Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Nguyên lai, nữ nhân này tên là Trần Diên Nhi, là thê tử của chưởng môn Côn Luân tiên môn, nhưng lại còn có một thân phận mà bất luận kẻ nào cũng không biết, Trần Diên Nhi là tình nhân của Tam Phục trưởng lão.
Trần Diên Nhi cùng Tam Phục trưởng lão vốn là thanh mai trúc mã, nhưng cuối cùng lại bị ép gả cho Côn Luân chưởng môn, sinh một nhi tử, chính là Hoắc Tuấn, Đạo Tổ xém chút bị Đường Tăng thiến sạch kia.
Nhưng Đường Tăng đạt được ký ức của Trần Diên Nhi, lại quỷ dị phát hiện, Hoắc Tuấn kia căn bản không phải nhi tử của Côn Luân chưởng môn, mà là nhi tử của Tam Phục trưởng lão, nhưng Côn Luân chưởng môn lại không biết.
- Mẹ nó, cỗ thân thể này lại còn có cố sự thú vị như vậy?
Sắc mặt Đường Tăng quỷ dị, nhìn thoáng qua bản tôn của mình ở phía trước, lúc này hắn hoàn toàn có thể trở lại thân thể của mình, lấy uy năng ý chí của hắn, hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề hoà hợp.
Nhưng hắn lại không có làm như vậy, mà ở trong lòng hỏi:
- Hệ thống, ngươi ở đâu?
- Ta ở đây, chủ nhân.
Hệ thống trả lời.
- Hiện tại ngươi ở trong cỗ thân thể này?
Đường Tăng kinh ngạc.
- Hệ thống và Chân Linh của chủ nhân đã khóa lại, Chân Linh của chủ nhân ở đâu, hệ thống sẽ ở đó.
Hệ thống nói.
- Vậy là tốt rồi. Như vậy.. Hắc hắc, hắc hắc, hắc hắc...
Đường Tăng bỗng nhiên bật cười, thanh âm bởi vì là cỗ thân thể nữ nhân này phát ra, rất thanh thúy, nhưng để cho người ta nghe lại cảm giác rùng mình.
- Đã như vậy, cỗ nhục thân này của ta trước hết để ở nơi này đi.
Đường Tăng nói, đi hướng trước nhục thân của mình, khắc lên ngực một chưởng.
Đồng thời nhục thân của bản tôn Đường Tăng mở choàng mắt, trong mắt không có chút tình cảm nhân loại nào, đồng thời bộc phát ra một cỗ ý chí kinh thiên động địa.
- Xuy xuy xuy...
Trong tiếng vang nhẹ, hai ý chí trong ứng ngoài hợp cuồng bạo xâm nhập nội bộ phong ấn, bắt đầu cường thế phá giải.
Bất quá rất nhanh Đường Tăng liền thu hồi ngọc thủ, hắn phát hiện, nếu như hắn muốn, hoàn toàn có thể trong vòng một ngày phá vỡ những phong ấn này.
Đây là bởi vì hiện tại thực lực của hắn hoàn toàn khôi phục, thậm chí còn thêm một nhục thân cường hãn đến kinh khủng hỗ trợ, dưới nội ứng ngoại hợp, muốn phá giải phong ấn cực kỳ nhẹ nhõm.
Dù sao, ý chí của hắn cường đại, xem như Thánh Nhân cũng theo không kịp, trước đó sở dĩ không cách nào phá giải, là bởi vì lực lượng linh hồn cùng hết thảy pháp lực của hắn đều bị phong ấn, ý chí ở trong nội bộ giãy dụa, ma diệt từng chút, rất khó khăn.
- Nếu như vậy, coi như ta không trở lại, nhiều nhất mười năm, cỗ nhục thân này cũng có thể mình phá vỡ phong ấn.
Đường Tăng nỉ non nói, trong đôi mắt mỹ lệ, lóe ra hào quang không hiểu.
