Dương Thần

Chương 270: Quá Khứ Vị Lai!




Hồng Dịch hiện giờ có thể nói tức giận đến nổ phổi!

Bằng không hắn sẽ không liều lĩnh thi triển ra thủ đoạn đạo thuật cực mạnh như Chân Không Đại Thủ Ấn!

Chân Không Đại Thủ Ấn chính là pháp môn đạo thuật công kích mạnh nhất của Đại Thiện tự, uy lực còn trên cả tuyệt chiêu độc đáo mà Hồng Dịch tự sáng tạo ra là Linh Hồn Qua Toàn, chiêu này chỉ phát ra uy lực lớn đối với thần hồn lực, còn đối với công kích thể xác thì còn thua kém rất nhiều.

Hồng Dịch sử dụng một chiêu Linh Hồn Qua Toàn này thì có thể khiến cho tâm niệm của võ thánh dao động, còn đối với cao thủ đại tông sư thì thậm chí có khả năng rút được thần hồn của đối phương ra ngoài.

Thế nhưng đối với nhân tiên thì hoàn toàn không có chút uy hiếp nào cả.

Còn Chân Không Đại Thủ Ấn thì bất kể là linh hồn hay thực thể, thì đều có lực phá hoại tất cả, mang theo uy thế có thể chấn nát hư không.

Hơn nữa Chân Không Đại Thủ Ấn chính là thứ pháp môn Đại Thiện tự đặc biệt sáng tạo ra để đối phó với hai thiên kinh văn "Vũ" "Trụ" của Thái Thượng đạo. Hiện giờ trong quyền ý của Hồng Huyền Cơ không ngờ lại mang theo chân ý đạo thuật của Thái Thượng đạo, dùng Chân Không Đại Thủ Ấn để đối phó có thể nói vừa vặn hợp quần tăng sức mạnh.

Xét một cách công bằng, Hồng Dịch trở lại Ngọc kinh cũng không ngờ rằng lại gặp Hồng Huyền Cơ nhanh như vậy, cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng rằng lại hiện lộ ra át chủ bài của bản thân sớm như vậy. Thế nhưng hiện giờ Hồng Huyền Cơ đã bức bách hắn đến mức này, hắn cũng không còn cách nào khác nữa.

Hồng Huyền Cơ lựa chọn đúng lúc khi hắn vừa trở về Ngọc kinh, viếng thăm mộ phần của mẫu thân mà xuất hiện ở nơi này, có thể nói đây là một kỳ chiêu rất hiểm.

Một chiêu này có thể nói rằng Hồng Dịch đã hoàn toàn thất bại.

Nếu như đã mất đi tiên cơ như vậy thì Hồng Dịch cũng chỉ còn cách liều mạng mang hết vốn liến của bản thân ra đánh một trận.

Bằng không thì ngày hôm nay gặp phải Hồng Huyền Cơ ở chỗ này, ngay cả tính mạng của hắn chưa chắc đã giữ được chứ đừng nói gì đến chuyện báo thù cho mẫu thân.

Hồng Dịch cũng không ngây thơ đến mức cùng Hồng Huyền Cơ nói chuyện theo kiểu phụ tử, bây giờ không thể cứu vãn bất cứ thứ gì.

- Muốn dùng việc mẫu thân từng trải qua để chọc giận ta sao! Hồng Huyền Cơ, ngươi đúng là si tâm vọng tưởng! Đúng vậy, ngươi quả thật đã chọc giận ta rồi đấy. Thế nhưng ta càng tức giận thì sức mạnh của Huỷ Diệt Minh Vương càng lớn. Hơn nữa ta hoàn toàn có thể khống chế được sự phẫn nộ, tuyệt đối không phải là tên thư sinh nhu nhược như trong tưởng tượng của ngươi đâu! Ta bằng vào tâm tính của tự bản thân mà đột phá bình chướng sinh tử, tu thành quỷ tiên, cũng không phải là do Mộng Thần Cơ gì gì đó giúp ta!

