Dương Thần

Chương 171: Tinh Nguyên Thượng Thai.




- Chuyện này không cần báo cho hầu gia biết. Lão nô hôm nay tới chỉ để cảnh tỉnh Khang thiếu gia mà thôi. Dịch thiếu gia tuyệt đối không phải là người chỉ có chút công phu vặt vãnh như cậu tưởng đâu Khang thiếu gia à. Cậu ngàn vạn lần phải cẩn thận. Dịch thiếu gia tàn nhẫn quyết đoán. Trong tâm lý làm việc luôn có một chừng mực nào đó, vượt qua giới hạn này cho dù cậu là huynh đệ của Dịch thiếu gia, chỉ sợ cũng tuyệt đối không hạ thủ lưu tình. Huống chi lão nô đi theo Hầu gia nhiều năm, các cậu mặc dù có chung huyết thống nhưng không có tình huynh đệ. Hầu gia sợ nhất chính là các cậu huynh đệ tương tàn.

Ngô đại quản gia khoát khoát tay, ngăn Hồng Khang báo tin cho Hồng Huyền Cơ.

- Hầu gia cho dù biết được thì cũng chỉ sợ không có thời gian xử lý. Hiện giờ ngoài thành Ngọc kinh, hai đại tà giáo Vô Sinh, Chân Không đang ẩn nấp trong dân gian, mê hoặc lòng người. Trong hoàng cung thì yêu tiên rình mò tìm thời cơ làm chuyện ám muội. Còn có cả thánh nữ Thái Thượng đạo trấn giữ Tán Hoa Lâu, không biết đang muốn làm chuyện gì nữa. Còn có cả sứ giả của Vân Mông, Hỏa La, Nguyên Đột, Nhu Nhiên, Lưu Hạ, Bạch Mục, tất cả đều ở trong Ngọc kinh thành. Ngọc kinh là trái tim của quốc gia, Hầu gia phải trấn giữ ở đó, giúp đỡ hoàng đế, vì quốc gia mà vất vả. Lúc này tuyệt đối không thể rời đi được. Hiện giờ Hầu gia cùng Hoàng thượng liên thủ bày một ván cờ rất lớn. Lão nô ở đây nói chuyện với Khang thiếu gia, trong lòng Khang thiếu gia phải hiểu rõ mới phải.

Hồng Khang nghe Ngô đại quản gia nói, vừa nhìn lên khuôn mặt già nua của đối phương. Một lúc lâu sau mới ngồi mạnh xuống.

- Không sai, Hoàng thượng cùng phụ thân đang liên thủ làm đại sự. Mấy năm này triều chính phong vân biến ảo, ta cũng đoán ra một chút đầu mối. Thái tông, cao tông gặp bất trắc, thân là người đứng đầu thiên hạ, là vua một nước, mệnh ở trời, ai ngờ ngay cả sinh tử cũng bị kẻ khác uy hiếp. Điều này thật sự khiến cho người ta nghe mà sợ hãi. Sự quản thúc hoàng quyền còn chưa diệt đi, ai cũng không yên tâm được, nhất là phụ thân đã cố gắng nhiều năm như vậy, trước mắt đến điểm mấu chốt, lúc này người tự thân đi trừng trị Hồng Dịch quả thật không phải là hành động sáng suốt.

- Khang thiếu gia mấy năm làm Tuần phủ phong cương đại lại, giờ trở nên khá lão luyện và trưởng thành rồi.

Ngô đại quản gia nhìn Hồng Khang thở dài nói:

- Đáng tiếc. Nếu Dịch thiếu gia có thể thông hiểu được tâm tư của Hầu gia, phụ tử liên tâm thì đại sự này rất dễ dàng hơn nhiều. Lấy thực lực của Dịch thiếu gia bây giờ...

- Hừ, thứ rác rưởi kia nói làm gì. Sinh ra đã có ý thức phản phúc từ trong xương tủy. Mấy năm nay nếu không phải phụ thân bảo vệ nó, mẫu thân của ta đã sớm cho nó đi gặp tử quỷ Mộng Băng Vân kia rồi.

Trong giọng nói của Hồng Khang mang theo chút ghen tỵ, thậm chí còn tràn ngập sự cay độc.

