Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 569: Hạc Tử Tinh loạn nhập




Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Lập tức nơi này cũng phát sinh đại chiến, bởi vì một bộ phận người cực kỳ trung thành với Trần Hoành Đạo Tổ, hơn nữa cũng không cam chịu bị trói, lo lắng như thế sẽ mất đi quyền lực phát biểu.

- Rầm rầm rầm...

Phiến khu vực này cũng đại chiến, một chi mười vạn tiên quân bao vây tất cả người phản kháng lại, toàn lực vây công.

Bất quá cũng có không ít người đầu hàng, bị bắt, dù sao không phải tất cả mọi người đều không sợ chết.

Hơn một trăm Tiên Đế bị Đường Tăng khống chế nô dịch kia, cũng đều chạy đến, cơ hồ là nghe lời Trần Diên Nhi răm rắp, đánh giết tất cả người phản kháng.

- Oanh!!!

Bầu trời xa xôi truyền đến tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, Trần Hoành Đạo Tổ bị năm Đạo Tổ liên thủ đánh bay ra ngoài, sau đó xoay người bỏ chạy.

- Đừng để hắn chạy, bắt hắn lại!

Trần Diên Nhi kêu lên.

Căn bản không cần Trần Diên Nhi nói, năm Đạo Tổ kia cũng đánh ra chân hỏa, thấy Trần Hoành muốn chạy trốn, đều nhanh chóng đuổi theo.

- Đáng chết, các ngươi nghe ta nói...

Xa xa, thanh âm của Trần Hoành Đạo Tổ truyền đến, có cảm giác hỏa khí công tâm, Đường Tăng nghe mà mừng thầm, để các ngươi bắt bần tăng, đây chính là cái giá làm bậy.

- Các ngươi nghe ta nói, ta hoài nghi phu nhân kia là giả...

Bỗng nhiên Đường Tăng nghe được Trần Hoành nói như vậy, thanh âm truyền đi rất xa, để rất nhiều người đều nghe được.

Sắc mặt Đường Tăng biến hóa, bất quá mặt ngoài như khổ đại cừu thâm, tiếp tục kêu to nhất định phải bắt Trần Hoành, đồng thời muốn để tất cả người tổn thương chưởng môn cùng phản bội Côn Luân trả giá đắt.

Lúc này rất nhiều người tin tưởng Trần Diên Nhi, nhưng cũng có một số người bắt đầu hoài nghi thân phận của Trần Diên Nhi.

Bởi vì mặc dù trước kia Trần Diên Nhi hay ghen tị, lại không cường ngạnh như vậy, lần này không nói hai lời liền giết nhiều Tiên Đế như vậy.

Đường Tăng mắt thấy mình có xu thế lòi đuôi, vội vàng phân phó hơn một trăm Tiên Đế kia lưu lại duy trì tràng diện, để bọn hắn liều lĩnh quấy đục nước, coi như đánh đổi mạng sống cũng sẽ không tiếc.

Mà hắn thì nhanh chóng tiến đến biên cương của Côn Luân Tiên cảnh, nơi đó là nơi Hoắc Tuấn Đạo Tổ đóng giữ.

Đương nhiên lúc này hắn vẫn lấy thân thể của Trần Diên Nhi, cho nên những nơi đi qua, không có người ngăn cản, cực kỳ thông suốt.

Trần Diên Nhi hóa thành quang mang, không ngừng phi nhanh.

Kỳ thật nếu không phải lo lắng thân phận bại lộ, hắn còn muốn trực tiếp thuấn di, bởi vì tốc độ thuấn di nhanh hơn phi hành rất nhiều.

- Ầm ầm...

Loáng thoáng, có thể nghe được phía sau truyền đến tiếng va chạm kinh thiên động địa, Trần Hoành Đạo Tổ cùng năm Đạo Tổ còn lại đánh ra chân hỏa, Trần Hoành giải thích, nói phu nhân này có thể là giả, ngược lại gây nên các Đạo Tổ phản cảm, nghĩ Trần Hoành muốn châm ngòi ly gián.