Khi Hồng Dịch nghe Hồng Huyền Cơ nói rằng mẫu thân của mình mang hai thiên đạo thuật của Thái Thượng Đan Kinh cho hắn xem, quả thực đã khiến cho Hồng Dịch phẫn nộ. Thế nhưng chỉ trong nháy máy ngọn lửa phẫn nộ này lập tức biến thành gốc rễ hình thình Huỷ Diệt Minh Vương trong thần hồn.

Bởi lẽ hắn biết rõ rằng lời này của Hồng Huyền Cơ là cố ý khiến cho hắn tức giận, từ đó không khống chế tốt được thần niệm trong đầu, rồi rơi xuống mặt đất. Tuy nhiên Hồng Dịch vốn không phải là loại người vì cơn phẫn nộ tức thời làm choáng váng đầu óc.

Nộ hoả càng lớn, đối với hắn mà nói thì chỉ càng làm tăng thêm lực lượng của Huỷ Diệt Minh Vương mà thôi.

Tuy rằng hiện giờ lực lượng của Huỷ Diệt Minh Vương hoàn toàn không đủ để đối phó với Hồng Huyền Cơ.

Thế nhưng ở tương lai không xa, khi Hồng Dịch vượt qua lôi kiếp, sau khi thần hồn càng lúc càng trở nên thuần dương, tâm ma càng lúc càng bị tiêu tán thì Huỷ Diệt Minh Vương do nộ hoả huỷ diệt ngưng tụ càng lúc càng mạnh mẽ, đến cuối cùng sẽ ngưng tụ thành chân thân, biến thành thứ tồn tại sánh ngang với Cửu Hoả Viêm Long.

Ầm ầm!

Một đại thủ ấn bảy màu lăng không phóng xuống mặt đất, dọc theo hai bên bàn tay ma sát mãnh liệt với khí lưu, phát ra những âm thanh răng rắc, răng rắc, chẳng khác nào tiếng ngọc lưu ly bị vỡ vụn!

Loại thanh âm này không ngờ lại chính là do không khí bị ma sát dữ dội mà hình thành!

Nếu như lúc này có một người ở đây đứng nhìn lên thì sẽ cảm thấy khí lưu bao vây xung quanh Chân Không Đại Thủ Ấn như ngưng kết thành từng khối ngọc lưu ly, sau đó lại bị ầm ầm chấn nát! Chỉ có loại tình huống như vậy mới khiến cho không khí sinh ra những âm thanh răng rắc như lúc này.

Có thể thấy được một chiêu Chân Không Đại Thủ Ấn do bảy tôn thần linh hợp nhất hung mãnh ra sao!

Trong nháy mắt khi Hồng Dịch thi triển Chân Không Đại Thủ Ấn, hai mắt của Hồng Huyền Cơ mở mạnh ra, một lần nữa tỏ ra vô cùng kinh ngạc.

Hắn kinh ngạc không đơn giản chỉ bởi vì Hồng Dịch thi triển ra một chiêu có uy lực cực lớn, thứ khiến hắn thực sự kinh ngạc chính là không hiểu tại sao Hồng Dịch có thể khống chế Chân Không Đại Thủ Ấn, khống chế được những tín niệm hương hoả cuồng nhiệt, khống chế đến mức hoàn hảo đến như vậy!

Thông thường thì những cao thủ đạo thuật về cơ bản thì không thể tiếp xúc với hương hoả tín ngưỡng, bằng không sẽ lập tức bị mê hoặc bản tính, chìm vào trong ký ức của vô số người, mơ hồ không nhận ra bản thân là ai.

Tuy nhiên ngạc nhiên cũng chỉ là ngạc nhiên, động tác của Hồng Huyền Cơ không chậm đi chút nào!

Một lần nữa nắm tay của hắn xoè ra tạo thành quyền ấn, lần này cũng là áp sát năm ngón tay kết thành hình giống như một chiếc bình, đồng thời hắn bay vút lên trời, tung ra một quyền vào hư không, miệng bắn ra một tiếng.

- Phá!

Trong khoảnh khắc khi một kích này đánh ra, ngay lập tức Hồng Dịch nhìn thấy được ở mấy huyệt khiếu trên cổ tay của Hồng Huyền Cơ bay lên mấy tôn thần linh rõ ràng vô cùng!

