Dương Thần

Chương 490: Quần sát!




.

Cao thủ cấp bậc như vị Đại Chu thái tổ này, đến vô ảnh, đi vô tung, pháp bảo

áp rương nhiều vô kể, thần niệm đông đúc, vô số thủ đoạn giết địch, đạo thuật

uy lực cực lớn, nếu như thật sự muốn bỏ chạy thì cho dù là Hồng Dịch cũng

không cách nào giết chết lão một cách triệt để.

Đừng nói là Hồng Dịch, cho dù là cao thủ cấp bậc Tạo Vật Chủ cũng khó có thể

tiêu diệt hoàn toàn lão.

Ba trăm năm trước, Mộng Thần Cơ vốn là đại tôn sư bảy lần lôi kiếp cũng không

giết chết được lão, từ đó có thể thấy được kẻ này ẩn dấu sâu đến mức nào, giảo

hoạt đến ra sao.

Nếu luận về thủ đoạn vận dụng đạo thuật, kinh nghiệm thực chiến, tận dụng

triệt để thời cơ, sự nhạy bén, kỹ xảo vây thành đánh viện binh, vân vân, thì

dạng như Phạm gia gia chủ Phạm Vân Đào, Tôn gia gia chủ, Vương gia gia chủ

Vương Linh Sơn, Ngô gia gia chủ có liên thủ lại cũng đều không phải là đối thủ

của lão.

Dù sao đối phương cũng là thái tổ khai sáng ra một nước! Một nhân vật chủ giác

của hơn ba trăm năm về trước, không biết đã trải qua bao nhiêu gian nan hiểm

nguy mới đạt được thành tựu thống trị, luyện thành một thân bản lĩnh thần

thông vô biên, một khi ẩn dấu trốn tránh thì không một ai có thể tìm ra được

lão.

Thế nhưng hiện tại triều đình Đại Kiền tung ra một chiêu lại đánh trúng chỗ

hiểm yếu của lão.

Mượn đại án bắt Trần gia, giam giữ họa thánh Kiền Đạo Tử, hơn nữa lại còn sử

dụng long lân long giáp để dụ dỗ Đại Chu thái tổ đến cướp giật. Phải biết rằng

sự mê hoặc của thứ long lân long giáp này có thể nói là rất biến thái, cho dù

là Đại Chu thái tổ biết đây là một bẫy rập thì chỉ sợ rằng cũng lao đầu chui

vào.

Hồng Dịch đứng ngoài nghìn dặm, thoáng cảm ứng được khí tức của A Tị Vương

Tọa, liền biết ngày Đại Chu thái tổ xuất hiện. Trong lòng liền hiểu rõ mọi

chuyện.

Bởi lẽ hắn cũng vừa cảm ứng được trong từng tòa trang viên của Trần gia loáng

thoáng ẩn tàng khí tức long uy, đây không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là khí

tức của long lân giáp.

Thứ đồ vật này, bất kể là ai, cho dù là đối với cao thủ cấp bậc Tạo Vật Chủ

cũng đều có một sự mê hoặc cực lớn.

Thượng cổ thiên long còn nổi tiếng hơn cả kỳ lân, chỉ có thánh hoàng mới có

được cho riêng mình. Cửu Hỏa Viêm Long của Mộng Thần Cơ cũng chỉ là giả long,

cũng không phải là chân long.

Vốn dĩ cho dù là san bằng cả Trần gia, bằng vào tính cách cũng như sự ẩn nhẫn

của Đại Chu thái tổ thì tuyệt đối sẽ không xuất thế. Tuy nhiên hiện giờ với sự

mê hoặc của long lân giáp đã khiến cho lão nhẫn nhịn không nổi nữa rồi.

Một con thiên long, giá trị tương đương với một con kỳ lân, đấy là chưa nói

còn có thể vượt qua rất nhiều. Khi kỳ lân xuất thế, nhìn tràng cảnh các cao

thủ tụ hợp liền có thể biết ngay giá trị của thiên long lớn đến mức nào.

Có thể nói, lần này triều đình Đại Kiền chiếm được năm trăm cột băng long trụ,

thu hoạch so với diệt Đại Thiện Tự nắm đó còn cao hơn nhiều lắm.

Chiếm được thiên long, bảo hộ chúng, không có chút tâm tư luyện chế chúng để

tăng cường thực lực bản thân, để chúng yên giấc ngàn thu, tính ra cũng chỉ có

một mình Hồng Dịch mà thôi.

