Dương Thần

Chương 109: Đốt Hết!




" Quả nhiên Thần hồn sẽ gặp phải khó khăn khi ở trên chiến trường."

Âm Thần Hồng Dịch xuất xác ngự kiếm, tuy có thể chấn bay được tinh thần trường kiếm của Triệu Phi Dung nhưng cũng vào lúc đó, hắn cảm nhận được ở chiến trường phía dưới có một cỗ sát ý ý niệm khổng lồ đang ngưng tụ thành một khối rộng tới hơn mười dặm lăn qua lăn lại trong thiên địa.

Nếu nói biển rộng là một chỗ hung hiểm đối với Thần hồn trên thế gian này thì cỗ sát ý ý niệm khổng lồ này lại như cơn sóng cuồng bạo hung dữ trong biển khơi.

May mà Hồng Dịch đã mượn lực lượng của Đào Thần chi linh khiến Thần hồn cường đại tới mức có thể so sánh với Quỷ Tiên, có được lực lượng ngự kiếm cường đại mới không bị cỗ ý niệm huyết khí khổng lồ này kéo vào trong con sóng cuồng bạo khiến mình luôn phải quay cuồng, chìm ngập trong tai ương.

" Cứ như vậy thì chỉ một lúc nữa là có thể tiêu diệt được cái sơn trang này rồi. Mà ý niệm huyết khí trên chiến trường với hơn bốn ngàn người đã mạnh mẽ như vậy thì nếu có cả vạn người giao tranh, hai quân chém giết với những bộ đội tinh nhuệ nhất thì ý niệm đó còn cường đại tới mức độ nào đây?”

Hồng Dịch trong lòng âm thầm kinh ngạc. Nếu mà hắn không mượn Đào Thần chi linh thì chỉ sợ vừa xuất khiếu ngự kiếm chưa được bao lâu đã rơi xuống rồi.

" Khó trách! Khó trách đạo sĩ Chính Nhất Đạo vừa rồi lại có vẻ khốn khổ như vậy, kiếm không thể bay cao, mà có bay được thì lại không ổn định, luôn bị lắc lư. Bởi vì cho dù mới luyện thành Âm Thần mà có xuất kiếm cũng không thể chỉ tới trình độ như vậy."

- A! Đào Thần Kiếm của ta?

- Hồng Dịch! Ngươi còn chưa chết!

Một kiếm của Hồng Dịch phi tới đẩy lui tinh thần trường kiếm, đột nhiên ở sâu trong ý niệm của hắn vang lên tiếng kêu sợ hãi đến chói tai. Tiếng kêu chói tai này như muốn đem linh hồn cùng thân thể con người ta tách ra vậy.

Hiển nhiên, đây chính là ý niệm đầy sự kinh ngạc của Triệu Phi Dung.

Đúng vậy! Hồng Dịch còn chưa chết khiến nàng cực kỳ hoảng sợ. Khu sử một Bạo Viêm Thần Phù kiếm cường đại tới như vậy mà khi lôi hỏa bạo xuất ra Thần hồn lại có thể ở trong đó không bị tan thành mây khói. Đó là điều mà Quỷ Tiên cũng khó có thể làm được.

Nhưng mà Triệu Phi Dung cũng không hề dừng lại, trong sự kinh ngạc đó, đoàn tinh thần quang hoa trường kiếm rực rỡ kia đột nhiên biến đổi tan ra rồi kéo thành vô số những sợi tơ bằng tinh quang tinh tế mà vô cùng chặt chẽ. Những sợi tơ này đan vào nhau thành một cái lưới lớn rồi cái võng đó lại bay lên chụp lấy Tru Tà Đào Thần Kiếm của Hồng Dịch, rồi tiếp tục quận chặt lại như một con nhện quấn tơ, càng quấn càng cahwtj.

" Thật là lợi hại!"

Hồng Dịch rốt cục cũng đã nhận ra sự lợi hại của Thánh nữ Đại La Phái. Đối phương đã dùng ý niệm của Âm Thần tụ tập tinh thần quang hoa cũng giống như là Bảo Nguyệt Quang Vương Thân tụ tập ánh nguyệt quang của mình.

Đây là cách vận dụng đạo pháp hiện hình, có thể tùy tâm sở dục mà hiển hóa thành hình thể, sự biến đổi trở nên vô cùng.

