Dịch: lieu
- A! Đây chẳng phải là Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm sao, làm thế nào lại rơi vào tay Hồng Dịch thế kia! Hiện giờ chỉ có hoàng thượng đích thân thi triển con thuyền tạo hóa đến đây thì may ra mới có thể đối phó được!
Con thuyền buồm đen nho nhỏ kia bị linh hồn của Hồng Dịch dung hợp vào trong thân kiếm, thi triển ra Thiên Địa Phong Lôi bốn kiếm, chém làm hai nửa, bắn ra những luồng bụi khí đen kịt.
Thủ lĩnh của Tạo Hóa Ảnh Vệ, Khâu, cùng thanh niên do long hồn hóa thành đang đứng ở trên đó đều bị kiếm khí lăng lệ phô thiên cái địa của Hồng Dịch làm cho kinh sợ đến ngây cả người. Vốn chúng còn tưởng Như Lai Cà Sa có tâm tư đi theo mình, thế nhưng hiện giờ cũng hiểu ra nếu như còn không mau chạy đi thì ngay cả tính mạng e rằng cũng khó có thể bảo lưu được.
Cả hai không khỏi đồng loạt gầm lên một tiếng phẫn nộ, lập tức thi triển ra thần thông của mình, pháp bảo rung lên dữ dội, bay vút lên bầu trời.
Trong nháy mắt hai người đã biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi.
Tuy nhiên hai kẻ này cũng không chụm lại một chỗ mà tách ra hai hướng khác nhau mà cắm đầu bỏ chạy, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.
- Cát Tường Thiên, đừng đuổi theo!
Hồng Dịch nhìn thấy một khắc ngay sau khi hai kẻ kia bỏ chạy, Cát Tường Thiên nóng lòng muốn đuổi theo, liền không khỏi cất giọng nói, sau đó từ trên bầu trời hạ xuống.
Cát Tường Thiên nhíu mày, tay vung lên một cái, lập tức kiện pháp bảo Cát Tường Thiên Quyển đang lơ lửng trên bầu trời liền hạ xuống, dừng lại trên đỉnh đầu của mình, hình thành một vòng ánh sáng bạc rực rỡ tựa như điện chớp.
- Hiện giờ Đại Kiền cùng Tây Vực đang có chiến tranh, tên thủ lĩnh Tạo Hóa Ảnh Vệ này chắc hẳn là phụng chỉ theo dõi ta. Hiện giờ hắn bị ta dọa kinh sợ mà bỏ chạy, chắc cũng không dám theo dõi nữa đâu. Nếu như ta đuổi theo giết chết hắn, như vậy chẳng khác nào giúp cho Cự Pháp quân đoàn của Tây Vực tiêu hao lực lượng của Đại Kiền! Đành phải nhắm mắt làm ngơ thôi!
Cự Pháp quân đoàn của Tây Vực hoàn toàn được thành lập từ những người tu đạo cao minh, chuyên môn dùng để đối phó với Tạo Hóa Ảnh Vệ. Hồng Dịch hiện giờ đã lấy được Như Lai Cà Sa, như vậy cũng không nhất thiết phải truy sát tên thủ lĩnh có pháp lực tinh thâm Khâu kia nữa.
- Chiếc thuyền buồm đen vừa rồi e rắng cũng là một loại pháp bảo được luyện chế từ khí tức của con thuyền tạo hóa! Một thứ đồ vật nho nhỏ mô phỏng theo con thuyền tạo hóa khkông ngờ lại có thể đỡ lại một kiếm tất sát của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, tuy rằng cuối cùng cũng bị hủy diệt thế nhưng người đứng ở trên đó lại không có chút tổn hại nào, chỉ từ điểm này thôi cũng có thể đoán được con thuyền tạo hóa chân chính cường đại đến mức nào.
Tạ Văn Uyên nhìn màn sương mù đen nhánh ở xa xa trên bầu trời đang dần tan biến, trầm tĩnh nói.
- Thủ đoạn của hoàng đế quả thật là kinh người.
Hồng Dịch gật đầu.
- Tu vi cũng bí hiểm khôn cùng. Tuy nhiên cũng chủ yếu là dựa vào con thuyền tạo hóa kia thì mới có thể khiến thiên hạ kinh sợ. Ta hiện giờ đã phần nào thăm dò được sự cường đại của con thuyền tạo hóa. Năm đó Đại Thiện Tự bị tiêu diệt, thật sự không oan uổng chút nào.
- Đây là Như Lai Cà Sa? Bên trên có Ma Ha Kiim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Đa đạo trong truyền thuyết?
