Dương Thần

Chương 457: Long hồn hóa nhân!




Dịch: lieu

Màn đêm buông xuống, cả dãy Thái Thủy sơn kéo dài suốt mấy nghìn dặm, vắt ngang qua mấy châu huyện, xỏ xuyên cả một đại vương triều, lúc này trở nên đen kịt tựa như một con hắc long, nằm dài trên mặt đất rộng lớn, hấp thụ chân khí của đất đai, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể phá không bay đi.

Nhóm người Hồng Dịch nhân lúc màn đêm phủ xuống đã đi tới Thái Thủy sơn.

Dù sao ban đêm cũng có thể che đậy rất nhiều thứ, cho dù là người tu đạo cũng không ngoại lệ.

Vào ban đêm, Hồng Dịch thi triển ra Hắc Ám Mạn Đồ La, dùng nó để che giấu khí tức cực kỳ tốt, dường như mang theo một cảm giác hòa tan vào bóng đêm tối tăm, người khác khó mà phát hiện được. Ít nhất là đối với những người tu đạo có đẳng cấp tương đương với hắn, thậm chí là cao minh hơn một chút cũng khó lòng phát hiện ra khí tức của hắn.

Lúc này trời cũng đã vào thu, cả núi rừng đều tràn ngập lá vàng rơi. Ban đêm, gió thu xào xạc, bầu trời hôn ám, không chút ánh trăng, có thể nói là đêm đen gió lớn.

Vào đêm đen gió lớn cuối thu này, nhóm người Tạ Văn Uyên, Vân Hương Hương, long nữ, Cát Tường Thiên, Thiện Ngân Sa, Tôn Vi Vi, kỳ lân, đều đang đứng trên phế tích của Đại Thiện Tự, nơi trước đây từng là Tàng Kinh Điện, tất cả đều đang chờ đợi Hồng Dịch khám phá tòa địa cung thần bí khó lường dưới lòng đất.

Hiện giờ mọi người ai ai cũng biết rằng Hồng Dịch lần này tới đây là để mở ra cánh cửa hư vô thần bí khó lường của địa cung, đoạt lấy Ma Ha Bàn Nhược Ba La Mật Đa cùng Như Lai Cà Sa, một thứ pháp khí thượng cổ cực mạnh, thậm chí còn vượt qua cả Hoàng Thiên Thủy Long Khải.

Truyền thuyết kể lại rằng, Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm có thể chém nát tất cả các loại khải giáp, khắp trời đất này chỉ có hai thứ pháp khí có thể ngăn cản được thanh thần kiếm này, thứ nhất là Con Thuyền Tạo Hóa, thứ hai chính là Như Lai Cà Sa.

Con thuyền tạo hóa là do Tạo Hóa đạo nhân thời thượng cổ, kết hợp trí tuệ siêu việt của vô số cường giả, chế tạo ra một kiện pháp khí nhằm siêu thoát niết bàn.

Như Lai Cà Sa cũng là một thứ pháp khí mà thượng cổ thánh hoàng Vô lĩnh ngộ ra từ trong đạo lý siêu thoát niết bàn.

Hai thứ pháp khí này đều là pháp khí Niết Bàn.

Đối với pháp khí dương thần, tất cả mọi người có mặt ở đây gần như đã thấy qua, sự bá đạo vô địch của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm thực sự đã khiến cho mọi người rung động sâu sắc, huống chi là pháp khí niết bàn?

Thứ pháp khí này cho dù là cao thủ sáu lần lôi kiếp cũng chỉ từng nghe nói qua, chưa được thấy tận mắt.

Chính vì thế trong lòng mọi người đều vô cùng chờ mong.

- Chú ý, cẩn thận!

- Xảy ra chuyện rồi!

- Bày đại trận!

- Cửu Thanh Thần Quang, la liệt bát phương, vạn ma diệt sát, Thiên Long Hàng!

- Cát Tường Tam Bảo!

- Thiên Hương Vân La, Bạch Liên Kim Đăng, Lưỡng Giới Phân Cát!

- Nội đan!

- Thiên Yêu đạo quả, Ngân Sa thân!

Mọi người đang trong tình trạng ngóng chờ kỳ vọng đầy khẩn trương, tất cả cao thủ ở đây chứng kiến thần niệm của Hồng Dịch đang tiến vào sâu trong lòng đất chợt rung lên, liền biết ngay có biến cố phát sinh, lập tức đều thi triển ra đạo thuật!