Ngoài điều đó ra, càng kinh ngạc hơn chính là Thần hồn ý niệm của đối phương như không chút ảnh hưởng khi phía dưới là sát khí ý niệm, huyết khí dương cương giống như những đợt sóng lớn tràn tới khiến mình quay cuồng. Nàng ta giờ tựa như một con cự kình hổ sa đang dạo chơi trong sóng lớn vậy.

- Phá!

Hồng Dịch cảm giác bản thân sau khi bị tấm lưới chụp vào thì thân kiếm muốn động đậy cũng rất khó khăn. Kiếm đã hoàn toàn bị tấm lưới trói chặt. Ý niệm trong đầu hét lớn một tiếng rồi dùng toàn bộ sức mạnh để lưới.

Xích lạp!

Vận dụng sức mạnh to lớn của Đào Thần chi linh, lập tức thân Tru Tà kiếm như thần long bái vĩ, mãnh liệt giãy ra. Chỉ trong thoáng chốc, kiếm đã xé rách tầng tầng lớp lớp những sợi quang tuyến đang quấn quanh mà thoát ra.

- Hừ! Kiến thì vẫn chỉ là kiến. Cho dù ngươi đào lực lượng của thần thì cũng không thể chống lại ta. Để ta cho ngươi biết thủ đoạn Tinh Tú Âm Dương đạo chân chính của ta.

Hồng Dịch sau khi vừa vùng ra khỏi sự phong tỏa thì lại nghe tiếng cười lạnh của Triệu Phi Dung.

Chỉ thấy tinh quang bị Hồng Dịch xé rách đột nhiên ngưng tụ lại, trong khoảnh khắc đã hóa thành thực thể của một tiểu cô nương thân cao không quá ba thước, lông mày thanh tú, tay áo khẽ lay động. Mà khuôn mặt của tiểu cô nương này lại giống Triệu Phi Dung như đúc, lại còn khóe miệng hơi nhếch lên lộ ý cười lạnh.

Tuy rằng tiểu cô nương đó do tinh quang ngưng tụ mà thành nhưng nó khiến người ta cảm giác vô cùng chân thực, thậm chí màu da của tiểu cô nương này cũng rất rõ ràng, mái tóc được kết bằng tinh thần quang ti cũng theo gió mà tung bay. Tất cả cái đó khiến người ta cảm giác được sức mạnh của tiểu cô nương này.

Thần hồn hiện hình càng nhỏ, càng xúc tích thì lực lượng càng được tập trung, càng cường đại.

Dải tinh quang thu nhỏ, xúc tích lại thành hình Triệu Phi Dung đột nhiên nhạ nhàng bay lên, tốc độ tựa như thuấn di, thoắt cái đã tiếp cận thanh Tru Tà Đào Thần Kiếm của Hồng Dịch. Một chưởng bỗng nhiên uốn cong vỗ lên thân thanh thần kiếm.

Ông...

Chấn động kịch liệt từ trên thân kiếm truyền vào. Không ngờ lấy lực lượng cường đại của Thần hồn Hồng Dịch hiện giờ như có chút không giữ được thân kiếm mà lại bị một chưởng đó vỗ cho nghiêng hẳn đi.

Hồng Dịch không dự liệu được tốc độ của Triệu Phi Dung lại nhanh tới như vậy. Với lực lượng của thân thể bằng tinh quang này mà so với Duyên Hống Kim Thân của Mộ Dung Yến thì kim thân của Mộ Dung Yến quả thực yếu đuối đến mức đáng thương.

Thân kiếm bị nghiêng đi mà chấn động không thôi. Hồng Dịch lại tiếp tục mượn Đào Thần chi lực, lập tức kiếm lại ổn định trở lại. Trên không trung, kiếm bay trên múa dưới toàn lực thi triển Lang Nguyệt Kiếm Quyết, mãnh liệt tấn công vào khắp nơi xung quanh thân thể bằng tinh quang đó của Triệu Phi Dung.Cứ thế, va chạm rồi lại va chạm.

Lang Nguyệt Kiếm Quyết vốn là một bộ phi kiếm kiếm quyết chuyên dùng để ám sát do Huyền Thiên Quán sáng tạo ra. Bộ kiếm quyết này khi thi triển ra thì nhẹ nhàng, tự nhiên nhưng lại ẩn sâu trong đó là sự tàn nhẫn với những đường cong quỹ tích biến hóa khôn lường và với sự tập trung của lực lượng. Và bộ kiếm quyết này còn có hơi chút khác biệt với võ thuật mà thân thể thi triển.

