Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 651: Như Lai Phật Tổ hàng yêu trừ ma




Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

- Cái này...

Như Lai Phật Tổ ngạc nhiên, nàng thật sự quên mất điểm này, nếu như hiện tại nàng là Thánh Cảnh, lại không có cách nào cùng Đường Tăng đi lấy kinh nữa.

Tối thiểu, nàng không có cách nào đi xuống được đoạn đường của Nhân Gian giới.

- A, nàng vừa nói nàng có thể dung hợp biển khổ? Biển khổ này xuất hiện thế nào?

Bỗng nhiên Đường Tăng lại nhắc tới chuyện này, hắn còn có nhiệm vụ chưa hoàn thành đây.

- Đương nhiên là bởi vì bản tọa!

Như Lai Phật Tổ ngạo nghễ nói:

- Bản tọa lấy lực của chúng sinh sáng tạo thành, là một phần Chưởng Trung Phật Quốc của bản tọa.

- Cái gì? Biển khổ này là do nàng sáng tạo ra sao?

Đường Tăng trợn mắt há hốc mồm.

Phải biết rằng ngay cả hắn cũng thiếu chút nữa đi không ra khỏi biển khổ này được, không ngờ được lại là do Như Lai Phật Tổ sáng tạo.

- Đó là đương nhiên!

Như Lai Phật Tổ ngạo nghễ nói:

- Nếu như bản tọa dung hợp được biển khổ, trận chiến trước đó ngươi căn bản không phải là đối thủ.

Đường Tăng cũng không để ý đến Như Lai Phật Tổ tự biên tự diễn, tiếp tục hỏi:

- Vậy tại sao trước đây biển khổ không có xuất hiện, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện như vậy?

Như Lai Phật Tổ cũng không có giấu diếm, nói:

- Đó là bởi vì bản tọa ứng kiếp, sắp thức tỉnh, bản tọa cần dung hợp Chưởng Trung Phật Quốc và biển khổ, trở thành một thế giới chân chính!

- Nói cách khác, biển khổ là do nàng triệu hồi ra?

Đường Tăng hỏi.

- Không sai!

Như Lai Phật Tổ ngạo nghễ nhìn Đường Tăng, dường như muốn nói đã biết bản tọa lợi hại chưa, ngay cả thứ thần kỳ như biển khổ, bản tọa cũng có thể sáng tạo ra!

Nhưng Đường Tăng lại không để ý đến Như Lai Phật Tổ, bởi vì hắn đã nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống:

- Đinh, nhiệm vụ đã hoàn thành, đã tìm ra được nguyên nhân biển khổ xuất hiện, thưởng: 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kỹ năng!

- A tốt quá!

Hắn hưng phấn quát to một tiếng, vui mừng khôn xiết.

- Kim Thiền Tử, ngươi không phải bị sốt đấy chứ?

Như Lai Phật Tổ nghi ngờ nói.

- Gọi sư phụ!

Đường Tăng mắng.

- Cắt!

Như Lai Phật Tổ cười nhạo.

Hai tay của Đường Tăng hợp thành hình chữ thập.

- Sư phụ, a, ngày hôm nay trăng thật tròn nhỉ?

Như Lai Phật Tổ sốt ruột vội vàng ngẩng đầu nhìn trời.

- Phật tổ, bây giờ còn là ban ngày.

Sa Tăng nhắc nhở.

Như Lai Phật Tổ dừng lại, trừng mắt nhìn Sa Tăng.

- Xuất phát, đi lấy kinh!

Đường Tăng nói.

- Vậy, có thể để cho bản tọa dung hợp biển khổ trước hay không? Chỉ cần dung hợp một phần thôi cũng tốt rồi, sẽ không đột phá tới Thánh Cảnh...

Như Lai Phật Tổ vội la lên

Hai tay của Đường Tăng lại hợp lại thành hình chữ thập.

- Nói đùa thôi. Chỉ dung hợp một chút thì có tác dụng gì chứ? Căn bản không có tác dụng gì cả! Mau mau đi thôi, bản tọa đã không kịp chờ đợi được nữa, muốn lên đường ngay!

