Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 126: “Ma chủ, ngài đã trở về!”






Ngay trong lúc tiếng cười hưng phấn của Darkin vang lên, quả trứng vốn dĩ không có một chút động tĩnh nào, lúc này bỗng dưng rung lên một trận kịch liệt. Ngay sau đó, một cỗ lực hút vô cùng kinh khủng, đem toàn bộ lực lượng sinh mệnh ở trên người Darkin hút mạnh vào.





Trong nháy mắt, vẻ mặt của Darkin cứng đờ lại, ánh mắt của hắn cũng trừng lớn ra, hiện lên một vẻ kinh khủng không thể nào diễn tả thành lời.

“Không… ta không cam lòng!!!”



Trong tiếng thét tuyệt vọng của Darkin, toàn bộ huyết nhục ở trên người hắn nhanh chóng tan ra, biến thành linh khí được quả trứng ở trên tế đàn hấp thu.



Rất nhanh, từ một gã đàn ông trung niên da dày thịt béo, Darkin lúc này chỉ còn lại một cái túi da, vô lực rũ xuống đất.



Răng rắc…



Mà quả trứng lúc này, cũng bắt đầu phát ra âm thanh vỡ nát. Ngay sau đó, một đường kẻ nứt từ trên đỉnh bắt đầu lan ra giống như mạng nhện, nhanh chóng làm cho lớp vỏ bên ngoài nứt thành từng mảnh.



Từ bên ngoài nhìn vào, có thể thấy được một con người cánh mọc ra hai cái sừng nhọn đang dùng lấy đôi cánh của mình che khuất thân hình, cuộn tròn bên trong quả trứng. Thế nhưng, ngay sau khi lớp vỏ trứng này vỡ ra, con người cánh này nhanh chóng vươn vai đứng lên.



Điều kỳ lạ nhất là, nàng ta vừa mới bước ra khỏi lớp vỏ trứng, thân hình bỗng dưng biến lớn, trở thành một người thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Phía sau lưng của nàng là một đôi cánh dơi màu đen, lúc này cũng đã dài ra mười mấy thước. Chỉ có điều, nó không những không làm cho vẻ đẹp của nàng bị che lấp đi, mà còn tạo ra một sự quyến rũ không thể nào tưởng tượng được.



Với lại, lúc này toàn thân của nàng đều một mảnh trống không, một đôi ngực sữa cao vút, ngạo nghễ hiển hiện ra trước mắt thế gian, tràn đầy một loại sức sống thanh xuân tươi đẹp.



Hơn nữa, màu da của nàng còn rất trắng, kết hợp với đôi cánh màu đen, tạo nên một sự tương phản vô cùng rõ ràng. Thế nhưng, vẻ đẹp quyến rũ của nàng không chỉ dừng lại ở đó, mà đôi chân dài trắng nõn, miên mang cùng với vùng đất thần bí mê hoặc không được bất kỳ đồ vật nào che lấp, tạo thành một cỗ hấp lực mạnh mẽ, đem toàn bộ ánh nhìn của thế gian này đều hấp thu vào bên trong.



Nếu như Darkin có thể sống lại nhìn thấy được cảnh tượng này, hắn có lẽ sẽ rất vui mừng vì mình đã đem sinh mệnh của bản thân để dâng hiến, tạo ra được một thứ tuyệt mỹ đến như vậy. Chỉ có điều, hắn lúc này đã không có may mắn như thế, không thể nào chiêm ngưỡng được vẻ đẹp hoàn mỹ của nàng. Một thứ quà tặng chỉ có thần linh mới có thể tạo thành.



Lúc này, bước chân của nàng nhẹ nhàng đặt lên bên trên tế đàn. Ánh mắt có chút u mê, nhìn lấy mọi thứ xung quanh. Nhưng hiển nhiên, nàng lại chẳng hề để ý gì đến cái túi da của Darkin lưu lại ở gần đó.



Chỉ đi vài bước nhỏ, nhưng hình ảnh của nàng lúc này lại vô cùng ưu mỹ, tự nhiên, không một chút vướng bận gì. Nhưng không hiểu vì sao, nàng chỉ đi được vài bước thì khẽ nhíu mày, làm cho toàn bộ không gian và thời gian đều như muốn ngừng lại.



Chỉ thấy, hai cánh của nàng khẽ rung nhẹ một cái, thân hình xinh đẹp, ưu mỹ của nàng cứ như thế biến mất khỏi trung tâm tế đàn. Lần nữa xuất hiện, bản thân nàng đã trôi lơ lửng ở trung tâm của đại sảnh cung điện. Lúc này, phía bên dưới là mười mấy cỗ thi thể của các thiếu nữ đã được Darkin đưa đến làm huyết thực cho phân thân Huyết Ma Vương.