Đại Chu thái tổ làm sao có thể nhẫn nhịn được trước sự mê hoặc này?

Ngay cả thượng cổ thánh hoàng Bàn hoàng cũng đều muốn gây chiến.

Vù, vù, vù, vù.

Nhìn thấy khí tức của Đại Chu thái tổ xuất động, thân thể Hồng Dịch khẽ chớp

lên, lập tức ẩn dấu vào trong hư không.

Ở một tòa hoa viên phía sau núi cách Trần gia sơn trang hơn nghìn dặm, A Tị

Vương Tọa của Đại Chu thái tổ đã hiện ra, nhưng chần chừ chưa hạ xuống, mà vẫn

ẩn nấp trên bầu trời đen kịt, dung hòa với bóng tối thành một thể, khí tức như

ẩn như hiện, tựa hồ cũng đang dụ dỗ thứ gì đó.

Bản thể của Đại Chu thái tổ còn chưa xuất hiện.

Hiện giờ là đêm khuya, gió lớn không trăng, ngoại trừ những cao thủ cực kỳ cao

minh có thể cảm ứng được không khí sát phạt ra thì người thường về cơ bản

không nhận thấy bất cứ điều gì.

- Huyền Thiên Ám Hắc Đại Pháp? Đúng thật cao minh, cũng chỉ có chính tông đạo

thuật Huyền Thiên quán của Nạp Lan Ám Hoàng mới có uy lực lớn như vậy, giữa

đêm đen phối hợp với A Tị Vương Tọa do Đại Chu thái tổ thi triển, lực sát

thương cực lớn, hư hư thực thực. Quả nhiên, Đại Chu thái tổ này là một kẻ rất

giảo hoạt.

Trong hư không, Hồng Dịch đột nhiên cảm nhận thấy trong chu vi vài trăm dặm

trên bầu trời bỗng xuất hiện một vùng bóng tối thật lớn đầy vẻ dị dạng.

Vì thế hắn tuyệt không tiến về phía trước, Huyền Thiên Ám Hắc Đại Pháp tuy uy

lực cực lớn nhưng Hồng Dịch cũng không chút sợ hãi. Tuy nhiên lúc này bằng vào

thân thể của Vô Địch Hầu cũng khó có thể thi triển những đạo thuật quá mức

hung mãnh. Như Lai Pháp Ấn, Bỉ Ngạn Chi Kiều, Bàn Hoàng Kiếm, các loại đạo

thuật sở trường cũng không thể sử dụng, nếu sử dụng mà không khiến kẻ khác

nghi ngờ thì mới thật sự kỳ quái.

Từng đọc qua bí điển của Đại Thiện Tự, trong đó đặc biệt miêu tả về các lại

pháp thuật của Huyền Thiên Quán, phía trước là một đám Diệt Nhật Ô Sát Vân, là

một kiện pháp bảo phi thường lợi hại, được xưng là thứ pháp bảo có thể vĩnh

viễn che phủ ánh sáng mặt trời, một thứ pháp bảo mà năm đó Ám Hoàng Đạo Nhân

đặc biệt luyện chế ra để đối phó với Thiện, tổ sư khai sáng ra Đại Thiện Tự.

"Nhật", cũng có ý nghĩa là "Đại Nhật"

Vĩnh viễn che phủ ánh sáng, toàn bộ đều là bóng tối.

Một khi thi triển ra, dung nhập vào trong đêm tối, quả thực tương đượng với

một không gian đại trận cỡ như Diêm Phù Dại Trận. Tuy rằng còn không uy mãnh

như Diêm Phù Đại Trận, nhưng uy lực tuyệt đối là huyền ảo, khiến cho kẻ khác

khó lòng phòng bị.

Ngay khi màn bóng tối này vô thanh vô tức tập kích xuống phía dưới, tàn bộ ánh

sáng bên trong trang viện của Trần gia thoáng chốc tắt dụi, chìm vào trong

bóng tối trùng trùng lớp lớp, một thứ bóng tối đậm đặc cùng cực, tất cả âm

thanh đều trở nên tĩnh lặng.

- Diệt Nhật Ô Sát Vân quả nhiên là lợi hại!

Hồng Dịch tĩnh lặng quan sát.

Xẹt!

Ngay khi bóng tối đang dần gặm nhấm xuống bên dưới, bất chợt, từ bên trong

trang viên Trần gia, một tia điện chớp cực lớn đột nhiên lóe lên, lao chồm lên

bầu trời, tia điện chớp này to như một thùng nước, dài đến trăm trượng, tựa

như cuồng lôi xà thiểm, trong khoảnh khắc liền xé nát bóng đêm nồng đậm, khiến

cho toàn bộ bầu trời phía trên trang viên trở nên sáng trắng như tuyết.