Như Lai Phật Tổ cười to nói.

Phía xa, đám người Tôn Ngộ Không cười trộm. Thấy Như Lai Phật Tổ ở trước mặt Đường Tăng phải chịu thiệt, bọn họ cảm giác quá vui vẻ.

Đường Tăng thoả mãn gật đầu, nhận thức chuẩn phía tây, đi về phía trước, đồng thời hắn nói với Như Lai Phật Tổ:

- Con đường lấy kinh phải đi từng bước một, dọc đường đi hàng yêu trừ ma, trừ gian trừ ác, biết không?

- Còn cần ngươi nói nữa sao? Nhiệm vụ của ngươi trước đây n đều do bản tọa lập ra quy định.

Như Lai Phật Tổ thản nhiên nói:

- Yêu ma nho nhỏ cũng dám làm càn ở trước mặt bản tọa sao? Bản tọa tát một cái là đập chết nó!

- Vậy là tốt rồi, nhiệm vụ hàng yêu trừ ma lại giao cho nàng, Như Lai, sư phụ rất coi trọng nàng!

Đường Tăng tán thưởng nói.

- Yên tâm, yêu ma quỷ quái nho nhỏ, bản tọa căn bản không để vào mắt!

Như Lai Phật Tổ nói.

- Đáng chết, đừng để cho bản tọa tìm được cơ hội!

Như Lai Phật Tổ thầm nghĩ, sau đó vẻ mặt tươi cười đi theo phía sau.

Đồng thời, Như Lai Phật Tổ thử lấy tay tháo Phật Niệm Kim Cô xuống.

Nhưng kim cô này giống như sinh trưởng cùng với hắn, căn bản tháo xuống không được.

- Đừng lãng phí sức lực nữa, trừ khi nàng tự phế bỏ tu vi, hơn nữa không đi theo phật đạo nữa, mới có khả năng lấy được nó xuống.

Đường Tăng nói.

- A? Ngươi nói cái gì? Bản tọa cảm thấy đầu ngứa, muốn gãi một chút thôi.

Như Lai Phật Tổ vội vàng nói, hai tay vò đầu.

Đáng chết, Kim Thiền Tử ngươi chờ bản tọa đấy!

Trong lòng của Như Lai Phật Tổ nảy sinh ý định ác độc.

Đường Tăng cười thầm, lão lừa ngốc, muốn đấu với bần tăng sao? Nàng còn non lắm!

Trong lòng Đường Tăng phấn chấn, lần này hắn hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, lại đạt được một điểm thuộc tính, chỉ cần tăng thêm vào trên thuộc tính ý chí, thực lực của mình lại có thể lại tăng vọt.

Đến lúc đó, cho dù vẫn không có cách nào tranh phong cùng thánh nhân, nhưng cũng không khác biệt lắm.

Chỉ có điều, hiện tại thực lực của hắn xem như đã đủ, hắn cũng không vội tăng thêm điểm thuộc tính, chờ tới khi tu vi đẳng cấp bắt đầu nâng cao lại nói sau.

Cho dù là gặp phải tồn tại quá mạnh mẽ, ở dưới tình huống có nguy hiểm, hắn cũng có thể trong nháy mắt tăng thêm điểm thuộc tính nâng cao thực lực.

Nói trắng ra là Đường Tăng lo lắng sau khi tăng thêm điểm thuộc tính sẽ tạo thành hiện tượng thiên địa kỳ lạ quá lớn, khiến cho Nữ Oa nương nương cảnh giác.

Bởi vì năng lực chịu đựng của Tam giới có hạn, lực ý chí của hắn quá mạnh mẽ, nếu chẳng may vượt qua cực hạn chịu đựng của Tam giới, có khả năng lại không có cách nào lấy kinh được nữa.

...

Không có núi lớn hùng vĩ do Nữ Oa nương nương để xuống ngăn cản, trước mặt trở thành một con đường bằng phẳng, thành đại đạo thông thiên.

