Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 62: Kẻ nào đã đả thương các ngươi?”






Nhìn thấy bóng đen này nhanh chóng biến mất khỏi không trung, sắc mặt của Triệu Vũ lúc này so với gan heo còn muốn khó coi hơn. Hắn thật lòng rất muốn đem tên đạo tặc Lucian này giết chết ngay lập tức. Chỉ có điều, bản thân hắn rất tự biết rõ lấy mình, với thực lực hiện tại của hắn, đừng nói là giết người, cho dù muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.





“Ài, một viên Thần cách trân quý như vậy, thế mà lại bị người khác đoạt mất. Ta nói, ngươi cũng quá vô dụng rồi đi?”



Vốn trong lòng đang vô cùng tức giận, lúc này còn nghe Long Linh Nhi nói như vậy, Triệu Vũ không khỏi đỏ mắt lên nhìn nàng, rất muốn đem cái mông của nàng đánh lên một trận. Đáng tiếc, lúc này ngay cả một cái long hồn, hắn cũng đánh không lại.



“Được rồi, được rồi! Chỉ là một viên Thần cách mà thôi, ngươi cũng không cần phải tức giân như vậy. Theo ta nhìn thấy, thực lực của tên đạo tặc vừa rồi, chỉ bất quá đạt đến cấp S mà thôi. Hắn muốn luyện hóa được thần lực ở bên trong đó, tuyệt đối là không thể nào làm được. Mà đồ vật quý như vậy, hắn tất nhiên cũng sẽ không thể đem đi khoe khoang ra bên ngoài. Trừ phi, bản thân tên đạo tặc này tự muốn tìm đường chết!”



Lúc này nghe Long Linh Nhi phân tích, thần sắc của Triệu Vũ mới nhẹ nhàng thu hồi lại một tia tỉnh táo.



Đúng vậy, viên Thần cách này tuy rằng quý hiếm, nhưng tuyệt đối không phải hạng người nào cũng có thể thu phục được. Với lại, nó cũng giống như một loại đồ vật cấm kỵ, một khi ngươi không đủ thực lực, nếu như ngươi dám đem nó sử dụng, nhất định sẽ bị vô số ánh mắt để ý tới.



Như vậy, chỉ cần hắn có thể tìm ra tung tích của tên đạo tặc này, hắn còn không tin là mình không đoạt lại được viên Thần cách đã bị đánh mất.



“Được rồi, mọi chuyện đến đây coi như tạm thời chấm dứt. Ta cũng không tiếp tục lưu lại ở bên ngoài này nữa. Ngươi tranh thủ thời gian đem giọt tinh huyết kia luyện hóa luôn đi. Còn Thiên Long quả, có thể chia cho Tiểu Long một phần, chia cho nữ nhân này của ngươi một phần. Vết thương ở trên người nàng, thật sự rất nghiêm trọng, dùng linh lực ở bên trong Thiên Long quả có thể giúp nàng nhanh chóng khôi phục.”



Lúc này, Long Linh Nhi một bộ không xem trọng, muốn đem giọt tinh huyết của vị cường giả kia đưa cho Triệu Vũ luyện hóa, hấp thu. Nhất thời, sắc mặt của hắn không khỏi kinh ngạc mà nhìn nàng.



“Vì sao không đem giọt tinh huyết này giao lại cho Tiểu Long sử dụng?”



Nhìn thấy phản ứng lúc này của Triệu Vũ, Long Linh Nhi không khỏi thâm ý liếc mắt nhìn hắn một cái. Nhưng thực chất, lúc này trong lòng của nàng đã xem trọng Triệu Vũ hơn một phần.



Chỉ có điều, ở ngoài miệng thì nàng lại cố ý nhếch môi lên cười khẩy: “Tiểu Long còn nhỏ, bản thân nó cần phải từ từ phát triển. Mà giọt tinh huyết này ẩn chứa quá nhiều năng lượng. Nếu như lúc này để cho nó hấp thu, thật sự không phải là giúp nó, mà chính là đang hại nó. Vì vậy, dùng ngươi đến hấp thu là thích hợp nhất. Với lại, nếu như ngươi có bị bạo thể mà chết, cũng không làm ảnh hưởng gì đến nó!”