Hắn thần là con trai lớn của Vũ Ôn Hầu, lại là quan lớn một phương. Từ nhỏ học tập võ công, phục dụng linh dược nhiều không đếm xuể, bí tịch quyền pháp luyện không kể hết, trải qua quá trình chém giết rèn luyện trên chiến trường, kinh nghiệm qua quan trường. Cả người tự tin rằng đã tôi luyện đến lô hỏa thuần thanh, có khả năng được Hồng Huyền Cơ thưởng thức. Đối với Hồng Dịch vô dụng kia, mặc dù là huynh đệ của hắn, nhưng hắn chưa từng bao giờ để trong lòng, đó chỉ là một kẻ tầm thường, một con kiến hôi mà thôi.

Bây giờ Ngô đại quản gia vô tình nói một câu, ý tứ trong đó lại là tiếc cho Hồng Dịch. Rõ ràng ý là nếu Hồng Dịch cùng Hồng Huyền Cơ, hai phụ tử đông tâm hiệp lực thì đó chắc chắn là một trợ lực rất lớn.

Nói như vậy hắn nghe sao có thể không hiểu? Hồng Dịch là một trợ lực lớn, thế còn những kẻ khác chỉ là vụn vặt à?

Điều này hắn sao có thể chịu được.

Nhưng dù sao Hồng Khang vẫn là một kẻ thâm sâu âm trầm, trên mặt chỉ khẽ giật giật liền lập tức khôi phục lại như cũ.

- Ngô đại tiên sinh. Vậy bây giờ nên làm thế nào?

- Dịch thiếu gia đạo thuật tinh tâm, có nhiều cao thủ bên cạnh, lại đang ở trong đại doanh Tĩnh Hải Quân, trấn thủ một phương. Lão nô ta thẹn không thể mang cậu ấy đi được, cần phải có một chút trợ thủ. Hầu gia bây giờ lo lắng nhất chính là Dịch thiếu gia, sợ cậu ấy cùng Thái Thượng đạo hợp chung một chỗ. Thái Thượng đạo vô quân, vô phụ, vô mẫu, Thái Thượng vong tình, chặt đứt hết thảy tình thân để cầu đại đạo. Nếu để cho Dịch thiếu gia cũng như vậy, Hầu gia trong lòng chỉ sợ là vô cùng khó chịu. Lão nô ta cần phải mang Dịch thiếu gia về.

Ngô đại quản gia nói:

- Vì thế lão nô tìm đến Khang thiếu gia, nhờ thiếu gia liên lạc với trưởng lão của Đại La phái. Lão nô cần phải có một sự trợ giúp để khắc chế đạo thuật của Dịch thiếu gia, khi đó có thể mang Dịch thiếu gia trở về Hầu phủ dễ như trở bàn tay. Nhưng cậu không nên nói chuyện Phi Dung cô nương chết dưới tay Dịch thiếu gia cho bọn họ biết, nếu không Hầu gia sau này cũng khó ăn khó nói. Vô luận Dịch thiếu gia có mắc lỗi lầm gì, Hầu gia cũng không mong cậu ấy chết.

- Được! Ta sẽ soạn một phong thư đưa đến Thủy Dương sơn gửi cho chưởng giáo Đại La phái. Ngô đại tiên sinh, mời ngài đến hậu viện nghỉ ngơi, nửa ngày nữa là có tin tức hồi báo.

Thần sắc Hồng Khang biến đổi một lát, sau đó mở miệng nói.

- Đã như vậy, lão nô xin phép đi trước.

Ngô đại quản gia đứng lên, cung kính chào một cái, xoay người rời đi.

- Người đâu, thả bồ câu đưa thư về Ngọc kinh!

- Kim Vũ Vệ! Mang phong thư này đưa đến tận tay chưởng giáo Đại La phái ở Thủy Dương sơn!

Chờ Ngô Đại quản gia đi rồi. Hồng Khang suy nghĩ một hồi lâu, khẽ cắn môi, liên tiếp hạ lệnh xuống.

Sau đó, mấy con bồ câu khỏe mạnh được phóng lên cao, hướng về phía Ngọc kinh bay đi.

............................

- Tinh huyết nguyên khí. Nghịch chuyển chân long. Lấy dương bổ âm. Lớn mạnh thần hồn!

Không nói đến chuyện Ngô đại quản gia đang nói chuyện với Hồng Khang ở Thủy Dương phủ. Lúc này Hồng Dịch đang luyện Trừu Tủy Hóa Nguyên được ép hỏi từ Chu đại tiên sinh.

Hai ngày qua, sau khi có được hai loại bí tích này, hắn luôn luôn nghiền ngẫm. Hắn cũng bắt một vài tên hải tặc bị khép vào tử tội để tu luyện thử qua yếu quyết Trừu Tủy Hóa Nguyên cũng như các huyệt khiếu cao thâm trong đó.

