Mà người phụ nữ trẻ tuổi ngồi ở trên bảo tọa, nàng là tộc trưởng của bộ tộc Người Báo. Trên người của nàng không giống như những tộc nhân bên ngoài, quấn lấy da thú để che chở những bộ phận nhạy cảm trên người. Mà nàng mặc là một loại trang phục được làm bằng vải xô vô cùng hoa lệ. Hơn nữa, trên đầu của nàng còn đội một cái mũ lông chim, không biết chúng được rút ra từ trên thân của loài chim gì, mà màu sắc lại vô cùng rực rỡ.
Thế nhưng, thứ bắt mắt nhất ở trên người của nàng cũng không phải là những thứ này, mà là một cây cốt trượng được làm từ một loại xương thú có màu như thạch bích, phía trên còn gắn một viên đá xanh lam, tỏa ra u quang nhàn nhạt, tạo thành một thứ ánh sáng huyền bí.
Hơn thế nữa, trên cốt trượng còn có một đoạn móng vuốt nhô ra, tỏa ra hơi thở lạnh lẽo và sắc bén. Đoạn móng vuốt này, cũng không biết rõ là từ trên thân của một loài hung cầm nào chặt xuống. Nhưng từ trên màu sắc cũng như hơi thở mà nó còn lưu lại trên đó, đây tuyệt đối là một loài vương giả trong vương cầm, có thể so sánh ngang được với những thứ Thần Thú bên trong truyền thuyết.
Nhưng hiển nhiên, cây cốt trượng này không ai biết rõ được lai lịch của nó. Từ lúc tổ tiên của bộ tộc Người Báo truyền thừa lại cho tới ngày này, thì nó chính là đồ vật tượng trưng cho thân phận tộc trưởng của người kế vị.
Mà hôm nay, vị nữ tộc trưởng đầy quyền lực của bộ tộc Người Báo, nàng lấy ra cây cốt trượng này là muốn dùng nó để trừng phạt hai kẻ phản bội đang quỳ ở dưới chân mình.
“Nói cho ta biết, vì sao các ngươi lại muốn phản bội ta? Cấu kết với người bên ngoài đoạt lấy cốt trượng của ta?”
Uuu… Uuu… Uuu…
Nghe được tiếng chất vấn của nàng, hai kẻ phản bội đều vô cùng sợ hãi mà run rẩy quỳ ở dưới đất, ngay đến cả đầu bọn họ cũng không dám ngẩng lên nhìn nàng. Thế nhưng, ngay lúc này ở bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng tù và báo hiệu có địch tập kích.
Nhất thời, hai đầu lông mày của nữ tù trưởng khẽ nhíu một cái. Mà sắc mặt của hai tên phản bội mới vừa còn đang hoảng sợ, lúc này đột nhiên trở nên hưng phấn dị thương. Bọn chúng dùng lấy ánh mắt vô cùng oán độc và tràn đầy thù hận nhìn lên nữ tộc trưởng.
“Ha ha ha, các ngươi đã nghe thấy gì chưa? Các ngươi đã nghe thấy gì chưa? Viện binh của ta đến rồi! Viện binh của ta đến rồi! Bộ tộc Hổ đã đem quân đến đây để giúp ta đoạt lại chức vị tộc trưởng. Từ giờ trở đi, bộ tộc Báo chính là của ta, chính là của ta! Ha ha ha!”
Một người đàn ông trẻ tuổi trong đó bỗng dưng mở miệng ra cười to một trận, giống như là hắn đã nhìn thấy được giây phút vinh quang của mình, nhìn thấy khoảnh khắc hắn đem người phụ nữ phía trên bảo tọa chà đạp dưới chân mình.
Thế nhưng, sắc mặt của Tara vẫn không hề thay đổi chút nào. Nàng khẽ liếc mắt nhìn lấy hai kẻ đang quỳ dưới đất, ánh mắt có mấy phần chán ghét, rồi lắc đầu nói với những người chiến sĩ hộ vệ ở bên cạnh mình: “Đem bọn họ ném vào bên trong động trùng đi. Hy vọng sau khi trận chiến này kết thúc, hai người bọn họ có thể bình an trở ra ngoài!”
Nghe được lời này của nàng, sắc mặt của hai kẻ phản bội tức thì dọa đến trắng bệch, bọn họ vô cùng kinh hãi mà hét lên thành tiếng.