Cát Tường Thiên nhìn Hồng Dịch hỏi.
Hiện giờ trên người Hồng Dịch đang mặt một bộ y phục cao quý, mang phong cách cổ xưa cùng một thứ khí tức kinh điển nồng đậm, tay áo thùng thình, vạt áo phất phơ, tản ra một thứ màu sắc thượng cổ hoa lệ lộng lẫy, tựa vàng lại không phải vàng, lóng lánh màu tím đen, hoa văn phía trên tựa như huyết mạch đan xen ngang dọc càng khiến cho nó trở nên huyền ảo hơn.
Thế nhưng lúc này kinh văn đã biến mất, tựa như đã ẩn trốn.
- Đạo Ma Ha Kim Cương Bàn Nhược Ba La Mật Đa ẩn tàng sâu trong chiếc áo cà sa này! Chỉ có vận dụng thần hồn tế luyện, câu thông với linh tính của áo cà sa thì những kinh văn này mới hiện lên trong ý thức. Sau này đợi ta có thời gian sẽ cẩn thận tế luyện chiếc áo cà sa này, lĩnh ngộ đạo niết bàn trên đó, làm cho công đức trở nên viên mãn. Còn về phần lực lượng bản thân của chiếc áo cà sa này, tuy rằng vượt qua cả Hoàng Thiên Thủy Long Giáp, thật ra ta cũng không quan tâm cho lắm.
Hồng Dịch đưa mắt nhìn kiện y phục đang mặc trên người nói.
Kiện y phục này chẳng qua là mặc lên trên thân thể mà thôi, bản thân còn chưa thể vận thần hồn tế luyện, ý niệm chưa thể tiến sâu vào bên trong, câu thông với linh thức cà sa mà nắm giữ lực lượng khổng lồ của nó.
Muốn thực sự tế luyện, hàng phục được kiện pháp bảo Như Lai Cà Sa này quả thực là một việc cực kỳ hao tốn sức lực.
- Ta từng cho rằng Kiền đế Dương Bàn, Hồng Huyền Cơ chắc hẳn sẽ phải đích thân đến đây để đoạt lấy kiện thượng cổ trọng bảo này. Như Lai Cà Sa, đạo niết bàn, tầm quan trọng của hai thứ này đối với hoàng triều Đại Kiền có thể nói là không cách nào tưởng tượng nổi. Nếu như hôm này Dương Bàn mang theo con thuyền tạo hóa, Hồng Huyền Cơ mặc Hoàng Thiên Thủy Long Khải đích thân đến đậy, thì chỉ sợ rằng ngoại trừ Hồng Dịch ra thì không một ai trong chúng ta là đối thủ của bọn họ, Như Lai Cà Sa chắc chắn sẽ bị cướp đi!
Vân Hương Hương ngưng trọng nói.
- Hiện giờ bọn họ rất có khả năng đang bị kiếm chế trong hư không loạn lưu, cùng Nguyên Khí Thần và Mộng Thần Cơ chơi trốn tìm!
Ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên.
- Chiếc áo Như Lai Cà Sa này không tầm thường chút nào, nếu như bị hai kẻ đó cướp đi, như vậy Đại Kiền hoàng triều sẽ trở nên kiên cố vô cùng! Con thuyền tạo hóa lại càng thêm hoàn thiện. Bằng vào như thứ này e rằng Dương Bàn có thể sẽ vượt qua được bảy lần lôi kiếp, đạt tới cảnh giới tạo vật chủ, Hồng Huyền Cơ lại đột phá đến cảnh giới đỉnh cấp nhân tiên, tiếp cận với phấn toái chân không!
- Không sai, nhìn uy thế của kiện thượng cổ cà sa này, bên trên có vô số hoa văn đan xen ngang dọc đầy huyền ảo, mơ hồ tản mạt ra một thứ ý cảnh thần bí, để cho hoàng thất Đại Kiền chiếm được thì quả thật sẽ trở nên bá đạo khôn cùng.
Tạ Văn Uyên gật đầu, trầm trọng nói.
- Hồng Dịch, công tử hiện giờ đã năm giữ Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, hơn nữa lại càng có được Như Lai Cà Sa! Kỳ lân quy phục, bách thánh tề minh, thực sự đã có một căn cơ không nhỏ chút nào. Lão hủ bạo gan nói một câu, căn cơ như vậy, ngay cả thế gia nghìn năm cũng chưa chắc có thể sánh được với công tử. Công tử hiện giờ hoàn toàn xứng đáng trở thành lãnh tụ chính đạo.
