Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 165: Xử Lý Như Nào (2)




Trong tiếng nổ, đám yêu quái chạy trốn đều bị nổ chết.

Đường Tăng mới dừng lại, cảm nhận cái cảm giác thích thú khi tu vi tăng vọt.

Một phút đồng hồ sau, thăng cấp xong.

Lúc này chi tiết về hắn đã biến thành:

Kí chủ: Đường Tăng.

Siêu cấp Đường Tăng: cấp 22 (0/10)

Điểm kinh nghiệm: 11.102.800

Tiên Giới tuỳ thân: Đường kính ba vạn mét.

Thuộc tính: phản ứng: 22; nhạy bén: 22; cảm giác: 22; thể chất: 22; sức mạnh: 22; tốc độ: 22; ý chí: 15; tâm lực: 15.

Kỹ năng: Bạo Liệt Hoả Cầu: 19; Lôi Thần Chi Cầu: 30; Thuấn Di Thần Thông: 33; Hạo Nhiên Chi Thuật: 32; Trượng Pháp: 5!

Nghề nghiệp: Danh Sư ba sao (10.050/10.000.000)

Điểm thuộc tính chưa phân phối: 0

Điểm kỹ năng chưa phân phối: 5

Chú thích:

1. Mỗi lần đánh chết mười cường giả cùng cấp hoặc là cường giả cấp bậc cao hơn thăng một cấp. Đánh chết địch nhân có tu vi thấp hơn bản thân chỉ có thể hóa thành điểm kinh nghiệm, đánh chết địch nhân cùng cấp hoặc cấp bậc cao hơn có thể lựa chọn dùng để thăng cấp hoặc lưu thành điểm kinh nghiệm.

2. Điểm kinh nghiệm chỉ có thể dùng đổi kỹ năng hoặc đạo cụ, phương tiện...

3. Điểm thuộc tính chỉ có thể dùng tăng giá trị thuộc tính, điểm kỹ năng chỉ có thể dùng tăng giá trị kỹ năng!

- Cấp hai mươi!

Mắt Đường Tăng toát lên vẻ hưng phấn, cái cảm giác thực lực tăng nhanh như vậy thật quá thích!

Hơn nữa lần giết chóc này khiến điểm kinh nghiệm của hắn tăng vọt, đạt tới hơn mười triệu. Đường Tăng tỏ ra bối rối, nên đổi kỹ năng hay thăng cấp Danh Sư?

Kỹ năng nghề nghiệp Danh Sư này thật không đơn giản. Lần này cũng vì có được kỹ năng Danh Sư mà Đường Tăng cảm thấy sử dụng Cửu Hoàn Tích Trượng thế nào cho tốt, cứ vậy mà lĩnh ngộ được Trượng Pháp.

Hơn nữa trong lúc chiến đấu, dựa vào cảm giác và nhãn lực của Danh Sư mà lĩnh ngộ của hắn về Trượng Pháp đã tăng lên rất nhanh. Trong khoảng thời gian ngắn, độ lĩnh ngộ ấy đã đạt tới - 5-.

- Sư phụ...

- Sư phụ, bọn con trở lại rồi.

- Cảm ơn ân cứu mạng của sư phụ.

Đám người Trư Bát Giới chạy tới, đều cảm kích mà nhìn Đường Tăng. Bởi lần này Đường Tăng cứu bọn họ, không thì đã thành đồ ăn trong miệng Kim Giác Đại Vương rồi.

Cho dù Tôn Ngộ Không, nếu không có ba cái lông khỉ cứu mạng, bị nhốt vào trong bảo bình rồi thì cũng không làm gì.

Bảo bình của Thái Thượng Lão Quân không phải để trang trí, khó mà phá huỷ.

Đám người Trư Bát Giới nhìn Đường Tăng với ánh mắt khác hẳn lúc trước, không chỉ là có lệ vì Quan Âm Bồ Tát đã dặn dò. Mà lần này bọn họ thật sự cảm kích, thật sự coi Đường Tăng là sư phụ.

Ngay cả tiểu bạch long cũng nhìn Đường Tăng với ánh mắt khác hẳn, oán niệm trong lòng tan đi không ít.

Mặc dù về tu vi, Đường Tăng thấp hơn bọn họ. Nhưng khi đối mặt với yêu quái, Đường Tăng lại là người xông pha nhiều nhất.

- A di đà phật, các ngươi không sao là tốt rồi.

Đường Tăng mỉm cười:

- Nếu không sao, chúng ta tiếp tục đi thôi.

- Vâng, sư phụ.

Đám người Tôn Ngộ Không không có dị nghị rồi.

Đường Tăng nhảy lên lưng long quy, ngồi lên ghế gỗ lim. Long quy lập tức cất bước.

- Đi mau, đi hướng này.

Tôn Ngộ Không dẫn đường đằng trước:

- Trời sắp tối rồi, sư phụ có muốn tìm chỗ qua đêm không?

- Không cần, chúng ta đều là thần tiên, tối cũng vẫn đi đường được.

Đường Tăng nói.

- Vâng, sư phụ.

Lần này Trư Bát Giới không có ý kiến gì, lòng thật sự coi Đường Tăng là sư phụ của mình.

- Đinh! Nhiệm vụ chính: Vượt qua núi Bình Đính hoàn thành, thưởng 1 điểm thuộc tính, 5 điểm kỹ năng!

Đoàn người Đường Tăng đi qua ngọn núi lớn này, hệ thống lập tức thông báo trong đầu Đường Tăng.

Đường Tăng hài lòng mỉm cười, không chút do dự mà cộng 1 điểm thuộc tính kia vào ý chí.

Ngay tức thì Đường Tăng cảm thấy suy nghĩ của mình trở nên rõ ràng hơn rất nhiều, mà nhiều chuyện trong quá khứ hắn vốn đã quên, nay lại nhớ rõ.