Dương Thần

Chương 297: Sấm Xuân Đến!




- Thế gian này thật là kỳ diệu, không ngờ lại có thứ như vậy! Liệt Thần Ngẫu, pháp bảo thần bí nhất trong Đào Thần Thất Bảo là do tông chủ các đời trước của Đào Thần đạo, cách đây hai ngàn năm đã phát hiện ra từ trong thân của một cây đào thần vạn năm tuổi thai nghén một tiểu hài nhi cao một tấc, mang đi luyện thành pháp bảo, sở hướng vô địch!

Nhìn khối đá ngọc cao bằng đầu người trước mặt cùng với bào thai tựa như người tựa như khỉ thấp thoáng bên trong, công chúa Ưu Lộ Lai Đặc khiếp sợ, không ngừng than thở:

- Thiên Trụ sơn là thần sơn ở phía Tây Bắc, trải qua nhiều năm có vô số người đến đó tu luyện, ngay cả đạo thuật của Tinh Nguyên Thần miếu là Thiên Trụ quan tưởng pháp cũng là dựa trên hình dáng của Thiên Trụ sơn mà sáng tạo ra. Cũng chỉ có trong ngọn thần sơn cổ đại này mới có thể sản sinh ra một thứ tạo vật thần kỳ đến dường này.

Thiên Trụ sơn là một ngọn núi thần nằm ở nơi giao nhau giữa Tây Vực và phương bắc, chu vi rộng lớn vô cùng vô tận, cao chọc trời, núi non trùng trùng điệp điệp, trong đó có đủ loại động vật, yêu quái ma quỷ, kỳ lân long phượng, kỳ trân dị bảo. Thiên Trụ quan tưởng pháp mà Chu đại tiên sinh từng thi triển đối phó với Hồng Dịch cũng là dựa trên hình dáng của ngọn núi này.

- Trong vòm trời này, rất có thể đây là một khối ngọc thạch duy nhất mà bên trong dựng dục linh thai. Linh thai này ước chừng phải trải qua trăm vạn năm, thậm chí là vài triệu năm mới có được! Có thể nói đây là kỳ tích của đất trời. May mà ta phát hiện ra sớm, dùng máu nhỏ lên trên, bằng không thạch thai này nếu được sấm sét đánh vào, chẳng may nứt ra thì khác nào sản sinh ra một cao thủ nhân tiên! Nếu như ở trong thế giới này học tập nhân tình thế thái, rồi tiếp tục tu luyện, thì e rằng sau này sẽ trở thành thứ tồn tại sánh ngang với thượng cổ thánh hoàng mất!

Vô Địch hầu lạnh lùng cười một tiếng:

- Tuy nhiên hiện giờ ta đã nhỏ máu lên trên, linh thai bên trong hấp thụ tinh huyết của ta, sau khi sinh ra sẽ mang theo ý thức của ta. Trong khoảnh khắc ngay sau khi sinh ra, ta sẽ dùng quyền ý tinh thần võ đạo thấm nhập vào trong thân thể của nó, khi ấy nó sẽ không còn bất cứ thứ ý thức gì của bản thân nữa.

- Sau khi bị sấm sét đánh vào thực sự nó sẽ sinh ra sao?

Ưu Lộ Lai Đặc lại hỏi.

- Điều này cũng không chắc, chỉ là suy luận mà thôi. Nếu sét đánh một lần không được thì cho sét đánh mười lần. Nói chung khí tức của sấm sét giúp cho nó phát triển rất nhanh, sau đó sẽ thoát thai ra ngoài. Nếu như khối thần thạch này thực sự thoát thai ra ngoài thì thực lực của ta sẽ tăng lên rất nhanh. Hiện giờ những cơn sóng ngầm trong Ngọc kinh thành đang cuồn cuộn sôi sục, có thứ thực lực như vậy thì ta sẽ chân chính trở thành một thế lực mạnh mẽ, trở tay tạo mây, lật tay tạo mưa.

Vô Địch hầu cười nhẹ, mang theo sự cuồng ngạo nhạo báng thiên hạ.

- Tuy rằng nếu như không có cỗ thực lực này thì ta vẫn có thể thay đổi thế cục, hô mưa gội gió. Thế nhưng hiện giờ sự uy hiếp của Hồng Huyền Cơ quá lớn, hơn nữa Kiền đế Dương Bàn là một nhân vật không cách nào nhìn thấu được. Không biết bọn họ còn con bài nào chưa lật tẩy nữa?

.................

- Vương gia, gần đây tình hình luyện công thế nào rồi?