Hiện giờ Hồng Dịch thi triển ra bộ kiếm quyết này chính là muốn đánh tan hoàn toàn tinh quang thể của Triệu Phi Dung.

Tinh quang thể một khi đã bị tan ra thì ý niệm sẽ có tiêu hao nên muốn tiếp tục ngưng kết lại thì sẽ rất khó khăn. Thần hồn chi lực cũng giống như thể lực của thân thể đều không thể tiêu hao đến vô cùng vô tận được. Nếu mà bị tiêu hao quá nhiều thì Thần hồn sẽ trở nên mệt mỏi và cần một giấc ngủ say để tu dưỡng lại.

Mà Triệu Phi Dung ngưng tụ tinh quang thể rồi chụp, chấn Đào Thần Kiếm cũng là vì muốn tiêu hao hoàn toàn ý niệm Thần hồn của Hồng Dịch để khiến hắn mỏi mệt rồi sau đó nàng sẽ lấy lại được thanh phi kiếm này.

Một người, một kiếm cứ như hai cầu vồng bay qua bay lại giữa tầng không. Qua vài lần hô hấp, Hồng Dịch đã đâm ra hơn trăm kiếm, mà tinh quang thể của Triệu Phi Dung cũng vỗ vào thân kiếm mấy trăm lần.

Hồng Dịch dựa vào lực lượng cự đại của Đào Thần chi linh nên mỗi một kiếm xuất ra mang theo sức mạnh lớn tới mức kinh người.

Bất kể luận về sức mạnh hay tốc độ thì Tru Tà kiếm cũng không hề thua kém với một quyền pháp Đại Tông Sư đỉnh phong khi toàn lực thi triển Lang Nguyệt Kiếm Quyết, thậm chí còn tiếp cận đến cấp bậc Võ Thánh nữa.

Đào Thần Kiếm, bội kiếm của tông chủ Đào Thần Đạo chính là thanh thần kiếm có ẩn chứa một sức mạnh vô cùng to lớn.

Ở trên đang kịch liệt chém giết thì ở dưới trận chiến cũng ngày càng dữ dội. Binh lính các doanh xông cả vào Bạch Vân Trang cùng với những tử sĩ, trang đinh phòng thủ sơn trang đang mặc sức chém giết. Bạch Vân Trang giờ trở nên vô cùng hỗn loạn.

Nhưng dưới binh lực cường đại thì điền trang chẳng mấy chốc sẽ bị công phá.

- Ngươi muốn chết!

Đột nhiên, vào lúc đó Triệu Phi Dung bỗng thét dài một tiếng, tinh quang thể lại một lần nữa ngưng tụ rồi áp súc khiến tinh quang toàn thân sôi trào, tinh tiết nhảy lên tựa như những chùm pháo hoa nhảy múa trên không trung.

Lực lượng to lớn từ tinh quang thể bộc phát. Một chưởng trầm trọng của Triệu Phi Dung vỗ lên thân kiếm, sau đó tinh quang thể mãnh liệt bạo toái. Lực chấn động vô cùng dữ dội khiến Tru Tà quay cuồng liên tục.

Hồng Dịch giống như lại một lần nữa trải qua cái cảm giác khi mà Thần hồn bị Bạo Viêm Thần Phù kiếm chấn vỡ, Ý niệm ông ông tác hưởng. Hồng Dịch biết khi tinh quang thể của đối phương bỗng chốc vỡ ra đã tạo nên lực chấn động khổng lồ khiên Thần hồn của mình bị tổn thương.

- Hừ? Thần hồn của ta há ngươi có khả năng làm tổn thương ư!

Hồng Dịch cười lạnh lùng. Đột nhiên vào lúc đó, một trận lốc xoáy được tạo bởi tinh không vô cùng to lớn lóe lên rồi phủ xuống xâm nhập vào bên trong thân thanh thần kiếm.

Sau đó, từ bên trong lốc xoáy được tạo bởi tinh không đó xuất hiện một hình thể giống Triệu Phi Dung.

Hóa ra, mới vừa rồi, trong khoảnh khắc tinh quang thể bạo toái, Thần hồn Triệu Phi Dung mượn cơ hội đó cưỡng ép tiến nhập vào bên trong thân kiếm nhằm tiêu diệt Âm Thần Hồng Dịch rồi đoạt lại thần kiếm.

