Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Làm sao có thể?
Hồng Hài Nhi giật mình, hoa đằng ngay cả nàng cũng không đối phó được, vậy mà không dám tới gần Đường Tăng.
- Mở cho ta!
Hồng Hài Nhi khẽ kêu, bỗng nhiên thoáng giãy dụa, rốt cục tránh ra hoa đằng cuốn lấy nàng.
- Bạch!
Bất quá sau một khắc, Đường Tăng bỗng nhiên thuấn di xuất hiện ở bên người nàng, một tay bắt lấy nàng.
- Buông bản Đại vương ra!
Hồng Hài Nhi gầm thét, phóng thích Tam Vị Chân Hỏa.
Nhưng Đường Tăng trực tiếp dùng lực lượng ý chí cách trở Tam Muội Chân Hỏa ở bên ngoài, Tam Muội Chân Hỏa không gây thương tổn được hắn mảy may.
- Làm sao có thể?
Hồng Hài Nhi kinh hô, đây đã là lần thứ hai nàng kinh hô câu này.
Phải biết, xem như Tôn Ngộ Không năm đó cũng kiêng kị nàng Tam Muội Chân Hỏa, không dám tới gần.
Nhưng Đường Tăng này có thể miễn dịch Tam Muội Chân Hỏa, đây quả thực không thể tưởng tượng nổi, trước nay chưa từng có.
Nếu tu vi của Đường Tăng viễn siêu nàng thì thôi, nhưng trên thực tế tu vi của Đường Tăng còn thấp hơn nàng một chút a.
- Ăn ta một thương!
Hồng Hài Nhi khẽ kêu, bỗng nhiên đâm về Đường Tăng.
- Đang!
Đường Tăng vội vàng dùng Cửu Hoàn Tích Trượng ngăn trở, đồng thời nhấc Hồng Hài Nhi lên, liên tiếp uy nghiêm nói:
- Tiểu nha đầu, lại nghịch ngợm sẽ đánh đòn.
Nhưng Hồng Hài Nhi căn bản không nghe, Hồng Anh thương cải biến phương hướng, đâm tới đầu Đường Tăng.
Đường Tăng uốn éo thân thể của Hồng Hài Nhi, cải biến phương hướng của Hồng Anh thương, sau đó đặt Hồng Hài Nhi lên đùi, vung tay đánh mông nhỏ của Hồng Hài Nhi.
- A... Đường Tăng, ngươi dám đánh mông bản Đại vương...
Hồng Hài Nhi kêu thảm, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
- Ba! Ba! Ba!
Đường Tăng mắt điếc tai ngơ, vung tay đánh xuống.
- A! A a!! Đường Tăng ngươi muốn chết!!
Hồng Hài Nhi gầm thét, toàn thân phun ra Tam Muội Chân Hỏa, muốn thiêu chết Đường Tăng.
Nhưng tất cả hỏa diễm đều bị một cỗ lực lượng thần kỳ cách trở ở bên ngoài, mặc dù vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ cao kinh khủng, cũng đã không gây thương tổn được Đường Tăng.
- Để ngươi nghịch ngợm, để ngươi không ngoan, đánh chết ngươi!
Đường Tăng tiếp tục đánh, cái mông nhỏ của Hồng Hài Nhi đã bị đánh đỏ lên.
- Dừng tay...
- Thả bản Đại vương ra!
- Hỗn đản...
Hồng Hài Nhi không ngừng mắng, nhưng Đường Tăng thờ ơ, đến cuối cùng, nước mắt của Hồng Hài Nhi đã chảy ra, bị đánh khóc.
- Thế nào? Còn dám nghịch ngợm hay không?
Đường Tăng ngừng lại, uy hiếp nói.
Hồng Hài Nhi ngẩng đầu căm tức nhìn Đường Tăng, không nói chuyện, chỉ có nước mắt treo ở trên khuôn mặt nhỏ nhắn, lộ ra ta thấy mà yêu.
- Còn không nghe lời? Ta...
Đường Tăng vung tay lên, muốn đánh tiếp.
- Không cần đánh nữa...
Hồng Hài Nhi biến sắc, vội vàng kêu lên.
- Vậy ngươi còn dám công kích bần tăng hay không?
Đường Tăng hỏi.
- Không dám.
Hồng Hài Nhi cắn răng nghiến lợi trả lời.
- Nói sớm đi. Nữ hài tử, nên dịu dàng động lòng người, nếu không sinh ra khuôn mặt khả ái như vậy, sẽ lãng phí.
Đường Tăng cười nói, buông Hồng Hài Nhi xuống, đồng thời lấy thiết hoàn kim sắc ra.
- Đó là của ta!
Hồng Hài Nhi cả giận nói, đồng thời cắn răng xoa cái mông nhỏ, đau chết rồi, nàng hận chết hỗn đản này.
- Đây là của bần tăng, ngươi nhìn kỹ.
Đường Tăng giơ chỗ tổn hại của Cửu Hoàn Tích Trượng cho Hồng Hài Nhi nhìn, đồng thời lại lấy ra thiết hoàn kim sắc trước đó tìm được.
Hiện tại trên Cửu Hoàn Tích Trượng chỉ có bảy cái vòng, trống hai chỗ, tăng thêm hai cái vòng này là vừa vặn bù đắp.
Hồng Hài Nhi sững sờ, rốt cục tin tưởng Đường Tăng, nhưng vẫn không cam tâm.
Thế nhưng không có tác dụng, bởi vì nàng biết mình căn bản đánh không lại Đường Tăng, hơn nữa còn không biết hỗn đản này sẽ xử lý mình như thế nào đây.
- Tin tưởng chưa? Bần tăng đi đây, về sau đừng làm chuyện loại này, không nên nhặt của rơi, biết chưa.