Khí trời ấm áp, ánh mặt trời ôn hoà. Trong phủ đệ của Ngọc thân vương cũng không giăng đèn kết hoa, pháo nổ đì đùng giống như các thế gia giàu có, vẫn giữ vẻ thanh tịnh như mọi ngày.

Bởi lẽ Ngọc thân vương chưa cưới vợ, trong phủ không có vương phi cũng không có thê thiếp. Toàn bộ đều dùng quân pháp để quản lý gia đình, nội vụ là do Vân Thanh cô nương nắm giữ, đơn giản mà gọn gàng ngăn nắp, không hề rắc rối.

Khi Hồng Dịch đi đến phủ đệ thì Ngọc thân vương đang luyện võ trong sân, thân mặc một bộ y phục bằng vải bông màu vàng nhạt. Trong lúc thân thể phi hành, hai tay vung lên đánh sang hai bên, toàn bộ sân bãi đều xuất hiện những luồng kinh phong quay cuồng, không khí bốn phía xung quanh tựa như biến thành sóng lớn ầm ầm cuộn trào.

- Quyền pháp hay. Đáng tiếc Thương Lãng Hồi Phong Chưởng của Tạo Hoá đạo, nếu như khi thi triển được toàn bộ sẽ khiến cho kẻ khác cảm thấy trước mặt chẳng khác nào tường đồng vách sắt, khi đó mới chính thức bước vào cảnh giới võ thánh! Hiện giờ mới chỉ mang khí ở bao bọc xung quanh cơ thể biến thành sóng lớn cuồn cuộn sôi trào, xem ra mới đạt tới cảnh giới đại tông sư mà thôi, cách võ thánh một khoảng cách lớn, khó có thể đột phá được!

Tinh Nhẫn hoà thượng đi theo Hồng Dịch nhìn thấy bộ quyền pháp này, đầu tiên là hơi tán tụng, sau đó cảm thấy có điểm vẫn chưa hoàn thiện.

- Hồng Dịch, thế huynh đến rồi sao? Hai mắt của thế huynh toả ra thần quang, tinh khí toàn thân ẩn tàng tựa như biển sâu, chẳng lẽ huynh luyện thành võ thánh rồi sao! Sao có thể như vậy được! Còn vị này là...

Ngọc thân vương thấy Hồng Dịch đến liền ngừng tay lại, thở ra một hơi, sau đó kinh ngạc nhìn Hồng Dịch rồi đưa mắt nhìn về phía Tinh Nhẫn hoà thượng.

- Thông suốt đạo pháp, điều trị thân thể cũng không đáng là gì. Xem ra thời gian vừa qua quyền pháp của vương gia có tiến bộ nhiều đấy.

Hồng Dịch tất nhiên nhìn ra được, trong một tháng ngắn ngủi này võ nghệ của Ngọc thân vương tiến bộ hơn trước đây nhiều.

- Ha ha, toàn bộ đều là nhờ thế huynh mới có đựơc.

Ngọc thân vương cười một tiếng, sau đó gọi người mang nước nóng đến rửa tay, rửa mặt, sau đó thay một bộ y phục khác rồi cùng Hồng Dịch, Tinh Nhẫn hoà thượng đi vào trong thư phòng.

- Vị này là Tinh Nhẫn tiên sinh, là hảo hữu của tại hạ, vương gia cứ yên tâm.

Sau khi ngồi xuống, Hồng Dịch giới thiệu Tinh Nhẫn hoà thượng với Ngọc thân vương.

- Võ công của vương gia gần đây tiến bộ rất nhanh, chứng tỏ có lòng tin, đây cũng là nguyên nhân khiến cho sự kiêng kỵ với thái tử giảm đi phần nào. Lòng người có kiên định, ý niệm trong đầu mới thông suốt, bất kể là tu luyện đạo thuật hay tu luyện võ công đều có trợ giúp rất lớn.

Nhìn thấy võ công của Ngọc thân vương thăng tiến rất nhiều, trong lòng Hồng Dịch đương nhiên biết được đây là do có bản thân trợ giúp, khiến cho Ngọc thân vương tràn ngập sự tự tin.

Có lòng tin thì ý niệm mới không ngưng trệ, thân thể cũng thoải mái, võ công từ đó cũng tự nhiên mà tiến bộ.

Có Hồng Dịch phụ trợ, Ngọc thân vương thậm chí còn thấy được hy vọng ngồi lên ngôi vị đại bảo hiện lên trước mắt.

Có hy vọng nghĩa là có lòng tin.

- Tinh Nhẫn tiên sinh, hình như tiên sinh cũng là người tu võ đạo!

Nhìn Tinh Nhẫn hoà thượng, Ngọc thân vương mở miệng hỏi.

