Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 151: Cũng dám đứng ra ở trước mặt ta ra oai hay sao?”




 

 

Bất quá, các nàng lúc này thật sự đã không thể nào làm gì được hắn. Nhất là Dina Tali, không biết vì lý do gì, tên này vẫn một mực bám lấy nàng, cương quyết không chịu buông tha.

 

“Hừ hừ, còn không phải là lỗi tại ngươi hay sao? Con thỏ trắng nhỏ kia là sủng vật của ta, ngươi lại đem nó giết chết. Vừa rồi các ngươi còn đánh ta bị thương. Bây giờ ngươi nhìn ta đi, toàn bộ đều là thương tích đầy mình. Ngươi nói, ta làm sao có thể rời khỏi nơi này được đây?”

 

“Ngươi… ngươi… ngươi…”

 

Bị Triệu Vũ liên tục vô sỉ dây dưa khống dứt, Dina Tali đã tức đến đầu sắp bóc khói. Nhưng lúc này, Triệu Vũ lại đột nhiên đưa tay lên miệng, rồi khẽ ra hiệu cho nàng im lặng.

 

“Suỵt! Chớ có ồn ào, các ngươi có nghe thấy tiếng gì không? Ta nghe được có rất nhiều tiếng bước chân đang hướng về phía bên này chạy tới?”

 

Đối với thính lực của Triệu Vũ, cho dù là khoảng cách vài dặm, hắn cũng có thể nghe được âm thanh con kiến lay cành. Huống hồ lúc này, phía bên ngoài lãnh địa của bộ tộc Người Báo đã tụ tập hơn năm ngàn chiến sĩ bộ tộc Hổ. Hơn nữa, đội ngũ chiến sĩ của bộ tộc Báo do Lara dẫn đầu cũng đã đi tới, lúc này âm thanh chấn động thật sự là rất kịch liệt.

 

Rống… Rống…

 

Gừ… Gừ…

 

Những tiếng thú kêu này, hiển nhiên là các thiếu nữ bộ tộc Người Báo cũng có thể nghe được. Thế nên, các nàng đều không thể nào nhịn được nữa, bắt đầu cấp tốc hướng về phía phương hướng hai chi đội ngũ đang tụ tập, nhanh chóng cưỡi theo sủng thú chạy tới. Đến lúc này, cho dù là Dina Tali có tức giận Triệu Vũ như thế nào, nàng cũng không có thời gian để quan tâm đến hắn.

 

Nhìn thấy bộ dáng của các nàng như vậy, khóe môi của Triệu Vũ cũng không khỏi vểnh lên, cười lên một cách rất bí hiểm.

 

Mà lúc này, bên ngoài lãnh địa của bộ tộc Người Báo, đám chiến sĩ bộ tộc Báo đã dàn ra chiến trận, ánh mắt lăm lăm nhìn về phía những tên chiến sĩ bộ tộc Hổ, trong mắt hằn lên một sự thù hận không thể nào che giấu được.

 

Nhiều năm nay, chiến sĩ của hai bộ tộc không phải là chưa từng chiến đấu với nhau. Nhưng những trận chiến đó đều diễn ra trên quy mô tương đối nhỏ, chứ chưa lần nào diễn ra với quy mô lớn như thế này.

 

Với lại, thực lực của những tên chiến sĩ thuộc bộ tộc Hổ này, thật sự rất mạnh. Người của bộ tốc Báo lần nào cũng chịu thua thiệt. Chỉ có điều, lần này đứng trước nguy cơ tồn vong của bộ tộc, các chiến sĩ bộ tộc Báo mặc dù nhìn thấy đội ngũ của bộ tộc Hổ khí thế hung hung, nhưng bọn họ cũng không tỏ ra sợ hãi, mà còn ác độc nhìn lấy, sát khỉ tỏa ra nghi ngút.

 

“Regan, ta biết Lâu Khắc đã phản bội chúng ta, đồng ý cùng ngươi ký kết hiệp ước, để bộ tộc Báo trở thành phụ thuộc của bộ tộc các ngươi. Nhưng Lâu Khắc đã bị ta ném vào động trùng, các chiến sĩ của bộ tộc Báo chúng ta cho dù có hy sinh đi tính mệnh của mình, bọn họ cũng nhất định không chấp nhận buông tay đầu hàng, trở thành nô lệ của kẻ khác. Chính vì thế, ngươi một là cùng với chúng ta chiến đến cuối cùng. Hoặc là rời khỏi nơi này, từ đây về sau không ai phạm ai, ngươi thấy thế nào?”

