Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Ngọc Đế...
- Bệ hạ...
- Không xong, Ngọc Đế bị ám sát...
Bên ngoài Đâu Suất Cung, một đám Thần Tiên kinh hãi thất sắc, tưởng Ngọc Đế bị giết, bởi vì máu tươi kia quá chướng mắt.
- Ầm!
Ngọc Đế từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong hỏa hoạn, mặt đất bị ném ra một cái hố.
- Hỗn đản...
- Báo thù cho Ngọc Đế!
- Giết thích khách kia!
Đám Thần Tiên quần tình xúc động, gầm thét chấn thiên.
Tiểu gia hỏa giật nảy mình, cảm thấy tựa hồ mình gây ra tai hoạ, đồng thời nàng nhìn thấy đám Bồ Tát trước đó muốn bắt nàng kia cũng muốn chạy đến, vội vàng gặm một viên phật châu.
Sau một khắc, quang mang lóe lên, Tiếp Dẫn chi môn xuất hiện, hút nàng vào, biến mất khỏi nơi này.
Rất nhanh, Thần Tiên ở bên ngoài chạy tới vội vàng cứu Ngọc Đế đi, kéo hắn ra phạm vi đại hỏa.
- Ngao, trứng của trẫm... Trứng của trẫm, nát...
Ngọc Đế không ngừng rú thảm, sắc mặt trắng bệch, mặc dù hắn đã là Tiên Đế đỉnh phong, nhưng không phải là Thần Ma Luyện Thể.
Nếu thụ thương còn có thể bằng vào pháp lực hùng hậu khôi phục nhanh chóng, nhưng loại chuyện trứng nát này, muốn chữa trị, quá khó khăn.
Chủ yếu nhất là, đây cũng không phải nát bình thường, mà là trực tiếp nổ banh xác, biến thành cặn bã, bộ vị kia đã thiếu thốn, so với gãy tay gãy chân còn nghiêm trọng hơn rất nhiều.
- Không xong, trứng của Ngọc Đế nát.
Bỗng nhiên một Thần Tiên cả kinh kêu lên.
- Cái gì? Nát?
Một đám Thần Tiên choáng váng, vội vàng xem xét nơi đó của Ngọc Đế, sau đó đều trợn mắt hốc mồm.
- Giống như nát thật.
- Trách không được...
Tất cả Thần Tiên rốt cục minh bạch vì sao Ngọc Đế kêu thê thảm như vậy, đây quả thực là đau nhức lớn nhất của nam nhân a.
- Ngọc Đế, đừng có lo lắng, tiên đan của Thái Thượng Lão Quân đủ để làm cho nó mọc ra lần nữa.
Thái Bạch Kim Tinh vội vàng an ủi.
- Thế nhưng Đâu Suất Cung đã bị thiêu hủy.
- Ngươi đần sao, thiêu hủy đều là tử vật, chỉ cần Lão Quân trở về, luyện chế loại tiên đan kia còn không phải sự tình vài phút?
- Đúng đúng đúng, Ngọc Đế đừng nóng vội, sẽ có biện pháp.
Rất nhiều Thần Tiên vội vàng an ủi.
- Báo...
Bỗng nhiên một Thiên Binh nhanh chóng bay tới, vẻ mặt sốt ruột, bất quá sau khi tới gần, nhìn thấy sắc mặt Ngọc Đế trắng bệch, hai chân run rẩy, sửng sốt một chút, cơ hồ quên nói chuyện.
- Chuyện gì?
Một Thiên Tướng quát.
Thiên Binh rốt cục bừng tỉnh, vội vàng nói:
- Ngọc Đế, không xong, Lý Thiên Vương dẫn mười vạn Thiên Binh Thiên Tướng đi truy nã đám người Đường Tam Tạng...
- Thế nào?
Thái Bạch Kim Tinh vội vàng hỏi.
- Toàn quân bị diệt!
Thiên Binh nói.
- Ngươi nói cái gì?