- Nhãn quang của vương gia rất tinh tường, người thường không thể sánh kịp.

Hiện giờ tóc của Tinh Nhẫn hoà thượng đã dài ra, hơn nữa ăn mặc cũng không giống một hoà thượng. Toàn thân mặc một bộ cẩm y, ngoài ra còn tản ra thứ khí chất xuất trần, trông chẳng khác nào người trong giới tu đạo.

Lẽ ra Tinh Nhẫn hoà thượng thu liễm khí tức như vậy, người bình thường sẽ không nhận ra lão có mang tuyệt kỹ trong người, thế nhưng dù sao Ngọc thân vương cũng là đỉnh cấp đại tông sư, bằng vào nhãn quang của mình cũng có thể nhìn ra được.

Tuy nhiên điều này cũng nằm trong dự liệu của Tinh Nhẫn hoà thượng.

Nếu như ngay cả điều này mà Ngọc thân vương cũng không nhìn ra thì chẳng khác nào phế vật. Thân là hoàng từ xuất sinh từ triều đình Đại Kiền, nếu không có bản lĩnh thì đừng nói là thân vương, mà ngay cả quận vương cũng không có tư cách để làm. Bằng không đã sớm bị loại bỏ từ lâu rồi.

- Nếu được Tinh Nhẫn tiên sinh trợ giúp thì ta đúng là như hổ thêm cánh! Người đâu, mang thanh Mật Tàng thần kiếm trong kho binh khí ra đây.

Ngọc thân vương liền ra lệnh.

Ngay lập tức một võ sĩ bước ra ngoài, chỉ chốc lát sau liền trở lại cùng với một hộp đựng kiếm bằng bạch ngọc. Mở hộp bạch ngọc ra, bên trong là một thanh bảo kiếm.

Trên thân của thanh bảo kiếm này hiện lên một loại hoa văn màu vàng kim, tạo thành những dòng kinh văn, xem qua có thể nhận thấy đây là một thiên thần chú. Mũi kiếm còn chưa lộ ra, trông không giống một thanh bảo kiếm sát nhân trong nháy mắt.

Tuy nhiên ngay khi vừa nhìn thấy thanh kiếm này, Hồng Dịch nhận thấy khuôn mặt của Tinh Nhẫn hoà thượng khẽ giật giật.

Thanh bảo kiếm này không có gì xa lạ với lão, đây chính là binh khí tuỳ thân của Mật Tàng thiên vương, một trong tứ đại thiên vương của Đại Thiện tự! Mũi kiếm còn phong kín, ý muốn ám chỉ sự từ bi, không muốn nhiễm máu tanh.

Kinh văn trên thân kiếm là dùng một thứ bút lực tuyệt thế khảm xuống, cũng giống như phù chú Hồng Huyền Cơ khắc lên Trấn Ngục Bảo Đao, dùng để trảm quỷ tru tà!

Không dính máu, thế nhưng có thể tru sát quỷ thần, đánh lui tà ma.

- Nếu đã như vậy ta đành đa tạ vương gia!

Ngọc thân vương muốn tặng thanh thần kiếm này cho Tinh Nhẫn hoà thượng để thu nạp lòng người. Tinh Nhẫn hoà thượng thấy vậy cũng không khách khí, trực tiếp nhận lấy.

Sau khi thu lại, cất giọng cảm ơn xong, Tinh Nhẫn hoà thượng cũng không nói thêm lời nào. Ngọc thân vương cũng không để ý lắm, đã là cao thủ ai chẳng có tính cách riêng biệt.

- Hôm nay vương gia cho gọi tại hạ đến đây chắc hẳn là do việc thi cử phải không?

Nhìn thấy Tinh Nhẫn hoà thượng sau khi nhận lấy Mật Tàng thần kiếm, hai mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, Hồng Dịch biết rằng Tinh Nhẫn hoà thượng đang nhớ lại cuộc sống trước đây ở Đại Thiện tự.

- Đúng vậy, thi hội hàng năm là việc không thể coi thường được. Bởi lẽ phụ hoàng đang chuẩn bị thay đổi quan lại mới, tiến hành bãi chức một đám quan viên, đồng thời muốn bổ sung một vài chức vị mới.

Ngọc thân vương đưa tay chỉ lên một số công văn đặt trên bàn rồi nói.

- Đây là những thứ thái tử đưa tới. Hồng Dịch, huynh đoán thử xem, những thứ này là gì?

- Chắc không phải là đề thi chứ?

Ánh mắt của Hồng Dịch chợt loé lên!