- Kiến nhỏ, ngươi cho rằng mượn lực lượng của Đào Thần mà có thể đối phó được với ta ư! Quá ngây thơ rồi đó!

Thần hồn Triệu Phi Dung tiến vào bên trong thân kiếm mà phía sau là lốc xoáy ngân hà khổng lồ, cái đại biểu cho lực lượng vô cùng vô tận của nàng. Và đồng thời, Hồng Dịch ngay lập tức cảm giác được áp lực phô thiên cái địa do con lốc đó tạo ra.

- Vậy sao? Triệu Phi Dung. Thần hồn của ta giờ đã dung hợp cùng với Đào Thần chi linh. Bên trong thân kiếm, ta chính là Quỷ Tiên! Ngươi nghĩ rằng chỉ bằng vào lực lượng đó của mình mà có thể đánh bại ta khi ở bên trong kiếm sao?

Hồng Dịch nhìn Triệu Phi Dung bên trong lốc xoáy ngân hà, ý niệm bảo vệ sự bất động.

- Ngươi chẳng lẽ có Bạo Viêm Thần Phù kiếm ư?

- A! Thanh Bạo Viêm Thần Phù Kiếm đó thì sao?

Triệu Phi Dung nhìn Hồng Dịch ma ftrong ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường

- Nó là của Mộng Thần Cơ bí mật cho ngươi hay là Mộng Băng Vân để lại cho ngươi vậy? Ngươi cũng thật biết ẩn nhẫn đó. Chỉ tiếc rằng, Đạo thuật của người thật sự là quá kém. Cho dù hôm trước ngươi bằng vào uy lực vô thượng của thanh kiếm kia làm tan Thần hồn của ta nhưng giờ ta muốn nói cho ngươi biết, Vận khí cuối cùng cũng chỉ là vận khí. Nay ta đã phủ xuống bên trong thân kiếm chính là muốn tiêu diệt hoàn toàn Thần hồn của ngươi. Với thực lực của ngươi mà xứng với thanh thần kiếm này sao?

- Yêu nữ! Chẳng lẻ ngươi xứng đáng có được thanh kiếm này ư?

Hồng Dịch cười lớn hai tiếng:

- Thần kiếm có linh hồn nên chỉ ở bên những người có đức. Hiện tại kiếm ở trong tay ta thì mặc cho ngươi có nói như thế nào đi chăng nữa cũng chẳng có tác dụng gì đâu. Ngươi có bản lĩnh thì hãy giở hết thủ đoạn đi xem nào!

- Hừ! Hồng Huyền Cơ sao lại có một đứa con tiểu súc sinh như ngươi vậy chứ. Để ta thay hắn thu thập ngươi để miễn cho ngươi làm hỏng cả một đời anh minh của hắn.

Ánh mắt Triệu Phi Dung phát lạnh, miệng phun ra một thanh đao, nói.

Đồng thời, khi vừa dứt lời, lốc xoáy ngân hà đang xoay chuyển phía sau bỗng nhiên bành trường lấp đầy cả không gian.

Với sức tàn phá của lốc ngân hà đang xoay chuyển kia dường như muốn nghiền nát tất cả mọi thứ bên trong thân kiếm, bao gồm cả Thần hồn của Hồng Dịch nữa.

- La Sát Vương!

Đối mặt với áp bách như vậy, Hồng Dịch cảm giác lực lượng có tính chất khoan xoắn như muốn nghiền nát mọi thứ xung quanh đây đang đi tới. Hắn biết đó là Thần hồn chi lực của Triệu Phi Dung và thần thông này gọi là Tinh Tú Âm Dương đạo. Hắn nếu không cẩn thận mà bị cuốn vào trong lốc xoáy ngân hà đó thì Thần hồn sẽ bị đảo lộn và hoàn toàn mất đi phương hướng rồi bị vặn, bị xoắn, bị xiết, bị khoan, bị nghiền nát. Điều đó thực vô cùng nguy hiểm.

Chợt động tâm niệm, không gian đỏ rực xuất hiện, và từ bên trong biển máu hiện ra La Sát Vương cầm trong tay đao luân.

- A! La Sát Vương? Đạo thuật này không phải của Thái Thượng Đạo mà là của Đại Thiền Tự. Mà một La Sát nhỏ bé mà cũng dám chống lại lốc ngân hà Tinh Tú Âm Dương đạo của ta sao?