Cho nên Trần Hoành rất khổ cực, tiếp tục bị vây công.

...

Xa xa, Trần Diên Nhi thấy được biên giới của Côn Luân Tiên cảnh.

Giống như Tiên giới, biên giới có Hỗn Độn Khí lăn lộn, bị một tầng bích chướng nhìn không thấy ngăn trở, khiến cho Hỗn Độn không thể ăn mòn đến.

Bây giờ Đường Tăng đã biết, kia là màng bích thế giới, tầng màng bích thế giới này cực kỳ thần kỳ, có thể hấp thu Hỗn Độn diễn sinh thế giới, thậm chí hấp thu lực lượng Hỗn Độn duy trì thế giới vận chuyển.

Mà một khi mất đi tầng màng bích thế giới này, thế giới nguyên bản được bảo hộ sẽ bị Hỗn Độn ăn mòn, hết thảy hóa thành Hỗn Độn lần nữa.

Đây chính là ý nghĩa của màng bích thế giới!

- Oanh...

Bỗng nhiên một tiếng vang thật lớn, đưa tới Đường Tăng chú ý, nhưng hắn còn không có nhìn thấy căn nguyên âm thanh, liền bị hai cỗ thi thể ở phía dưới hấp dẫn.

- Sưu!

Trần Diên Nhi từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đất, nhìn thấy hai thi thể trên đất, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.

Hai cỗ thi thể này, rõ ràng là Bình nhi cùng Nhược nhi, lúc này trên thi thể còn lưu lại kiếm khí bén nhọn, hiển nhiên kẻ giết người dùng kiếm, hơn nữa còn là Kiếm Tiên cực kỳ lợi hại.

- Bình nhi, Nhược nhi...

Đường Tăng nhíu mày, mặc dù hắn không phải chân chính Trần Diên Nhi, nhưng cũng không nghĩ tới giết chết hai cái này thị nữ, lại không nghĩ rằng hai thị nữ vẫn như cũ chết rồi.

- Oanh...

Nơi xa lần nữa truyền đến tiếng nổ lớn.

Đường Tăng vội vàng bay lên, tiến về phía đó.

- Lữ Động Tân, ngươi muốn gây ra chiến tranh giữa Thiên Đình cùng Côn Luân ta sao?

Xa xa, Đường Tăng nghe được tiếng rống tức giận của Hoắc Tuấn, sau đó lại là tiếng va chạm kinh thiên động địa.

Đột nhiên một đạo kiếm quang xẹt qua chân trời rơi xuống, biên giới Côn Luân Tiên cảnh bị chém rụng một khối, một khe lớn dài hơn ngàn dặm xuất hiện.

Trong lòng Đường Tăng lập tức ngưng tụ, đây tuyệt đối là kiếm quang cấp bậc Đạo Tổ, uy lực cực kỳ khủng bố.

- Lữ Động Tân?

Tròng mắt của Đường Tăng hơi híp, đại khái đoán được nguyên nhân cái chết của Bình nhi cùng Nhược nhi, trong lòng sát ý lăng nhiên.

Đương nhiên hắn cũng không phải muốn báo thù cho Bình nhi cùng Nhược nhi, mà là nghĩ, Côn Luân tiên môn đã chết không ít người, nếu để cho Thiên Đình cũng chết một số người, có lẽ thật có thể gây nên Thiên Đình cùng Côn Luân tiên môn đại chiến.

- Oanh...

Phía trước, Hoắc Tuấn Đạo Tổ đang đại chiến với Lữ Động Tân, Hoắc Tuấn cũng dùng kiếm, nhưng hắn lấy pháp lực bành trướng làm chủ.

Tu vi của Lữ Động Tân vẻn vẹn chỉ là nửa bước Đạo Tổ, nhưng lại có thể cùng Hoắc Tuấn Đạo Tổ đại chiến mà không rơi vào thế hạ phong, cực kỳ ra ngoài ý định, xem ra Kiếm Tiên hoàn toàn chính xác rất bất phàm.

