Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 129: “Hỏa Thần?”






Đây rõ ràng không phải là phương pháp truyền âm bình thường, Triệu Vũ cảm giác đây giống như một loại lực lượng nào đó, có thể phá bỏ không gian, đem âm thanh trực tiếp truyền niệm vào trong đầu của đối phương.





“Thần lực, thứ người này sử dụng chính là Thần lực. Với lại, Thần lực của ngươi này rất mạnh, so với Chủ thần còn muốn mạnh hơn!”



“Chủ thần?”



Thần lực Triệu Vũ hiển nhiên là biết, nhưng Chủ thần thì hắn không biết một chút nào. Dù sao đẳng cấp của hắn lúc này còn thấp, cũng không biết được cấp bậc ở trên Thần giới.



“Chủ thần, chính là đẳng cấp của một vị thần linh ở Thần giới. Theo thứ tự được phân chia thành Á Thần, cho đến Hạ Vị Thần, Trung Vị Thần, Thượng Vị Thần, rồi đến Chủ Thần. Mà phía trên Chủ Thần, chính là Thần Vương, tương đương với một vị Ma Vương ở Ma giới. Chính vì thế, kẻ này tuyệt đối là một vị thần linh vô cùng cường đại. Nhưng không hiểu vì lý do gì, hắn lại bị giam cầm ở đây. Chủ nhân, ngài tuyệt đối phải cẩn thận, mặc dù kẻ này đã bị khóa lại Thần lực, nhưng hắn vẫn rất nguy hiểm!”



Nghe được âm thanh nhắc nhở của Hỏa Nhi, Triệu Vũ lúc này không khỏi rùng mình một cái.



Thần linh, thật sự là một sự tồn tại vô cùng đáng sợ. Cho dù bản thân hắn lúc này cũng đã đột phá đến Thánh Vực. Nhưng dùng để so sánh với một vị thần linh chân chính, hắn vẫn cảm thấy mình nhỏ bé đến đáng thương. Huống hồ, kẻ này còn là một vị Chủ Thần, thực lực cường đại đến như vậy?



“Ồ, một cái hỏa linh như người không ngờ cũng hiểu biết nhiều đến như vậy? Xem ra, ngươi cũng là người ở trên Thần giới?”



Không biết từ lúc nào, cái đầu đang gục xuống của người đàn ông đột nhiên ngẩng lên, ánh mắt vô cùng thâm thúy mà nhìn lấy linh hồn của Hỏa Nhi.



Bị cái nhìn này của hắn chạm đến, Hỏa Nhi chỉ có cảm giác như toàn bộ linh hồn của mình đều bị hút chặt vào trong một cái hố đen vũ trụ, thật sự không có cách nào giãy dụa ra được.



Trong lúc nhất thời, nàng trở nên vô cùng kinh hoảng, muốn vùng vẫy thoát đi. Nhưng hiển nhiên, nàng lúc này đã không thể nào thoát ra được, chỉ có thể bị định trụ đứng im một chỗ.



“Ha ha ha, không cần phải sợ. Từ trên người của các ngươi, ta cảm nhận được khí tức của Hỏa Thần đại nhân. Ta trước đây chính là thuộc hạ của ngài ấy, nên mới hứng thú kêu gọi các ngươi lại đây nói chuyện một chút mà thôi.”



“Hỏa Thần?”



Triệu Vũ lúc này cũng dùng một loại ánh mắt vô cùng nghi ngờ nhìn lấy gã quái nhân trước mặt. Hỏa Thần tất nhiên Triệu Vũ biết được, vì ở trên Thần giới, người dám xưng Hỏa Thần cũng chỉ có một mình mẹ hắn mà thôi. Hơn nữa, từ trong miệng của người này, hắn còn nghe được một chút cảm xúc bất thường. Chẳng lẽ, người này có liên quan với mẹ hắn?



Mặc dù nghi hoặc không thôi, nhưng Triệu Vũ lúc này cũng không tỏ ra rối loạn, hắn vẫn dùng lấy thái độ bình tĩnh, nhìn về phía Hỏa Nhi hỏi thăm.



“Hỏa Nhi, nàng biết được người này sao?”



“Không biết, từ trước đến giờ Hỏa Nhi chưa từng nghe đại nhân nhắc đến người này.”



Triệu Vũ biết rõ, Hỏa Nhi trước đây là thị nữ ở bên cạnh của mẹ hắn. Nếu như nàng đã nói không hề nhận ra người này, thì chắc chắn người này sẽ không thể là thuộc hạ của mẹ hắn.



Chính vì thế, lúc này ánh mắt của Triệu Vũ nhìn về phía kẻ này càng trở nên thâm trầm, nghiêm nghị. Mặc dù biết được kẻ này đã bị giam giữ Thần lực. Nhưng một vị thần linh cấp bậc Chủ Thần, ai biết được trên người của hắn có loại thủ đoạn đặc thù nào đó để tránh thoát được giam cầm, đem thần lực phát huy ra hay không.



Với thực lực chỉ đạt đến cấp bậc Thánh Vực như lúc này, Triệu Vũ cũng không dám khẳng định mình có thể trốn thoát được thủ đoạt của một vị thần như vậy. Huống hồ, lúc còn ở Thiên Long tinh, chứng kiến phân thân của Huyết Ma Vương mặc dù bị áp chế tu vi, nhưng vẫn dùng đến thần lực làm cho hắn không có cách nào chống đỡ được. Hiện tại nơi này là Ma giới, loại áp chế đó không hề tồn tại, thì kẻ này càng thêm đáng sợ hơn.