Cửu Thanh Thần Quang của long nữ Ngao Loan không nói làm gì, Thiên Hương Vân La, Bạch Liên Kim Đăn của Vân Hương Hương cũng không nói làm gì. Thế nhưng Cát Tường Thiên, một tiểu thần linh khả ái vốn ai ai cũng cho rằng vô hại, lúc này lại liên tiếp tế ra ba kiện pháp bảo.

Ba kiện pháp bảo này, kiện thứ nhất là một chiếc khuyên nhỏ màu bạc. Ngay khi vừa bắn lên bầu trời liền phát ra âm thanh ầm ầm ầm cùng những tia điện chớp chói mắt, sau đó bay thẳng vào trong đám mây, biến mất không thấy đâu, thế nhưng ngay lập tức từng luồng ánh sáng rực rỡ từ trên bầu trời bắn thẳng xuống phía dưới, tiến vào sâu trong lòng đất. Uy lực của những luồng sáng này khổng lồ vô cùng, uy thế không ngờ lại hoàn toàn vượt qua cả đạo pháp của Vân Hương Hương và long nữ.

Kiện pháp bảo thứ hai là một mũi tên nhỏ, trắng tinh đến cùng cực, trên thân tiễn có hai cánh chim nho nhỏ, trong khoảnh khắc khi hiện ra liền tiến vào trong hư không. Nhất thời tất cả mọi người bỗng sinh ra một loại cảm giác giống như mũi tên nho nhỏ kia đang chực chờ xuyên qua tâm linh bản thân.

Kiện pháp bảo thứ ba là một quả chuông nhỏ, trông tựa gỗ, tựa kim loại, toàn thân óng ánh như hổ phách. Trong lúc Cát Tường Thiên lắc lắc quả chuông, từng luồng âm thanh từ trên mặt chuông lấp lánh tản ra, trong chớp mắt quấn lấy thân chuông.

Đây là Cát Tường Tam Bảo của Cát Tường Thiên bấy lâu nay vẫn chưa để lộ ra, ba kiện pháp bảo này lần lượt là Cát Tường Thiên Quyển, Xạ Tâm Tiễn, Già Lam Linh. Mỗi một kiện đều là pháp bảo được tu luyện suốt mấy trăm năm, mấy nghìn năm.

Còn thứ đạo thuật mà Thiện Ngân Sa vừa mới xuất ra chính là Thiên Yêu Đạo Quả mà nàng vừa mới tu luyện thành. Quả hồ lô nho nhỏ màu ám kim này vừa bay lên, lập tức biến thành một con cá mập to lớn vô cùng, điểu khiển biển cả, chế ngự sóng lớn, chiếc miệng lớn như chậu máu há ra, bay lượn giữa không trung, uy lực cường đại vô cùng tận.

Uy thế như vậy gần như có thể sánh ngang với côn ngư trong Côn Bằng Luyện Hình Đồ của Vân Mông đại đế Nạp Lan Y Hồng.

Đạo quả do khoáng thế cự yêu, Kim Cương Đại Lực Thần Viên lão tổ tông Thiên Yêu, động chủ Vân Vụ sơn Yêu Thần động nơi tận cùng đông hải, luyện ra, đương nhiên không hề tầm thường chút được. Sau khi được Thiện Ngân Sa tế luyện thành công, biến thành bản thể của mình, có thể nói là có uy lực còn cường đại hơn cả chân thân.

Trong nháy mắt khi Hồng Dịch biến sắc, tất cả cao thủ có mặt ở đây đều bày ra pháp trận bao phủ lấy toàn bộ chu vi phế tích Đại Thiện Tự, nơi trước đây từng là Tàng Kinh Điện, bao gồm tất cả vạn vật cỏ cây cho đến không gian khí lưu, ngay cả đạo pháp phân cách hai thế giới cũng thi triển ra, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoại.

Tình huống như vậy, cho dù là có địch nhân đến đây thì e rằng cũng chỉ còn đường chết mà thôi!

Lần này đi đoạt trọng bảo, Hồng Dịch đã tập trung toàn bộ lực lượng. Cỗ lực lượng này gần như có thể nói là một liên minh cường đại nhất thiên hạ.

- Hồng Dịch, xảy ra chuyện gì vậy?

Ngược lại Tạ Văn Uyên lại trầm tĩnh đến dị thường, sắc mặt vẫn không biến đổi, chỉ cất giọng hỏi.