- Hồng Dịch, thế huynh đúng là có thể biết trước được quỷ thần! Đây chính là đề thi! Thứ này chỉ có thái tử mới có thể có được, ngay cả ta cũng không thể sờ vào nổi!

Ngọc thân vương cảm thán nói.

- Những đề thi này không nên đụng vào! Đại điển quốc gia mà thái tử cũng mang ra trao đổi sao? Hắc hắc!

Hồng Dịch cười khan hai tiếng, rồi bất thình lình chỉ ra một ngón tay! Lập tức một ngọn lửa phủ xuống đống công văn kia, trong thoáng chốc tất cả đều bị đốt thành tro bụi.

- Có thứ này trong tay, quả thật có khả năng sắp xếp một lượng lớn thân tín vào trong khoa thi. Nương theo sự thay đổi trong triều đình mà xếp đặt người của mình vào bên trong triều chính. Tuy nhiên hoàng thượng là người thông minh thấu triệt, những loại thủ đoạn như thế này không thể nào qua mắt được người. Văn võ bá quan trong triều cũng có sĩ phu tinh tường, không thể nào lừa gạt được bọn họ. Điều vương gia cần làm hiện giờ là phải đường đường chính chính hành sự, bản thân luyện thành võ thánh, tuyệt đối không sử dụng thứ thủ đoạn này. Nếu như hoàng thượng là một vị quân vương hồ đồ thì âm mưu này có thể thành. Thế nhưng rõ ràng hoàng thượng hiện giờ đang muốn làm thánh hoàng thiên cổ, bày ra âm mưu quỷ kế khác nào đùa giỡn với người, chỉ khiến người tức giận mà thôi.

Không phải Hồng Dịch không tán thành với thủ đoạn này, thế nhưng muốn dùng âm mưu cũng phải xem đối phương là ai mới được.

Kiền đế là hạng người mà khi đứng trước một bậc quốc sắc như Hương Hồ vương vẫn không hề động tâm, hạng người như vậy e rằng tất cả mọi chuyện trong triều chính không cách nào qua mặt được hắn.

Đối với hạng người như vậy, không nên dùng âm mưu quỷ kế, biện pháp tốt nhất là dùng thực lực cường đại của bản thân, trực tiếp đối đầu với hắn.

- Đúng vậy, những thứ thái tử đưa tới là nhằm hãm hại ta. Thử xem xem ta không nhịn nổi mà dính vào cạm bẫy. Hắc hắc, thay đổi triều chính, nói dễ nghe làm sao. Trong triều đình có tam công cửu khanh, bên ngoài có đốc phủ, quan lại nơi biên cương, hơn nữa còn rất nhiều thế gia vọng tộc, nào là Cơ gia, Chu gia, Trình gia, tất cả đều là hậu nhân của thánh hiền, trong tay nắm không ít thế lực. Muốn loại bỏ toàn bộ bọn họ, thay thế bằng bộ máy mới, chỉ sợ rằng bên trong vô cùng trắc trở.

Ngọc thân vương xoa xoa tay, sau đó khẽ nói.

- Bỏ cũ thay mới, loại việc này ngay cả thần tiên cũng không làm nổi. Ngay cả quỷ tiên cũng muốn ăn muốn mặc, khi tu luyện cũng cần phải có đạo tràng, cũng muốn có người hầu hạ. Hiện giờ Đại Kiền tuy rằng đang ở thời thịnh thế, nhưng việc sát nhập đất đai vô cùng nghiêm trọng, kẻ giàu càng lúc càng giàu, người nghèo càng lúc càng nghèo. Sớm muộn gì sẽ có một này bách tính trong thiên hạ không chịu nổi nữa, sẽ cùng nhau nổi dậy khởi nghĩa. Khi đó tầm khống chế của triều đình sẽ suy giảm nghiêm trọng, các thế gia vọng tộc, các đốc phủ sẽ nhân cơ hội tích trữ lực lượng. Đám yêu ma quỷ quái trong thiên hạ, các đạo phái, môn phái sẽ nhân cơ hội nổi lên, tình thế lúc đó càng không thể cứu vãn được. Nếu cứ như vậy chỉ có lâm vào bế tắc, không cách nào có đựơc giang sơn thiên thu.

Hồng Dịch nói.

- Hoàng thượng và Hồng Huyền Cơ đã sớm có chủ ý! Huynh đoán thử xem bọn họ có chủ ý gì?

Ngọc thân vương nói.

- Chủ ý gì?

- Bọn họ muốn quan lại, thân sĩ đóng lương thực, phục vụ lao dịch.

Ngọc thân vương nói.

- Cái gì?

Hồng Dịch nghe xong liền thất kinh nói.

