Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 97: “Lực lượng này của ngươi, ta muốn!”






Đối mặt với uy thế ngập trời lúc này của Triệu Vũ, thân hình của hai mẹ con Chân Kỷ Tử đều run lên lẩy bẩy. Mặc dù dáng vẻ của Anh Tử vô cùng kiên cường. Nhưng nàng cũng chỉ do dự một lúc, sau đó liền chậm rãi đem quần áo ở trên người cởi xuống, ngay cả khăn che mặt cũng bị nàng tháo xuống.





Trong chốc lát, một khuôn mặt xấu xí vặn vẹo, phía trên xuất hiện từng cái u nhọt như mụn cóc, bốc ra một mùi hôi thối xông vào trong mũi của Triệu Vũ. Chỉ có điều, ý định dùng khuôn mặt xấu xí này của Anh Tử dùng để hù dọa hắn đã hoàn toàn vô dụng. Bởi vì, mục đích của hắn không phải thân thể nàng, mà hắn muốn đem lực lượng nguyền rủa ở trong người của nàng hấp thu.



Chính vì thế, trước ánh mắt oán độc của nàng, Triệu Vũ chỉ lạnh lùng nói ra: “Nằm xuống!”



Lần này, đến phiên Anh Tử có chút kinh ngạc không thôi. Nàng không nghĩ đến, tên nam nhân trước mặt này lại ghê tởm đến như vậy, cả mộ người xấu xí như nàng mà cũng không có buông tha.



Nhất thời, hai bàn tay của nàng siết chặt, khéo môi cắn vào nhau, rỉ ra mấy giọt máu tươi. Hiển nhiên, nàng vẫn cho rằng hắn là có ý đồ với thân thể của mình. Nên chỉ có thể bất lực mà nhận mệnh, bắt đầu giao ra thân thể thanh thuần của mình, nằm ở trước người hắn.



Quả thật, nữ nhân này ngoại trừ khuôn mặt quá mưc xấu xí, thì những phần còn lại ở trên cơ thể của nàng vẫn còn tạm thời có thể chấp nhận được. Tuy nhiên không được hoàn mỹ như mẹ nàng, nhưng vẫn lộ ra một tia phong vận khác thường.



Thế nhưng, Triệu Vũ lại không có thời gian để ý đến nhiều như vậy. Ngay sau khi thấy nàng nằm xuống, hắn cũng trực tiếp ngồi ở bên cạnh, dùng tay phải đặt lên trước ngực của nàng. Sau đó, trong miệng cố tình lẩm nhẩm đọc lên chú ngữ gì đó.



Thật ra, Triệu Vũ chỉ cố tình làm như vậy để tỏ ra thần bí ở trước mặt hai mẹ con các nàng mà thôi. Hắn lúc này, đã trực tiếp đem lực lượng của Tà Thần truyền vào trong cơ thể của nàng, dùng linh hồn tẩy rửa đi nguyền rủa trên người nàng.



Mà đứng ở một bên, Chân Kỷ Tử cảm giác rất kỳ lạ. Nàng ban đầu còn nghĩ là Triệu Vũ muốn chiếm đoạt thân thể của con gái mình. Thế nhưng, sau khi nhìn thấy hắn nghiêm túc lẩm nhẩm đọc cái gì đó, nàng mới biết rằng mình đã hiểu sai.



“Hóa ra, chủ nhân thật sự muốn điều trị cho Anh Tử?!”



Trong lúc nhất thời, cảm xúc trong lòng nàng bắt đầu trở nên thay đổi kịch liệt. Đồng thời, ánh mắt của nàng khi nhìn về phía Triệu Vũ, càng thêm thần thái mê hoặc. Nếu như lúc này Triệu Vũ có thể nhìn đến biểu lộ trên khuôn mặt của nàng, hắn nhất định sẽ rất bất ngờ. Bởi vì, trong mắt nàng lúc này, giống như toàn bộ thế giới đều chỉ có hắn mà thôi.



Không biết trải qua bao lâu, một luồng lực lượng hùng hậu từ trên người của Triệu Vũ truyền thẳng vào sâu bên trong linh hồn của Anh Tử. Hắn đã phát hiện ra được, thứ nguyền rủa này đã được ẩn giấu rất sâu bên trong linh hồn của nàng. Đồng thời, ở bên trong đó còn phong ấn lấy một cỗ lực lượng vô cùng hùng hậu. Nếu như hắn có thể đem phong ấn này giải khai, hấp thu hết toàn bộ lực lượng ở bên trong đó, thực lực của hắn nhất định sẽ tăng lên một mảng lớn.



Đương nhiên, trước lúc đó, hắn cần phải làm một việc trước đá. Đó là, loại trừ một cái linh hồn không cần thiết tồn tại ở trong người của nàng.