Triệu Phi Dung thấy La Sát Vương xuất hiện thì sửng sốt nhưng sau đó lại cười lạnh. Lốc xoáy ngân hà vô biên vô tận bỗng chốc mở rộng cuốn La Sát Vương vào trong nó.

Rồi sau đó, Hồng Dịch chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mắt mình biến đổi còn bản thân mình lại rơi vào trong tinh không khôn cùng, phía trước là một không gian đen như mực chỉ có những ánh sao băng chợt lóe chợt lóe.

- Đây là ảo giác tinh không sao?

Trong lòng Hồng Dịch chấn động, còn La Sát Vương đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu cả. Hắn biết, La Sát Vương đã bị tiêu diệt chỉ trong khoảnh khắc.

Lại nhìn bốn phía với tinh không vô cùng vô tận, hắn giờ căn bản không biết mình đang ở phương nào và cũng chẳng biết mình từ nơi nào đi vào và lối ra ngoài ở đâu cả.

Hồng Dịch ở bên trong tinh không mà bay với tốc độ rất nhanh nhưng bất luận là bay như thế nào đi chăng nữa cũng chỉ có thể thấy một ngôi lại một ngôi sao rất lớn đang trôi nổi song dù nó có ở trước mặt mình nhưng có làm thế nào cũng không thể bay tới được đó.

- Đây chính là mô dạng của tinh không trên đỉnh đầu chúng ta nên tuyệt đối không phải là giả. Cỗ ý niệm cuồn cuộn tới vô cùng này cũng không phải là giả. Và ta đang bị nhột ở trong đó.

Hồng Dịch giờ đã hiểu ra.

- Kiến con, ngươi cho rằng Thần hồn của mình kết hợp với Đào Thần chi linh để có lực lượng của Quỷ Tiên, có sức mạnh lớn tới vô cùng là có thể đối chọi được với ta sao? Chỉ cần một tay là lốc ngân hà của ta đã có thể nguwoi tới chết ở trong đó rồi. Ngươi giờ cho dù có lực lượng Quỷ Tiên thì trên phương diện rèn luyện Đạo thuật cũng chỉ là một tiểu hài nhi ba tuổi, sao có thể là đối thủ của ta được cơ chứ? Đạo thuật không phải chỉ có cậy mạnh, mà cho dù là cậy mạnh thì kỹ xảo của ngươi kém ta không biết tới mức nào nữa.

Giọng nói của Triệu Phi Dung từ bên trong tinh không vô tận truyền đến. Giọng điệu đầy vẻ trêu trọc giống như một con mèo đang chơi đùa một con chuột nhắt vậy.

" Ta giờ có lực mà chẳng có chỗ dùng. Cái chiêu lốc xoáy ngân hà này của nàng ta thì cho dù mình biết rõ đó là ảo giác nhưng vẫn không thể nào xông phá nổi."

Hồng Dịch chẳng thèm để ý tới lời trêu chọc của Triệu Phi Dung.

Hiện tại, Thần hồn chi lực của Hồng Dịch tuy là cường đại nhưng lại giống như một Võ Sinh bỗng dưng có được sức manh của một Võ Thánh song trên phương diện vận dụng và rèn luyện lại khiếm khuyết quá lớn nên có gặp phải một võ đạo Đại Tông Sư chắc chắn là sẽ bị thua.

- Nhưng sao Mộng Băng Vân kia lại không dạy ngươi Đạo thuật của Thái Thượng Đạo mà lại dạy pháp thuật của Đại Thiền Tự vậy? Đúng là một nữ nhân ngu xuẩn! Thái Thượng Đạo ngông cuồng tự cho mình là đệ nhất đạo trong thiên hạ. Nghe nói, năm đó Mộng Băng Vân cũng rất có tố chất nhưng ta trông nàng ta ngu xuẩn như lợn vậy. Đã bị Hồng Huyền Cơ lừa gạt phá đạo tâm Thái thượng vong tình rồi còn lưu lại một tên nghiệt chủng là ngươi nữa. Ha ha, Ha ha, Ha ha! Thiên hạ không ngờ lại có một nữ nhân ngu xuẩn như vậy.

Bên trong tinh không vô tận, một giọng cười truyền đến.

- Tiểu nghiệt chủng, ngươi yên tâm! Thần hồn ngươi hình như tu luyện bí tịch của Đại Thiền Tự nên ta tạm thời không có cách nào giải quyết được ngươi. Nhưng ta sẽ vây khốn ngươi vài chục năm, một trăm năm để cho ngươi cả đời hưởng thụ sự tịch mịch vĩnh hằng bên trong tinh không vô tận này.