Đây là đao quang, là chùm ánh sáng rực rỡ từ hơn một trăm thanh đao liên hợp

cùng một chỗ, mãnh liệt trùng kích!

Xẹt xẹt xẹt!

Điện chớp quét ngang hư không!

- Lôi Ngục Đao Kinh! Thực sự là lực sấm sét? Đao của những người này không

ngờ lại có thể hấp thụ sấm sét, giống như Tiên Đô Ngọc Hoàng! Đây là loại đao

gì? Công Dương Ngu, Vệ Thái Thương, Vương Thao, còn mấy kẻ bên cạnh nữa? Tất

cả đều là võ thánh sao?

Bọn họ trên người mặc áo giáp không cách nào phân biệt ra được. Một cao thủ

đại tông sư mặc long giáp lên lập tức mang theo khí tức của đỉnh cấp võ thánh.

Dưới đao quang điện chớp khổng lồ, bản thân Hồng Dịch cũng chứng kiến được một

màn kinh nhân, có hơn mười người cùng lao lên bầu trời, ai ai cũng đều mặc một

thân khải giáp màu hồng ánh kim, toàn thân vây trong lân phiến, đầu là một đầu

rồng.

Còn trên tay bọn họ nắm chặt một thanh thần đao dài hơn chín xích, trên thân

đao có vô số tia điện chớp thô to liên tục phát chớp động, điện chớp uy thế

kinh người, khí lưu trong hư không cũng đều bị điện chớp xuyên thủng, phát ra

những âm thanh xẹt xẹt đến đáng sợ.

Trong đó một người có khí tức khủng khiếp, mang theo khí vị của than sét,

chẳng khác nào lôi thần đại đế hàng lâm xuống nhân gian, đây chính là Đao

Thánh Công Dương Ngu.

- Phổ Độ Lôi Đế Đao!

Hồng Dịch rốt cuộc cũng nhận ra được những thanh đao kia là vật gì.

Đại Thiện Tự đã từng có một vị nhân tiên võ đạo cực kỳ cao minh tên là Lôi

Phật. Vị Lôi Phật này đã từng nghiên cứu về nguyên nhân vì sao nhân tiên cao

thủ không thể giết chết quỷ tiên, đó là do nhân tiên cao thủ bị ràng buộc về

thân thể, không cách nào phi hành được, từ đó tìm ra phương pháp luyện chế

loại Lôi Điện Thần Đao này.

Thế nhưng phương pháp này không thể thực hiện được. Lực lượng của sấm sét

cường đại đến thế nào đây? Linh hồn không chịu nổi, thân thể lại càng không

chống đỡ được, cho dù là thân thể nhân tiên, một khi bị sét đánh trúng thì

cũng khó tránh khỏi bị đốt rụi. Điểm thứ hai là đao làm sao có thể hấp thụ

được lôi điện?

- Đúng rồi! Đúng rồi! Tiên Đô Ngọc Hoàng chẳng phải đã ở trong tay Phương

Tiên Đạo suốt mấy nghìn năm rồi sao, chắc chắn Phương Tiên Đạo đã sớm nghiên

cứu ra phương pháp chế tạo rồi, nhất định có thể luyện chế ra được loại pháp

khí hấp thụ được sấm sét!

Hồng Dịch trong lòng bừng tỉnh, thấu đáo mọi việc.

Loại pháp khí như Tiên Đô Ngọc Hoàng, bằng vào tu vi hiện tại của Hồng Dịch

cũng có thể luyện chế được. Thế nhưng hắn không có thời gian, thiếu hụt tài

liệu, dù sao Hồng Dịch mới tu hành có hai năm, luyện được đến cấp bậc cao thủ

sáu lần lôi kiếp đã là quá kinh thiên động địa rồi, làm gì còn thời gian để

luyện chế pháp khí khác?

Thế nhưng hoàng triều Đại Kiền lại hoàn toàn bất đồng!

Một đám cao thủ đều mặc thái cổ thiên long khải giáp, chống đỡ được cả sấm

sét, bảo hộ thân thể, trong tay cầm Phổ Độ Lôi Đế Đao, nắm giữ lực lượng của

nhân tiên, võ thánh, đủ để có làm tan biến tất cả.