- Đây cũng không phải ngươi có thể nói tính toán, Thái Thượng Lão Quân cũng tự mình động thủ giết chưởng môn của các ngươi, vậy ta giết hai hạ nhân đáng là gì?

Lữ Động Tân cười nhạo nói.

Lúc trước hắn bị Trần Diên Nhi đánh một tát, cực kỳ phẫn nộ, lần này trong lúc vô tình gặp được Bình nhi cùng Nhược nhi, mới sinh ra sát tâm, giết chết hai nữ, lại bị Hoắc Tuấn phát hiện.

- Rầm rầm rầm...

Oanh minh điếc tai, thiên băng địa liệt, Hoắc Tuấn cùng Lữ Động Tân chiến đến gay cấn.

Trần Diên Nhi vô thanh vô tức xuất hiện, đột nhiên thuấn di đến sau lưng Lữ Động Tân, một kiếm đâm vào trái tim đối phương.

- Ây...

Lữ Động Tân kinh hãi quay đầu, khó có thể tin nhìn Trần Diên Nhi đột nhiên xuất hiện:

- Ngươi...

- Phốc!

Trần Diên Nhi bỗng nhiên hất thần kiếm lên, trực tiếp phân thây Lữ Động Tân.

- Mẫu thân...

Hoắc Tuấn Đạo Tổ ngạc nhiên bay tới:

- Cũng may ngài đã tới, nếu không sẽ để tiểu tặc kia chạy thoát...

- Phốc...

Nhưng Hoắc Tuấn còn chưa dứt lời, đã bị Trần Diên Nhi chém bay đầu.

- Mẫu thân...

Hoắc Tuấn khó có thể tin thét lên, thế nhưng lời còn chưa nói, liền bị Trần Diên Nhi chém đầu thành hai khúc.

- Thiện tai thiện tai, các ngươi tiễn người một nhà các ngươi đến Địa Ngục gặp mặt, bần tăng thật sự là người tốt a, phí hết bao lớn khí lực, mới để cho người một nhà các ngươi đoàn tụ.

Đường Tăng cảm khái nói.

Thu hồi thần kiếm, Đường Tăng vội vàng bay về phía Côn Lôn sơn, lần này ngoài ý muốn làm thịt Lữ Động Tân cùng Hoắc Tuấn, xem ra Côn Luân Tiên cảnh là không có cách nào tiếp tục ngây người.

- Nên cứu nhục thân của bần tăng ra, là thời điểm rời đi rồi!

Trong lòng Đường Tăng thầm nghĩ.

Đã dự định rời đi, Đường Tăng liền không có tiếp tục ẩn tàng, một đường thuấn di, lao về phía Côn Lôn sơn.

Cũng không lâu lắm, hắn liền thấy được Côn Lôn sơn to lớn.

- Bá...

Đột nhiên một lão giả trống rỗng xuất hiện ở phía trước, rõ ràng là Côn Luân Thánh Nhân.

Trong lòng Đường Tăng nhảy một cái, chẳng lẽ lão gia hỏa này nhận ra mình?

Bất quá không đợi Đường Tăng kịp phản ứng, Côn Luân Thánh Nhân biến mất lần nữa.

Lại sau một khắc, toàn bộ Côn Luân Tiên cảnh đều chấn động.

- Oanh!!!

Một tiếng oanh minh kinh thiên động địa, vang vọng toàn bộ Côn Luân Tiên cảnh, sau đó Côn Lôn sơn trực tiếp băng liệt, một bọ cạp to lớn phá vỡ thương khung, ở trong lúc Đường Tăng trợn mắt hốc mồm nhìn soi mói, tiến vào trong Hỗn Độn.

- Yêu nghiệt, ngươi dám trở về!

Côn Luân Thánh Nhân tức giận, nhanh chóng đuổi theo.

Đường Tăng trợn mắt hốc mồm, mẹ nó, đây không phải là Hạc Tử Tinh sao?

Bất quá rất nhanh, hắn liền muốn khóc, bởi vì Hạc Tử Tinh mang đi nhục thân của hắn.