Hắn dùng ngân châm kích thích não bộ của bọn họ. Quả nhiên những tên tử tội này thân thể chớp mắt suy yếu, nhưng tinh thần lại sáng láng, não bộ đặc biệt thanh tĩnh, không có gì đáng ngại.

Hồng Dịch thí nghiệm nhiều lần, sau khi không có bất cứ điều gì sơ suất xảy ra thì bản thân mới bắt đầu tu luyện.

Hắn ngồi trong mật thất ở đại viện, gió thổi không lọt, lại càng không có ánh sáng chiếu vào. Nhưng ở trên đỉnh của căn phòng có khẽ đục một lỗ nhỏ, xuyên qua cái lỗ đó là một tia sáng vô cùng nhỏ chiếu vào.

Hồng Dịch thuận theo tia sánh này, ngồi đúng phương vị để cho tia sáng này bắn đúng mi tâm của mình. Sau đó tập trung tinh thần để tia sáng từng chút từng chút một tiến vào.

Ánh sáng tập trung vào một điểm khiến cho Hồng Dịch có một loại cảm giác đặc thù rất nhỏ. Hoặc là cảm thấy lực lớn vô cùng. Hoặc là cảm thấy thân thể thu nhỏ lại. Hoặc là khẽ cảm thấy nhức đầu.

Nhưng đối với những thứ này Hồng Dịch cũng không quan tâm. Năm đó hắn tu luyện Quá Khư Kinh, bước đầu tiên cũng là quan tưởng ánh sao chiếu thẳng vào não, đủ loại huyễn tượng sinh ra.

Trong lúc ánh sáng tiến vào mi tâm được nửa tấc ba phân ba ly, Hồng Dịch đột nhiên có một loại cảm giác, giống như huyết dịch cốt tủy toàn thân dồn hết về một điểm mi tâm này, đang muốn ngưng kết thành thứ gì đó.

- Chính là chỗ này, điểm này là huyệt khiếu. Quả nhiên đây là điểm then chốt liên hệ giữa hồn và phách. Ta vừa rồi mới tìm được.

Hồng Dịch sau khi nhận ra cảm giác vi diệu này, mở mắt ra cảm giác liền biến mất vô ảnh vô tung.

Hắn vừa rồi cũng không phải đang luyện công, mà dựa theo phương pháp dò tìm của Tinh Nguyên Thần miếu để tìm vị trí huyệt khiếu của mình.

Hai ngày qua, hắn đọc điển tịch của Tinh Nguyên Thần Miếu do Chu đại tiên sinh sao chép lại, bỏ thời gian nghiên cứu lý luận đạo thuật võ công, cuối cùng cũng phát hiện võ học của nhân tiên có bộ dạng ra sao. Hắn trước kia từng đọc qua chú giải của Ấn Nguyệt hòa thượng trong Vũ kinh, trong đó cũng chỉ nói nhân tiên luyện huyệt khiếu. Nhưng cụ thể về huyết khiếu như thế nào hắn cũng không biết gì cả.

Thế nhưng hiện tại Trừu Tủy Hóa Nguyên này có phương pháp cụ thể để dò ra một huyết khiếu.

Huyệt khiếu được tìm ra ở đây tên là Tinh Nguyên Thượng Thai, là một điểm rất nhỏ ở sâu bên trong mi tâm, là điểm then chốt liên hệ giữa thần hồn và thân thể.

Nhưng huyệt Tinh Nguyên Thượng Thai này, do thân thể mỗi người là khác nhau nên vị trí cũng khác nhau, phải dùng phương pháp đúng cách mới dò tìm được.

Phương pháp dò tìm Tinh Nguyên Thượng Thai này là ngồi trong một căn phòng thật tối, chỉ để hé ra một lỗ nhỏ, vào giữa trưa, để một tia ánh sáng bắn thẳng vào giữa mi tâm, sau đó tập trung tinh thần, để ánh sáng từ từ thẩm thấu vào. Nếu như ánh sáng bắn vào một điểm nào đó mà khiến cho huyết dịch, cốt tủy toàn thân dồn về, thì đó chính là vị trí của huyệt Tinh Nguyên Thượng Thai.

Nhưng phương pháp dò tìm bằng ánh sáng này rất được chú trọng cẩn thận. Nhất định phải thực hiện vào giữa trưa, nếu không ánh sáng sẽ không mạnh, không thể dò tìm được vị trí cụ thể, không thể nắm bắt chính xác được.