Hồng Dịch lại không trả lời Tạ Văn Uyên, một ngón tay liền chỉ ra, toàn thân liền khẽ động, trong chớp mắt đủ ba vạn ba nghìn ba trăm khối thần niệm tuôn ra. Những thần niệm này nhanh chóng kết thành một thứ phù hiệu có hình dạng tam tài, sau đó hóa thành một dòng khí lưu, tiến sâu vào trong lòng đất, mọi việc xong xuôi hắn mới mở miệng nói.

- Mọi người không cần khẩn trương, vừa rồi chẳng qua là ta chưa tìm ra được địa cung mà thôi! Địa cung này vốn có chút liên hệ với ta, hiện giờ xuống lòng đất đột nhiên cảm thấy trống rỗng nên hơi bất ngờ, để ta tìm lại lần nữa xem sao!

Hồng Dịch bình tĩnh nói, khuôn mặt lộ ra một sắc thái không buồn không vui.

Thì ra vừa rồi thần niệm của hắn tiến vào lòng đất bên dưới phế tích, sau khi xuống tới độ sâu sáu trăm trượng bên dưới, hắn vận chuyển Quá Khứ Kinh, toàn lực cảm ứng, thế nhưng không ngờ lại không cảm ứng được bất cứ tin tức nào của địa cung!

Đạo thuật hiện giờ của hắn, so với trước đây thì còn cường đại hơn không dưới mười lần, nhất là lúc này có Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm trong tay, đã trở thành nhân vật đệ nhất ngay dưới tạo vật chủ.

Vốn hắn tưởng rằng chỉ cần khẽ vận chuyển thần niệm một chút thôi là có thể cảm thụ được khí tức của địa cung, thế nhưng quả thật không ngờ rằng địa cung bên dưới tựa hồ như chưa từng tồn tại, không cách nào dò tìm được, tâm linh hắn chỉ cảm nhận được lòng đất sâu thăm thẳm, núi non trầm trọng, ngoài ra không còn bất cứ thứ gì khác.

Tuy nhiên Hồng Dịch sau khi trải qua sự kinh hãi ban đầu liền lập tức trấn định trở lại, tiếp đó lại vận dụng hơn phân nửa pháp lực bản thân, mang thần niệm tiến vào trong lòng đất, toàn lực cảm ứng.

Hắn biết rằng từ lần trước tới đây cho đến tận lúc này, chỉ sợ địa cung của Đại Thiện Tự đã phát sinh biến cố nào đó.

- Tòa địa cung này của Đại Thiện Tự có một thứ cấm pháp cực kỳ huyền diệu, cũng không phải là ẩn sâu trong lòng đất, mà là được cất giấu trong một vị trí vô cùng bí ẩn giữa hư không, chỉ có người tu luyện Quá Khứ Kinh mới có phát hiện ra vị trí này. Nói cách khác, bất cứ ai cũng khó lòng tìm ra được lôi vào địa cung. Nếu như không phải ta hiện giờ đã phát nguyệt lực, không luyện qua Quá Khứ Kinh, thì cũng khó có thể cảm ứng ra được.

Thần niệm của Hồng Dịch tiến sâu vào trong lòng đất, mãnh liệt tìm kiếm, cảm ứng, đồng thời đầu óc hắn lại cực kỳ tỉnh táo suy xét, phân tích đủ các loại tình huống có thể xảy ra.

Lòng đất vẫn trầm trọng, sâu thăm thẳm như lúc trước. Thần niệm của Hồng Dịch tiến vào trong đó lại không vướng ngại chút gì, ngược lại còn có cảm giác khoan khóai chẳng khác nào cá bơi dưới nước.

Thần niệm cường đại tản ra khắp bốn phía, gần như bao phủ toàn bộ nền đất bên dưới Đại Thiện Tự, đến độ sâu một nghìn trượng trong lòng đất, những thần niệm này mới bắt đầu tập trung lại.

Thế nhưng vẫn như cũ, không hề phát hiện ra bất cứ dấu vết nào, cũng không có bất luận cảm ứng nào!

Ánh mắt Hồng Dịch chợt lóe lên, đầu óc vẫn vô cùng thanh tỉnh suy ngẫm, tiếp đó lại vận chuyện pháp lực, thần niệm lại tiến vào thêm một nghìn trượng nữa trong lòng đất.

Tiến vào sâu đến hai nghìn trượng, ba nghìn trượng, mỗi một khối thần niệm đều hóa thành khí linh hồn, toàn lực vận chuyển.

