Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 464: Đều có phần, không nên đoạt!




Nhóm: TTTV

Nguồn:

-----------------

Ở dưới mệnh lệnh của nữ vương bệ hạ, một chi quân đội nhanh chóng từ trong vương thành chạy ra, xua đuổi bách tính vây xem qua một bên, đồng thời lấy ra vũ khí phòng ngự.

- Kia chính là nam nhân sao?

- Nam nhân lớn lên là cái bộ dáng này sao?

- Nhìn a, cánh tay của bọn hắn thật rắn chắc.

- Dáng dấp của nam nhân thật xấu.

- Ta muốn nam nhân kia...

- Ta cũng muốn một nam nhân...

Thời điểm sư đồ Đường Tăng bị một chi quân đội bảo hộ đi vào vương thành, bách tính vây xem đều táo động, từng cái ngo ngoe muốn động.

Rất nhiều nữ nhân lao qua, muốn gạt mở quân đội phòng hộ ngăn cản, tới gần nhìn đám người Đường Tăng.

Một nữ nhân dáng người tráng kiện, nương theo lực lượng cường đại đẩy nữ binh ra, muốn lên đi cướp đoạt đám người Đường Tăng.

Nữ nhân kia tối thiểu tầm 1m9, dung mạo không tệ, nhưng cánh tay còn to hơn chân của Đường Tăng, hai cái trước ngực kia có thể so với sơn phong, cao vút trong mây.

- Nam nhân, ngươi là của ta!

Nữ nhân kia hưng phấn nhào lên, trực tiếp chụp vào Đường Tăng.

- Ầm!

Nhưng nữ nhân kia vừa tới gần, liền bị nữ tướng quân Lam Diên đánh bay tám mét, trực tiếp hôn mê.

- A...

- Là Thiết Huyết tướng quân...

Những bách tính kia giật nảy mình, rốt cục an tĩnh một chút, bất quá vẫn kéo dài cổ, ánh mắt lửa nóng nhìn chằm chằm đám người Đường Tăng.

- Thiết Huyết tướng quân?

Đường Tăng kinh ngạc nhìn nữ tướng quân mỹ lệ, xem ra nữ tướng quân này ở Nữ Nhi quốc có địa vị rất cao.

- Nhìn nàng chỉ hai lăm hai sáu tuổi, vậy mà có thể mạnh như vậy, đợi bần tăng xem thấu ngươi!

Đường Tăng thi triển kỹ năng Danh Sư, xem xét nữ tướng quân, nữ tướng quân giống như trở nên trong suốt, quần áo hóa thành hư vô, thậm chí ngay cả cơ bắp xương cốt, ở trong mắt Đường Tăng cũng trở nên trong suốt.

Đường cong mỹ lệ nhìn một cái không sót gì, mỗi một kinh mạch, mỗi một huyệt vị, mỗi một khối xương, đều rõ ràng xuất hiện ở trong tầm mắt Đường Tăng.

Vô số gân mạch tạo thành mạch lạc thần kỳ tuần hoàn, một loại lực lượng thần kỳ đang lưu chuyển.

Cảnh này ở trong mắt Đường Tăng thoáng hiện mấy giây, sau đó mới biến mất.

- Thì ra là thế, không đơn giản a.

Đường Tăng âm thầm sợ hãi thán phục, nữ tướng quân tên là Lam Diên này, đích thật là một phàm nhân, nhưng huyết mạch của nàng rất kỳ quái, nói là trời sinh thần lực cũng không đủ.

Có lẽ Lam Diên là nương theo trời sinh thần lực, thu được địa vị bây giờ.

- Nếu để cho bần tăng điều giáo một phen, cho dù không cần bất luận bảo vật gì, trong ba năm thành Tiên cũng không là vấn đề.

Đường Tăng thầm nói, đồng thời suy nghĩ, có nên thu tên đồ đệ này hay không.