- Lãnh tụ chính đạo cũng không quan trọng, hiện giờ ta muốn làm một việc, đó là tập hợp các loại trào lưu học thuật cùng nhiều văn đàn tông sư để biên soạn Dịch Kinh, xiển thuật thiên nhân đạo.
- Việc khẩn cấp trước mặt hiện giờ là việc ở biên giới Sa Châu!
Tôn Vi Vi nói.
- Uy thế của Nguyên Khí Thần thật sự là vô cùng kinh khủng, biên giới Sa Châu khẳng định là đang lâm vào tình thế nguy cấp, chúng ta đã rời đi nhiều ngay như vậy rồi, hiện giờ tốt nhất nên trở về xem sao!
- Tôn tiểu thư nói cũng không sai.
Hồng Dịch gật đầu, sau đó quay sang nói với long nữ.
- Thiên Long đạo chủ theo chúng ta đến biên giới Sa Châu hay là về Thiên Long phái thanh lý môn hộ trước?
Thiên Long phái của long nữa hiện giờ tình hình phức tạp, nhất là lợi dụng lúc nàng độ lôi kiếp mà cấu kết với người ngoài, muốn mưu hại nàng, như vậy đã nghiêm trọng tới mức phải thanh lý môn hộ rồi.
- Trước tiên ta cứ cùng mọi người trở về biên giới Sa Châu đã! Lúc này pháp lực của ta còn chưa khôi phục, chỉ còn chưa đến một nửa lực lượng ban đầu, sợ rằng không đủ sức để thanh lý môn hộ. Giờ cứ để cho bọn chúng làm loạn, chờ ta khôi phục thần thông xong, đến mộ địa long tộc cổ đại, tìm kiếm chút tài liệu, chế tạo ra một nhóm pháp bảo, khi đó mới có thể chân chính thanh lý môn hộ.
Long nữ suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng đưa ra lựa chọn chính xác nhất.
- Vậy thì tốt, chúng ta đi thôi!
Hồng Dịch gật đầu một cái, bàn tay liên vung lên. Tất cả mọi người được bao phủ trong tiểu thiên thế giới của thân niệm tám kiếp, mãnh liệt chấn động, phá không bay đi.
Lần này đến địa cung của Đại Thiện Tự, Hồng Dịch có thể nói là đã nắm chắc thời cơ, đưa ra quyết định cực nhanh, mặc dù có tầng tầng lớp lớp nguy hiểm, thế nhưng cuối cùng cũng đoạt được Như Lai Cà Sa.
Năm bước tích lũy trong kế hoạch của Hồng Dịch, lúc này đã hoàn thành được bước thứ nhất.
Lĩnh ngộ thành công Ma Ha Kim Cương Bàn Nhược Mật Đa đạo, ép hỏi ra Vũ Trụ nhị kinh, tích lũy từ biên soạn Dịch Kinh, thu thập các loại tuyệt học Tây Vực cùng Vị Lai Vô Sinh Kinh. Sau khi hoàn thành những bước này, lực lượng tích lũy sẽ trở nên khổng lồ vô cùng, đủ để hắn đột phá lên cảnh giới tạo vật chủ, dễ dàng vượt qua bảy lần lôi kiếp, đồng thời chỉ suy yếu trong một thời gian rất ngắn.
…………….
- Thật không ngờ, chỉ trong vài ngày ở trên dải sa mạc khô cằn này lại có thể kiến tạo lên một tòa thành trì! Xem ra đối phương định đánh lâu dài rồi! Chậc, đại quân Tây Vực có sự trợ giúp của Viễn Cổ La Sinh, liên tục vận chuyển lương thảo, không tốn chút sức lực nào, quả thực là có lợi thế cực lớn.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Trên tường thành hùng quan Sa Châu, Hồng Dịch đứng ở trên một tháp lầu cao cao, nhìn về phía dải sa mạc mênh mông phía trước. Hiện giờ ở đó đã xuất hiện một tòa thành trì hùng vĩ, khắp nơi đều rợp bóng cây xanh, ở giữa cò có một dòng sông nho nhỏ bắt nguồn từ trung tâm sa mạc.
Vô số nô lệ đang liên tục tu kiến thành trì, tuy rằng còn kém biên quan Sa Châu rất nhiều, thế nhưng về quy mô ban đầu lại hoàn toàn vượt xa doanh trại thông thường.
Vốn trước đây cả doanh trại đại quân ước chừng chỉ có năm sáu mươi vạn đại quân, hiện giờ đã dần dần tăng lên gấp đôi, kéo dài từ doanh trại thẳng đến tận sâu trong trung tâm sa mạc.
