Thiên Đìnhvốn u ám lại trở nên sáng ngời, nhưng trong lòng thần tiên đều có mây đenbao phủ, cảm giác đặc biệt không ổn.
Tại vị trí của Dao Trì ban đầu, nơi này có một cái hố to, Tôn Ngộ Không bị sấm sét đập xuống phía dưới đang quỳ một chân xuống đất, trên người hắn còn cótừng tia điện giống như con rắn màu đỏ không ngừng chớp hiện.
Qua thời gian lâu sau, những tia điện quang màu đỏ này mới dần dần biến mất, tất cả đều bị thân thể hắn hấp thu.
Tôn Ngộ Không chậm rãi đứng lên, màu đỏ như máu trong mắt hắn hình như đã phai nhạt đi rất nhiều, nhưng thay vào đó là sự lạnh lùng, ánh mắt không ẩn chứa chút cảm xúc nào, khiến cho da đầu người ta phải dựng đứng.
Phía xa, các thần tiên đang lui về phía sau, cảm giác được nguy cơ to lớn.
Mặt Tôn Ngộ Không không thay đổi nhìn lướt qua những thần tiênkia, bỗng nhiên, hắn nhìn thấy được Tây Vương Mẫu ở phía xa dâng dẫn theo các thần tiên rút lui.
- Vương mẫu.
Tôn Ngộ Không nói khẽ một tiếng, thân thể đột nhiên biến mất, sau một khắc hắn đã xuất hiện ở bên cạnh Tây Vương Mẫu cách đó ngoài vạn dặm.
Đó cũng không phải là thuấn di, mà tốc độ của hắn thật sự quá nhanh, tạo cho người ta cảm giác đánh vào thị giác.
- A...
- Đại Thánh ngươi đừng làm loạn...
- Yêu hầu ngươi muốn làm gì?
Xung quanh, các thần tiên cực kỳ hoảng sợ, nhanh chóng lùi về phía sau.
Tây Vương Mẫu cũng bị dọa đến mức liên tiếp lui về phía sau, nhưng khiến cho nàng khiếp sợ hơn chính là mặt của Tôn Ngộ Không lại không thay đổi nhìn nàng, giống như nhìn người chết vậy.
Vương mẫu lập tức khẩn trương nói:
- Tôn Ngộ Không, bản cung cảnh cáo ngươi, đừng làm loạn, bằng không...
- Bằng không thì thế nào? Bằng không lại theo giới luật của trời để xử trí ta sao?
Khóe miệng Tôn Ngộ Không cong lên lộ ra mộttia châm chọc, sau đó hắn đột nhiên ra tay, một quyền đánh tới.
Sắc mặt của Tây Vương Mẫu đại biến,nàng vội vàng khởi động pháp bảohộ thân, một màn hào quang phòng ngự đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài cơ thể của nàng.
- Ầm!
Màn hào quang phòng ngự trực tiếp bị đánh nổ, dư âm đánh Tây Vương Mẫu bay ra ngoài.
- Phụt...
Vương mẫu phun ra một ngụm máu tươi.
- Yêu hầu dừng tay!
- Yêu hầu ngươi dám!
- Khốn kiếp!
Phía xa,sắc mặt của đám thần tiên đại biến, một ít thần tiên trung thành vội vàng bay tới, bảo vệ Tây Vương Mẫu ở giữa, căm tức nhìn Tôn Ngộ Không.
Tây Vương Mẫu chấn động nhìn Tôn Ngộ Không, nàng cảm thấy khó có thể tin nổi, pháp bảo hộ thân này của nàng không có khả năng là thứ rác rưởi, ĐạoTổ bình thường cũng không có cách nào làm gì được.
Nhưng một quyền nhìn như tiện tay của Tôn Ngộ Không không ngờ lại đánh nổ, đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Tôn Ngộ Không không có vội vàng động thủ, hờ hững mở miệng nói:
- Ta nhớ, là ngươi không cho Tử Lan gặp mặt ta, bởi vì giới luật của trời.
- Yêu hầu, ngươi còn biết có giới luật của trời sao? Ngươi có để giới luật của trời vào trong mắt sao?
Một thần tiên phẫn nộ quát lên.
- Cuối cùng lại dám vô lễ với Vương mẫunhư thế, tội của ngươi đã không thể tha thứ nữa!
Một người thần tiên khác cũng hét lên.
- Quá huyên náo!
Tôn Ngộ Không hừ lạnh một tiếng, trừng mắt.
- Ầm ầm...
Thân thể của hai thần tiên này đột nhiên nổ mạnh.
- Cái gì...
- Làm sao có thể?
Các thần tiên xung quanh hoảng sợ thất sắc, phải biết rằng hai thần tiên này đều là tồn tại cấp bậc Huyền Tiên, không ngờ bọn họ lại chết như vậy?
Tôn Ngộ Không dường như căn bản chỉ tiện tay giết chết hai thần tiên, hắn lại nhìn về phía Tây Vương Mẫu, thản nhiên nói:
- Lão Tôn ta ghét nhất chính là giới luật của trời.
- Tôn Ngộ Không, ngươi đừng làm loạn!
Vương mẫu đột nhiên cảm giác da đầu nổ mạnh.
Tôn Ngộ Không nói xong, trực tiếp một quyền đánh qua, muốn tiêu diệt Tây Vương Mẫu.