Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy

Chương 104: Đoàn kết




—o0o—

Không ai biết chuyện gì đã xảy ra đêm Giáng sinh hôm đó, cụ Dumbledore có lẽ đã phát hiện điều gì nhưng cụ lựa chọn im lặng không nói, dưới tình huống không ai nhận ra, hệ thống phòng ngự Hogwarts đã sẵn sàng bảo vệ bọn nhỏ rồi.

Ngày hôm sau Giáng sinh, Rita Skeeter đưa tin gợi ra một cơn lốc không quá to cũng không quá nhỏ.

Tiêu đề ‘Tình yêu giữa quý tộc lâu đời và phù thủy Muggle’ vô cùng lớn xuất hiện trên trang đầu ‘Nhật báo Tiên tri’, đập vào mắt mọi người, muốn không chú ý cũng khó.

“Một bên là người thừa kế quý tộc lâu đời, một bên là phù thủy thiên tài ở Hogwarts, bọn họ có thể dắt tay nhau vượt qua con đường đầy rẫy chông gai này hay không, liệu tình yêu của họ có thể kéo dài được bao lâu?” Rita Skeeter viết đoạn tình cảm không tính công khai này thành một câu chuyện tình yêu xúc động rơi lệ trong từng câu chữ. Một bên là người thừa kế quý tộc lâu đời, từ xưa tới nay các quý tộc đều là đám hỏi máu trong, nhưng hiện tại người thừa kế gia tộc Malfoy lại thích một phù thủy Muggle, cô gái này thậm chí còn không phải là máu lai, có thể nghĩ tình cảm này sẽ gặp sóng gió lớn đến mức nào.

Đây là nội dung đã được Harry đồng ý mới đăng lên trên ‘Nhật báo Tiên tri’, điều kiện Harry đồng ý Rita Skeeter tiến vào Hogwarts đó là yêu cầu bài báo Rita viết ra nhất định phải khiến dư luận đứng về phía bên Hermione, Rita đồng ý.

Cho nên, hôm nay ‘Nhật báo Tiên tri’ mới có thể xuất hiện tin tức này.

Rita Skeeter lợi dụng hoàn hảo cái bút lông thêm mắm dặm muối kéo dài tình yêu vừa mới chớm nở của Draco và Hermione. Hermione là nữ phù thủy thông minh lương thiện ra sao, đối với Hermione mà nói Draco chỉ là người yêu của mình chứ không phải là người thừa kế của quý tộc lâu đời kia thế nào đều được cái cây bút lông kia thêm thắt.

“Có lẽ bọn họ đã từng nghĩ từ bỏ, dù sao thì tình yêu của bọn họ sẽ gặp vô cùng khó khăn, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn lựa chọn ở bên cạnh nhau, cho dù người chung quanh phản đối thế nào thì bọn họ vẫn giữ vững tình yêu của chính mình.” Sau khi hết bài báo, phía dưới là ảnh chụp Hermione và Draco đang khiêu vũ ở dạ vũ Giáng sinh.

Trên ảnh, Draco cao quý mà hiền hòa, thậm chí Rita Skeeter còn thêm một câu “Vẻ kiêu ngạo trước mặt người khác sẽ không xuất hiện trước cô nàng xinh đẹp này.” Khiến mọi người thật sự chú ý tới cái cằm luôn ngẩng cao nói chuyện với người khác giờ đã thành góc bẹt.

Mà Hermione thoạt nhìn dịu dàng cao quý, cười nhẹ nhìn Draco, dường như tất cả xung quanh bị bọn họ bỏ qua, toàn bộ thế giới chỉ còn lại mỗi đối phương mà thôi.

Cho dù thấy thế nào thì hai người kia trên ảnh tuyệt đối xứng đôi, không để người ta tìm thấy được chỗ nào không hợp cả.

Harry không biết làm sao Rita Skeeter lại chụp được bức ảnh này, cô nàng bọ luôn có cách riêng của mình mà, không phải sao? Dù sao thì chỉ cần dư luận có thể đứng ở bên Draco và Hermione thì Harry không có ý kiến gì với biên soạn của cô ta cả.