Đương nhiên đồ đệ này không nhất định phải cùng hắn đi lấy kinh, đồ đệ này khác đám người Tôn Ngộ Không, tối thiểu ý nghĩa là khác biệt.

Lúc này Nữ Vương nhanh chóng đi ra, đằng sau đi theo một đám đại thần ăn mặc cực kỳ hoa lệ, cả đám đều cực kỳ mỹ lệ, chỉ có số ít vài người có vẻ hơi cồng kềnh.

Bao quát Nữ Vương, còn có đám đại thần kia, ánh mắt cả đám đều lửa nóng đi tới.

Những đại thần kia đều cực kỳ xinh đẹp, nhưng trong đó có mấy cái to béo, hơn nữa rất xấu.

Làm cho Đường Tăng phản cảm nhất chính là, mấy đại thần xấu xí kia ngược lại hưng phấn nhất, trực tiếp vượt qua Nữ Vương, nhào về phía Đường Tăng.

- Nam nhân...

- Đây là của ta...

Mấy đại thần xấu xí kia hưng phấn nhào tới, hơn nữa mục tiêu chủ yếu đều là Đường Tăng.

Sắc mặt của Đường Tăng tối đen, Cửu Hoàn Tích Trượng nhẹ nhàng gõ mặt đất, công năng chấn nhiếp phóng xuất ra.

- Bồng!

- Bồng!

- Bồng...

Mấy đại thần xấu xí kia lập tức ngã lăn.

Tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm.

- Quốc sư...

Một đám nữ binh vội vàng chạy đến.

Đường Tăng biến sắc, bởi vì đám nữ binh kia cũng có mấy cái rất xấu, dáng dấp cường tráng, khí thế hung hăng nhào tới như thế, như hổ đói bắt dê, hắn vội vàng phóng thích Cửu Hoàn Tích Trượng chấn nhiếp.

- Bồng!

- Bồng!

- Bồng!

- Bồng!

- Bồng!

- Bồng...

Đám nữ binh kia toàn bộ nằm xuống dưới, tóe lên mảng lớn tro bụi.

-...

Tất cả mọi người nhìn trợn mắt hốc mồm, đây là... tình huống như thế nào a?

- Ai nha, các vị sao vậy?

Đường Tăng rất khoa trương lui lại mấy bước, giả bộ như rất kinh ngạc.

Bất quá cái này cũng không có dập tắt lửa nóng của những nữ đại thần kia, nhanh chóng bò dậy lại muốn tiếp tục tranh đoạt Đường Tăng, bất quá lại bị Nữ Vương ngăn trở.

- Đủ rồi.

Nữ Vương hừ lạnh một tiếng, trong lòng tự nhủ trẫm còn chưa có hưởng thụ, các ngươi gấp cái gì?

Mấy nữ đại thần kia sắc mặt biến hóa, rốt cục tỉnh táo lại.

Lam Diên hoài nghi nhìn thoáng qua Đường Tăng, nếu trước đó thuộc hạ của nàng xem như trùng hợp ngã sấp xuống, lần này tuyệt đối không phải trùng hợp.

Nam nhân này quả nhiên không đơn giản!

- Mạt tướng bái kiến nữ vương bệ hạ!

Lam Diên từ trên ngựa nhảy xuống, thi lễ với Quốc vương nói.

- Tướng quân bình thân.

Nữ Vương mỉm cười, hai mắt lửa nóng mỹ lệ quét về phía đám người Đường Tăng, đầu tiên là nhìn lướt qua Ngưu Ma Vương dáng dấp tráng kiện nhất.

Sau đó là Trư Bát Giới hình thù kỳ quái bị nâng lên, tới Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long, còn có Tôn Ngộ Không.

Cuối cùng, ánh mắt Nữ Vương dừng lại ở trên người Đường Tăng, mặc dù Đường Tăng ăn mặc như tăng nhân, nhưng trên đầu lại có tóc, có vẻ dở dở ương ương, nhưng Nữ Vương càng nhìn càng thích.