Hất lên mái tóc, Đường Tăng cười hắc hắc, quay người lại, bước ra vòng xoáy thông đạo.
Cùng lúc đó, ở dưới một núi lớn nguy nga cao không thấy đỉnh, hai nữ tử Tiên Đế sơ kỳ đang chờ ở nơi này.
Bên cạnh có một vòng xoáy thông đạo, thình lình chính là thông đạo tiến vào địa phương trấn áp Đường Tăng.
Lúc này một nữ nhân mỹ lệ từ bên trong đi ra, chính là Trần Diên Nhi bị Đường Tăng đoạt xá.
- Phu nhân.
Hai nữ tử vội vàng khom người hành lễ.
- Ha ha, không cần đa lễ, không cần đa lễ nha.
Trần Diên Nhi cười to một tiếng, nói.
- A?
Hai nữ tử đều sững sờ, kinh ngạc nhìn phu nhân nhà mình.
Đường Tăng đã thu hoạch được ký ức của Trần Diên Nhi, cho nên biết hai nữ tử này là thị nữ của Trần Diên Nhi, một cái gọi Nhược nhi, một cái gọi Bình nhi.
Thật không hổ là chưởng môn phu nhân, hai thị nữ đều là cường giả Tiên Đế.
Đương nhiên hai thị nữ này cũng không phổ thông, các nàng là đi theo Trần Diên Nhi chung một chỗ từ lúc nhỏ yếu tu luyện tới hiện tại, thu hoạch được vô số tài nguyên.
Bây giờ dù có tu vi Tiên Đế, vẫn cam nguyện làm thị nữ, thân phận còn cao hơn tất cả trưởng lão ngoại môn của Côn Luân tiên môn.
Đường Tăng không để ý đến Nhược nhi cùng Bình nhi kinh ngạc, uốn éo bờ eo thon, nhanh chân đi ra ngoài, một bước là mấy trăm dặm.
Nhược nhi cùng Bình nhi vội vàng theo sau.
- Ừm, không tệ, vóc người này, quá tiêu chuẩn a.
Đường Tăng vừa sờ bờ eo thon của mình, vừa hài lòng chậc chậc tán thưởng.
Phía sau Nhược nhi cùng Bình nhi hai mặt nhìn nhau, cảm giác giống như phu nhân thay đổi thành người khác.
Lúc này Đường Tăng lại sờ soạng lên mặt mình một chút:
- Không tệ, kiều nộn tinh tế tỉ mỉ, thật không hổ là nữ nhân tu tiên, gương mặt này, ai da da, không biết mê chết bao nhiêu nam nhân a!
- Phu nhân...
Bỗng nhiên Nhược nhi nghi ngờ nói:
- Ngài... Không có sao chứ?
- Không có việc gì, đương nhiên không có việc gì.
Đường Tăng hào phóng phất phất tay:
- Các ngươi không cần phải để ý đến bản phu nhân.
- Vâng.
Hai nữ đành phải gật đầu, không dám hỏi nhiều.
Đường Tăng quay đầu nhìn thoáng qua hai nữ, thấy hai nữ đều dung mạo tuyệt mỹ, tư thái xinh đẹp, vô cùng mỹ lệ.
Nhưng bỗng nhiên hắn từ trong trí nhớ của Trần Diên Nhi đọc được, hai thị nữ này, tựa hồ là của hồi môn lúc trước, nói cách khác các nàng cũng bị Côn Luân tiên môn chưởng môn lên qua.
Nghĩ đến đây, Đường Tăng lập tức phẫn nộ đan xen, trực tiếp chửi ầm lên:
- Móa, chưởng môn Côn Luân tiên môn này thật là tội đáng chết vạn lần, không bằng cầm thú!
- Phu nhân...
Hai thị nữ giật nảy mình, phu nhân lại mắng chưởng môn?
- Ai!