Một Thiên Tướng bỗng nhiên tiến lên, một tay xách Thiên Binh kia đến:
- Thác Tháp Thiên Vương đâu?
- Thác Tháp Thiên Vương bị đánh nát thân thể, chỉ còn lại một cái đầu, bị Tề Thiên Đại Thánh bắt được.
- Không phải còn có cường giả Côn Luân tiên môn sao?
- Đúng a, Côn Luân tiên môn không phải có một Đạo Tổ sao? Chẳng lẽ cường giả Đạo Tổ kia không ngăn cản?
Các Thần Tiên khác cũng không hiểu.
Chuyện kia bởi vì liên lụy quá lớn, rất nhiều Thần Tiên đều đã biết, mặc dù không ít Thần Tiên không hi vọng phát sinh xung đột với đám người Đường Tam Tạng, nhưng đối mặt Côn Luân tiên môn, bọn hắn vẫn lựa chọn đứng thành hàng.
- Côn Luân tiên môn Hoắc Tuấn Đạo Tổ bị Đường Tam Tạng truy sát, không biết tung tích. Cường giả Côn Luân tiên môn còn lại toàn bộ bị đám đồ đệ của Đường Tam Tạng bắt.
Thiên Binh run rẩy nói.
- Ngươi... Ngươi nói cái gì?
- Hoắc Tuấn Đạo Tổ bị Đường Tam Tạng truy sát?
- Tất cả cường giả còn lại của Côn Luân tiên môn cũng toàn quân bị diệt, toàn bộ bị bắt làm tù binh?
Một đám Thần Tiên đều sợ ngây người, thật không dám tin.
Nếu là Tề Thiên Đại Thánh truy sát Đạo Tổ kia, ngược lại còn có thể lý giải, dù sao trước đó Tề Thiên Đại Thánh hóa thân Hung Thần, cường đại đến không cách nào tưởng tượng, cho dù bây giờ đã không phải Hung Thần, nhưng như cũ là Đạo Tổ cường đại.
Thế nhưng Đường Tam Tạng truy giết Đạo Tổ, đây là tình huống như thế nào a?
Một đám Thần Tiên cảm giác thế giới quan bị lật đổ.
Trước đó mặc dù biết Đường Tam Tạng rất mạnh, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới Đường Tam Tạng mạnh như thế.
- Ngọc Đế, tìm được tiên đan rồi.
Lúc này một Thiên Tướng nhanh chóng bay tới, giao cho Ngọc Đế một cái bình ngọc.
Sắc mặt Ngọc Đế trắng bệch nghe vậy lập tức cuồng hỉ, vội vàng đổ ra một hạt tiên duy nhất đan trong bình ngọc, nhanh chóng nuốt vào.
Rất nhanh trên người hắn quang mang lấp lóe, âm dương điều hòa, trứng mọc ra lần nữa.
Không hổ là tiên đan, hiệu quả rất tốt!
Rốt cục, trứng hoàn toàn khôi phục, Ngọc Đế thở dài một hơi, sắc mặt vẫn hơi trắng bệch, hắn lạnh giọng nói:
- Người đâu!
- Có!
Một Thiên Tướng vội vàng khom người.
- Bắt tiểu gia hỏa lúc trước trở lại cho trẫm, trẫm muốn đánh nàng vào mười tám tầng Địa Ngục, vĩnh thế không được siêu sinh!
Ngọc Đế nói, chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua, hắn đã vô cùng phẫn nộ.
Đám Bồ Tát vừa đi ra không xa nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia khinh thường, bất quá cũng không để ý, tiếp tục cảm ứng khí tức của Phật Tổ chuyển thế thân, muốn tiếp tục đi tìm.
Người khác có lẽ không biết, người Phật gia ở trong Địa ngục là sẽ không mất đi pháp lực, cho nên rất nhiều cường giả Phật gia mới có câu “ta không vào Địa Ngục ai vào Địa Ngục”, nói đến chính nghĩa lăng nhiên, kì thực rất dối trá.