‘Nhật báo Tiên tri’ gợi ra một hồi sóng gió không tính là nhỏ, Draco và Hermione trở thành tiêu điểm của nhóm học trò. Có lẽ hai người ngay từ đầu còn cảm thấy không thoải mái khi bị người ta thảo luận sau lưng, nhưng bọn họ một là đời sau của quý tộc kiêu ngạo, một là nữ phù thủy thiên tài đang tăng dần khí thế nữ vương, sau khi Harry thoáng khuyên bảo thậm chí có thể thản nhiên đối diện với nghị luận của mọi người. Khi những bức thư dù mang theo ý tốt hay ý xấu đến trước mặt họ, luôn bị bọn họ giơ đũa phép hủy đầu tiên, theo lời của Harry đó là ‘Cho dù tình cảm các cậu thế nào cũng không cần phải chịu ảnh hưởng từ người khác.”

Không thể không nói, có Harry duy trì, trong lòng hai người thoáng thả lỏng. Harry luôn làm cho người ta có một loại cảm giác bình tĩnh trưởng thành, không biết vì sao đôi khi bọn họ có chuyện không giải quyết được thì cuối cùng bọn họ sẽ tìm Harry trước tiên, dường như Harry là một vị giáo sư không có chuyện gì không giải quyết được.

Slytherin cũng từng có người hỏi Harry nhìn nhận chuyện này thế nào, mà Harry chỉ sâu xa nói, “Đây sẽ trở thành một sự kiện trọng đại có thể là một đoạn lịch sử của Hogwarts trong những năm gần đây.”

Quan hệ giữa Gryffindor và Slytherin giải hòa, chuyện này có tư cách vào trong lịch sử trường học.

Mà chuyện giữa Hermione và Draco tạo thành gió lốc cũng không quá lâu đã bị lệnh giáo dục của mụ Umbridge đánh bay.

“Cần phải kiểm tra, mấy năm gần đây trình độ dạy học của Hogwarts suy giảm nghiêm trọng, năng lực học sinh thì chậm lại rõ rệt. Hiện tại Bộ Pháp thuật phái ra kiểm soát viên cao cấp có thể kiểm tra học sinh và giáo sư mọi lúc mọi nơi, kiểm soát viên có quyền cách chức giáo sư không đủ tư cách cũng có quyền trừng phạt thích đáng những học sinh có hạnh kiểm kém. Thông báo trên đã phù hợp với điều hai khoản mười chín của lệnh giáo duc… Đây là tình huống gì?” Ron đứng ở trước bảng thông báo đọc tờ thông cáo mới nhất của mụ Umbridge, khó hiểu nhăn mặt.

“Có nghĩa là Bộ Pháp thuật đã can thiệp vào Hogwarts.” Hermione đứng cạnh Ron, không biết đang trả lời Ron hay thì thào tự nói.

“Hơn nữa là bỏ qua cả ban giám đốc trường học, trực tiếp can thiệp vào.” Draco bình tĩnh, vẻ mặt lạnh lùng nhìn tin tức dán trên bảng thông báo, “Vài lần Fudge đã đề nghị đưa hiệu trưởng ra khỏi Wizengamot, lý do là cụ Dumbledore tuổi quá lớn, nhiều lúc suy nghĩ quá bảo thủ, cho nên không thích hợp trở thành chủ tịch Liên đoàn Pháp thuật Wizengamot được nữa, nhưng bị Wizengamot phản bác trở lại.”

“Lần này ông ta lại muốn làm ra một ít hành động lớn ở Hogwarts để khiến bên Wizengamot tin tưởng rằng hiệu trưởng Dumbledore thật sự đã già rồi, ngay cả trường học cũng không quản lý tốt thì làm sao có thể quản lý được Wizengamot chứ.” Pansy ở một bên nói tiếp lời của Draco, cô cũng không hề có cảm tình gì khi đọc tin tức trên bảng thông báo kia.