“Không, ngươi không thể nào làm chuyện như vậy với ta? Ta chính là con trai trưởng của tộc trưởng, ta mới là người thừa kế hợp cách để ngồi lên chức vị tộc trưởng đời tiếp theo. Ngươi chỉ là một con tiện nhân độc ác, ngươi đã cướp đoạt ngôi vị tộc trưởng của ta. Ngươi không có quyền gì đối xử với ta như vậy, ngươi không có quyền gì đối xử với ta như vậy? Không… các ngươi mau thả ta ra, không… a…”
Nhìn hai kẻ này bị kéo đi đến động trùng, sắc mặt của Tara vẫn không hề nhúc nhích chút nào. Mà đám cao tầng của bộ tộc thì không khỏi rùng mình, lạnh toát sống lưng. Thế nhưng, lúc này nữ tộc trưởng của bọn họ đã đứng dậy, ánh mắt vô cùng lạnh lùng đảo qua tất cả những người ở đây.
“Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng ta muốn nhắc nhở với các ngươi. Chức vị tộc trưởng này của ta, nếu có ai không phục, thì có thể đứng ra thách đấu với ta, kẻ chiến thắng chính là tộc trưởng đời tiếp theo. Cho dù thất bại, ta vẫn sẽ tôn trọng kẻ đó. Thế nhưng, nếu như có người mang ý đồ xấu, muốn mượn nhờ thế lực bên ngoài, làm cho bộ tộc rơi vào nguy cơ. Vậy thì, các ngươi hãy thử hỏi đến cốt trượng này ở trên tay của ta trước đi!”
Ngay sau đó, từ trên người của nàng tỏa ra một luồng hơi thở vô cùng cường đại. Đồng thời cốt trượng trên tay của nàng còn nện thẳng xuống đất, tạo thành một trận âm thanh chấn động kịch liệt, làm cho toàn bộ cao tầng của bộ tộc đều không khỏi sợ hãi mà quỳ xuống đất.
“Chúng ta nguyện lấy linh hồn cùng với danh dự của mình, xin thề trước thần linh và tổ tiên! Từ lúc này, sẽ tận trung với ngài, công nhận ngài là tù trưởng đời tiếp theo của bộ tộc Báo!”
Không biết là ai đó đã đem khẩu hiệu hô lên, làm cho toàn cao tầng của bộ tộc đều không nhịn được mà bắt đầu hưởng ứng theo.
“Chúng ta nguyện lấy linh hồn cùng với danh dự của mình, xin thề trước thần linh và tổ tiên! Từ lúc này, sẽ tận trung với ngài, công nhận ngài là tù trưởng đời tiếp theo của bộ tộc Báo!”
“Chúng ta nguyện lấy linh hồn cùng với danh dự của mình, xin thề trước thần linh và tổ tiên! Từ lúc này, sẽ tận trung với ngài, công nhận ngài là tù trưởng đời tiếp theo của bộ tộc Báo!”
Mà người phụ nữ trẻ tuổi ngồi ở trên bảo tọa, nàng là tộc trưởng của bộ tộc Người Báo. Trên người của nàng không giống như những tộc nhân bên ngoài, quấn lấy da thú để che chở những bộ phận nhạy cảm trên người. Mà nàng mặc là một loại trang phục được làm bằng vải xô vô cùng hoa lệ. Hơn nữa, trên đầu của nàng còn đội một cái mũ lông chim, không biết chúng được rút ra từ trên thân của loài chim gì, mà màu sắc lại vô cùng rực rỡ.
Thế nhưng, thứ bắt mắt nhất ở trên người của nàng cũng không phải là những thứ này, mà là một cây cốt trượng được làm từ một loại xương thú có màu như thạch bích, phía trên còn gắn một viên đá xanh lam, tỏa ra u quang nhàn nhạt, tạo thành một thứ ánh sáng huyền bí.
Hơn thế nữa, trên cốt trượng còn có một đoạn móng vuốt nhô ra, tỏa ra hơi thở lạnh lẽo và sắc bén. Đoạn móng vuốt này, cũng không biết rõ là từ trên thân của một loài hung cầm nào chặt xuống. Nhưng từ trên màu sắc cũng như hơi thở mà nó còn lưu lại trên đó, đây tuyệt đối là một loài vương giả trong vương cầm, có thể so sánh ngang được với những thứ Thần Thú bên trong truyền thuyết.
Nhưng hiển nhiên, cây cốt trượng này không ai biết rõ được lai lịch của nó. Từ lúc tổ tiên của bộ tộc Người Báo truyền thừa lại cho tới ngày này, thì nó chính là đồ vật tượng trưng cho thân phận tộc trưởng của người kế vị.
Mà hôm nay, vị nữ tộc trưởng đầy quyền lực của bộ tộc Người Báo, nàng lấy ra cây cốt trượng này là muốn dùng nó để trừng phạt hai kẻ phản bội đang quỳ ở dưới chân mình.
“Nói cho ta biết, vì sao các ngươi lại muốn phản bội ta? Cấu kết với người bên ngoài đoạt lấy cốt trượng của ta?”