Những tôn thần linh này nhiều hơn so với Ngô đại quản gia không biết bao nhiêu lần, hơn nữa khí tức uy áp chẳng khác nào thực thể cả.

Bịch, bịch, bịch!

Quyền ý cực lớn mang theo vô số thần linh bắn phá vào đại thủ ấn.

Ánh mắt của Hồng Huyền Cơ chợt loé lên, những tôn thần vừa bốc ra từ những huyệt khiếu trên cổ tay hắn lập tức xoáy tròn, bỗng nhiên một chiếc bánh xe sinh tử rất lớn xuất hiện ngăn cản lại đại thủ ấn bảy màu.

Chân Không Đại Thủ Ấn va chạm với bánh xe sinh tử, không ngờ uy thế bị chặn lại, ở giữa không trung liền lập tức xoay tròn.

- Mở mắt ra xem ta phá nát cái bánh xe đổi trắng thay đen, đảo lộn trái phải này của người đây! Quá khứ vị lai, chân không vô lượng!

Hồng Dịch thấy Chân Không Đại Thủ Ấn của bản thân có chút bị quyền ý Chư Thiên Sinh Tử Luân của Hồng Huyền Cơ chế trụ, trong tâm liền vận chuyển thần hồn mãnh liệt, thần niệm bành trướng đến cực hạn!

Trong nháy mắt vô số kinh văn lưu chuyển như dòng nước chảy trong tâm của hắn.

Kinh văn của Quá Khứ kinh cùng những kinh văn không trọn vẹn của Vị Lai kinh của Vô Sinh lão mẫu, loáng thoáng có dấu hiệu dung hợp với nhau.

Trong chớp mắt đó, Chân Không Đại Thủ Ấn lại một lần nữa ngưng tụ lại! Nhanh chóng co ngón tay về, nắm chặt quyền ý của Chư Thiên Sinh Tử luân, mãnh liệt bóp nát.

Hồng Dịch muốn bóp nát quyền ý của thứ Chư Thiên Sinh Tử luân trắng đen lẫn lộn, đảo ngược phải trái này.

Đối với nhân tiên mà nói, không công phá được quyền ý của hắn thì tuyệt đối không thể làm tổn thương được thân thể của hắn!

- Hả? Bản lĩnh đạo thuật của Hồng Dịch không ngờ cao cường đến mức này rồi sao?

Cùng lúc đó đám người đứng bên ngoài vài dặm chứng kiến trận đấu giữa cao thủ đạo thuật và nhân tiên, ai ai cũng ngây ngẩn cả người.

Dưới con mắt của Xích Truy Dương, hắn chỉ nhìn thấy toàn thân của Hồng Dịch được luồng ánh sáng bảy màu chập chờn bao quanh, lơ lửng giữa không trung. Lúc Hồng Dịch phất tay một cái, một bàn tay bảy màu cực kỳ lớn mãnh liệt nện xuống dưới, sau đó lại bị một cỗ lực lưỡng vô hình ngăn cản lại.

Cỗ lực lượng này dường như giống với một cỗ bánh xe cực kỳ lớn, có thể chế trụ được bàn tay bảy màu, khiến bàn tay này rung lên không ngớt.

Đồng thời cỗ bánh xe lớn đó trong lúc điên cuồng xoay tròn, khiến cho bàn tay bảy màu bị nghiền thành những mảnh vụn, rơi lả tả khắp bốn phía, trông chẳng khác nào pháo hoa bung ra giữa bầu trời.

Một bàn tay lớn bảy màu, có hình có sắc, lại bị một cỗ bánh xe lớn, vô hình vô sắc, ngăn cản lại, đây chính là tình cảnh của trận đấu pháp của Hồng Dịch và Hồng Huyền Cơ.

Con người dùng mắt thường thì không thể thấy được võ đạo quyền ý, thế nhưng mắt người lại có thể nhìn thấy được Chân Không Đại Thủ Ấn do đạo thuật hiển hoá thành.