Dần dần Hồng Dịch cảm gác được ở sâu trong lòng đất tựa như xuất hiện một lực hút cực kỳ lớn, đang không ngừng hút thần niệm của mình xuống phía dưới, đồng thời nương theo cỗ lực hút đó là từng luồng từng luồng khí nóng cực lớn bốc lên khiến cho mỗi một thần niệm tựa hồ như đang tiến vào trong lò lửa.

Hồng Dịch biết đây là chân khí địa từ cùng lực lượng hỏa diễm của tâm trái đất.

Đối với linh hồn của người tu đạo thông thường, khi tiến vào trong lòng đất, ngoại trừ áp lực cực lớn của đất đá, càng tiến sâu xuống sẽ cảm ứng được lực hút dữ đội của địa cực cùng hỏa diễm của tâm trái đất.

Cho dù là thần niệm của cao thủ lôi kiếp, lực hút tâm trái đất cũng đủ để hút sạch từng khối từng khối thần niệm, sau đó từ từ kéo vào tâm trái đất, bị hỏa diễm điên cuồng nơi đây đun chảy, hoàn toàn luyện hóa.

Tuy nhiên thần niệm của Hồng Dịch lại quá mức cường đại, xem ra cũng không bị ảnh hưởng nhiều lắm.

Ngay khi tâm linh của hắn bình tĩnh tỉnh táo đến cực điểm, thần niệm cường đại liên tục tìm kiếm. Đột nhiên, một điểm sáng chợt lóe lên trong tâm linh hắn.

Thần niệm của hắn đi xuống độ sâu ba nghìn trượng so với mặt đất, nơi mà lực hút tâm trái đất trở nên cuồng bạo vô cùng, cuối cùng cũng cảm ứng được luồng khí tức quen thuộc trước kia của địa cung.

- Tốt! Quả nhiên không phụ lòng người! Cuối cùng cũng tìm ra được!

Cả vạn thần niệm liền ngưng tụ cùng một chỗ, đồng loạt lao về phía trước, trực tiếp xuyên qua đất đá, tiến về điểm sáng vừa chợt lóe lên.

Ngay trong khỏanh khắc đó.

Ầm ầm!

Linh hồn cường đại của Hồng Dịch đã tiến vào trong địa cung.

Trong nháy mắt khi tiến vào trong địa cung, ánh mắt Hồng Dịch liền bắt gặp một bóng người.

Người này đang đứng bên canh quả cầu thủy tinh, toàn thân mặc một kiện y phục màu vàng đất, kiện y phục này được tạo thành bởi rất nhiều miếng vẩy nhỏ, trông chẳng khác nào áo giáp vẩy cá. Cơ thể của hắn cao cao, cân đối vô cùng, tản ra một loại khí tức tráng kiện của một thanh niên.

Ngay khi Hồng Dịch tiến vào trong địa cung, cỗ pháp lực khổng lồ khiến cho cả tòa địa cung chao đảo dữ dội.

Thanh niên đang đứng bên cạnh quả cầu thủy tinh cũng khẽ xoay người lại, ánh mắt nhìn về phía Hồng Dịch, trong con ngươi phóng ra một luồng khí tức trầm trọng, hùng hồn tựa như núi cao, hung hăng đè Hồng Dịch xuống.

- Lại là ngươi! Pháp lực của ngươi làm sao đã tăng đến cảnh giới như thế này rồi! Để tránh bàn tay của ngươi, ta đã mạo hiểm thi triển ra đạo thuật mang tòa địa cung này chìm sâu xuống lòng đất thêm ba nghìn trượng, thật không ngờ vẫn bị ngươi tìm ra! Hừ! Đã như thế thì ngươi phải chết!

Trong thần niệm của thanh niên này tản mát ra một cỗ dao động cực kỳ cường đại, tựa người, tựa núi, tựa quỷ, lại tựa như thần!

- Ngươi là long hồn của Thái Thủy sơn biến thành sao! Không ngờ ngươi lại thoát được phong ấn của quả cầu thủy tinh ra ngoài!

Hồng Dịch vừa nhìn thấy thanh niên này, cẩn thận cảm nhận luồng sóng dao động pháp lực của hắn, bất chợt trong ý niệm liền kinh hãi không thôi!

Thanh niên này chính là do long hồn của Thái Thủy sơn vốn bị phong ấn trong quả cầu thủy tinh kia biến thành!

Không ngờ hắn lại phá được phong ấn mà thoát ra ngoài!

Lần trước Hồng Dịch khi tiến vào trong địa cung, thật ra cũng biết được rằng long hồn này cường đại dị thường. Thế nhưng hắn vốn bị phong ấn trong quả cầu thủy tinh kia, căn bản không cách nào hành động, bằng không lần đó chỉ sợ Hồng Dịch đã chết trong tay của long hồn này.