 

Sau khi nhìn thấy đội ngũ chiến sĩ của bộ tộc Hổ nhiều hơn phe mình, trong lòng của Lara đã làm ra quyết định tử chiến. Nhưng nàng lúc này vẫn mong chờ vào một hy vọng cuối cùng, hy vọng là tên Regan sợ tổn thất lực lượng mà sẽ rời đi.

 

Nhưng nàng cuối cùng vẫn đánh giá quá thấp quyết tâm đánh chiếm bộ tộc Báo của đám bộ tộc Hổ.

 

“Hừ, chị dâu, ngươi không cần phải nói nhiều như vậy làm gì. Bây giờ ngươi hãy ngoan ngoãn đi về để làm chị dâu ta đi. Còn đám oắt con này cứ để cho ta giải quyết. Ta dám đám bảo vệ chị dâu, toàn bộ những tên này sẽ không chịu đựng quá một chùy của ta!”

 

Lúc này, Regan chưa hề mở miệng lên tiếng nói chuyện, em trai của hắn là tên Regar đã đứng ra nói trước, còn cầm theo cây chùy ở trên tay của mình, quơ lên với dáng vẻ vô cùng đắc ý.

 

Nhìn thấy tù trưởng của mình bị sỉ nhục, tất nhiên là đám chiến sĩ của bộ tộc Báo không thể nào chấp nhận để yên.

 


Chính vì thế, từ trong đội ngũ của chiến sĩ bộ tốc Báo, một trong bốn vị đội trưởng được Lara đề cử, lúc này có một người vẻ mặt tràn đầy tức giận, vừa nhảy ra ngoài, liền hô lớn.

 

“Có Liệt ta ở đây, không ai được phép xúc phạm đến tù trưởng của chúng ta!”

 

Đùng!

 

Thế nhưng, người chiến sĩ tên Liệt này vừa mới hô lên hết câu, cây chùy ở trên tay của Regar đã nện xuống, đem cả hắn và chiến sủng của mình đều đập nát thành thịt vụn, ngay cả một tiếng âm thanh kêu thảm cũng không có.

 

“Hừ, chỉ là một thằng nhãi ranh miệng còn hôi sữa, cũng dám đứng ra ở trước mặt ta ra oai hay sao?”

 

Sau khi giết xong Liệt, Regar giống như là một tên hung thần, đứng giữa hai bên chiến trường, vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ nói ra.

Nhất thời, bầu không khí hoàn toàn trở nên yên tĩnh, ngay cả âm thanh hít thở cũng có thể nghe được vô cùng rõ ràng.

 

Bất quá, các nàng lúc này thật sự đã không thể nào làm gì được hắn. Nhất là Dina Tali, không biết vì lý do gì, tên này vẫn một mực bám lấy nàng, cương quyết không chịu buông tha.

 

“Hừ hừ, còn không phải là lỗi tại ngươi hay sao? Con thỏ trắng nhỏ kia là sủng vật của ta, ngươi lại đem nó giết chết. Vừa rồi các ngươi còn đánh ta bị thương. Bây giờ ngươi nhìn ta đi, toàn bộ đều là thương tích đầy mình. Ngươi nói, ta làm sao có thể rời khỏi nơi này được đây?”

 

“Ngươi… ngươi… ngươi…”

 

Bị Triệu Vũ liên tục vô sỉ dây dưa khống dứt, Dina Tali đã tức đến đầu sắp bóc khói. Nhưng lúc này, Triệu Vũ lại đột nhiên đưa tay lên miệng, rồi khẽ ra hiệu cho nàng im lặng.


 

“Suỵt! Chớ có ồn ào, các ngươi có nghe thấy tiếng gì không? Ta nghe được có rất nhiều tiếng bước chân đang hướng về phía bên này chạy tới?”

 

Đối với thính lực của Triệu Vũ, cho dù là khoảng cách vài dặm, hắn cũng có thể nghe được âm thanh con kiến lay cành. Huống hồ lúc này, phía bên ngoài lãnh địa của bộ tộc Người Báo đã tụ tập hơn năm ngàn chiến sĩ bộ tộc Hổ. Hơn nữa, đội ngũ chiến sĩ của bộ tộc Báo do Lara dẫn đầu cũng đã đi tới, lúc này âm thanh chấn động thật sự là rất kịch liệt.

 

Rống… Rống…

 

Gừ… Gừ…

 

Những tiếng thú kêu này, hiển nhiên là các thiếu nữ bộ tộc Người Báo cũng có thể nghe được. Thế nên, các nàng đều không thể nào nhịn được nữa, bắt đầu cấp tốc hướng về phía phương hướng hai chi đội ngũ đang tụ tập, nhanh chóng cưỡi theo sủng thú chạy tới. Đến lúc này, cho dù là Dina Tali có tức giận Triệu Vũ như thế nào, nàng cũng không có thời gian để quan tâm đến hắn.