Nghe đến câu nói cuối cùng của Long Linh Nhi, Triệu Vũ lần nữa có xúc động muốn đem nàng đè xuống cưỡng gian. Nữ nhân này, thật sự là muốn chọc tức người có phải không?



Chỉ có điều, hắn biết nàng là tuyệt đối không có ý hại mình.



Nhìn thấy Long Linh Nhi đã hóa thành một sợi tinh quang chui vào bên trong Long Giới Châu, ánh mắt của Triệu Vũ lúc này mới dời đến trên người của Elicia. Thân thể của nàng lúc này tràn ngập máu tươi, hơi thở đã trở nên vô cùng mỏng manh. Nếu như không thể kịp thời trị liệu cho nàng, hắn sợ rằng nàng không thể cầm cự được bao lâu.



Ngay lúc Triệu Vũ dự định đem Elicia bế lên, rời khỏi nơi này. Thì ở sau lưng của hắn, truyền đến mấy tiếng bước chân. Nhất thời, ánh mắt của Triệu Vũ trở nên đề phòng, chăm chú nhìn lấy những kẻ đang tiến lại gần phía mình.



“A, đại nhân! Hóa ra ngài vẫn còn ở đây sao? Thật sự là lo chết người ta, mọi người đều đang chờ đợi ngài và đoàn trưởng trở về đây!”



Ngươi xuất hiện lúc này là một thiếu nữ tinh linh, đi bên cạnh của nàng còn có hai chị em của gia tộc Lôi Ân, Lôi Ân Đình và Lôi Ân Tĩnh Chi.



Triệu Vũ nhìn thấy là các nàng đi tới, trong lòng hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nhưng sau đó, hắn lại cau màu nhìn chằm chằm về phía các nàng.



“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Vì sao trên người của các ngươi có nhiều vết máu như vậy?”



Nghe Triệu Vũ hỏi đến, sắc mặt của ba thiếu nữ lúc này hơi có vẻ sợ hãi, ấp úng, không ai dám mở miệng lên tiếng.



Không kịp đợi các nàng trả lời câu hỏi của mình, sắc mặt của Triệu Vũ liền trở nên sắc lạnh, ánh mắt vô cùng băng lãnh mà nhìn lấy thiếu nữ tinh linh, nói: “Là ai? Kẻ nào đã đả thương các ngươi?”



Thông qua linh hồn khế ước giữa hắn và Anna, Emily, hắn biết được các nàng vẫn bình an vô sự, nhưng từ trên dao động linh hồn của các nàng, hắn biết được các nàng đang gặp rắc rối lớn.



Không cần nghĩ cũng biết, Triệu Vũ có thể phán đoán ra được, đám thiếu nữ này, nhất định là vì sắc đẹp nên bị kẻ khác để mắt đến. Mà cả ngày hôm nay, xuất hiện nhiều cường giả Thánh Vực như vậy, không khỏi có kẻ động tâm, đem các nàng bắt giữ.



Dù sao, ngoài Khải Đế có thực lực gần với Elicia nhất, thì toàn bộ các nàng chỉ mạnh nhất là đạt đến cấp A mà thôi. Đối phó với các nàng, bọn họ chỉ cần cấp ra một tên cường giả Thánh Vực là có thể giải quyết triệt để. Huống hồ, lúc đại chiến xảy ra, còn có nhiều kẻ không lộ mặt, giống như tên đạo tặc vừa rồi, ở trong bóng tối dòm ngó, chờ kẻ khác lộ ra sơ hở liền ra tay cướp đoạt.



Càng nghĩ, trong lòng Triệu Vũ càng thêm buồn bực. Chung quy lại, là do thực lực của hắn và các nàng không đủ mạnh, nên mới bị kẻ khác ức hiếp như vậy.