- Bọn hắn là mấy nam nhân kia sao?

Nữ Vương mỉm cười nói.

- Hồi bẩm bệ hạ, đúng là bọn họ.

Lam Diên cung kính nói.

- Rất tốt, Lam tướng quân, ngươi lập công lớn, vì Tây Lương nữ quốc ta mang đến nam nhân, thưởng vạn lượng Hoàng Kim, năm dặm đất phong.

Nữ vương bệ hạ hài lòng nói.

- Tạ ơn bệ hạ ban thưởng.

Lam Diên đại hỉ, phần thưởng này quá phong phú, dù nàng luôn luôn trầm ổn, cũng nhịn không được kích động.

- Những người còn lại cũng có ban thưởng, mỗi người trăm lượng Hoàng Kim.

Nữ Vương lại nhìn về phía đám nữ binh của Lam Diên.

Đám nữ binh kia cực kỳ đại hỉ.

- Tạ ơn long ân của bệ hạ!

Đám nữ binh kia đều quỳ xuống đất cảm tạ.

- Ừm.

Nữ Vương gật đầu, lại nhìn về phía Đường Tăng, càng xem càng hài lòng.

Nếu không để ý đến thân phận hòa thượng của Đường Tăng, bản thân hắn đích thật là một nam nhân cực kỳ đẹp trai, hiện tại có tóc càng thêm suất khí.

Mặc dù Tiểu Bạch Long cũng rất anh tuấn, nhưng trên người hắn có một cỗ quý khí như có như không, lại thêm hắn mặc áo bào trắng, để hắn có vẻ hơi âm nhu, giống như thư sinh, hơn nữa còn là thư sinh dở dở ương ương.

Xác thực mà nói, Tiểu Bạch Long thuộc về loại hình tiểu bạch kiểm, luận dung mạo, Tiểu Bạch Long hoàn toàn chính xác quăng Đường Tăng mấy con phố, nhưng hắn không có nam nhân vị như Đường Tăng.

Về phần Ngưu Ma Vương, coi như hiện tại thu nhỏ cũng cao khoảng hai mét, cánh tay thô to, mặc dù rất cường tráng, rất có nam nhân vị, nhưng bộ mặt tuyệt không giống người, còn có hai cái sừng trâu, không dễ nhìn a.

Về phần Trư Bát Giới cùng Tôn Ngộ Không, nữ vương bệ hạ trực tiếp không để ý, mặc dù nàng rất thích nam nhân, nhưng không thích giống đực dị loại.

- Không tệ.

Nữ vương bệ hạ hài lòng gật đầu:

- Đưa bọn hắn đến Hành cung của trẫm, hảo hảo hầu hạ.

- Vâng, bệ hạ!

Lam Diên cung kính nói.

- Nam nhân, nam nhân...

Dân chúng chung quanh thấy Quốc vương bệ hạ muốn hốt tất cả nam nhân, lập tức bất mãn.

- Bệ hạ, nơi này có nhiều nam nhân như vậy, xin ngài ban thưởng chúng ta một cái đi.

- Đúng a, bệ hạ kính yêu, xin ngài ban cho chúng ta một nam nhân đi.

- Thật muốn nam nhân a...

Những nữ nhân vây xem kia cảm xúc kích động, ồn ào.

Nữ Vương nhíu mày, đang muốn nói chuyện, lại phát hiện nam nhân nàng coi trọng kia mở miệng.

- Các vị thí chủ mỹ lệ, đừng vội.

Đường Tăng lớn tiếng nói, thanh âm bị hắn dùng pháp lực truyền bá ra, vang lên bên tai một người:

- Các mỹ nữ, các bác gái, các la lỵ của Nữ Nhi quốc đều không cần gấp, đều có phần, đều có phần, không nên đoạt.

Tôn Ngộ Không cùng đám người Ngưu Ma Vương ngạc nhiên, đều có phần? Có ý tứ gì?

Mấy đồ đệ đều có loại dự cảm không tốt.