Bởi vì bọn hắn tiến vào Địa Ngục, là đi siêu độ ác quỷ vong hồn, phật lực cực kỳ huyền bí, là khắc tinh của hết thảy yêu ma quỷ quái.
Người Phật gia xem như luân hồi, cũng là thông qua luân hồi chi quang, mà không phải trải qua Lục Đạo Luân Hồi, cho nên muốn tiến vào mười tám tầng Địa Ngục, chỉ có thể tự mình đi vào, ai có thể ép được.
Đồng thời, muốn đánh Phật Tổ chuyển thế thân vào mười tám tầng Địa Ngục?
Trong lòng các Bồ Tát cười nhạo, trừ khi đầu Ngọc Đế này bị cửa kẹp.
...
Vương Mẫu nương nương đã trở lại Dao Trì, ở Dao Trì nổi giận lôi đình.
- Soạt!
Một bình hoa Tiên Khí tốt nhất bị đánh nát.
- Đường Tam Tạng ghê tởm, tức chết bản cung!
Lồng ngực của Vương Mẫu nương nương chập trùng, phẫn nộ không chỗ phát tiết, trái tim đang chảy máu, Thánh Liên nàng trồng hơn ba nghìn năm, vậy mà hủy như thế.
Thế nhưng nàng có biện pháp gì? Nàng đánh không lại Đường Tăng a!
Một đám nữ tiên nghe được động tĩnh, nhao nhao chạy đến, nhìn thấy Vương Mẫu nổi giận, cả đám đều dọa đến nơm nớp lo sợ, không dám thở mạnh, các nàng chưa từng gặp qua Vương Mẫu tức giận như vậy, không biết xảy ra chuyện gì.
- Nương nương, Đường Tam Tạng kia tới...
Bỗng nhiên một nữ tiên từ bên ngoài bay vào, khẩn trương nói, bất quá ánh mắt nữ tiên kia có chút cổ quái.
- Hắn lại còn dám đến?
Vương Mẫu biến sắc, thần sắc biến ảo mấy lần, sau đó mở thủ hộ đại trận của Dao Trì, bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, ngoài Dao Trì, Đường Tăng ôm một chậu hoa, lớn tiếng kêu lên:
- Vương Mẫu thân yêu, người ta yêu nhất, ta tới tìm nàng, nàng ở bên trong sao?
Rất nhiều nữ Tiên ở trong Dao Trì đều nghe được, từng cái sắc mặt cổ quái.
- Ngậm miệng!
Vương Mẫu quát lớn, đồng thời toàn bộ Dao Trì quang mang đại tác, một cái màn ánh sáng bao phủ Dao Trì lại.
- Đường Tam Tạng, ngươi không nên quá phận, thật nghĩ bản cung không có biện pháp làm gì ngươi sao?
Thân ảnh của Vương Mẫu hiện ra, trừng mắt nhìn Đường Tăng.
Rất nhiều nữ Tiên đứng ở xa xa nhìn tới, lại phát hiện Đường Tăng cũng không phải ăn mặc như trước kia, mà là bộ dáng một thanh niên anh tuấn, ngọc thụ lâm phong, cực kỳ suất khí.
- Thân ái, nàng hiểu lầm, bần tăng là đến tặng hoa.
Vẻ mặt Đường Tăng mê luyến nhìn Vương Mẫu nương nương, nói:
- Nàng tựa như đóa hoa này, kiều diễm mà mỹ lệ, thánh khiết mà cao quý...
- Im ngay...
Vương Mẫu nương nương thẹn quá hoá giận, đang muốn tiếp tục quát lớn, lại đột nhiên nhìn về phía bồn hoa trong tay Đường Tăng.
Chỉ thấy trong chậu hoa, một đóa hoa sen cao bất quá một thước, cánh hoa của nó tản ra hào quang bảy màu, thánh khiết mà cao quý.
Sắc mặt của Vương Mẫu đại biến, lên tiếng kinh hô:
- Thánh Liên của ta, làm sao có thể? Không phải đã...