“Đại nhân, xin ngài hãy cứu lấy các chị em của chúng ta! Bọn họ đều đã bị đám người Hắc Long quân đoàn bắt đi rồi. Ngay cả phó đoàn trưởng Khải Đế cũng bị bọn họ đánh trọng thương, bắt giam. Đại nhân, ngài nhất định phải đem mọi người cứu ra ngoài!”

Nhìn thấy bóng đen này nhanh chóng biến mất khỏi không trung, sắc mặt của Triệu Vũ lúc này so với gan heo còn muốn khó coi hơn. Hắn thật lòng rất muốn đem tên đạo tặc Lucian này giết chết ngay lập tức. Chỉ có điều, bản thân hắn rất tự biết rõ lấy mình, với thực lực hiện tại của hắn, đừng nói là giết người, cho dù muốn đuổi theo cũng đuổi không kịp.





“Ài, một viên Thần cách trân quý như vậy, thế mà lại bị người khác đoạt mất. Ta nói, ngươi cũng quá vô dụng rồi đi?”



Vốn trong lòng đang vô cùng tức giận, lúc này còn nghe Long Linh Nhi nói như vậy, Triệu Vũ không khỏi đỏ mắt lên nhìn nàng, rất muốn đem cái mông của nàng đánh lên một trận. Đáng tiếc, lúc này ngay cả một cái long hồn, hắn cũng đánh không lại.



“Được rồi, được rồi! Chỉ là một viên Thần cách mà thôi, ngươi cũng không cần phải tức giân như vậy. Theo ta nhìn thấy, thực lực của tên đạo tặc vừa rồi, chỉ bất quá đạt đến cấp S mà thôi. Hắn muốn luyện hóa được thần lực ở bên trong đó, tuyệt đối là không thể nào làm được. Mà đồ vật quý như vậy, hắn tất nhiên cũng sẽ không thể đem đi khoe khoang ra bên ngoài. Trừ phi, bản thân tên đạo tặc này tự muốn tìm đường chết!”



Lúc này nghe Long Linh Nhi phân tích, thần sắc của Triệu Vũ mới nhẹ nhàng thu hồi lại một tia tỉnh táo.



Đúng vậy, viên Thần cách này tuy rằng quý hiếm, nhưng tuyệt đối không phải hạng người nào cũng có thể thu phục được. Với lại, nó cũng giống như một loại đồ vật cấm kỵ, một khi ngươi không đủ thực lực, nếu như ngươi dám đem nó sử dụng, nhất định sẽ bị vô số ánh mắt để ý tới.



Như vậy, chỉ cần hắn có thể tìm ra tung tích của tên đạo tặc này, hắn còn không tin là mình không đoạt lại được viên Thần cách đã bị đánh mất.



“Được rồi, mọi chuyện đến đây coi như tạm thời chấm dứt. Ta cũng không tiếp tục lưu lại ở bên ngoài này nữa. Ngươi tranh thủ thời gian đem giọt tinh huyết kia luyện hóa luôn đi. Còn Thiên Long quả, có thể chia cho Tiểu Long một phần, chia cho nữ nhân này của ngươi một phần. Vết thương ở trên người nàng, thật sự rất nghiêm trọng, dùng linh lực ở bên trong Thiên Long quả có thể giúp nàng nhanh chóng khôi phục.”



Lúc này, Long Linh Nhi một bộ không xem trọng, muốn đem giọt tinh huyết của vị cường giả kia đưa cho Triệu Vũ luyện hóa, hấp thu. Nhất thời, sắc mặt của hắn không khỏi kinh ngạc mà nhìn nàng.



“Vì sao không đem giọt tinh huyết này giao lại cho Tiểu Long sử dụng?”