“Hừ, tiểu nha đầu. Mặc dù trên người của ngươi có được khí tức của Hỏa Thần, nhưng ngươi chẳng qua chỉ là một tên Á Thần mà thôi. Còn chưa chân chính được coi là một vị thần linh, chớ có ở đó mà ăn nói bậy bạ. Ngươi có thể quen biết với Hỏa Thần hay sao?”



Lúc này, tên thần linh bị giam cầm cũng bắt đầu đổi giọng, khí thế ở trên người hắn vẫn tiếp tục đè ép, khiến cho Hỏa Nhi không cách nào giãy thoát ra được. Mà Triệu Vũ lúc này cũng cảm thấy một cỗ áp lực nặng nề đè trên người mình.

Đây rõ ràng không phải là phương pháp truyền âm bình thường, Triệu Vũ cảm giác đây giống như một loại lực lượng nào đó, có thể phá bỏ không gian, đem âm thanh trực tiếp truyền niệm vào trong đầu của đối phương.





“Thần lực, thứ người này sử dụng chính là Thần lực. Với lại, Thần lực của ngươi này rất mạnh, so với Chủ thần còn muốn mạnh hơn!”



“Chủ thần?”



Thần lực Triệu Vũ hiển nhiên là biết, nhưng Chủ thần thì hắn không biết một chút nào. Dù sao đẳng cấp của hắn lúc này còn thấp, cũng không biết được cấp bậc ở trên Thần giới.



“Chủ thần, chính là đẳng cấp của một vị thần linh ở Thần giới. Theo thứ tự được phân chia thành Á Thần, cho đến Hạ Vị Thần, Trung Vị Thần, Thượng Vị Thần, rồi đến Chủ Thần. Mà phía trên Chủ Thần, chính là Thần Vương, tương đương với một vị Ma Vương ở Ma giới. Chính vì thế, kẻ này tuyệt đối là một vị thần linh vô cùng cường đại. Nhưng không hiểu vì lý do gì, hắn lại bị giam cầm ở đây. Chủ nhân, ngài tuyệt đối phải cẩn thận, mặc dù kẻ này đã bị khóa lại Thần lực, nhưng hắn vẫn rất nguy hiểm!”



Nghe được âm thanh nhắc nhở của Hỏa Nhi, Triệu Vũ lúc này không khỏi rùng mình một cái.



Thần linh, thật sự là một sự tồn tại vô cùng đáng sợ. Cho dù bản thân hắn lúc này cũng đã đột phá đến Thánh Vực. Nhưng dùng để so sánh với một vị thần linh chân chính, hắn vẫn cảm thấy mình nhỏ bé đến đáng thương. Huống hồ, kẻ này còn là một vị Chủ Thần, thực lực cường đại đến như vậy?



“Ồ, một cái hỏa linh như người không ngờ cũng hiểu biết nhiều đến như vậy? Xem ra, ngươi cũng là người ở trên Thần giới?”



Không biết từ lúc nào, cái đầu đang gục xuống của người đàn ông đột nhiên ngẩng lên, ánh mắt vô cùng thâm thúy mà nhìn lấy linh hồn của Hỏa Nhi.



Bị cái nhìn này của hắn chạm đến, Hỏa Nhi chỉ có cảm giác như toàn bộ linh hồn của mình đều bị hút chặt vào trong một cái hố đen vũ trụ, thật sự không có cách nào giãy dụa ra được.



Trong lúc nhất thời, nàng trở nên vô cùng kinh hoảng, muốn vùng vẫy thoát đi. Nhưng hiển nhiên, nàng lúc này đã không thể nào thoát ra được, chỉ có thể bị định trụ đứng im một chỗ.



“Ha ha ha, không cần phải sợ. Từ trên người của các ngươi, ta cảm nhận được khí tức của Hỏa Thần đại nhân. Ta trước đây chính là thuộc hạ của ngài ấy, nên mới hứng thú kêu gọi các ngươi lại đây nói chuyện một chút mà thôi.”



“Hỏa Thần?”



Triệu Vũ lúc này cũng dùng một loại ánh mắt vô cùng nghi ngờ nhìn lấy gã quái nhân trước mặt. Hỏa Thần tất nhiên Triệu Vũ biết được, vì ở trên Thần giới, người dám xưng Hỏa Thần cũng chỉ có một mình mẹ hắn mà thôi. Hơn nữa, từ trong miệng của người này, hắn còn nghe được một chút cảm xúc bất thường. Chẳng lẽ, người này có liên quan với mẹ hắn?



Mặc dù nghi hoặc không thôi, nhưng Triệu Vũ lúc này cũng không tỏ ra rối loạn, hắn vẫn dùng lấy thái độ bình tĩnh, nhìn về phía Hỏa Nhi hỏi thăm.



“Hỏa Nhi, nàng biết được người này sao?”



“Không biết, từ trước đến giờ Hỏa Nhi chưa từng nghe đại nhân nhắc đến người này.”



Triệu Vũ biết rõ, Hỏa Nhi trước đây là thị nữ ở bên cạnh của mẹ hắn. Nếu như nàng đã nói không hề nhận ra người này, thì chắc chắn người này sẽ không thể là thuộc hạ của mẹ hắn.




“Hừ, tiểu nha đầu. Mặc dù trên người của ngươi có được khí tức của Hỏa Thần, nhưng ngươi chẳng qua chỉ là một tên Á Thần mà thôi. Còn chưa chân chính được coi là một vị thần linh, chớ có ở đó mà ăn nói bậy bạ. Ngươi có thể quen biết với Hỏa Thần hay sao?”



Lúc này, tên thần linh bị giam cầm cũng bắt đầu đổi giọng, khí thế ở trên người hắn vẫn tiếp tục đè ép, khiến cho Hỏa Nhi không cách nào giãy thoát ra được. Mà Triệu Vũ lúc này cũng cảm thấy một cỗ áp lực nặng nề đè trên người mình.