Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 36: Các ngươi cũng dám xâm phạm vào lãnh địa của bản long?”




“Chủ nhân, ngài…”  

             Nhưng đúng vào lúc này, thanh âm của Elicia đột nhiên xuất hiện ở sau lưng ba người.  

             Nhìn thấy cảnh này, hai thiếu nữ không khỏi âm thầm thở ra một hơi. Mà Triệu Vũ cũng không muốn làm khó các nàng, ra lệnh để cho các nàng mặc vào quần áo, sau đó đứng lên nhìn lấy Elicia, nói: “Mọi người đã tập trung lại hết chưa?”  

             Thế nhưng, vẻ mặt của Elicia lúc này hơi có vẻ dại ra, phải đợi cho Triệu Vũ ho lên một tiếng, nàng lúc này mới giật mình tỉnh lại.  

             “Xin lỗi, chủ nhân! Vừa rồi ta đã triệu tập lại toàn bộ mọi người với nhau, cũng đã để cho Khải Đế đem theo một số người rời khỏi nơi này. Tiếp theo, không biết chủ nhân dự định sẽ sắp xếp như thế nào?”  

             Mặc dù đang nói chuyện với Triệu Vũ, nhưng ánh mắt của nàng vẫn không quên liếc về phía hai thiếu nữ Anna và Emily đứng ở một bên. Cảm nhận được lực lượng quang minh thần thánh ở trên người các nàng, hai đầu lông mày của Elicia hơi có chút nhíu lại. Nhưng rất nhanh nàng liền thả lỏng ra. Dù sao, ba người các nàng đều là nữ nô của Triệu Vũ, nàng cũng không có quyền lên tiếng về những người phụ nữ ở bên cạnh hắn.  

             Rống!  

             Rống!  

             Nhưng ngay lúc này, trên bầu trời cách đó mấy chục dặm, bỗng dưng truyền đến một trận gầm rống kinh thiên động địa. Sau đó, mặt đất cũng rung chuyển lên kịch liệt.  

             Ầm! Ầm!  

             Rống! Rống!  

             “Chuyện gì?”  

             Triệu Vũ vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy ở phía xa trên bầu trời, có một bày phi cầm đang bay tới. Chỉ có điều, hình thể của đám phi cầm này rất lớn, bộ dáng lại không giống chim mà giống với sư tử hơn. Hơn nữa, phía trên lưng của bọn chúng còn có thân ảnh của nhân loại đang ngồi ở trên đó.  

             “Chủ nhân, đó là Sư Thứu, là mãnh thú cấp S. Những kẻ ở phía trên lưng của chúng, tất cả đều là Thánh Vực cường giả, tổng cộng có mười hai người!”  

             Nghe được tin tức của Elicia truyền lại, sắc mặt của Triệu Vũ không khỏi biến đến khó coi.  

             Vừa rồi nghe được có ma thú cấp SS xuất hiện, hắn đã có chút cảm giác không ổn. Bây giờ lại nghe nói bên phía nhân loại cũng xuất ra cường giả Thánh Vực. Chuyện này, càng làm cho Triệu Vũ cảm thấy bất an vô cùng.  

             “Rốt cuộc là chuyện gì? Bọn họ tại sao lại xuất ra nhiều cường giả như vậy? Chẳng lẽ, tất cả bọn họ đều muốn tranh đoạt Thiên Long quả hay sao?”  

             Quả thật, những cường giả này ngoài mục đích tranh đoạt Thiên Long quả, bọn họ còn đến vì tình huống bạo động của ma thú lần này.  

             Mà Triệu Vũ, chỉ là trong lúc vô tình bị cuốn vào một trận tranh đấu của đám cường giả này mà thôi.  

             “Đại nhân, không xong rồi, không xong rồi! Con đường phía trước đã bị phong tỏa, ngay cả lối ra bên ngoài cũng đã bị chặn lại. Người của chúng ta không thể nào thoát ra ngoài được, cũng không có cách nào tiến về phía lãnh địa của Ác Long!”  

             Trong lúc Triệu Vũ và Elicia đang nhìn lên hình ảnh vô cùng chấn động ở trên không trung, thì đột nhiên có một thiếu nữ với vẻ mặt hốt hoảng chạy tới. Nhìn lại mới biết, thiếu nữ này chính là nữ thợ săn tinh linh, Diana.  

             “Chuyện gì?”  

             Sắc mặt của Triệu Vũ lúc này đã cực kỳ khó coi. Hắn không ngờ đến, chỉ mới xuất phát một hồi, người của mình lại không cách nào rút lui, cũng không thể đi tới phía trước được.  


