Lãnh Tử Mặc nhẹ nhàng gật đầu.
Người đàn ông cao lớn xoay người rời đi, ánh mắt anh dừng lại tập tài liệu trước mặt, trong mắt liền lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Điện thoại trên bàn vang lên.
Lãnh Tử Mặc nâng tay ấn vào nút speaker*, “Nói!”
*Đây là một chương trình trên điện thoại, để người nghe có thể nghe rõ đối phương nói gì mà không cần nhấc máy.
”Chào ngài, tài liệu mà ngài muốn về cuộc họp hôm nay, đã được chuyển
vào email của ngài rồi ạ!” Âm thanh Ngải Lâm thanh truyền tới.
”Tốt! Các cô có thể về, mặt khác, cô chuẩn bị một chút, ngày mai cùng tôi bay sang Paris!”
Cúp điện thoại, anh kích hoạt con chuột, mở email ra, tỉ mỉ xem nội dung ghi chép về cuộc họp hôm nay.
Lần này để công có thể ký được môt bản hợp đồng chính thức, có thể đem
lại lợi ích cho công ty, anh nhất định phải chuẩn bị cẩn thật cẩn thận
và đầy đủ.
...
...
Ở một khoảng cách không xa trong siêu thị.
Lạc Tiểu Thiến đẩy shopping cart, loanh quanh ở khu nguyên liệu nấu ăn với dáng vẻ không yên lòng.
Sau một cuộc đấu tranh tư tưởng dữ dội, cô đã đến thành phố lân cận của thế giới, nhưng cô vẫn không có can đảm để thực hiện nó.
Để ngăn ngừa lặp lại chuyện hôm qua một lần nữa, côđặc biệt chuẩn bị rất nhiều, mũ bóng chày, kính rộng vành, quần áo thể thao... lúc này cô có
thể đi vào đám đông như một nữ sinh bình thường.
Dừng lại, chọn một gói mì, cô nói với mình..
”Phải làm thế nào để anh ta chán ghét mình bây giờ?”
Vấn đề, theo cách này, cô đã hỏi bản thân mình một trăm lần, cho đến nay, vẫn chưa tìm được câu trả lời.
Vô tình nhìn vào shopping cart đã chứa đầy nguyên liệu nấu ăn, cô bất đắc dĩ thở dài.
Mua như vậy, cô còn chỗ nào để được đồ chứ?
Xoay người, cô đẩy xe đến chỗ nhân viên thu ngân, lấy ví tiền ra lại phát hiện, ví tiền chỉ còn dư lại vài tờ tiền lẻ.
Mấy tờ cuối cùng đã để mua điện thoại di động rồi, bây giờ cả người cô không có đồng nào.
”Tổng cộng hai trăm mười sáu!” Người thu ngân báo con số.
”Quẹt thẻ đi!” Lạc Tiểu Thiến từ trong ví tiền lấy ra một cái thẻ màu vàng, đưa tới.
Nhìn thấy thẻ thu ngân, ánh mắt của cashier lóe lên một tia kinh ngạc,
đang đứng không ngay ngắn, lập tức đứng thẳng tắp, ngay cả nụ cười trên
mặt cũng sâu thêm mấy phần.
Sau khi hoàn tiền, cô ấy lịch sự nói lời tạm biệt với cô.
”cầm đồ cẩn thận, ngài đi thong thả!”
Lạc Tiểu Thiến chỉ là lễ phép gật đầu, cô biết đối phương tôn kính và
lịch sự như vậy, không phải bởi vì cô, mà là bởi vì cái thẻ credit trong tay cô.
Cái thế giới này cùng Lục Hạo đều giống nhau, giống nhau!
Nghĩ đến Lục Hạo, trái tim cô lại nhói đau.
Cố hết sức xách một túi nặng trĩu đi về phía cửa ra vào của siêu thư,
ngửi thấy trong không khí có mùi thối, bước chân cô bất giác tăng tốc
độ.
Đi thẳng xuống cầu thang, cô đột nhiên dừng lại, xoay người đi trở về,
đi về phía có mùi thối kia, đến trước cửa siêu thị có rất nhiều người
chen chúc gian hàng của đậu hũ chiên
“Cho tôi năm chuỗi đậu phụ chiên......” Cô nghẹn lại buồn nôn, “Không, mười chuỗi!”
Chị gái bán hàng lưu loát giúp cô đem đậu hũ thối chiên vào trong túi và đưa đến tay cô.
”Lần tới lại đến nữa nhé, thi thoảng mình mới làm, tuyệt đối không trộn
đâu!” chị gái này trông có vẻ hơi đứng tuổi, tay và mặt đều thô ráp, nụ
cười trên mặt lộ ra mấy phần chân thành, “Cẩn thận kẻo bỏng tay!”
Nói cảm ơn, cầm túi đậu hũ thối trong tay, Lạc Tiểu Thiến đi về phía thành phố không xa thế giới.
Dọc đường mùi “Hương”!
Đi vào khu vực thành phố, tìm được chỗ ngồi, cô từ trong túi áo lấy chìa khóa ra, mở ra mộtcách cửa, đi vào thang máy.