Dương Thần

Chương 92: LỤC ĐẠI THÁNH ĐỊA.




Lục Liễu trang. Đến ngày thứ ba sau khi Mộ Dung Yến chuyển đến. Mọi thứ đều đã hoàn toàn đi vào quỹ đạo, tất cả đều đang tiến hành rất trơn chu. Người trồng trọt thì đi trồng trọt. Người đi sản xuất thì đi sản xuất. Người luyện võ thì luyện võ.

Trang viện giờ rất giống với trang viện của những gia đình giàu có. Một cuộc sống nhàn nhã ở nông trang để hun đúc tâm tính, và để quên đi những ồn ào nơi trần thế. Cuộc sống như vậy chỉ cần không có sự thay đổi triều đại, không xảy ra chiến tranh, không có thiên tai mất mùa đói kém thì có lẽ cứ vĩnh viễn nhàn nhã như vậy mà trôi qua.

Song Hồng Dịch lại tuyệt đối không có nhàn nhã. Hắn mỗi ngày đều vô cùng chăm chú. Hằng ngày ngoại trừ ăn cơm và ngủ ra thì đều luyện võ tu hồn mà không hề lãng phí một chút thời giờ nào cả, toàn tâm toàn ý tu luyện.

Đồng thời trong khi khổ luyện, khổ tu hắn cũng phái người đến trông coi mảnh đất trồng khoai lang và trồng lạc ở Tây Sơn sẽ được thu hoạch vào mùa thu trong vòng vài tháng nữa. Sau đó là nhờ vào mấy đồ ăn mới mẻ này để kiếm một khoản tiền.

Sau khi Mộ Dung Yến biết tới lạc và khoai lang thì cũng có chút khiếp sợ tựa như hiểu được giá trị của hai loại cây trồng này nên nàng lập tức dụng tâm tìm Hồng Dịch thương lượng hy vọng hắn có thể cùng nàng hợp tác cho nàng được buôn bán mấy thứ này. Đồng thời nữ nhân tham tiền này còn thế chắc chắn rằng chỉ cần cho nàng kinh doanh thì bằng vào hai loại thực vật này khẳng định là có thể đại phát tài!

Hồng Dịch cũng biết Mộ Dung Yến này rất am hiểu về quản lý tài vụ, kinh doanh nên cũng đáp ứng để cho nàng lên kế hoạch về sau.

.........................................

Dưới ánh nắng của buổi sáng sớm, Hồng Dịch đang đứng dưới tán cây mà luyện tập từng chiêu từng thức Thiên Triền thủ. Những chuyển động thong thả từ tốn với thân hình mềm mạu uyển chuyển theo ánh mặt trời luân chuyển. Hơi thở hắn lúc lên lúc xuống tiến vào trạng thái an bình.

Sau khi đã luyện qua, cái trạng thái an bình thong thả đó vẫn còn đang tồn tại trong tâm tưởng Hồng Dịch nhưng hắn lại tuyệt không dừng lại mà lại đánh ra Ngưu Ma quyền, quyền pháp cương mãnh và cũng rất lôi cuốn.

- Ngưu Ma quyền cùng luyện với Thiên Triền thủ? Hồng Dịch, ngươi đúng là một tên lỗ mãng. Tâm pháp hai môn quyền pháp này hoàn toàn khác biệt nhau nên sau khi luyện sẽ làm tổn hại rất lớn tới Thần hồn. Ngươi cho rằng hai môn tuyệt học một âm một dương này mà dung hợp lại thì công phu có thể đột nhiên tăng mạnh hay sao? Đúng là một chuyện buốn cười! Muốn kết hợp hai tuyệt học này trừ phi linh hồn cùng thể xác hợp nhất thành một cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong, Đại Tông Sư mới có thể chân chính điều hòa được âm dương. Lấy công phu hiện nay của ngươi thì không có khả năng hoàn toàn dung hợp hai môn tuyệt học này. Mau chóng ngừng luyện!

Đang lúc Hồng Dịch luyện công, đột nhiên Mộ Dung Yến từ một cây liễu nhảy ra.

- Mộ Dung Yến, ngươi nhìn lén ta luyện sao?

Hồng Dịch luyện xong hai bộ quyền pháp này thì thần trí có chút mơ hồ. Hắn lặng lẽ vận chân nghĩa của Quá khứ Di Đà tiến vào cảnh giới Vô lượng thọ ổn định lại Thần hồn. Chỉ trong chốc lát, Hồng Dịch đã hoàn toàn khôi phục được sự tỉnh táo. Toàn thân, rồi hô hấp tất cả đều rất tự nhiên. Trạng thái thân thể như được uống Quỳnh tương ngọc dịch.

Trạng thái như vậy mà tiếp tục tu luyện quyền pháp thì đúng là làm ít mà ăn được nhiều.