             Với tình huống như vậy, đừng nói là tranh đoạt Thiên Long quả, cho dù bảo toàn lực lượng cũng hết sức khó khăn.  

             “Đại nhân, là quân đội của Lang Sa đế quốc, cùng với lực lượng của các dong binh đoàn đứng trong top hai mươi. Bọn họ phái ra rất nhiều cường giả cấp A và cấp S, cương quyết không cho người của chúng ta rời đi, còn nói kẻ nào dám chống lệnh, bọn họ sẽ giết chết không tha!”  

             “Lý nào lại như vậy? Bọn họ tự cho mình là ai, nơi này không phải là lãnh địa của bọn họ, bọn họ có quyền gì không cho chúng ta!”  

             Nghe xong báo cáo, trên mặt của Elicia không khỏi tức giận, quát ầm lên một trận.  

             “Đại nhân, chúng ta bây giờ phải làm thế nào bây giờ?”  

             Lúc này, Khải Đế cũng dẫn theo người của mình quay trở về, vẻ mặt cực kỳ hoảng hốt hướng về phía Elicia và Triệu Vũ kêu lên.  

             Tất nhiên, nàng lúc này cũng không còn thái độ cố chấp như trước đây. Với tình huống như bây giờ, bọn họ chẳng khác nào chim lồng cá chậu, mặc cho người ta sai khiến, không cách nào trốn thoát ra ngoài được.  

             “Cứ yên lặng chờ lấy kỳ biến thôi!”  

             Vẻ mặt của Triệu Vũ lúc này cũng dần lấy lại bình tĩnh, lạnh nhạt nói ra một câu.  

             Thực chất, trong lòng hắn cũng đang rất loạn, lúc này cũng chỉ có thể nghĩ ra được một cách như vậy. Ngay cả người có rất nhiều kinh nghiệm như Elicia cũng không thể đưa ra được phương pháp nào tốt hơn.  

             Dù sao, trong đội ngũ của bọn họ, ngoại trừ Elicia là người có thực lực mạnh nhất, có thể cùng với đám cường giả Thánh Vực kia chống lại. Thì toàn bộ những người còn lại, kể cả Triệu Vũ cũng không có cách nào đối phó với đám ngươi bao vây ở xung quanh được.  

             Lực lượng của bọn họ quá đông đảo, thực lực cũng nghiền ép về một phía. Lúc này đứng ra chống cự, tuyệt nhiên chính là một việc làm cực kỳ ngu ngốc.  

             Ầm! Ầm!  

             Rống!  

             Cũng ngay vào lúc này, mặt đất bỗng nhiên chấn động kịch liệt, rồi một thân ảnh to lớn, từ dưới mặt đất nhô ra, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy mười hai con Sư Thứu cùng với chủ nhân của chúng ở trên bầu trời.  

             “Một đám Sư Thứu vô dụng, một lũ nhân tộc ngu ngốc. Các ngươi cũng dám xâm phạm vào lãnh địa của bản long?”  

             Đây là một đầu địa long có hình thể cực kỳ khổng lồ, trên người nó mang theo một luồng hắc khí dày đặc, tỏa ra một loại lực lượng vô cùng tà ác.  

             Theo như thông tin nhận được, Triệu Vũ rất nhanh liền đoán ra được thân phận của con quái vật này. Nó chính là chủ nhân của vùng cương thổ xung quanh đây, cũng là kẻ canh giữ gốc cây Thiên Long qur, hung danh cực kỳ vang dội Ác Long.  

             Cho dù đã đoán trước thực lực của đầu Ác Long này ắt hẳn sẽ rất khủng bố. Nhưng Triệu Vũ lại không nghĩ tới khí tức ở trên người con Ác Long này lại khủng bố đến như vậy. Với lại, hình thể của nó làm sao lại trở nên không lồ như thế?  

             “Chẳng phải nói, đầu Ác Long này chỉ có thực lực cấp S thôi sao? Làm sao ta lại cảm giác, thực lực của nó đã sắp vượt qua cường giả Thánh Vực, chạm đến đẳng cấp bán thần rồi?”  

             Triệu Vũ có mấy phần nghi hoặc nhìn về phía Elicia hỏi thăm. Hắn thật tình cũng không biết nhiều về con Ác Long này. Những thông tin mà hắn đạt được, đều từ trong miệng của mấy nhóm bộ tộc Bán Thú Nhân mà hắn bắt gặp vào đoạn thời gian trước thu được. Nên tình huống lúc này hắn cũng không thể nào giải được.  