Một võ thánh, sau khi mặc lên thiên long giáp, lực phá hoại gần như sánh ngang

nhân tiên, hơn nữa còn mang theo long uy, kết hợp với uy lực của Phổ Độ Lôi Đế

Đao thì uy lực lại càng khủng khiếp gấp nhiều lần.

Trên dưới một trăm đao quang điện chớp liên thủ lại, bay vút lên không trung,

xé nát bóng đêm, luồng điện chớp vô biên bỗng chốc soi rõ thân ảnh của Đại Chu

thái tổ nằm sâu bên trong trung tâm bóng tối của A Tị Vương Tọa, hơn nữa bên

cạnh còn có một trung niên nho sĩ.

Trung niên nho sĩ này chính là Nạp Lan Ám Hoàng.

Hai tuyệt đỉnh cao thủ, hai kiêu hùng cự phách cũng bị cỗ lực lượng bạo phát

vừa rồi chấn động, sợ đến ngây người, hai mắt mở trừng trừng nhìn về phía chùm

đao quang, lôi điện, long uy vô cùng vô tận. Quyền ý của nhân tiên, võ thánh

hội tụ cùng một chỗ, điên cuồng xé nát tầng phòng hộ Diệt Nhật Ô Sát Vân cùng

A Tị Vương Tọa.

Hai kiện pháp bảo cường đại như vậy, khi đứng trước cỗ uy thế này lại trở nên

yếu đuối chẳng khác nào đậu hũ.

Bất kể là thứ đạo thuật gì, cho dù là đạo thuật năm lần lôi kiếp, sau lần lôi

kiếp, khi đối mặt với một cỗ lực lượng bất ngờ bộc phát như thế này, chống đỡ

lại hoàn toàn không có bất cứ ý nghĩa nào!

- Xem ra ta để cho hoàng triều Đại Kiền lấy được năm trăm cột long trụ kia

quả thật là một sai lầm vô cùng lớn. Thế nhưng nếu lọt vào tay Nguyên Khí Thần

dường như cũng không phải tốt đẹp gì.

Trong khoảnh khắc, ánh mắt Hồng Dịch lóe lên, lần đầu tiên trong đời hắn cảm

thấy bản thân khó có thể khống chế được cục diện.

Hơn một tháng ngắn ngủi, Hồng Dịch vội vàng trồng long nha mễ, hoàng thất Đại

Kiền cũng không dừng lại, trực tiếp sử dụng thiên long làm tài liệu luyện chế

ra những thứ khủng khiếp, hơn nữa còn sản xuất với số lượng cực lớn.

Đứng trước lực lượng dời núi lấp biển của một quốc gia, sức lực của một người

dường như nhỏ bé vô cùng.

- Thảo nào tên Túng Hoành kia sau khi phụ thể vào Vô Địch Hầu lại nóng lòng

muốn lên cái thuyền tặc kia!

- Chạy!

Gần như không có chút chần chừ, Đại Chu thái tổ ở trên A Tị Vương Tọa cùng

Huyền Thiên quán chủ Nạp Lan Ám Hoàng, hai bậc kiêu hùng cự phách này đều gầm

lên một tiếng phẫn nộ.

Rầm!

Huyễn Ảnh Thần Toa của Đại Chu thái tổ lập tức được tế ra, trăm ngàn toa ảnh

bùng nổ, bắn tán loạn khắp bốn phương tám hướng.

Trong khi đó Nạp Lan Ám Hoàng lại trực tiếp chớp động, thân thể quấn vào trong

một đám mây đen, dung nhập vào bóng tối.

Hai cao thủ có một sự linh tính nhay bén một cách khó có thể tưởng tượng được.

Thế nhưng biến hóa lại còn nhanh hơn sự phản ứng của bọn họ. Một cột ánh sáng

vàng rực rỡ bắn phá xuyên qua hư không, đây chính là Hoàng Thiên Ngọc Tọa. Đám

người Công Dương Ngu lập tức dung nhập vào trong hư không, ngay sau đó xuất

hiện ở trăm dặm bên ngoài, hung hắng chém xuống một đoàn bóng tối.

Bồng!

Đoàn bóng tối này liền nỗ tung, hình thể của Nạp Lan Ám Hoàng lại hiện ra.

Hồng Dịch nhắm mắt lại.

- Thiên Xà Vương Tinh Mâu chỉ sợ phải thủ tiết mất thôi!

Ta Là Chí Tôn, hài, hay, trí tuệ, bá đạo... Tất cả đều có trong Ta Là Chí Tôn (dịch)