Một bàn tay khổng lồ bảy màu liên tục nện mạnh xuống phía dưới thế nhưng không cách nào tiếp cận được thân thể của Hồng Huyền Cơ trong vùng không gian chu vi ước chừng một trăm trượng.

Còn Hồng Huyền Cơ vẫn vững vàng đứng dưới mặt đất, đơn quyền xoè ra hướng về phía Hồng Dịch trên bầu trời, năm ngón tay khẽ rung động, miệng phun ra khí tức, dường như đang nhàn nhã thả diều vậy. Mỗi lần năm ngón tay của hắn khẽ rung lên thì bàn tay lớn bảy màu của Hồng Dịch lại vỡ vụn một lần, thế nhưng ngay lập tức liền ngưng tụ như cũ.

Từ đó có thể thấy được rằng hiện giờ tuy là Hồng Huyền Cơ chiếm được thế thượng phong, thế nhưng không cách nào đánh cho Hồng Dịch rơi xuống mặt đất, cũng không có biện pháp nào chân chính giết chết được Hồng Dịch.

- Hồng Huyền Cơ à Hồng Huyền Cơ, ngươi vốn cho rằng không ai bằng ngươi, hiện giờ cuối cùng ngươi chắc hẳn cũng biết được ta không phải là hạng người mà ngươi có thể bóp chết được nhỉ! Đạo thuật hiện giờ của ta tuy rằng không đủ khả năng để chế trụ ngươi, khuất phục ngươi! Thế nhưng ngươi muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy đâu! Về điểm này trong tâm ngươi chắc hẳn rất rõ ràng! Bằng không thì mới vừa nãy ngươi cũng không mang mẫu thân của ta ra để chọc ta tức giận!

Đúng lúc này Hồng Dịch liền mở miệng nói, trong giọng nói thể hiện sự tỉnh táo lạnh lẽo vô cùng.

Vừa nãy, trong khoảnh khắc khi hắn nắm được một vài mối liên hệ giữa Quá Khứ kinh và Vị Lai kinh, từ đó mà sử dụng Chân Không Đại Thủ Ấn càng lúc càng trở nên thuần thục!

Trước đây Chân Không Đại Thủ Ấn trong tay của Vô Sinh lão mẫu hoàn toàn không phát huy ra được hai đến ba thành uy lực, thế nhưng khi lọt vào tay Hồng Dịch, người đã từng luyện qua Quá Khứ kinh thì uy lực phát ra quả thực gấp ba lần lúc trước!

Tuy rằng lúc này Hồng Dịch biết rằng bản thân vẫn không cách nào phá được quyền ý của Hồng Huyền Cơ, thế nhưng tối thiểu cũng tự bảo vệ được mình, chắc chắn sẽ không bị tiếng cự hống của đối phương chấn động, sẽ không giống như chim non sợ cành cong mà rơi xuống đất, mặc cho Hồng Huyền Cơ mổ xẻ.

- Tiểu súc sinh! Ngươi học được chút ít đạo thuật như thế mà đã đại nghịch bất đạo?

Hồng Huyền Cơ đột nhiên lạnh lùng cười một tiếng.

Ngay sau khi cười lạnh, năm ngón tay của Hồng Huyền Cơ liền hạ xuống, quyền ý tiêu tán. Không có quyền ý chế trụ, Chân Không Đại Thủ Ấn lần thứ hai mãnh liệt đè xuống bên dưới.

Thế nhưng ngay khi Chân Không Đại Thủ Ấn khó khăn lắm mới ép xuống cách đỉnh đầu của Hồng Huyền Cơ còn bảy, tám trượng thì năm ngón tay của hắn lại vung lên! Từ đầu năm ngón tay bất thình lình xuất hiện năm giọt máu đỏ tươi, trong lúc hắn vung tay, năm giọt máu đỏ tươi này lập tức bắn thẳng lên trời cao, vừa vặn bắn vào chính giữa Chân Không Đại Thủ Ấn!

Năm giọt máu tươi này vốn không đáng để vào mắt! Thế nhưng ngay khi đụng phải Chân Không Đại Thủ Ấn, mỗi giọt dường như biến thành một đốm lửa nhỏ chìm vào trong biển dầu.