 

Nhìn thấy bộ dáng của các nàng như vậy, khóe môi của Triệu Vũ cũng không khỏi vểnh lên, cười lên một cách rất bí hiểm.

 

Mà lúc này, bên ngoài lãnh địa của bộ tộc Người Báo, đám chiến sĩ bộ tộc Báo đã dàn ra chiến trận, ánh mắt lăm lăm nhìn về phía những tên chiến sĩ bộ tộc Hổ, trong mắt hằn lên một sự thù hận không thể nào che giấu được.

 

Nhiều năm nay, chiến sĩ của hai bộ tộc không phải là chưa từng chiến đấu với nhau. Nhưng những trận chiến đó đều diễn ra trên quy mô tương đối nhỏ, chứ chưa lần nào diễn ra với quy mô lớn như thế này.

 

Với lại, thực lực của những tên chiến sĩ thuộc bộ tộc Hổ này, thật sự rất mạnh. Người của bộ tốc Báo lần nào cũng chịu thua thiệt. Chỉ có điều, lần này đứng trước nguy cơ tồn vong của bộ tộc, các chiến sĩ bộ tộc Báo mặc dù nhìn thấy đội ngũ của bộ tộc Hổ khí thế hung hung, nhưng bọn họ cũng không tỏ ra sợ hãi, mà còn ác độc nhìn lấy, sát khỉ tỏa ra nghi ngút.

 

“Regan, ta biết Lâu Khắc đã phản bội chúng ta, đồng ý cùng ngươi ký kết hiệp ước, để bộ tộc Báo trở thành phụ thuộc của bộ tộc các ngươi. Nhưng Lâu Khắc đã bị ta ném vào động trùng, các chiến sĩ của bộ tộc Báo chúng ta cho dù có hy sinh đi tính mệnh của mình, bọn họ cũng nhất định không chấp nhận buông tay đầu hàng, trở thành nô lệ của kẻ khác. Chính vì thế, ngươi một là cùng với chúng ta chiến đến cuối cùng. Hoặc là rời khỏi nơi này, từ đây về sau không ai phạm ai, ngươi thấy thế nào?”

 

Sau khi nhìn thấy đội ngũ chiến sĩ của bộ tộc Hổ nhiều hơn phe mình, trong lòng của Lara đã làm ra quyết định tử chiến. Nhưng nàng lúc này vẫn mong chờ vào một hy vọng cuối cùng, hy vọng là tên Regan sợ tổn thất lực lượng mà sẽ rời đi.

 

Nhưng nàng cuối cùng vẫn đánh giá quá thấp quyết tâm đánh chiếm bộ tộc Báo của đám bộ tộc Hổ.

 

“Hừ, chị dâu, ngươi không cần phải nói nhiều như vậy làm gì. Bây giờ ngươi hãy ngoan ngoãn đi về để làm chị dâu ta đi. Còn đám oắt con này cứ để cho ta giải quyết. Ta dám đám bảo vệ chị dâu, toàn bộ những tên này sẽ không chịu đựng quá một chùy của ta!”

 

Lúc này, Regan chưa hề mở miệng lên tiếng nói chuyện, em trai của hắn là tên Regar đã đứng ra nói trước, còn cầm theo cây chùy ở trên tay của mình, quơ lên với dáng vẻ vô cùng đắc ý.

 

Nhìn thấy tù trưởng của mình bị sỉ nhục, tất nhiên là đám chiến sĩ của bộ tộc Báo không thể nào chấp nhận để yên.

 

Chính vì thế, từ trong đội ngũ của chiến sĩ bộ tốc Báo, một trong bốn vị đội trưởng được Lara đề cử, lúc này có một người vẻ mặt tràn đầy tức giận, vừa nhảy ra ngoài, liền hô lớn.

 

“Có Liệt ta ở đây, không ai được phép xúc phạm đến tù trưởng của chúng ta!”

 

“Hừ, chỉ là một thằng nhãi ranh miệng còn hôi sữa, cũng dám đứng ra ở trước mặt ta ra oai hay sao?”

 

Sau khi giết xong Liệt, Regar giống như là một tên hung thần, đứng giữa hai bên chiến trường, vẻ mặt tràn đầy khinh bỉ nói ra.

Nhất thời, bầu không khí hoàn toàn trở nên yên tĩnh, ngay cả âm thanh hít thở cũng có thể nghe được vô cùng rõ ràng.