- Triệu Phi Dung, ta muốn băm ngươi ra làm trăm vạn mảnh!

Sự phẫn nộ mãnh liệt bốc lên từ trong lòng Hồng Dịch.

Bên trong sự phẫn nộ đó, Hồng Dịch kiên cường Quan tưởng Minh Vương Tướng có bên trong Di Đà kinh văn! Đồng thời, đoạn kinh văn phía dưới Minh Vương Tướng chảy xuôi ở trong lòng hắn.

" Như ta truyền đạt! Thích Ca giảng: Minh Vương là cơn thịnh nộ của Phật. Cơn thịnh nộ đó có thể đốt hết mọi vật....."

Oanh long!

Cả tinh không vô tận chấn động. Một pho ma thần kim sắc đầu có bốn mặt, có tám cánh tay, ở ấn đường chỉ có chỉ có một con mắt nằm dọc xuất hiện từ trong hư không.

Khi Kim sắc ma thần này hiện ra thì con mắt nằm dọc trên ấn đường được mở ra, từ con mắt đó bắn ra hồng sắc hỏa diễm vô cùng vô tận. Hỏa diễm thiêu đốt tất cả khiến tinh không bắt đầu sụp đổ và bắt đầu tan rã.

Trong nháy mắt, toàn bộ tinh không đã biến mất. Tất cả giờ đều là hỏa diễm và đều ở bên trong hỏa diễm. Hỏa diễm là ý niệm phẫn nộ vô cùng, và nó có thể thiêu cháy được hết thảy mọi vật.

- Minh Vương!

Bên trong hỏa diễm truyền tới tiếng thét chói tai của Triệu Phi Dung.

Quan tưởng ra Minh Vương chính là thần thông tối cao bên trong Di Đà Kinh. Bên trong kinh văn, Minh Vương tượng trưng cho cơn thịnh nộ của Phật. Khi Phật phẫn nộ thì Minh Vương sẽ xuất hiện và con mắt nằm dọc ở ấn đường Minh Vương sẽ bắn ra hỏa diễm vô tận, hỏa diễm này có thể hủy diệt vạn vật trong trời đất. rồi Thế giới hư không, vả vũ trụ đại thiên, tất cả, tất cả....

Vốn với lực lượng Thần hồn của Hồng Dịch thì không thể Quan tưởng ra Minh Vương hoặc cho dù có miễn cưỡng Quan tưởng ra thì cũng sẽ bị cơn thịnh nộ thiêu đốt Thần hồn bản thân mình trước tiên.

Nhưng mà hiện tại Thần hồn Hồng Dịch cùng Đào Thần chi linh kết hợp nên có sức mạnh vô cùng của Quỷ Tiên và bằng vào ý niệm cường đại như vậy mà dưới sự phẫn nộ đến tột cùng, rốt cục đã lý giải được kinh văn trong Di Đà Kinh rồi Quan tưởng ra Minh Vương, phá lốc xoáy ngân hà của Triệu Phi Dung và còn gây thương tích nặng nề đối với Thần hồn của nàng nữa.

Triệu Phi Dung tuyệt đối không ngờ rằng Hồng Dịch lại học được Di Đà Kinh. Đương nhiên nếu nàng không tiến vào bên trong Đào Thần Kiếm thì Hồng Dịch cũng chẳng thể làm gì được nàng cả. Bởi vì, chỉ có ở trong Đào Thần Kiếm Hồng Dịch mới có thể mượn lực lượng của Đào Thần chi linh.

Nghe thấy tiếng thét như vậy, tâm Hồng Dịch tồn tưởng Quá khứ Đại Phật. Lập tức, Minh Vương dần dần biến mất kéo theo đó là hỏa diễm cũng biến mất theo. Bên trong thân kiếm, Thần hồn Triệu Phi Dung đã không còn chút tung tích.

Hồng Dịch biết, lần thương tổn này của đối phương so với lần chịu trận nổ của Bạo Viêm Thần Phù kiếm còn nghiêm trọng hơn. Nếu muốn giết nàng thì đây đúng là một cơ hội ngàn năm có một.

Không hề do dự, sát tâm của Hồng Dịch giờ đã không có bất cứ cái gì có thể lay động được nó.