Ầm ầm!

Toàn bộ Chân Không Đại Thủ Ấn lần thứ hai trở nên toán loạn! Thân thể của Hồng Dịch đang lơ lửng giữa không trung chao đảo mãnh liệt, suýt nữa thì rơi xuống dưới.

- Ngươi còn không xuống đây cho ta!

Năm ngón tay của Hồng Huyền Cơ tiếp tục co lại thành trảo, bản thân phun ra một luồng khi, hét lên một tiếng như sấm, thanh âm cực lớn, khiến cho toàn bộ sơn cốc chấn động mãnh liệt, đá núi vang lên ầm ầm.

Một phiến tường của Thu Nguyệt tự cách đó không xa không ngờ lại không chịu nổi chấn động của luồng sóng âm này, lập tức ầm ầm đổ sập xuống.

Thu Nguyệt tự vốn đã tàn tạ vô cùng, hiện giờ không chống đỡ nổi chấn động do tiếng cự hống của Hồng Huyền Cơ, tường vách lập tức sập xuống.

Đại kim chu lúc trước đã phụ thể lên thân thể của một người để quan sát, thế nhưng bị một tiếng cự hống vừa rồi không ngờ ngang ngạnh chấn cho thần hồn của nàng từ trong cơ thể người bay ra ngoài! Sau đó bị nghiền nát bấy! Không cách nào ngưng tụ lại được!

Thanh âm của Hồng Huyền Cơ cực lớn, so với ban nãy thì còn lớn gấp đôi! Rất dễ nhận thấy lúc này hắn thực sự đã tức giận!

- Không hay rồi!

Ngay khi tiếng hống vừa vang lên, Thiện Ngân Sa lập tức biến sắc, vận chuyển toàn bộ thần hồn thoát ra khỏi cơ thể, một luồng gió lớn cuồn cuộn thổi tới chấn trụ dư âm còn lại của tiếng bạo hống đang lan tới! Sau đó nàng cấp tốc phóng lên bầu trời, đón lấy thân thể chao đảo do thần hồn bất ổn đang muốn rơi xuống đất của Hồng Dịch!

Bằng vào đạo thuật hiện giờ của Thiện Ngân Sa, trong nháy mắt khi Hồng Huyền Cơ hống lên, thần hồn chắc chắn cũng chấn nát! Thế nhưng đối với dư âm sau khi tiếng hống qua đi thì vẫn có thể chống đỡ được!

- Ngân Sa vương! Ngươi cho rằng ngươi có thể cứu được đứa nghịch tử này sao!

Hồng Huyền Cơ mắt thấy dùng máu tươi của bản thân phá vỡ được Chân Không Đại Thủ Ấn, định tiếp tục vận dụng lực lượng của tiếng cự hống để chấn nát thần hồn của Hồng Dịch, chỉ cần Hồng Dịch rơi xuống mặt đất thì coi như là thần tiên cũng phải lọt vào lòng bàn tay của hắn.

Thế nhưng hiện giờ lại bị Thiện Ngân Sa thi triển ra bản lĩnh đạo thuật, ổn định thân thể cho Hồng Dịch, thấy vậy Hồng Huyền Cơ lập tức biến sắc, vận đủ khí tức, định thi triển tiếp cự hống của nhân tiên.

Tuy nhiên trong nháy mắt khi hắn thay đổi khí tức, bất thần lình từ trong tâm linh xuất hiện một tia cảnh giác. Bởi lẽ ở phía trên đầu của hắn bỗng vang lên những tiếng nổ đùng đoàng, bốn mũi tên lao tới hoàn toàn phá vỡ lớp quyền ý hộ thân của hắn! Sau đó như thuỷ triều lao thẳng về phía hắn!

Tuy nhiên thân thể của hắn chợt loé lên, nháy mắt vọt ra ngoài hơn năm mươi bộ.

Cùng lúc đó bốn mũi tên rất lớn mang theo những tiếng gào rít mãnh liệt cắm thẳng xuống đất ngay trước mặt hắn!