Sư đồ Đường Tăng tổng cộng có tám người, một đường đi về hướng tây, ăn gió nằm sương, gặp gió xuyên gió, gặp mưa xuyên mưa, bước từng bước một đi tới.

Thoáng một cái chính là nửa năm trôi qua, sư đồ Đường Tăng cuối cùng đi ra khỏi đại đạo thông thiên do Nữ Oa nương nương tạo ra, tiến vào trong dãy núi lớn.

- Kim Thiền Tử đáng, Kim Thiền Tử nát, đừng để cho bản tọa tìm được cơ hội...

Như Lai Phật Tổ vừa lộ ra sắc mặt bình tĩnh đi tới, ở trong lòng lại nguyền rủa Đường Tăng.

Chỉ có điều nguyền rủa thì nguyền rủa, nàng lại nhận thấy được có điểm không thích hợp mà, tại sao mình giống nữ nhân như vậy?

- Đáng chết, nhất định là Kim Thiền Tử biến bản tọa kiếp này thành nữ nhân...

- Bản tọa sống suốt năm tháng vô tận, vẫn chưa từng ngủ qua với nữ nhân, không biết cảm giác ngủ với nữ nhân là thế nào...

Đi ở trên lục địa bằng phẳng, Như Lai Phật Tổ cảm giác giữa hai chân trống rỗng, có loại cảm giác trống rỗng không hiểu nổi, trong lòng cảm thấy đặc biệt không được tự nhiên.

Bỗng nhiên Trư Bát Giới đi ở phía trước nhìn thấy được một con nhện cực lớn trong rừng cây phía trước lùi lại, hắn vội vàng kêu to:

- Sư phụ, có yêu quái...

- Giết!

Đường Tăng cảm thấy tinh thần phấn chấn.

- Ầm...

Như Lai Phật Tổ một tát đánh qua một cái, lập tức gây ra một trận long trời lở đất, dãy núi lớn phía trước trực tiếp sụp đổ, không gian cũng bị đánh xuyên qua.

Phía trước xuất hiện một thung lũng lớn sâu không thấy đáy.

- Ngao... Ông trời của ta...

Ngưu Ma Vương kêu lên kỳ quái.

- Thật... bạo lực...

Đám người Tôn Ngộ Không cũng trợn mắt há hốc mồm, mỗi một người há hốc mồm nhìn Như Lai Phật Tổ.

Đường Tăng cũng có chút há hốc mồm, nghi ngờ mình đang nhìn thấy được một Như Lai Phật Tổ giả.

- Yêu quái nho nhỏ cũng dám xuất hiện ở trước mặt bản tọa sao?

Như Lai Phật Tổ lộ ra vẻ mặt ngạo nghễ nói, nàng sẽ không nói nàng đang phát tiết ra bất mãn trong lòng.

Trư Bát Giới chạy đến nơi bị Như Lai Phật Tổ công kích nhìn xuống, chỉ thấy phía dưới có bụi bặm cuồn cuộn, sâu không thấy đáy, đồng thời từng trận kình phong khủng khiếp thổi tới, thật lâu không thể tiêu tan.

- Ai u, má của ta ơi, sâu như vậy... Chẳng lẽ đánh xuyên qua mặt đất rồi sao?

Trư Bát Giới kêu lên kỳ quái.

Đám người Tôn Ngộ Không và Lục Nhĩ Mi Hầu cũng đến trên vách đá nhìn xuống, căn bản nhìn không thấy đáy, ở đây vốn là dãy núi lớn, lại bị một chưởng của Như Lai Phật Tổ đánh thành bộ dạng như hiện tại.

Đường Tăng cũng đi tới, nhìn xuống, chỉ thấy năng lượng còn sót lại vẫn còn đang tàn sát bừa bãi, không xử lý tốt, sợ rằng trong vòng trăm năm ở đây cũng sẽ không có một ngọn cỏ.

- Trời ạ, lão lừa ngốc này không phải có lòng tư bi yêu mến chúng sinh sao? Từ bi của ngươi đâu rồi?

Đường Tăng đờ đẫn nhìn Như Lai Phật Tổ.