Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 229: Na Tra Là Con Riêng Của Thái Thượng Lão Quân? (1)




Đường Tăng vốn rất kính nể Na Tra, kiếp trước khi thấy câu chuyện của Na Tra đã rất thích nhân vật này, thích sự bá đạo và ngay thẳng của hắn.

Nhưng bây giờ, sau khi chân chính đứng ở phía đối lập với Na Tra, Đường Tăng cảm thấy Na Tra kia vô cùng đáng ghét.

- Sư phụ, hắn là Na Tra Tam Thái Tử.

Trư Bát Giới nhắc nhở.

- Quản hắn là Na Tra Tam Thái Tử hay là Na Tra Tứ Thái Tử, bần tăng muốn lột da hắn!

Đường Tăng gầm lên, lắc mình một cái, đổi lại thành bộ dạng cao tăng, đầu đội mũ cao tăng, người khoác Cẩm Bào Cà Sa, tay cầm Cửu Hoàn Tích Trượng, uy phong lẫm lẫm, giống như một tăng nhân tức giận.

Tam Thánh Mẫu

Dương Thiền thấy vậy, thì trước mắt biến thành màu đen, suýt chút nữa ngất đi, nam nhân khiến mình động lòng phàm, lại thật sự là một hòa thượng?!

- Thật là nói khoác mà không biết ngượng, nếu ngươi vẫn là Kim Thiền Tử Thánh Tăng, bản Thái Tử vốn còn kiêng kỵ một hai, nhưng ngươi đã không còn là Kim Thiền Tử Thánh Tăng nữa rồi, ít nhất là bây giờ còn chưa phải!

Na Tra cười nhạt.

- Bát Giới, còn đứng ngây ra đó làm gì? Làm thịt hắn!

Đường Tăng quát lên.

- Dạ, sư phụ!

Trư Bát Giới phồng lớn gan, chuyện đại náo Lăng Tiêu Bảo Điện cũng đã làm, ngay cả Ngọc Đế cũng bị hắn dùng Xung Thí Thần Công xông ngất, Na Tra Tam Thái Tử tính là cái gì?

Ngoắc tay, đinh ba chín răng xuất hiện trong tay, Trư Bát Giới lập tức đập về phía Na Tra.

Hỏa Anh Thương của Na Tra đâm tới, gạt đinh ba chín răng qua một bên.

Trư Bát Giới đột nhiên buông tay, đinh ba chín răng quay lại đập lên trên người Na Tra, khiến hắn phải lui lại mấy bước, đinh ba chín răng quay trở lại trong tay Trư Bát Giới lần nữa.

Trư Bát Giới toét miệng cười một tiếng, đây là lần đầu tiên chiếm được tiện nghi trong tay Na Tra.

- Ngươi tự tìm đường chết!

Na Tra nổi nóng, Hỏa Anh Thương mãnh liệt đâm tới.

Keng!

Trư Bát Giới vội vàng dùng đinh ba chín răng ngăn cản, kết quả âm thanh điếc tai trở thành sóng trùng kích lập tức lật ngược miếu Tam Thánh Mẫu.

Ầm ầm...

Miếu Tam Thánh Mẫu ầm ầm sụp đổ, bụi mù bay lên.

- Tam Thánh Mẫu cẩn thận!

Đường Tăng vội vàng vung tay áo, quét bay toàn bộ vật thể rơi xuống người Dương Thiền.

Miếu Tam Thánh Mẫu vốn đã cũ nát, lúc này chỉ còn lại một pho tượng lẻ loi đứng ở đó.

- Không cần phải để ý tới ta, ta không muốn gặp lại ngươi! Tên lừa gạt, tên lừa gạt!

Dương Thiền ngay cả tâm muốn chết cũng có. Nàng còn tưởng mình tìm được một lang quân như ý thật lòng yêu thương mình chứ, lúc đó còn suy nghĩ có thời gian đi kết thân với Chức Nữ một chút nữa.

Không nghĩ tới, chỉ chớp mắt, thư sinh nghèo biến thành hòa thượng!!!

Đường Tăng đối với chuyện này thì vừa đau lòng vừa tức giận, hòa thượng thì sao? Hòa thượng thì không phải là đàn ông sao? Hòa thượng so với nam nhân khác thì càng đàn ông hơn đó!

Đinh đinh...

Ầm...

Trư Bát Giới đại chiến với Na Tra khiến nơi này cát bay đá chạy, kình khí lan tỏa.

Miếu Tam Thánh Mẫu bị phá hủy hoàn toàn, may là Dương Thiền đã từng bố trí trận pháp ở chỗ này, đất đai cũng không bị hư hỏng quá nặng.

Bỗng nhiên Đường Tăng thuấn di xuất hiện sau lưng Na Tra, Cửu Hoàn Tích Trượng vung mạnh lên, ý chí cao tới mười bảy điểm gia trì lên Cửu Hoàn Tích Trượng, trượng ý lập tức ngất trời, uy lực trong nháy mắt tăng vọt lên mấy tầng.

Na Tra nhận ra nguy hiểm, vội vàng lướt ngang, nhưng lại kinh ngạc phát hiện không tránh thoát, Cửu Hoàn Tích Trượng như đã phong tỏa hắn.

Bùm!!!

Cửu Hoàn Tích Trượng đập trúng Na Tra, uy lực cũng không có lớn như trong tưởng tượng, nhưng lại khiến Na Tra kêu thảm một tiếng.

Đường Tăng có chút bất ngờ, coi bộ dùng ý chí gia trì lên công kích, quả nhiên có hiệu quả đặc thù, nhưng so sánh thì kiếm ý trượng ý... Không quá giống nhau.

Một kích thuận lợi, chạy trốn xa ngàn thước, Đường Tăng thuấn di một cái đã xuất hiện cách đó cả ngàn thước.

- Đường Tam Tạng, ngươi tự tìm đường chết!

Na Tra nổi nóng, bay lên trời, túm lấy Vòng Càn Khôn ném thẳng về phía Đường Tăng.

Đường Tăng lập tức cảm giác như có núi lớn nghiền ép tới, khiến cho hắn kinh hãi vội vàng thuấn di tránh khỏi Vòng Càn Khôn.

Kết quả, một tiếng nổ “ầm” vang lên, một ngọn núi phía sau cách đó mấy ngàn thước, bị Vòng Càn Khôn đánh nổ tung.