- Hả? Hám Thiên cung! Vô Cực tiễn! Không đúng! Kể cả là Hám Thiên cung, Vô Cực tiễn cũng không có uy lực lớn như vậy, không thể nào đột phá quyền ý hộ thân của ta được! Hả? Bốn mũi tên này của các ngươi dường như đã giết chết bốn quỷ tiên, tích tụ lực lượng vào đó, thảo nào uy lực lớn như vậy!

Hồng Huyền Cơ nhìn bốn mũi tên lớn cắm dưới đất, ánh mắt khẽ động, lập tức nhận ra bốn mũi tên trước mặt chính là Vô Cực tiễn!

Lực lượng trên bốn mũi tên này là do Thiện Ngân Sa giết chết ba đại trưởng lão cùng tông chủ Vu Quỷ đạo Vũ Ô Đồng tích tụ lên, từ đó mới có thể phá vỡ được lớp quyền ý hộ thân của Hồng Huyền Cơ.

Thế nhưng bản thân Hồng Huyền Cơ lại tránh được!

Vù vù!

Không đợi Hồng Huyền Cơ tiếp tục nổi giận, bốn mũi tiễn ở trên mặt đất liền bay vụt lên, nhằm về phía hắn mà lao đến.

Hồng Huyền Cơ nhanh chóng dừng lại! Hai tay rung lên, toàn thân trên dưới đều được bao phủ bởi một loạt những hình bóng của bàn tay, sau đó thu lại! Bốn mũi tên vừa bắn tới, không ngờ lại bị đôi tay trần của hắn bắt lấy.

- Ngân Sa, không nên lãng phí Tử Mẫu Phích Lịch Hoả Luân kiếm! Không giết chết được hắn đâu! Kiếm cũng không cách nào áp sát được hắn đâu! Hôm nay ta bị ràng buộc do có thân thể ở đây, đấu pháp với hắn thì rất bất lợi. Ngay bây giờ ta bay đến Võ Ôn Hầu phủ giết chết Triệu tiện nhân kia! Để xem xem hắn có thể ngăn cản chế trụ được ta không! Chúng ta đi!

Ngay khi Hồng Huyền Cơ bắt được Vô Cực tiễn, đột nhiên từ trên bầu trời truyền đến giọng nói của Hồng Dịch, ngay sau đó một luồng gió mạnh phần phật thổi đến mang theo ánh sáng bảy màu bất thình lình phủ xuống bên dưới, mang theo hơn ba mươi ngươi bay ra ngoài mười dặm! Trong nháy mắt đoàn người chìm vào trong dãy núi tây sơn, không thấy bất cứ bóng dáng nào cả!

- Nghịch tử!

Bốn mũi Vô Cực tiễn trên tay của Hồng Huyền Cơ chấn động dữ dội, giãy dụa mãnh liệt như muốn thoát ra! Thế nhưng lực lượng mạnh như vậy cũng không cách nào thoát khỏi tay của Hồng Huyền Cơ, hắn lập tức rống lên một tiếng liền chấn nát mọi lực lượng của Hồng Dịch bên trong Vô Cực tiễn!

Đồng thời trong lòng của hắn cảm thấy kinh ngạc vô cùng, kỳ quái vô cùng.

Ngày hôm nay Hồng Dịch đã tạo cho hắn rất nhiều sự kinh ngạc!

- Tiểu Yến quả nhiên đã chết rồi!

Hồng Huyền Cơ nhìn thấy Hồng Dịch sau khi rời đi thì bốn mũi Vô Cực tiễn trên tay càng lúc càng rung lên dữ dội, hai tay liền khẽ động, bốn mũi tên chụm lại, sau đó gập mạnh lại.

Rắc, rắc, rắc, rắc.

Bốn mũi Vô Cực tiễn không ngờ cứ thế mà gãy đôi!

Đào Thần đạo chí bảo! Vô Cực tiễn! Vô Cực tiễn có thể xuyên kim thủng thiết, cứ như vậy bị Hồng Huyền Cơ tay không bẻ gãy!