Nhìn thấy phản ứng lúc này của Triệu Vũ, Long Linh Nhi không khỏi thâm ý liếc mắt nhìn hắn một cái. Nhưng thực chất, lúc này trong lòng của nàng đã xem trọng Triệu Vũ hơn một phần.



Chỉ có điều, ở ngoài miệng thì nàng lại cố ý nhếch môi lên cười khẩy: “Tiểu Long còn nhỏ, bản thân nó cần phải từ từ phát triển. Mà giọt tinh huyết này ẩn chứa quá nhiều năng lượng. Nếu như lúc này để cho nó hấp thu, thật sự không phải là giúp nó, mà chính là đang hại nó. Vì vậy, dùng ngươi đến hấp thu là thích hợp nhất. Với lại, nếu như ngươi có bị bạo thể mà chết, cũng không làm ảnh hưởng gì đến nó!”



Nghe đến câu nói cuối cùng của Long Linh Nhi, Triệu Vũ lần nữa có xúc động muốn đem nàng đè xuống cưỡng gian. Nữ nhân này, thật sự là muốn chọc tức người có phải không?



Chỉ có điều, hắn biết nàng là tuyệt đối không có ý hại mình.



Nhìn thấy Long Linh Nhi đã hóa thành một sợi tinh quang chui vào bên trong Long Giới Châu, ánh mắt của Triệu Vũ lúc này mới dời đến trên người của Elicia. Thân thể của nàng lúc này tràn ngập máu tươi, hơi thở đã trở nên vô cùng mỏng manh. Nếu như không thể kịp thời trị liệu cho nàng, hắn sợ rằng nàng không thể cầm cự được bao lâu.



Ngay lúc Triệu Vũ dự định đem Elicia bế lên, rời khỏi nơi này. Thì ở sau lưng của hắn, truyền đến mấy tiếng bước chân. Nhất thời, ánh mắt của Triệu Vũ trở nên đề phòng, chăm chú nhìn lấy những kẻ đang tiến lại gần phía mình.



“A, đại nhân! Hóa ra ngài vẫn còn ở đây sao? Thật sự là lo chết người ta, mọi người đều đang chờ đợi ngài và đoàn trưởng trở về đây!”



Ngươi xuất hiện lúc này là một thiếu nữ tinh linh, đi bên cạnh của nàng còn có hai chị em của gia tộc Lôi Ân, Lôi Ân Đình và Lôi Ân Tĩnh Chi.



Triệu Vũ nhìn thấy là các nàng đi tới, trong lòng hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi. Nhưng sau đó, hắn lại cau màu nhìn chằm chằm về phía các nàng.



“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Vì sao trên người của các ngươi có nhiều vết máu như vậy?”



Nghe Triệu Vũ hỏi đến, sắc mặt của ba thiếu nữ lúc này hơi có vẻ sợ hãi, ấp úng, không ai dám mở miệng lên tiếng.



Không kịp đợi các nàng trả lời câu hỏi của mình, sắc mặt của Triệu Vũ liền trở nên sắc lạnh, ánh mắt vô cùng băng lãnh mà nhìn lấy thiếu nữ tinh linh, nói: “Là ai? Kẻ nào đã đả thương các ngươi?”



Thông qua linh hồn khế ước giữa hắn và Anna, Emily, hắn biết được các nàng vẫn bình an vô sự, nhưng từ trên dao động linh hồn của các nàng, hắn biết được các nàng đang gặp rắc rối lớn.




Càng nghĩ, trong lòng Triệu Vũ càng thêm buồn bực. Chung quy lại, là do thực lực của hắn và các nàng không đủ mạnh, nên mới bị kẻ khác ức hiếp như vậy.



“Đại nhân, xin ngài hãy cứu lấy các chị em của chúng ta! Bọn họ đều đã bị đám người Hắc Long quân đoàn bắt đi rồi. Ngay cả phó đoàn trưởng Khải Đế cũng bị bọn họ đánh trọng thương, bắt giam. Đại nhân, ngài nhất định phải đem mọi người cứu ra ngoài!”