Đường Tăng nghiêm túc dạy dỗ, bỗng nhiên hắn nhìn thấy dưới chân có một hạt châu, ánh mắt sáng ngời, vội vàng nhặt lên.
- A, đồ tốt, bất quá làm sao có một khe hở? Còn có chút Long khí, không phải là Long châu chứ?
- Mặc kệ, trước thu lại nói sau.
Nói xong, hắn trực tiếp thu hồi.
Hồng Hài Nhi ở bên cạnh đờ ra một lúc, ngươi mới nói không nên nhặt của rơi, mặt đâu?
Đường Tăng không biết suy nghĩ trong lòng Hồng Hài Nhi, thu hồi Long châu, xoay người rời đi, đồng thời còn hoài niệm vuốt vuốt tay.
Hồng Hài Nhi kinh ngạc ở nơi đó, hỗn đản này vậy mà thả mình? Nàng còn tưởng rằng Đường Tăng muốn tù binh mình chứ.
Đúng lúc này, Đường Tăng bỗng nhiên nói:
- Xúc cảm cũng không tệ lắm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hồng Hài Nhi đỏ bừng, tức giận nhìn bóng lưng của Đường Tăng, mặc dù vóc dáng của nàng nhỏ nhắn, nhưng nàng đã hơn ba trăm tuổi, hiểu được rất nhiều chuyện giữa nam nữ.
Đường Tăng cảm khái xong, cao hứng lấy ra một cái vòng, chuẩn bị dùng ý chí chữa trị Cửu Hoàn Tích Trượng.
Đúng lúc này, một cỗ khí thế kinh khủng từ phía sau truyền ra.
Đường Tăng cùng Hồng Hài Nhi đồng thời quay người, chỉ thấy một đóa hoa nguyên bản không cao quá nửa mét, rất đẹp, đột nhiên tản mát ra hào quang bảy màu, sau đó bỗng nhiên biến lớn, hóa thành Thực Nhân Hoa bảy tám mét.
- Ngao...
Thực Nhân Hoa bỗng nhiên há mồm, một ngụm táp tới Hồng Hài Nhi sắc mặt đại biến.
- Không...
Hồng Hài Nhi kinh hãi, muốn phản kháng, lại phát hiện căn bản không thể ra sức, đóa Hoa Yêu này thực lực quá mạnh, viễn siêu nàng.
- Dừng tay!
Đường Tăng gầm thét, không chút nghĩ ngợi nện qua một trượng.
- Bang!
Cửu Hoàn Tích Trượng cùng Thực Nhân Hoa va chạm, vậy mà phát ra tiếng kim thiết va chạm.
Đường Tăng chỉ cảm giác cánh tay tê rần, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Đồng thời Hồng Hài Nhi bị nuốt xuống, hàm răng sắc bén mà âm trầm của Thực Nhân Hoa khép kín, chỉ có một tia Tam Muội Chân Hỏa từ bên trong phun ra, lại căn bản không thể thoát khốn.
- Hỗn đản!
Sắc mặt Đường Tăng khó coi, mặc dù hắn không thích Hồng Hài Nhi, nhưng lại không đành lòng nhìn tiểu nha đầu dáng dấp đáng yêu như vậy chết mất.
- Chết đi cho ta!
Đường Tăng gầm thét, thi triển trượng pháp, khí thế ngập trời, mượn dùng thiên địa đại thế thi triển trượng pháp, một trượng thế đại lực trầm nện qua.
- Sưu sưu sưu...
Bỗng nhiên từng cây hoa đằng từ dưới đất duỗi ra, quấn về phía Đường Tăng, bất quá vừa chạm đến thân thể Đường Tăng, lập tức như điện giật co lại.
- Bản Nguyên ý chí?
Trong tiếng kinh hô, Thực Nhân Hoa lại miệng nói tiếng người, là giọng của nữ nhân.
Bản Nguyên ý chí?
Đường Tăng sững sờ, không hiểu cái gì là Bản Nguyên ý chí, nhưng hắn lại minh bạch, Thực Nhân Hoa kinh khủng này, tựa hồ e ngại ý chí của hắn, như vậy liền dễ làm.
- Lực lượng thiên địa, lên cho ta!
Sắc mặt Đường Tăng nghiêm túc, uy năng ý chí bộc phát, trong khoảnh khắc thiên địa biến sắc.
- Ầm ầm...
Lôi vân lăn lộn, điện xà dày đặc, từng đạo Lôi Đình kinh khủng từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Thực Nhân Hoa.
- Sét đánh!
- Oanh cạch!
- Sét đánh!
- Sét đánh!
Lôi Đình dày đặc trong nháy mắt hạ xuống, đánh trúng Thực Nhân Hoa.
Thực Nhân Hoa nguyên bản phòng ngự kinh khủng lập tức bốc khói, tựa hồ cực kỳ sợ hãi Lôi Đình có xen lẫn lực lượng ý chí kia, thân hoa run rẩy.
- Dừng tay...
- Ngao...
Thực Nhân Hoa gầm thét, bỗng nhiên phun ra một đoàn mật hoa đ-c ngầu, liên đới lấy Hồng Hài Nhi trước đó bị nuốt vào cũng bị phun ra.
Sau đó đóa Thực Nhân Hoa này nhanh chóng co vào, hoa đằng rút xuống dưới đất, Thực Nhân Hoa cũng nhỏ lại, biến thành một đóa thất thải lưu ly hoa, đồng thời cũng rút vào dưới mặt đất.
- Yêu quái, chạy đi đâu?
Đường Tăng gầm thét, ngón tay chỉ trời, triệu hoán Thiên Lôi, một đạo Lôi Đình càng lớn từ trên trời giáng xuống.