- Việc này chẳng phải là đắc tối với toàn bộ các thế gia trong thiên hạ, đắc tội với toàn bộ văn võ triều đình, với giới quý tộc tử tước hay sao? Đến lúc đó e rằng thiên hạ sẽ đại loạn! Thế nhưng việc này tuy rằng cực kỳ khó thực hiện thế nhưng có thể nói là phương pháp tốt nhất hiện giờ. Hơn nữa còn có lợi cho sự cầm quyền của triều đình, làm suy yếu lực lượng của các thế gia, khiến cho bọn họ cũng chịu khổ cực giống như bách tính trong thiên hạ. Nhưng loại việc này rất dễ làm cho thiên hạ đại loạn, một khi đại loạn xảy ra thì kẻ chịu khổ cuối cùng vẫn là bách tính.

- Hưng, bách tính khổ. Vong, bách tính cũng khổ.

Ngọc thân vương nói.

- Phụ vương muốn nhân dịp bỏ cũ thay mới này ban bố đạo luật mới. khiến cho đám quý tộc, thế gia có ý định phản kháng xuất đầu lộ diện, sau đó tiêu diệt một lượt! Nếu không một khi thiên hạ đại loạn, lửa chiến tranh tràn lan khắp nơi, chỉ cần là thế gia, qúy tộc, đạo phái có chút ít lực lượng liền lập tức nổi dậy muốn chia phần!

Đối với triều đình mà nói, thiên hạ đại loạn, nông dân nổi dậy cũng không có gì đáng sợ.

Điều đáng sợ chính là một vài cao nhân đạo thuật nhân cơ hội này xuất thế truyền giáo quấy rối, ngoài ra còn có rất nhiều quý tộc, thế gia sẽ thừa cơ đục nước béo cò, tích trữ lực lượng, thoát ly khỏi sự khống chế của triều đình. Đến khi đó cục diện của thiên hạ đã loạn càng lúc càng loạn thêm, bất cứ ai cũng muốn chia phần.

- Bọn họ muốn thực hiện kế hoạch này! Chúng ta tốt nhất yên lặng đứng một bên theo dõi diễn biến! Cơn sóng gió biến động sắp nổi lên rồi!

Đúng là như vậy, Hồng Huyền Cơ và Dương Bàn muốn thực hiện kế hoạch lớn này là nhằm đối phó với giới quý tộc, thân sĩ, thế gia trong thiên hạ. Kế hoạch này một khi khai triển nhất định sẽ có đầu rơi máu chảy.

Toàn bộ Đại Kiền có bao nhiêu thân sĩ? Bao nhiêu thế gia? Bao nhiêu quý tộc đây? Quả thực là rất rất nhiều. Trong đó cũng có không biết bao nhiêu nhân vật thâm sâu khó lượng.

Kế hoạch này một khi phát động chỉ sợ toàn bộ quốc gia sẽ trở nên đại loạn.

Cho dù quốc gia không đại loạn thì ít nhất trong kinh thành e rằng cũng khó tránh khỏi một trận phong ba bão táp!

- Khí trời thay đổi rồi!

Hồng Dịch đứng lên đi về phía cửa sổ, nhìn ra bên ngoài. Bầu trời lúc này bỗng nhiên tối sầm xuống, phía trên xuất hiện một đám mây đen che khuất vầng thái dương. Sau đó từ trên bầu trời truyền xuống một tiếng sấm rền.

Sấm xuân đã vang lên!

- Vương gia, chuyện thi cử này người tuyệt đối không được nhúng tay vào. Nếu như hoàng thượng muốn làm đại sự thì khoa thi lần này khẳng định sẽ tự thân chấm bài! Tại hạ cũng không sợ bị Hồng Huyền Cơ giờ trò như lần trước nữa! Tuy rằng Hồng Huyền Cơ với hoàng thượng là người cùng hội cùng thuyền, thế nhưng lần này chính là đại điển quốc gia, so với kỳ thi hương lần trước còn trọng đại hơn nhiều. Hồng Huyền Cơ tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào đâu. Vương gia hãy dồn hết tâm trí, cố luyện thành võ thánh là tốt nhất! Tất cả mọi việc còn lại người không cần quan tâm. Bây giờ tại hạ có việc cần về trước, ba đến năm ngày sau sẽ trở lại bái phỏng vương gia.

Hồng Dịch vừa nghe thấy tiếng sấm xuân vang lên liền lập tức cáo từ Ngọc thân vương trở về.

Cũng dễ hiểu, hắn muốn chuẩn bị độ lôi kiếp.

Lôi kiếp, một quá trình cần thiết để tôi luyện đạo thuật.