Hồng Dịch đang muốn lợi dụng trạng thái này để đánh bộ Hổ Ma Luyện Cốt Quyền. Hắn giờ đã tiến vào cảnh giới Võ Sĩ, công phu Ngưu Ma Vận Bì cũng đã có được bảy tám thành hỏa hầu nên có thể bắt đầu rèn luyện công phu của các khớp xương. Song Mộ Dung Yến không ngờ lại ở một bên nhìn lén nên không thể tiếp tục luyện được.

Đối mặt với câu chất vấn của Hồng Dịch, Mộ Dung Yến cũng không trả lời mà lại vung tay lên. Đột nhiên trước mắt Hồng Dịch bỗng tối sầm lại, tất cả ánh sáng mặt trời cũng đều biến mất không còn thấy bóng dáng, trước mặt hắn giờ chi là một không gian hắc ám.

Nhưng mà không gian hắc ám cũng rất nhu hòa giống như sự tĩnh mịch vào buổi tốt khi màn đêm buông xuống, hết thảy đều rất an bình và hòa nhã khiến người ta muốn nghỉ ngơi.

Đồng thời sâu trong không gian hắc ám đó, Hồng Dịch còn thấy một pho tượng Đạo tôn lúc ẩn lúc hiện. Diện mạo pho Đạo tôn đó không được rõ ràng nhưng hình dáng trong bóng tối của nó lại rất rõ rệt. Cái đó giống như là khởi nguyên của sự hắc ám trong cả thiên địa, giúp cho vạn vật có cơ hội để tu dưỡng để sinh tồn.

Khi thấy được hình dáng của đạo tôn này, Hồng Dịch tựa như cảm giác được ý nghĩa chân chính của hắc ám, mang đến cho vạn vật sự an bình và tu dưỡng.

Thần hồn Hồng Dịch bỗng nhiên có một cảm giác mệt mỏi muốn ngủ.

- Ngủ một giấc! Ngủ một giấc rồi những mệt nhọc tất cả rồi sẽ được xua tan.

Bên tai truyền đến giọng nói của Mộ Dung Yến.

- Đây là đạo thuật gì vậy!

Hồng Dịch cũng không ngủ bên trong hắc ám đó mà thần trí hắn bỗng nhiên bùng lên, trong lòng mặc niệm "Vô lượng quang!" Chỉ trong khoảnh khắc, sự hắc ám đã bị xua tan đi mà thay vào đó là quang minh vô cùng vô tận, quang minh vĩnh hằng bất diệt và thần trí hắn cũng tỉnh táo trở lại.

- A?

Mộ Dung Yến lui lại một bước, ánh mắt lấp lánh nhìn.

- Mới vừa rồi là pháp môn tu dưỡng Thần hồn của Huyền Thiên Quán sao? Trong Hắc ám ẩn chứa những ý nghĩa sâu xa để vạn vật trong đó được tu dưỡng mà sinh sôi. Đạo thuật của Huyền Thiên Quán quả nhiên kì diệu khác thường. Bội phục! Bội phục!

Hồng Dịch nhìn Mộ Dung Yến cười cười nói. Hắn cũng biết Mộ Dung Yến vừa rồi hoàn toàn không có ác ý mà nàng muốn dùng đạo thuật của mình để trấn an Thần hồn của Hồng Dịch hắn.

- Xem ra ngươi đối với đạo thuật của Huyền Thiên Quán chúng ta nghiền ngẫm cũng tương đối sâu đó!

Mộ Dung Yến lui lại một bước, kinh ngạc nói:

- Mới vừa rồi ta thấy ngươi tu luyện hai bộ quyền hoàn toàn đối lập nhau dẫn tới việc làm thương tổn tới Thần hồn nên muốn để ngươi nghỉ ngơi một chút. Huyền Thiên Trữ Thần pháp này là Đạo thuật có tác dụng trấn áp và trấn an tâm thần của Huyền Thiên Quán chúng ta. Còn nếu như ngươi cứ cương quyết cưỡng ép luyện tiếp thì Thần hồn trước sau sẽ bị tổn thương. Ngươi nhất định là có luyện một phương pháp làm an thần khác đúng không? Nhưng mà dù thế cũng vô ích mà thôi. Tóm lại ngươi không được gượng ép luyện nữa. Huyền Thiên Quán chúng ta cũng đã có rất nhiều người thử nghiệm qua rồi.

- A! Huyền Thiên Quán các ngươi rốt cuộc biết bao nhiêu võ công của Đại Thiền Tự?

Hồng Dịch đột nhiên hỏi.

- Cũng không nhiều lắm. Chỉ có một bộ Ngưu Ma Đại Lực quyền mà thôi. Ba mươi năm trước Quán chủ Huyền Thiên Quán chúng ta đến Đại Thiền Tự cùng trưởng lão Ấn Hải hòa thượng tỷ thí ba trận nên cũng mô phỏng được nhưng cũng không được đầy đủ. Về sau trải qua nghiên cứu của Quán chủ bộ quyền pháp này cũng được hoàn thiện.