“Hơn nữa, quan trọng nhất là, ông ta đã mơ Hogwarts rất lâu rồi, ông ta không cam lòng Hogwarts luôn bị hiệu trưởng Dumbledore kiểm soát.” Blaise nói ra tính quan trọng của vấn đề.

Im lặng trong chốc lát, mọi người đưa mắt về Harry vẫn chưa mở miệng, phát hiện lúc này khóe miệng cậu lại hơi hơi gợi lên, thoạt nhìn rất vui vẻ.

“Harry…” Draco nhìn nụ cười của Harry rùng mình một cái, nụ cười của Harry… thoạt nhìn hiền hòa nhưng lại không làm người ta cảm thấy ấm áp, “Cậu đang nghĩ gì thế?”

“Mình đang nghĩ, mình nên cảm ơn quý bà Umbridge.” Harry cười nói.

“A?” Mấy người bên cạnh nghe lời nói của Harry không tự chủ mở to hai mắt.

“Draco, rất nhanh các cậu sẽ phát hiện Hogwarts đổi mới.” Harry mỉm cười rời khỏi bảng thông báo, không nói hết lời.

Mấy người còn lại nhìn nhau, nhất thời không đoán được ý trong lời Harry.

Nhưng không làm bọn họ phải đợi lâu, bọn họ đại khái đã hiểu được lời nói của Harry rồi.

Sau khi Umbridge chiếm được quyền lực thì ngang ngược hoành hành trong Hogwarts, đi chung quanh tìm học sinh mụ cảm thấy ngứa mắt, lấy đủ lý do cấm túc bọn họ. Phương pháp cấm túc vẫn giống như năm thứ năm trước kia của Harry, chẳng qua từ ‘Tôi không được nói dối’ thành ‘Tôi cần phải nghe lời’ mà thôi.

Rita Skeeter biết tình huống này, bút lông trong tay cô còn hưng phấn hơn cả cô, không hề nghi ngờ sau khi Rita lựa chọn phe của Harry thì tìm kiếm Bộ Pháp thuật là chuyện cô thích làm nhất. Cô rất hiểu sau khi đưa chuyện này ra ngoài thì sẽ có phản ứng thế nào, nhưng Harry lại ngăn không để cô đưa tin ra, Rita khó hiểu, mạnh dạn hỏi Harry nguyên nhân.

Harry chỉ mỉm cười nói, “Còn chưa đến lúc.”

Một ngày sau, Umbridge thăng chức thành người bị ghét nhất, học sinh còn ghét mụ hơn cả Snape luôn gây rắc rối cho họ kìa.

“Nhiều nhất Snape chỉ khiến chúng ta xử lý sên thôi, mà không bắt chúng ta phải đổ máu.” Ron nói như vậy, “Mình thà đi xử lý sên còn hơn.”

Đám người Draco sâu sắc phát hiện mặt khác trong trường học, quan hệ giữa các Nhà dường như… càng thêm đoàn kết, tất cả mọi người đều đang chống lại Umbridge. Bên Slytherin cũng có mấy người bị Umbridge lén tìm đến ‘nói chuyện’, yêu cầu bọn họ giúp mụ ‘chỉnh đốn Hogwarts’, nhưng vì Harry ra lệnh nên vài người bị tìm đi nói chuyện đó có lệ nghe ‘đề nghị’ của Umbridge rồi trở lại.

Đây là lý do mà Harry nói ‘nên cảm ơn Umbridge’ sao?

Sâu sắc như Draco và Hermione đương nhiên cảm nhận được quan hệ giữa các Nhà đã thay đổi. Từ sau khi nhóm học sinh nghe lời của Harry có liên quan tới ‘Hogwarts, một lịch sử’ mà đi viết luận văn thì quan hệ giữa các Nhà rõ ràng dịu đi, mà hiện tại thậm chí còn có thể dùng từ ‘đoàn kết’ để hình dung.

