Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 124: Nghe được lời nói của A Bu




 

 

Trong ánh mắt tuyệt vọng của nàng, cái miệng như bồn máu của Huyết Ma Vương bỗng nhiên há to, đem cả nàng cùng với Triệu Vũ đang nằm ở bên dưới tế đàn đều hấp thu vào.

Ừng ực…

 

Chỉ nghe âm thanh nuốt đồ vật lạnh lùng vang lên, cả linh hồn của Long Linh Nhi và thân thể của Triệu Vũ đều bị khuôn mặt của Huyết Ma Vương nuốt vào bên trong.

 

Trong ánh mắt hưởng thụ của nó, đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ trên khóe môi, nụ cười trên mặt của Huyết Ma Vương càng thêm dữ tợn, quái dị: “Khặc khặc khặc, không nghĩ tới một lần đi đến cái nơi chó ăn đá, gà ăn sỏi này, vậy mà lại kiếm được đồ tốt như vậy. Sau khi trở về, ta cần phải dành thời gian để tiêu hóa chúng mới được.”

 

Khuôn mặt bằng máu của Huyết Ma Vương sau khi cười lên một tiếng, ánh mắt của nó hơi dừng lại ở trên viên trứng một chút. Sau đó, một cỗ lực lượng thần bí từ trên người nó tuôn ra, đem kết giới xung quanh quả trứng kia lần nữa ngưng tụ lại, tạo thành một màn ánh sáng trong suốt.

 

“Để ngươi tiếp tục ở đây đi, hy vọng là ngươi có thể làm cho Ma tộc chúng ta lại lần nữa được hồi sinh!”

 

Thì thầm một câu như vậy, khuôn mặt huyết vụ của Huyết Ma Vương lúc này cũng chậm rãi biến mất, toàn bộ tế đàn đều trở nên yên tĩnh, mọi thứ giống hệt như lúc bàn đầu, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

 

Nếu như mặt đất không có lưu lại một vài vết máu do Triệu Vũ phun ra, không lưu lại các vết tích chấn động, sợ rằng không ai nghĩ đến nơi này vừa có một trận chiến đấu kịch liệt như vậy.

 

“Người đâu?”

 

Ngay lúc này, mấy người Elicia cũng vừa vặn đi đến. Vừa rồi, trong lúc chạy đến cung điện, nàng đã nghe được âm thanh chấn động rất lớn. Nhưng khi các nàng vội vàng chạy tới, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh, quanh đây cũng không có lấy một cái bóng người.

 

“Các ngươi nhìn xem, phía trên kia là cái gì?”

 

Trong lúc Elicia truy tìm vết tích của Triệu Vũ lưu lại, thì âm thanh của Darkin bỗng nhiên vang lên. Theo hướng tay hắn chỉ, Elicia đã nhìn thấy được quả trứng đặt bên trong màn sáng kết giới, trên cái kệ hình tam giác ngược.

 

“Nơi này là một tòa tế đàn? Vậy quả trứng kia để trên đó làm? Chẳng lẽ?”

 

Đám người bắt đầu suy nghĩ lung tung, tự nêu ra suy đoán của mình. Nhưng A Bu lúc này lại đột nhiên cúi xuống đất, nhìn lấy vết máu lưu lại bên dười, âm thanh không có một chút tình cảm, nói ra: “Là máu của chủ nhân! Nơi này vừa mới xảy ra chiến đấu, chủ nhân đã bị thương rồi!”

 

Nghe được lời nói của A Bu, cả hai người Elicia và Darkin đều chăm chú nhìn xuống mặt đất, nơi đó quả thật có lưu lại một số vết máu mà lúc trước Triệu Vũ đã phun ra.

 

“Nếu chủ nhân đã bị thương, vậy ngài ấy chạy đi đâu rồi? Vì sao ta lại không thể nào cảm ứng được khí tức của ngài ấy?”

 

Trong lòng Elicia lúc này thật sự rất gấp. Nàng mặc dù nhờ có linh hồn khế ước với Triệu Vũ nên biết được hắn còn chưa chết. Thế nhưng, tung tích của hắn thì nàng lại không thể nào cảm nhận ra được. Đây là một chuyện mà nàng từ trước đến giờ chưa gặp qua lần nào.

 

Với lại, ở trong lòng của nàng Triệu Vũ có địa vị rất quan trọng, không giống như đám người A Bu và Darkin, chỉ xem hắn như là một vị chủ nhân bình thường mà thôi.