Thế nhưng, nàng vẫn cau mày lại, dường như đang muốn tìm kiếm một thứ gì đó, một thứ sẽ khiến tâm tình của nàng tốt đẹp hơn. Thế nên, thân hình của nàng lại nhẹ nhàng vỗ cánh, sau đó biến mất ở trung tâm cung điện. Khi nàng hiện thân, phía trước mặt là thân ảnh của A Bu đang cấp tốc đem theo Elicia chạy trốn.



Chỉ có điều, ngay lúc thân hình của nàng xuất hiện, cả hai người bọn họ đều giống như bị trúng định thân thuật, thân thể không thể nào nhúc nhích được, ánh mắt vô cùng sợ hãi nhìn lấy nàng.







Trong một tòa tế đàn nằm sâu dưới lòng đất của cự thành, khuôn mặt được ngưng tụ bằng huyết vụ của Huyết Ma Vương lúc này bỗng dưng hiện ra.



Tòa tế đàn này nhìn qua rất tương tự với tòa tế đàn đặt quả trứng ở Thiên Long tinh. Chỉ có điều, tế đàn này rất lớn. Toàn bộ tế đàn như một ngọn núi nhỏ đứng sừng sững ở trên độ cao mấy ngàn thước, không gian rộng đến mấy chục trượng có thừa. Thật sự, nó so với một tòa kim tự tháp còn muốn lớn hơn, còn muốn nguy nga, hùng vĩ hơn gấp chục lần.



Thế nhưng, ở dưới chân tòa tế đàn nguy nga tráng lệ này, lại là một cái biển máu khổng lồ. Ở bên trong trôi nổi đầy các loại xương trắng, từ xương của ma thú, quái vật, cho đến xương của nhân loại đều bị lấp đầy ở bên trong. Thỉnh thoảng, từ bên trong biển máu còn chui ra một số oan hồn dữ tợn, đang không ngừng gào thét vì phẫn nộ.



Hiển nhiên, chủ nhân của những linh hồn này chính là một đám xương trắng được vùi lấp ở bên dưới. Mà cái biển máu này, cũng không biết rõ đã dùng đến bao nhiêu tỷ ức sinh linh mới có thể hình thành.



“Ma chủ, ngài đã trở về!”



Ngay lúc này, một thanh âm không rõ năm tháng, trầm thấp vang lên ở bên tai của khuôn mặt huyết vụ. Khi nhìn lại, mới thấy rõ đây là một ông lão do một chùm huyết vụ ngưng tụ thành, dáng người hơi có chút còng xuống, vô cùng cung kinh đứng ở một bên, hướng về phía khuôn mặt huyết vụ chào hỏi.



“Uhm!”

Ngay trong lúc tiếng cười hưng phấn của Darkin vang lên, quả trứng vốn dĩ không có một chút động tĩnh nào, lúc này bỗng dưng rung lên một trận kịch liệt. Ngay sau đó, một cỗ lực hút vô cùng kinh khủng, đem toàn bộ lực lượng sinh mệnh ở trên người Darkin hút mạnh vào.





Trong nháy mắt, vẻ mặt của Darkin cứng đờ lại, ánh mắt của hắn cũng trừng lớn ra, hiện lên một vẻ kinh khủng không thể nào diễn tả thành lời.

“Không… ta không cam lòng!!!”



Trong tiếng thét tuyệt vọng của Darkin, toàn bộ huyết nhục ở trên người hắn nhanh chóng tan ra, biến thành linh khí được quả trứng ở trên tế đàn hấp thu.



Rất nhanh, từ một gã đàn ông trung niên da dày thịt béo, Darkin lúc này chỉ còn lại một cái túi da, vô lực rũ xuống đất.



Răng rắc…



Mà quả trứng lúc này, cũng bắt đầu phát ra âm thanh vỡ nát. Ngay sau đó, một đường kẻ nứt từ trên đỉnh bắt đầu lan ra giống như mạng nhện, nhanh chóng làm cho lớp vỏ bên ngoài nứt thành từng mảnh.



Từ bên ngoài nhìn vào, có thể thấy được một con người cánh mọc ra hai cái sừng nhọn đang dùng lấy đôi cánh của mình che khuất thân hình, cuộn tròn bên trong quả trứng. Thế nhưng, ngay sau khi lớp vỏ trứng này vỡ ra, con người cánh này nhanh chóng vươn vai đứng lên.



Điều kỳ lạ nhất là, nàng ta vừa mới bước ra khỏi lớp vỏ trứng, thân hình bỗng dưng biến lớn, trở thành một người thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Phía sau lưng của nàng là một đôi cánh dơi màu đen, lúc này cũng đã dài ra mười mấy thước. Chỉ có điều, nó không những không làm cho vẻ đẹp của nàng bị che lấp đi, mà còn tạo ra một sự quyến rũ không thể nào tưởng tượng được.