Uuu… Uuu… Uuu…
Nghe được tiếng chất vấn của nàng, hai kẻ phản bội đều vô cùng sợ hãi mà run rẩy quỳ ở dưới đất, ngay đến cả đầu bọn họ cũng không dám ngẩng lên nhìn nàng. Thế nhưng, ngay lúc này ở bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng tù và báo hiệu có địch tập kích.
Nhất thời, hai đầu lông mày của nữ tù trưởng khẽ nhíu một cái. Mà sắc mặt của hai tên phản bội mới vừa còn đang hoảng sợ, lúc này đột nhiên trở nên hưng phấn dị thương. Bọn chúng dùng lấy ánh mắt vô cùng oán độc và tràn đầy thù hận nhìn lên nữ tộc trưởng.
“Ha ha ha, các ngươi đã nghe thấy gì chưa? Các ngươi đã nghe thấy gì chưa? Viện binh của ta đến rồi! Viện binh của ta đến rồi! Bộ tộc Hổ đã đem quân đến đây để giúp ta đoạt lại chức vị tộc trưởng. Từ giờ trở đi, bộ tộc Báo chính là của ta, chính là của ta! Ha ha ha!”
Một người đàn ông trẻ tuổi trong đó bỗng dưng mở miệng ra cười to một trận, giống như là hắn đã nhìn thấy được giây phút vinh quang của mình, nhìn thấy khoảnh khắc hắn đem người phụ nữ phía trên bảo tọa chà đạp dưới chân mình.
Thế nhưng, sắc mặt của Tara vẫn không hề thay đổi chút nào. Nàng khẽ liếc mắt nhìn lấy hai kẻ đang quỳ dưới đất, ánh mắt có mấy phần chán ghét, rồi lắc đầu nói với những người chiến sĩ hộ vệ ở bên cạnh mình: “Đem bọn họ ném vào bên trong động trùng đi. Hy vọng sau khi trận chiến này kết thúc, hai người bọn họ có thể bình an trở ra ngoài!”
Nghe được lời này của nàng, sắc mặt của hai kẻ phản bội tức thì dọa đến trắng bệch, bọn họ vô cùng kinh hãi mà hét lên thành tiếng.
“Không, ngươi không thể nào làm chuyện như vậy với ta? Ta chính là con trai trưởng của tộc trưởng, ta mới là người thừa kế hợp cách để ngồi lên chức vị tộc trưởng đời tiếp theo. Ngươi chỉ là một con tiện nhân độc ác, ngươi đã cướp đoạt ngôi vị tộc trưởng của ta. Ngươi không có quyền gì đối xử với ta như vậy, ngươi không có quyền gì đối xử với ta như vậy? Không… các ngươi mau thả ta ra, không… a…”
Nhìn hai kẻ này bị kéo đi đến động trùng, sắc mặt của Tara vẫn không hề nhúc nhích chút nào. Mà đám cao tầng của bộ tộc thì không khỏi rùng mình, lạnh toát sống lưng. Thế nhưng, lúc này nữ tộc trưởng của bọn họ đã đứng dậy, ánh mắt vô cùng lạnh lùng đảo qua tất cả những người ở đây.
“Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng ta muốn nhắc nhở với các ngươi. Chức vị tộc trưởng này của ta, nếu có ai không phục, thì có thể đứng ra thách đấu với ta, kẻ chiến thắng chính là tộc trưởng đời tiếp theo. Cho dù thất bại, ta vẫn sẽ tôn trọng kẻ đó. Thế nhưng, nếu như có người mang ý đồ xấu, muốn mượn nhờ thế lực bên ngoài, làm cho bộ tộc rơi vào nguy cơ. Vậy thì, các ngươi hãy thử hỏi đến cốt trượng này ở trên tay của ta trước đi!”
Đông!
Ngay sau đó, từ trên người của nàng tỏa ra một luồng hơi thở vô cùng cường đại. Đồng thời cốt trượng trên tay của nàng còn nện thẳng xuống đất, tạo thành một trận âm thanh chấn động kịch liệt, làm cho toàn bộ cao tầng của bộ tộc đều không khỏi sợ hãi mà quỳ xuống đất.
“Chúng ta nguyện lấy linh hồn cùng với danh dự của mình, xin thề trước thần linh và tổ tiên! Từ lúc này, sẽ tận trung với ngài, công nhận ngài là tù trưởng đời tiếp theo của bộ tộc Báo!”
“Chúng ta nguyện lấy linh hồn cùng với danh dự của mình, xin thề trước thần linh và tổ tiên! Từ lúc này, sẽ tận trung với ngài, công nhận ngài là tù trưởng đời tiếp theo của bộ tộc Báo!”