Ngày thứ năm, Slytherin và Gryffindor năm nhất cãi nhau, khi bị Umbridge thấy rồi bị mụ chộp tới cấm túc. Ngoài dự đoán học sinh Gryffindor một mực khăng khăng mình đã mắng người trước, giấu chuyện Slytherin khiêu khích khiến ba học sinh mới năm nhất Slytherin thoát khỏi cấm túc. Umbridge cảm thấy hài lòng tóm hai học sinh kia đi cấm túc dẫn tới toàn bộ học sinh năm nhất Gryffindor đứng trước cửa phòng Umbridge không đi, đợi học sinh bị cấm túc ra ngoài. Sau lại, nhóm học sinh năm nhất Slytherin cũng lạnh mặt đi tới, mấy chục người đứng ở cửa Umbridge, cho đến khi Gryffindor hai tay chảy máu đi ra, học sinh Slytherin đưa cho mấy bình độc dược rồi lạnh mặt rời khỏi, từ đầu tới đuôi không nói câu nào.

Mà vì cả hai học sinh năm nhất của hai Nhà trốn học làm lớp học buổi sáng không thể không hủy bỏ, Umbridge dùng pháp thuật hắc ám xử phạt học sinh cũng tới tai hiệu trưởng, hiệu trưởng chưa từng lần nào lại lạnh lùng tới cấm túc Umbridge như thế, rời khỏi Hogwarts tới Bộ Pháp thuật.

Lúc này Draco mới hiểu rõ ý của Harry.

Ngăn cách giữa các Nhà trong Hogwarts đã biến mất.

Nhiều năm như vậy, có bao giờ Slytherin chủ động quan tâm lại Gryffindor có bị thương hay không chưa? Nhiều năm như vậy, đã từng thấy nhóm Slytherin nhất thời bồng bột tổn hại sự học như vậy hay chưa?

Cho dù không thừa nhận nhưng toàn bộ Hogwarts không thể không đối mặt với sự thật này, ngăn cách giữa Gryffindor và Slytherin đã tồn tại nhiều năm như vậy, thật sự đang dần dần biến mất.

Sau khi cụ Dumbledore trở về bí mật tìm Harry, cụ nói Harry rằng Fudge thờ ơ với chuyện Umbridge dùng pháp thuật hắc ám xử phạt học sinh, “Ông ta nói, học trò không nghe lời thì nên bị phạt, nói thầy quá nhân từ với học sinh.”

Tiếng nói vừa dứt, sàn dưới chân cụ Dumbledore run rẩy, một luồng sát khí lạnh lùng lan tràn khắp phòng, không, không phải một luồng, là bốn luồng hơi thở khác nhau, nhưng cụ Dumbledore chắc chắn trong văn phòng mình ngoài Harry và chính mình ra thì không còn ai khác.

Cụ Dumbledore ngạc nhiên nhìn Harry.

Harry bình tĩnh như thường, cho dù đáy mắt cậu là lạnh lùng mà cụ Dumbledore chưa từng gặp qua, nhưng sát khí này hiển nhiên không phải phát ra từ trên người Harry.

“Mụ phải nhận trừng phạt thích đáng.” Harry nhẹ nhàng nói, không biết là đang nói với cụ Dumbledore hay là đang lầm bầm nữa.

Rất thần kỳ là luồng sát khí dần dần biến mất.

“Harry…” Cụ Dumbledore muốn nói lại thôi.

“Mụ ta phải nhận trừng phạt thích đáng, hiệu trưởng.” Harry cười nhìn về phía cụ Dumbledore, “Hãy tin con.” Thiếu niên kia vẫn cười hiền hòa như trước nhưng sự rét lạnh trong đáy mắt lại không hề thua khi Voldemort ếm Avada Kedavra cả.

Cụ Dumbledore cuối cùng cũng không nói gì, chỉ gật gật đầu.

Sau Harry rời khỏi phòng hiệu trưởng. cậu viết một bức thư gửi cho Rita, trên thư chỉ có vài từ lại đủ để Rita vui vẻ.

Đã đến lúc!

– Hết chương 104 –