“Ngươi là ai? Vì sao đi vào được trong này?”



Ngay lúc này, một khuôn mặt vô cùng dữ tợn xuất hiện ở trong ý thức của Triệu Vũ. Nhưng hắn không sợ hãi một chút nào, mà chỉ lạnh nhạt nói ra: “Chỉ là một sợi linh hồn phân thân mà thôi, không đáng lo ngại!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không để cho khuôn mặt kia kịp phát ứng, hắn đột nhiên tách ra một luồng U Minh Thần Hỏa, theo lực lượng linh hồn hướng về phía sợi tàn hồn kia công kích tới.



Nhìn thấy một màn như vậy, khuôn mặt dữ tợn liền vô cùng kinh hoảng. Nó tức giận gầm lên một tiếng, rồi sau đó hướng về phía bên ngoài thân thể của Anh Tử mà xông ra ngoài.



Ngay lúc này, trên khuôn mặt của Anh Tử cũng bắt đầu vặn vẹo theo, từ trong miệng của nàng phát ra một tiếng rên rỉ vô cùng đau khổ. Mà Chân Kỷ Tử đang đứng ở bên cạnh, lúc này cũng sợ hãi khi nhìn thấy một làn khói đen từ trong người của Anh Tử bay ra ngoài, rồi hội tụ lại thành một khuôn mặt vô cùng dữ tợn.



Nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn này, sắc mặt của Chân Kỷ Tử liền trở nên tái nhợt lại. Bởi vì, nàng đã nhận ra được nó. Đây chính là kẻ đã xâm nhập vào trong giấc mộng của nàng, cướp đoạt đi sự trong sạch của nàng, khiến nàng bị đuổi ra khỏi gia tộc, sống một cuộc sống lang thang, tủi nhục, không thể nào gột rửa được.



“Nhân loại to gan, ngươi cũng dám đánh cướp lực lượng của ta nuôi dưỡng hay sao?”



Vừa thoát khốn ra khỏi cơ thể Anh Tử, khuôn mặt dữ tợn liền hướng về phí Triệu Vũ mà tức giận mắng.



Chỉ có điều, lúc Triệu Vũ lại nhìn nó cười nhạt, nói ra: “Lực lượng này của ngươi, ta muốn!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không đợi cho khuôn mặt dữ tợn của Hoàng Tử Địa Ngục Lust kịp phản ứng, trên tay hắn liền nâng lấy U Minh Thần Hỏa, hướng về phía nó ném tới.



“A, làm sao có thể như vậy được? Ngươi làm sao có được loại lực lượng này!”

Đối mặt với uy thế ngập trời lúc này của Triệu Vũ, thân hình của hai mẹ con Chân Kỷ Tử đều run lên lẩy bẩy. Mặc dù dáng vẻ của Anh Tử vô cùng kiên cường. Nhưng nàng cũng chỉ do dự một lúc, sau đó liền chậm rãi đem quần áo ở trên người cởi xuống, ngay cả khăn che mặt cũng bị nàng tháo xuống.





Trong chốc lát, một khuôn mặt xấu xí vặn vẹo, phía trên xuất hiện từng cái u nhọt như mụn cóc, bốc ra một mùi hôi thối xông vào trong mũi của Triệu Vũ. Chỉ có điều, ý định dùng khuôn mặt xấu xí này của Anh Tử dùng để hù dọa hắn đã hoàn toàn vô dụng. Bởi vì, mục đích của hắn không phải thân thể nàng, mà hắn muốn đem lực lượng nguyền rủa ở trong người của nàng hấp thu.



Chính vì thế, trước ánh mắt oán độc của nàng, Triệu Vũ chỉ lạnh lùng nói ra: “Nằm xuống!”



Lần này, đến phiên Anh Tử có chút kinh ngạc không thôi. Nàng không nghĩ đến, tên nam nhân trước mặt này lại ghê tởm đến như vậy, cả mộ người xấu xí như nàng mà cũng không có buông tha.



Nhất thời, hai bàn tay của nàng siết chặt, khéo môi cắn vào nhau, rỉ ra mấy giọt máu tươi. Hiển nhiên, nàng vẫn cho rằng hắn là có ý đồ với thân thể của mình. Nên chỉ có thể bất lực mà nhận mệnh, bắt đầu giao ra thân thể thanh thuần của mình, nằm ở trước người hắn.



Quả thật, nữ nhân này ngoại trừ khuôn mặt quá mưc xấu xí, thì những phần còn lại ở trên cơ thể của nàng vẫn còn tạm thời có thể chấp nhận được. Tuy nhiên không được hoàn mỹ như mẹ nàng, nhưng vẫn lộ ra một tia phong vận khác thường.