Mộ Dung Yến nói:

- Song võ công Huyền Thiên Quán chúng ta lấy sự nhu hòa, nhẹ nhàng và tốc độ làm chủ nên không thể dung hợp được với tâm pháp của Đại Thiền Tự vì vậy nó chẳng có tác dụng gì cả. Dù sao Thiên Triền thủ của chúng ta cũng có thể luyện cơ da tới mức cứng cỏi, mạnh mẽ, không phân cao thấp với Ngưu Ma Đại Lực quyền nên cũng không cần môn công phu này.

- Ngươi tập võ ở thánh địa võ học của Vân Mông. Ngươi có thể kể cho ta nghe một chút võ công thượng thừa trong thiên hạ có những môn nào không?

Hồng Dịch đột nhiên có hứng thú.

- Võ công tối thượng thừa trong thiên hạ thì Đại Thiền Tự được tính là một phái, Huyền Thiên Quán chúng ta là một phái, Thái Thượng Đạo một phái, Nguyên Đột Chân Cương Môn một phái, Thần Phong Đào Thần Đạo một phái, Hỏa La Tinh Nguyên Thần Miếu một phái. Võ học trong thiên hạ trên cơ bản thâm hậu nhất chính là Lục Đại thánh địa này. Võ công của những thánh địa này có thể luyện đến cảnh giới đăng phong tạo cực Võ Thánh, thậm chí là có hi vọng thành Nhân Tiên nữa. Võ học những phái khác cho dù nổi bật cũng chỉ có thể luyện tới Đại Tông Sư mà thôi.

Mộ Dung Yến nói:

- Nhưng mà võ học Nguyên Đột Chân Cương Môn Thần Phong Đào Thần Đạo, Hỏa La Tinh Nguyên Thần Miếu thì ta cũng không biết rõ. Còn như Ngưu Ma Đại Lực quyền, Hổ Ma Luyện Cốt Quyền của Đại Thiền Tự: Bão Anh Công, Vô Cốt Nhu quyền, Linh Quy Thổ Tức pháp, Ngọc Dịch Quán Tủy thuật của Thái Thượng Đạo thì ta cũng đã từng nghe nói qua.

- À!

Đôi mắt Hồng Dịch chớp lóe:

- Hai Võ Thánh của Đại Kiền ta là Hồng Huyền Cơ và Dương Thác thì chắc chắn Huyền Thiên Quán các ngươi có tìm hiểu qua. Vậy không biết hai người đó luyện công phu phái nào?

- Quyền pháp luyện tới cảnh giới Võ Thánh thì người đó nhất định là người có học vấn phong phú, đăng phong tạo cực và có thể dung hợp võ công trăm nhà vào một chỗ. Dương Thác ban sơ là luyện võ công trong Hoàng gia nhưng sau tìm tòi những tinh túy trong những điển tịch đoạt được của Đại Thiền Tự, lại được tôi luyện trên chiến trường nên võ công giờ sâu không lường được và cũng rất khó để có thể tìm hiểu thấu đáo. Nhưng mà Hồng Huyền Cơ lúc đầu tu luyện võ công của Triệu Thức Đại La Phái ở phương nam nhưng sau này không hiểu vì sao lại học được công phu của Thái Thượng Đạo nên võ công đột nhiên tăng mạnh, cuối cùng lại có được điển tịch của Đại Thiền Tự, đem việc binh, Đạo, Phật và Lý học dung hợp lại tự mình nghĩ ra Chư Thiên Sinh Tử Luân. Loại quyền pháp này thì Quán chủ chúng ta đã từng được kiến thức qua. Uy lực của nó rất lớn như là chúng thần trong thiên địa xoay tròn trong vòng sinh tử nên khi đối đầu cùng hắn thì sinh tử bản thân như không còn do chính mình quyết định nữa. Quán chủ từng nói, Hồng Huyền Cơ là một người hắn kiêng kị và cũng là một trong những người có hy vọng dùng võ đạo thành tựu cảnh giới Nhân Tiên.

Từ những lời của Mộ Dung Yến khiến trong lòng Hồng Dịch lại càng xuất hiện những áp lực vô cùng.

- Vậy ngươi luyện quyền pháp nào?

Hồng Dịch đột nhiên hỏi.

- Ta giờ đã đạt tới cảnh giới Võ Sư.nên đã bắt đầu luyện tập phương pháp thổ nạp và quyền thuật cũng học ba môn là Thiên Triền thủ, Điệp Vũ quyền và Thiên Xà Xạ Tức pháp.

Mộ Dung Yến nói:

- Còn có một môn thuần túy dùng để sát thương là Lang Nguyệt Kiếm Quyết nữa! Lần trước phi kiếm ta đánh với ngươi thì ngươi đã từng nhìn thấy rồi đó.

- Chúng ta trao đổi quyền thuật được không? Ta Hổ Ma Luyện Cốt Quyền, Linh Quy Thổ Hấp pháp trao đổi với Lang Nguyệt Kiếm Quyết và Thiên Xà Xạ Tức pháp của ngươi, thế nào hả?

Ánh mắt Hồng Dịch chợt lóe lên nói.