- Truyền thuyết kể lại rằng, sau khi đến cảnh giới đỉnh cấp võ thánh, huyệt khiếu sẽ từ từ mở ra. Sau khi tiến vào nhân tiên sẽ tu luyện huyệt khiếu, cuối cùng tu luyện toàn bộ huyệt khiếu sẽ đến cảnh giới nhân tiên tuyệt đỉnh, phấn toái chân không. Phương pháp dò tìm huyệt khiếu này của Tinh Nguyên Thần Miếu quả nhiên là quá mạnh mẽ! Nếu có phương pháp để dò tìm các huyệt khiếu khác, mang toàn bộ huyệt khiếu trên cơ thể khai thông ra, mang công dụng của những huyệt khiếu này tìm hiểu, chẳng phải như vậy có thể trực tiếp tu luyện võ công của nhân tiên? Đang tiếc, đáng tiếc, môn Trừu Tủy Hóa Nguyên này, nói đi nói lại cũng chỉ dò tìm được một huyệt khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai. Huyệt Tinh Nguyên Thượng Thai này cũng không chỉ ra cụ thể phải tu luyện, bảo dưỡng ra sao. Chỉ là một huyệt để kích thích huyết phách bổ sung âm hồn. Mục đích lấy sự hư hao của thân thể để đạt tới sự cường đại của thần hồn! Đây mới chỉ là rìa tường bên ngoài mà thôi.

- Loại phương pháp ngoài rìa này tuyệt đối không phải là thứ pháp thuật của một thánh địa như Tinh Nguyên Thần Miếu, cho nên nhất định còn có pháp môn bảo dưỡng Tinh Nguyên Thượng Thai. Chẳng lẽ Chu đại tiên sinh kia còn giấu diếm thứ gì đó? Được lắm. May mà ta thông triệt đạo thuật, thành thục kinh sử tử tập, bằng không nếu tham lam uy lực của môn đạo thuật này, vô tình tu luyện thì chẳng phải trúng phải quỷ kế của tên này sao?

Hồng Dịch đứng dậy, hắn cũng không tu luyện pháp môn này mà là trực tiếp đi tới phòng giam Chu đại tiên sinh.

Chu đại tiên sinh lúc này đang nằm ở trên giường, hai bên có Ngân Nguyệt Bát Vệ canh giữ nghiêm ngặt, tuyệt đối không thể chạy thoát được.

Nhìn thấy Hồng Dịch đi vào, Chu đại tiên sinh ngước mắt lên nhìn, bên trong hiện lên tia giảo hoạt.

- Hồng Dịch, ngươi khi nào thả ta ra.

- Ta tất nhiên sẽ phóng thích ngươi ra ngoài. Nhưng ngươi phải nói cho ta pháp môn tu luyện Tinh Nguyên Thượng Thai. Môn Trừu Tủy Hóa Nguyên của ngươi có phương pháp dò tìm vị trí của Tinh Nguyên Thượng Thai, sau đó lấy ngân châm kích thích. Quả thực là có thể làm hao tổn tinh huyết, lớn mạnh thần hồn. Nhưng ta suy nghĩ thấy có chỗ không đúng, trong lúc chưa luyện thành quỷ tiên thì tại sao ta lại làm hao tổn thân thể? Hừ! Tinh Nguyên Thần Miếu là một trong sáu đại thánh địa, tuyệt đối không chỉ có thứ công phu dùng ngân châm kích thích tổn dương bổ âm này. Kích thích nhiều, chẳng may phá hòng Tinh Nguyên Thượng Thai thì e rằng chỉ có một đường chết.

Hồng Dịch một lần nữa ép hỏi bí quyết tu luyện, chắc chắn còn phương pháp trọng yếu tu luyện huyệt khiếu Tinh Nguyên Thượng Thai này.

Dựa vào trực giác Hồng Dịch cũng biết. Tinh Nguyên Thượng Thai này chính là một điểm vi diệu liên lạc linh hồn và thân thể. Sau khi được xây dựng chắc chắn, bất luận là đối với thần hồn hay là đối với thân thể cũng đều có chỗ tốt. Hắn muốn chính là phương pháp tu luyện Tinh Nguyên Thượng Thai chứ không phải là thủ đoạn dùng ngân châm kích thích, tổn dương bổ âm như thế này.

- Ngươi...

Chu đại tiên sinh hoảng sợ nhìn Hồng Dịch.

- Ngươi có thể tìm hiểu huyền bí của pháp quyết này nhanh như vậy sao?