Với lại, lúc này toàn thân của nàng đều một mảnh trống không, một đôi ngực sữa cao vút, ngạo nghễ hiển hiện ra trước mắt thế gian, tràn đầy một loại sức sống thanh xuân tươi đẹp.



Hơn nữa, màu da của nàng còn rất trắng, kết hợp với đôi cánh màu đen, tạo nên một sự tương phản vô cùng rõ ràng. Thế nhưng, vẻ đẹp quyến rũ của nàng không chỉ dừng lại ở đó, mà đôi chân dài trắng nõn, miên mang cùng với vùng đất thần bí mê hoặc không được bất kỳ đồ vật nào che lấp, tạo thành một cỗ hấp lực mạnh mẽ, đem toàn bộ ánh nhìn của thế gian này đều hấp thu vào bên trong.



Nếu như Darkin có thể sống lại nhìn thấy được cảnh tượng này, hắn có lẽ sẽ rất vui mừng vì mình đã đem sinh mệnh của bản thân để dâng hiến, tạo ra được một thứ tuyệt mỹ đến như vậy. Chỉ có điều, hắn lúc này đã không có may mắn như thế, không thể nào chiêm ngưỡng được vẻ đẹp hoàn mỹ của nàng. Một thứ quà tặng chỉ có thần linh mới có thể tạo thành.



Lúc này, bước chân của nàng nhẹ nhàng đặt lên bên trên tế đàn. Ánh mắt có chút u mê, nhìn lấy mọi thứ xung quanh. Nhưng hiển nhiên, nàng lại chẳng hề để ý gì đến cái túi da của Darkin lưu lại ở gần đó.



Chỉ đi vài bước nhỏ, nhưng hình ảnh của nàng lúc này lại vô cùng ưu mỹ, tự nhiên, không một chút vướng bận gì. Nhưng không hiểu vì sao, nàng chỉ đi được vài bước thì khẽ nhíu mày, làm cho toàn bộ không gian và thời gian đều như muốn ngừng lại.



Chỉ thấy, hai cánh của nàng khẽ rung nhẹ một cái, thân hình xinh đẹp, ưu mỹ của nàng cứ như thế biến mất khỏi trung tâm tế đàn. Lần nữa xuất hiện, bản thân nàng đã trôi lơ lửng ở trung tâm của đại sảnh cung điện. Lúc này, phía bên dưới là mười mấy cỗ thi thể của các thiếu nữ đã được Darkin đưa đến làm huyết thực cho phân thân Huyết Ma Vương.



Thế nhưng, nàng vẫn cau mày lại, dường như đang muốn tìm kiếm một thứ gì đó, một thứ sẽ khiến tâm tình của nàng tốt đẹp hơn. Thế nên, thân hình của nàng lại nhẹ nhàng vỗ cánh, sau đó biến mất ở trung tâm cung điện. Khi nàng hiện thân, phía trước mặt là thân ảnh của A Bu đang cấp tốc đem theo Elicia chạy trốn.



Chỉ có điều, ngay lúc thân hình của nàng xuất hiện, cả hai người bọn họ đều giống như bị trúng định thân thuật, thân thể không thể nào nhúc nhích được, ánh mắt vô cùng sợ hãi nhìn lấy nàng.







Trong một tòa tế đàn nằm sâu dưới lòng đất của cự thành, khuôn mặt được ngưng tụ bằng huyết vụ của Huyết Ma Vương lúc này bỗng dưng hiện ra.



Tòa tế đàn này nhìn qua rất tương tự với tòa tế đàn đặt quả trứng ở Thiên Long tinh. Chỉ có điều, tế đàn này rất lớn. Toàn bộ tế đàn như một ngọn núi nhỏ đứng sừng sững ở trên độ cao mấy ngàn thước, không gian rộng đến mấy chục trượng có thừa. Thật sự, nó so với một tòa kim tự tháp còn muốn lớn hơn, còn muốn nguy nga, hùng vĩ hơn gấp chục lần.



Thế nhưng, ở dưới chân tòa tế đàn nguy nga tráng lệ này, lại là một cái biển máu khổng lồ. Ở bên trong trôi nổi đầy các loại xương trắng, từ xương của ma thú, quái vật, cho đến xương của nhân loại đều bị lấp đầy ở bên trong. Thỉnh thoảng, từ bên trong biển máu còn chui ra một số oan hồn dữ tợn, đang không ngừng gào thét vì phẫn nộ.




Ngay lúc này, một thanh âm không rõ năm tháng, trầm thấp vang lên ở bên tai của khuôn mặt huyết vụ. Khi nhìn lại, mới thấy rõ đây là một ông lão do một chùm huyết vụ ngưng tụ thành, dáng người hơi có chút còng xuống, vô cùng cung kinh đứng ở một bên, hướng về phía khuôn mặt huyết vụ chào hỏi.



“Uhm!”