             “Nếu như lúc bình thường, đầu Ác Long này chỉ đạt đến cấp S mà thôi. Nhưng mỗi lần đến giai đoạn Thiên Long quả sinh trưởng, thực lực của nó lại đột nhiên tăng lên một mảng lớn. Lần này, ta cũng không nghĩ đến thực lực của nó lại tăng cao đến như vậy. Xem chừng, mười hai tên cường giả Thánh Vực kia, cũng nhất định không thể làm gì được nó!”  

             Quả thật phân tích lúc này của Elicia không hề sai lầm một chút nào. Bởi vì trong đám cường giả Thánh Vực xuất hiện ở đây, nhiều nhất chỉ đạt đến Thánh Vực trung kỳ mà thôi, tức là chỉ tương đương với đẳng cấp SS. Còn đầu Ác Long ở phía dưới, lúc này đã tăng đến đẳng cấp SS+, tương đương với thực lực Thánh Vực hậu kỳ của nhân loại.  

             Mà đạt đến loại trình độ, mỗi lần tăng lên một phần thực lực, khoảng cách sẽ lập tức kéo dài ra một đoạn lớn. Huống hồ, bản thân Ác Long là ma thú thuộc long tộc, so với nhân loại cùng đẳng cấp đều mạnh hơn một mảng lớn. Lúc này thực lực của nó còn vượt qua đám cường giả Thánh Vực, thế nên tình huống lúc này của đám cường giả Thánh Vực có thể nói là vô cùng nguy hiểm.  

             “Chết tiệt, rốt cuộc là ai đưa ra tin tình báo này? Chẳng phải các người nói thực lực của nó nhiều nhất chỉ đạt đến chuẩn thánh thôi sao? Bây giờ làm sao bộ dáng của nó đã gần tiếp cận đến Bán Thần rồi?”  

             Trong mười hai tên cường giả Thánh Vực của nhân loại, lúc này đã có người nhịn không được quay đầu lại mắng lên một trận ầm ĩ.  

             Tất cả những cường giả còn lại, đều chỉ có thể đưa mắt nhìn nhau rồi trầm mặc. Tình báo lần này phát ra sai lầm, e rằng hậu quả chính là sinh mệnh của bọn hắn. Đối với đám cường giả này, không có thứ gì quý giá bằng mạng sống của chính mình.  

             “Đại thống lĩnh, ông không nói gì sao? Ta thấy, chúng ta không phải là đối thủ của nó, hãy cho người lui lại đi. Binh đoàn của ta, cũng không muốn bị chôn vùi tại chỗ này!”  

             Lần này người nói chuyện là một gã kỵ sĩ mặc chiến giáp màu đen, phía sau áo choàng của hắn ta có một tấm vải thêu hình một con rồng màu đen. Người này, chính là đoàn trưởng của Hắc Long quân đoàn, một trong số hai mươi quân đoàn có thực lực mạnh nhất Thiên Long đại lục.  


             Lúc này, Đại thống lĩnh của Lang Sa đế quốc, người mặc chiến giáp màu vàng rốt cuộc đã nhịn không được mà xuất ra trường thương, hướng về phía thân hình của Ác Long đâm xuống.  

             Quả thật, mỗi lần Thiên Long quả trưởng thành, là mỗi lần Ác Long mượn nhờ sức mạnh của một trong tám Đại Ma Vương ở Ma giới, cho nên thực lực của nó mới tăng lên mạnh mẽ như vậy. Nhưng sau khi thời gian Thiên Long quả trưởng thành kết thúc, cũng là lúc nó sẽ rơi vào tình trạng suy yếu nhất. Phải hao tốn rất nhiều năm tháng, thì thục lực của nó mới từ từ hồi phục được.  

             Thế nhưng, mỗi lần như vậy, sức mạnh cơ thể của nó sẽ tăng lên một mảng lớn. Vào mấy ngàn năm trước, khi nó lần đầu phát hiện ra gốc Thiên Long quả này, khi đó thực lực của nó vừa vặn mới đột phá đến cấp S. Nhưng trải qua mấy ngàn năm canh giữ gốc Thiên Long quả này, bây giờ thực lực của nó đã tiệm cận đến Bán Thần. Có thể nói, đẳng cấp của nó gần như đạt đến đỉnh cao của Thiên Long đại lục, có cơ hội thu hạch được thần cách, chân chính hóa thần.  

             Cũng chính vì nguyên nhân này, nên nó mới cam chịu ở lại đây canh giữ một gốc cây suốt mấy ngàn năm không có rời đi.