Đường Tăng thở dài, nhìn hai thị nữ mỹ lệ xinh đẹp, cảm thấy cực kỳ đáng tiếc, thị nữ xinh đẹp như vậy, lại bị người khác cưỡi mất.
Lúc này một nam nhân trung niên bay tới bên này, nhìn thấy Trần Diên Nhi, vội vàng hành lễ:
- Phu nhân.
Nam nhân trung niên này vậy mà cũng là Tiên Đế sơ kỳ, ánh mắt hắn không để lại dấu vết nhìn lướt qua thân thể mềm mại mỹ lệ của Trần Diên Nhi.
Mặc dù cái nhìn này rất bí mật, nhưng vẫn bị Đường Tăng phát hiện, thế là Đường Tăng quất qua một chưởng.
- Phanh...
Một tiếng vang thật lớn, nam nhân trung niên kia bị đánh bay ra ngoài, mặt bị đánh đến vỡ toang, máu me tung tóe.
- Phu nhân ngươi...
Nhược nhi cùng Bình nhi giật nảy mình.
Nam nhân trung niên kia cũng biến sắc, sợ hãi nói:
- Phu nhân, vì sao người đánh ta?
- Thân thể bản phu nhân cũng là ngươi có thể nhìn sao?
Đường Tăng đi qua đá nam nhân trung niên một cước, đạp hắn bay ra ngoài rất xa:
- Đừng cho là ngươi che giấu rất tốt, bản phu nhân liền nhìn không thấy!
Nam nhân trung niên kia kém chút bị đạp tàn phế, xương bả vai sụp đổ, xương vụn tung bay.
Hai thị nữ bị dọa đến hoa dung thất sắc, mà nam nhân trung niên kia thì kém chút bị hù chết, hắn thật sự không hiểu, trước kia mình cũng nhìn lén phu nhân như vậy, nhưng nữ nhân mỹ lệ bị nam nhân nhìn như vậy không phải rất bình thường sao?
Nhưng hắn không dám mạnh miệng, ngược lại liên tục xin lỗi, hư không quỳ xuống nói:
- Phu nhân tha mạng, tại hạ không dám.
Trần Diên Nhi là phu nhân của chưởng môn, chưởng môn là cường giả Đạo Tổ, tu vi của nàng cũng là nửa bước Đạo Tổ, nam nhân trung niên kia bất quá Tiên Đế sơ kỳ mà thôi, mặc kệ cái nào, hắn cũng không dám đắc tội.
- Tính ngươi thức thời!
Đường Tăng nhấc cằm, ngạo nghễ bay đi, váy dài bồng bềnh, lưu lại hai thị nữ ngẩn người.
- Nhanh đi theo.
Hai thị nữ vội vàng đuổi theo, tiểu tâm can không ngừng phát run, thầm nghĩ phu nhân đây là thế nào a?
- Phu nhân...
Bỗng nhiên một thanh niên khống chế Tiên Kiếm bay tới, nhìn không chớp mắt, cung kính nói:
- Phu nhân, Thục Sơn kiếm môn tới chơi, chưởng môn bảo phu nhân qua tiếp đãi.
- Thục Sơn kiếm môn tính là đồ vật gì, dám để bản phu nhân tự mình tiếp đãi?
Đường Tăng lập tức nổi giận:
- Không rảnh!
- A?
Thanh niên này trợn tròn mắt, tâm can run rẩy, Thục Sơn kiếm môn là thế lực lớn tương đương Côn Luân tiên môn a, lại bị phu nhân nói thành như vậy?
- Phu nhân, chưởng môn nói chuyện này rất quan trọng, nhất định phải phu nhân tự mình tiếp đãi.
Thanh niên kiên trì nói.
- Ngươi điếc sao? Bản phu nhân không rảnh!
Đường Tăng trừng mắt, tay ngọc vươn ra, một tay đánh tới.
Thanh niên này bay tứ tung, răng gãy mất mấy cái, hoảng sợ nhìn chưởng môn phu nhân.