Đồng thời, nếu lần trước không phải vì long hồn này thì Hồng Dịch đã sớm tiếp cận được quả cầu thủy tinh, lấy được Như Lai Cà Sa bên dưới.

- Bằng chút pháp lực đó mà đã cho rằng có thể áp chế được ta sao? Nực cười!

Hồng Dịch đối mặt với áp lực do long hồn phát ra, đôi mắt chợt lóe lên. Từ trong hai mắt lập tức xuất hiện một tia sáng rực rỡ, sau đó tia sáng này mang theo khí thế phô trương cái địa, tràn ngập khắp toàn bộ địa cung. Đây chính là Quang Minh Mạn Đồ La.

Hắn đã hạ quyết tâm, bằng bất cứ giá nào, trước hết phải phong ấn thanh niên do long hồn biến thành kia bằng được!

Cùng lúc ấy, bàn tay của Hồng Dịch liền hóa thành một đại thủ ấn khổng lồ màu vàng kim, thi triển ra Vô Tương Ấn, lăng không bay đi, chụp thẳng về phía quả cầu thủy tinh ngay phía sau thanh niên kia.

Hồng Dịch đã nhận thấy được quả cầu thủy tinh sau lưng thanh niên kia vẫn như trước, đang đè lên Như Lai Cà Sa.

Lần trước pháp lực của Hồng Dịch còn kém cỏi, không cách nào cảm nhận được sự thần kỳ của kiện pháp khí Như Lai Cà Sa trông giống như kinh văn kia. Thế nhưng hiện giờ hắn đã loáng thoáng cảm giác được rằng, kiện Như Lai Cà Sa này đã mang đến cho hắn một mối liên hệ cực kỳ khổng lồ, trong mơ hồ dường như có chút gì đó liên thông tương hỗ với quyền ý Bỉ Ngạn Chi Kiều của hắn.

Đúng là như vậy, nếu có điểm khác biệt nào thì chẳng qua khí tức bên trên kiện áo cà sa này còn chưa hoàn thiện mà thôi. Thế nhưng qua cảm nhận hắn có thể thấy cỗ khí tức này so với cây cầu niết bàn của hắn thì còn thâm thúy, hùng hồn hơn rất nhiều!

Hơn nữa cỗ khí tức trên kiện áo cà sa này khiến cho long hồn Thái Thủy Sơn loáng thoáng có chút kinh sợ!

Thanh niên do long hồn Thái Thủy Sơn hóa thân thành này, tuy rằng có thể thoát ra khỏi quả cầu thủy tinh, thế nhưng lại không rời đi, nguyên nhân chính là hắn muốn hàng phục kiện áo Như Lai Cà Sa này để mặc lên người!

Như vậy sau khi thoát thân ra ngoài, lập tức có thể tung hoành thiên hạ, tiêu dao thế gian!

Long hồn này bản thân chính nguyên khí, là linh hồn tinh thuần nhất của cả dãy Thái Thủy Sơn, cũng tương tự như linh hồn của con người, không phải là loại thần linh gì cả. Lần này nếu thoát ra bên ngoài, chỉ cần tùy tiện đầu thai lập tức có thể hóa thành người, tiến vào trong nhân đạo, hưởng thụ đủ mọi thú vui trong trời đất.

Tuy nhiên hiện giờ long hồn rõ ràng là không cách nào hàng phục được Như Lai Cà Sa.

Thần khí vượt qua quy luật của thời gian đều có linh tính, Bàn Hoàng Kiếm, Thủy Long Khải đều là như vậy, huống chi là Như Lai Cà Sa?

Hồng Huyền Cơ đầy bá đạo bằng vào khí phách của Chư Thiên Sinh Tử Luân mà dụ hoặc con thuyền tạo hóa, hàng phục Hoàng Thiên Thủy Long Khải. Thế nhưng long hồn của Thái Thủy Sơn mặc dù cũng hóa thành người rồi vậy mà thủy chung vẫn không cách nào hàng phục nổi Như Lai Cà Sa.

Quang Minh Đại Kết Giới bay lên, trong nháy mắt bao phủ lấy thanh niên long hồn kia, cùng lúc đó Vô Tương Ấn của Hồng Dịch cũng nện xuống quả cầu thủy tinh đang đè trên Như Lai Cà Sa.

Nhất thời Như Lai Cà Sa tuôn ra những luồng ánh sáng sắc bén chói mắt.