Thế nhưng, Triệu Vũ lại không có thời gian để ý đến nhiều như vậy. Ngay sau khi thấy nàng nằm xuống, hắn cũng trực tiếp ngồi ở bên cạnh, dùng tay phải đặt lên trước ngực của nàng. Sau đó, trong miệng cố tình lẩm nhẩm đọc lên chú ngữ gì đó.



Thật ra, Triệu Vũ chỉ cố tình làm như vậy để tỏ ra thần bí ở trước mặt hai mẹ con các nàng mà thôi. Hắn lúc này, đã trực tiếp đem lực lượng của Tà Thần truyền vào trong cơ thể của nàng, dùng linh hồn tẩy rửa đi nguyền rủa trên người nàng.



Mà đứng ở một bên, Chân Kỷ Tử cảm giác rất kỳ lạ. Nàng ban đầu còn nghĩ là Triệu Vũ muốn chiếm đoạt thân thể của con gái mình. Thế nhưng, sau khi nhìn thấy hắn nghiêm túc lẩm nhẩm đọc cái gì đó, nàng mới biết rằng mình đã hiểu sai.



“Hóa ra, chủ nhân thật sự muốn điều trị cho Anh Tử?!”



Trong lúc nhất thời, cảm xúc trong lòng nàng bắt đầu trở nên thay đổi kịch liệt. Đồng thời, ánh mắt của nàng khi nhìn về phía Triệu Vũ, càng thêm thần thái mê hoặc. Nếu như lúc này Triệu Vũ có thể nhìn đến biểu lộ trên khuôn mặt của nàng, hắn nhất định sẽ rất bất ngờ. Bởi vì, trong mắt nàng lúc này, giống như toàn bộ thế giới đều chỉ có hắn mà thôi.



Không biết trải qua bao lâu, một luồng lực lượng hùng hậu từ trên người của Triệu Vũ truyền thẳng vào sâu bên trong linh hồn của Anh Tử. Hắn đã phát hiện ra được, thứ nguyền rủa này đã được ẩn giấu rất sâu bên trong linh hồn của nàng. Đồng thời, ở bên trong đó còn phong ấn lấy một cỗ lực lượng vô cùng hùng hậu. Nếu như hắn có thể đem phong ấn này giải khai, hấp thu hết toàn bộ lực lượng ở bên trong đó, thực lực của hắn nhất định sẽ tăng lên một mảng lớn.



Đương nhiên, trước lúc đó, hắn cần phải làm một việc trước đá. Đó là, loại trừ một cái linh hồn không cần thiết tồn tại ở trong người của nàng.



“Ngươi là ai? Vì sao đi vào được trong này?”



Ngay lúc này, một khuôn mặt vô cùng dữ tợn xuất hiện ở trong ý thức của Triệu Vũ. Nhưng hắn không sợ hãi một chút nào, mà chỉ lạnh nhạt nói ra: “Chỉ là một sợi linh hồn phân thân mà thôi, không đáng lo ngại!”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không để cho khuôn mặt kia kịp phát ứng, hắn đột nhiên tách ra một luồng U Minh Thần Hỏa, theo lực lượng linh hồn hướng về phía sợi tàn hồn kia công kích tới.



Nhìn thấy một màn như vậy, khuôn mặt dữ tợn liền vô cùng kinh hoảng. Nó tức giận gầm lên một tiếng, rồi sau đó hướng về phía bên ngoài thân thể của Anh Tử mà xông ra ngoài.



Ngay lúc này, trên khuôn mặt của Anh Tử cũng bắt đầu vặn vẹo theo, từ trong miệng của nàng phát ra một tiếng rên rỉ vô cùng đau khổ. Mà Chân Kỷ Tử đang đứng ở bên cạnh, lúc này cũng sợ hãi khi nhìn thấy một làn khói đen từ trong người của Anh Tử bay ra ngoài, rồi hội tụ lại thành một khuôn mặt vô cùng dữ tợn.



Nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn này, sắc mặt của Chân Kỷ Tử liền trở nên tái nhợt lại. Bởi vì, nàng đã nhận ra được nó. Đây chính là kẻ đã xâm nhập vào trong giấc mộng của nàng, cướp đoạt đi sự trong sạch của nàng, khiến nàng bị đuổi ra khỏi gia tộc, sống một cuộc sống lang thang, tủi nhục, không thể nào gột rửa được.



“Nhân loại to gan, ngươi cũng dám đánh cướp lực lượng của ta nuôi dưỡng hay sao?”



Nói xong, Triệu Vũ cũng không đợi cho khuôn mặt dữ tợn của Hoàng Tử Địa Ngục Lust kịp phản ứng, trên tay hắn liền nâng lấy U Minh Thần Hỏa, hướng về phía nó ném tới.



“A, làm sao có thể như vậy được? Ngươi làm sao có được loại lực lượng này!”