Có nước, có cây, có thành trì. Những thứ này cũng đủ để đại quân Tây Vực sinh sống một thời gian, tạm thời đóng rễ ở nơi này.
Cho dù bằng vào tu vi hiện giờ của Hồng Dịch, khi nhìn thấy chỉ sau một ngày một đêm bỗng có một tòa thành trì mọc lên ở giữa sa mạc hoang vu, cũng không khỏi cảm thán trước lực lượng cường đại của Nguyên Khí Thần.
- Một nền văn minh, không thể coi thường được!
Tạ Văn Uyên đứng bên cạnh cũng cảm thán thốt lên một câu.
- Hồng Dịch! Ngươi cuối cùng cũng trở về rồi! Hôm trước nghe nói ngươi giữa đêm đột kích quân doanh địch nhân! Sau đó bản vương lại nhận được một số tin tức tình báo từ thủ đô Hỏa La quốc Tây Vực gửi về, dường như nơi đó xuất hiện một vài sự hỗn loạn, có phải là ngươi đơn thương độc mã tiến vào lòng địch, tiêu diệt Viễn Cổ La Sinh Môn phải không?
Ngay khi Hồng Dịch đang quan sát tình cảnh của dải sa mạc trước mắt, thì đột nhiên một đội kỵ binh từ phía xa xa lao nhanh đến. Từ bên dưới, sau đó một người từ dưới bậc thang từng bước từng bước phóng lên, chỉ thoáng chốc đến trước mặt Hồng Dịch, đây chính là Thần Uy vương Dương Thác.
- Hả? Văn Uyên tông sư? Ngài sao lại đến Sa Châu vậy?
Nhìn thấy Tạ Văn Uyên, Dương Thác cũng thoáng sửng sốt đôi chút, sau đó vội vã nói.
Đối với vị văn đàn tông sư này, hắn cũng phải khách khách khí khí vài phần.
- Vương gia khách khí rồi! Lão hủ nghe nói chiến sự Tây Vực đang lúc nguy ngập, vì vậy ẩn tàng ở trong Cách Đạt thành của Hỏa La quốc, yên lặng theo dõi kỳ biến, định nắm bắt một ít tình báo. Khi thấy Hồng Dịch đơn thương độc mã tiến vào thành địch bèn đi ra hội hợp cùng một chỗ. Tuy nhiên A Dục vương của Tây Vực Hỏa La quốc, Nạp Lan đại đế của Vân Mộng lại liên thủ với nhau, hơn nữa còn có cả thái tổ Đại chu, hoàng đế triều trước, thậm chí cả Nguyên Khí Thần cũng đã xuất hiện. Vương gia phải hết sức cẩn thận. Dải hùng quan Sa Châu này một khi tan vỡ thì chỉ trong nửa ngày thôi thì cả Thiên Châu Đại Kiền sẽ hỏng mất, dân chúng lập tức lâm vào cảnh lầm than.
Tạ Văn Uyên thi lễ với Dương Thác, sau đó chỉ trong vài câu ngắn ngọn nói qua tình hình. Dương Thác nghe thấy mà tâm thần chao đảo.
- Hồng Dịch! Không ngờ tình hình lại trở nên nghiêm trọng như vậy! Tuy nhiên từ nội bộ triều đình gần đây có truyền ra chút tin tức! Ta vừa nghe thấy ngươi xuất hiện liền lập tức đến đây, muốn cùng ngươi bàn bạc qua đôi chút!
Dương Thác sau khi nhìn thấy Tạ Văn Uyên liền biết được thế lực của Hồng Dịch lúc này càng lúc càng khuếch trương, thanh uy càng lúc càng cao. Sau nay e rằng đủ khả năng chi phối triều chính, thậm chí thiên hạ đại cục sau này cũng khó có thể nói trước được.
- Nội bộ triều đình xảy ra chuyện gì?
Hồng Dịch hỏi một câu.
Một vài binh sĩ lập tức khiên bàn đến, sau đó bưng trà lên, mọi người nhanh chóng ngồi xuống.
- Sự kiện thứ nhất chính là Vô Địch Hầu ở Thanh Châu dâng lên triều đình, tỏ ý muốn ra trận đánh Vân Mông, xin chiến! Ta nghe thám tử báo lại, hắn hiện giờ đang ở trong hầu phủ ở Thanh Châu, bế quan đã nửa tháng này. Ba ngày trước cả hầu phủ đột nhiên chấn động dữ dội, sau đó xuất quan, tựa hồ thần công đã tu thành! Nếu như ta đoán không sai thì kẻ này đã tu luyện thành nhân tiên!
Dương Thác mang một tin tức tình báo đặt ở trên bàn.