như của ta."

Thần hồn cũng như Quá khứ, nó không thể thay đổi, không thể dao động, không thể bị tiêu diệt và không thể nghịch chuyển.