 

“Ta nghĩ ngài ấy đã đi đâu đó rồi cũng nên? Hoặc là nơi này có bí mật nào đó, ngài anh có thể bị đưa vào một vùng không gian khác, nên chúng ta mới không thể phản ứng được!”


 

Mặc dù vẻ mặt của Darkin vô cùng bình tĩnh, nhưng khi hắn nói chuyện với Elicia, ánh mắt lại không nhịn được mà nhìn lấy quả trứng ở trên tế đàn nhiều hơn mấy lần.

 

Từ bên trong quả trứng, Darkin có thể cảm nhận được một cỗ năng lượng rất quen thuộc. Đây là loại năng lượng mà cỗ phân thân trước đây của Huyết Ma Vương đã truyền thụ cho hắn. Nến hắn có thể khẳng định chắc chắn rằng, quả trứng này có lai lịch rất lớn. Với lại, hắn còn nhận ra năng lượng bên trong đó cực kỳ tinh thuần, cực kỳ hùng hậu.

 

Nếu như hắn có thể đem toàn bộ năng lượng của quả trứng này hấp thu, hắn tin tưởng bản thân có thể đột phá đến Bán Thân, thậm chí là vượt qua cả Bán Thân, đạt đến cấp bậc Thần linh vô cùng tôn quý.

 

Hắn nghe trong sách cổ có nói qua, một khi bản thân kẻ bị ký kết khế ước nô lê có thể từ phàm nhân hóa Thần, thì kẻ đó có thể lợi dụng sức mạnh của quy tắc, đem linh hồn khế ước phá bỏ, từ đó lấy được tự do. Đối với Darkin mà nói, đây là một sự cám dỗ hết sức chí mạng. Hắn nhìn lấy quả trứng một hồi, lại nhìn nhìn Elicia và A Bu một hồi.

 

Theo suy đoán của hắn, Triệu Vũ lúc này sợ rằng đã gặp nguy hiểm nào đó, bản thân rất có thể bị vây nhốt ở một tầng không gian khác. Hoặc là, hắn đã bị vị thần linh kia giam cầm, vĩnh viễn không thể nào thoát ra ngoài được.

Chính vì thế, lúc này bên trong ánh mắt của Darkin xuất hiện một tia ác độc. Hắn cắn răng một cái, trong lòng âm thầm nói ra: “Chuyện này cũng đừng trách ta, có trách thì trách các ngươi đã giết chết bảo bối của ta, còn đem ta làm nô lệ. Ta, nhất định sẽ không chấp nhận cuộc sống như vậy!”

 

Trong ánh mắt tuyệt vọng của nàng, cái miệng như bồn máu của Huyết Ma Vương bỗng nhiên há to, đem cả nàng cùng với Triệu Vũ đang nằm ở bên dưới tế đàn đều hấp thu vào.

Ừng ực…

 

Chỉ nghe âm thanh nuốt đồ vật lạnh lùng vang lên, cả linh hồn của Long Linh Nhi và thân thể của Triệu Vũ đều bị khuôn mặt của Huyết Ma Vương nuốt vào bên trong.

 

Trong ánh mắt hưởng thụ của nó, đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ trên khóe môi, nụ cười trên mặt của Huyết Ma Vương càng thêm dữ tợn, quái dị: “Khặc khặc khặc, không nghĩ tới một lần đi đến cái nơi chó ăn đá, gà ăn sỏi này, vậy mà lại kiếm được đồ tốt như vậy. Sau khi trở về, ta cần phải dành thời gian để tiêu hóa chúng mới được.”

 


Khuôn mặt bằng máu của Huyết Ma Vương sau khi cười lên một tiếng, ánh mắt của nó hơi dừng lại ở trên viên trứng một chút. Sau đó, một cỗ lực lượng thần bí từ trên người nó tuôn ra, đem kết giới xung quanh quả trứng kia lần nữa ngưng tụ lại, tạo thành một màn ánh sáng trong suốt.

 

“Để ngươi tiếp tục ở đây đi, hy vọng là ngươi có thể làm cho Ma tộc chúng ta lại lần nữa được hồi sinh!”

 

Thì thầm một câu như vậy, khuôn mặt huyết vụ của Huyết Ma Vương lúc này cũng chậm rãi biến mất, toàn bộ tế đàn đều trở nên yên tĩnh, mọi thứ giống hệt như lúc bàn đầu, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

 

Nếu như mặt đất không có lưu lại một vài vết máu do Triệu Vũ phun ra, không lưu lại các vết tích chấn động, sợ rằng không ai nghĩ đến nơi này vừa có một trận chiến đấu kịch liệt như vậy.

 

“Người đâu?”

 

Ngay lúc này, mấy người Elicia cũng vừa vặn đi đến. Vừa rồi, trong lúc chạy đến cung điện, nàng đã nghe được âm thanh chấn động rất lớn. Nhưng khi các nàng vội vàng chạy tới, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh, quanh đây cũng không có lấy một cái bóng người.

 

“Các ngươi nhìn xem, phía trên kia là cái gì?”

 

Trong lúc Elicia truy tìm vết tích của Triệu Vũ lưu lại, thì âm thanh của Darkin bỗng nhiên vang lên. Theo hướng tay hắn chỉ, Elicia đã nhìn thấy được quả trứng đặt bên trong màn sáng kết giới, trên cái kệ hình tam giác ngược.

 

“Nơi này là một tòa tế đàn? Vậy quả trứng kia để trên đó làm? Chẳng lẽ?”

 

Đám người bắt đầu suy nghĩ lung tung, tự nêu ra suy đoán của mình. Nhưng A Bu lúc này lại đột nhiên cúi xuống đất, nhìn lấy vết máu lưu lại bên dười, âm thanh không có một chút tình cảm, nói ra: “Là máu của chủ nhân! Nơi này vừa mới xảy ra chiến đấu, chủ nhân đã bị thương rồi!”

 

Nghe được lời nói của A Bu, cả hai người Elicia và Darkin đều chăm chú nhìn xuống mặt đất, nơi đó quả thật có lưu lại một số vết máu mà lúc trước Triệu Vũ đã phun ra.

 

“Nếu chủ nhân đã bị thương, vậy ngài ấy chạy đi đâu rồi? Vì sao ta lại không thể nào cảm ứng được khí tức của ngài ấy?”

 

Trong lòng Elicia lúc này thật sự rất gấp. Nàng mặc dù nhờ có linh hồn khế ước với Triệu Vũ nên biết được hắn còn chưa chết. Thế nhưng, tung tích của hắn thì nàng lại không thể nào cảm nhận ra được. Đây là một chuyện mà nàng từ trước đến giờ chưa gặp qua lần nào.

 

Với lại, ở trong lòng của nàng Triệu Vũ có địa vị rất quan trọng, không giống như đám người A Bu và Darkin, chỉ xem hắn như là một vị chủ nhân bình thường mà thôi.

 

“Ta nghĩ ngài ấy đã đi đâu đó rồi cũng nên? Hoặc là nơi này có bí mật nào đó, ngài anh có thể bị đưa vào một vùng không gian khác, nên chúng ta mới không thể phản ứng được!”

 

Mặc dù vẻ mặt của Darkin vô cùng bình tĩnh, nhưng khi hắn nói chuyện với Elicia, ánh mắt lại không nhịn được mà nhìn lấy quả trứng ở trên tế đàn nhiều hơn mấy lần.

 


Hắn nghe trong sách cổ có nói qua, một khi bản thân kẻ bị ký kết khế ước nô lê có thể từ phàm nhân hóa Thần, thì kẻ đó có thể lợi dụng sức mạnh của quy tắc, đem linh hồn khế ước phá bỏ, từ đó lấy được tự do. Đối với Darkin mà nói, đây là một sự cám dỗ hết sức chí mạng. Hắn nhìn lấy quả trứng một hồi, lại nhìn nhìn Elicia và A Bu một hồi.

 

Theo suy đoán của hắn, Triệu Vũ lúc này sợ rằng đã gặp nguy hiểm nào đó, bản thân rất có thể bị vây nhốt ở một tầng không gian khác. Hoặc là, hắn đã bị vị thần linh kia giam cầm, vĩnh viễn không thể nào thoát ra ngoài được.

Chính vì thế, lúc này bên trong ánh mắt của Darkin xuất hiện một tia ác độc. Hắn cắn răng một cái, trong lòng âm thầm nói ra: “Chuyện này cũng đừng trách ta, có trách thì trách các ngươi đã giết chết bảo bối của ta, còn đem ta làm nô lệ. Ta, nhất định sẽ không chấp nhận cuộc sống như vậy!”