Dưỡng Địch Vi Hoạn

Chương 100: CHƯƠNG 100: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN




CHƯƠNG 100: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN

Editor: Luna Huang
Dạ Mộc thực sự ngại tính toán với một người thân thể không khỏe, tức giận nói.

“Tự nhiên là sợ ngươi chết a! Mau buông tay!”

Hai mắt của Mặc Lâm Uyên hơi chiếu sáng, dung nhan tuấn tú trở nên càng thêm đoạt nhãn cầu người khác.

“Vậy ngươi khủng hoảng thế, lo lắng cho ta thế, đến tột cùng là bởi vì cái gì? Tình bạn bè , hay là cái khác?”

Dạ Mộc bất minh sỡ dĩ nhìn hắn.

“Cái khác?”

Lòng của Mặc Lâm Uyên dần dần tức lên, hắn giả vờ không thèm để ý nói, “Tỷ như, tình yêu nam nữ, Dạ Mộc, ngươi duyệt ta chứ? Cho nên, mới khẩn trương ta như vậy?”

Hắn hỏi xong, theo bản năng ngừng thở, mà Dạ Mộc cũng bị một câu nói của hắn sững sờ ở đó, nửa ngày đều nói không ra lời.

Thấy Dạ Mộc sỏa ngơ ngác, hai mắt trợn tròn xoe, Mặc Lâm Uyên cảm thấy thú vị, trước một bước nhận thua.

Hắn đưa tay nhéo nhéo mặt của nàng, cảm thấy thử nàng như vậy cũng không có ý nghĩa gì, đơn giản liền cười.

“Nàng cứ không nói, vậy ta nói trước, Dạ Mộc, tiểu Mộc nhi, lòng ta duyệt còn nàng.”
Ta, tâm duyệt còn ngươi


Một câu nói, thật giống như phù chú, trong nháy mắt Dạ Mộc cứng lại rồi, nan dĩ tương tín nhìn hắn.

Mặc Lâm Uyên nguyên bản còn đang chờ nàng trả lời, thế nhưng đợi đã lâu nàng đều như mất hồn, không khỏi có chút bất mãn.

“Nha đầu ngốc, hồi hồn!”

Lúc này Dạ Mộc mới mạnh giật mình tỉnh giấc, “Ngươi, ngươi nói ngươi thích ta? !”

“Thích?” Mặc Lâm Uyên cười khẽ, “Cảm giác so với thích còn nhiều hơn một chút.”

Trong nháy mắt cả người Dạ Mộc cảm giác cũng không tốt! Dĩ nhiên là thực sự! Mặc Lâm Uyên thích nàng?

Nàng cầm lấy tóc của mình, “Ngươi ngươi ngươi thích ta ngươi ngươi ngươi làm sao sẽ thích ta? !”

Nàng không ngừng lặp lại những lời này, đây không khoa học a, nguyên bản sau này hắn thú hoàng hậu và phi tần, sau đó chết lúc tráng niên mà , hắn làm sao sẽ thích nàng?

Dạ Mộc mạnh tránh thoát từ trong lòng Mặc Lâm Uyên ra.

Thấy nàng lui về phía sau, sắc mặt của Mặc Lâm Uyên hơi trầm xuống một cái, nhưng hắn không có biểu hiện ra ngoài, tiếp tục cười hỏi.

“Nàng là xấu hổ, hay là sợ?”

Mấy chữ cuối cùng, không hiểu mang theo một tia lãnh ý.

Dạ Mộc không trả lời, phải nói nàng không biết trả lời thế nào, nàng nhìn Mặc Lâm Uyên mặc long bào tố sắc, vài lần muốn nói lại thôi.

Dáng dấp của nàng, để Mặc Lâm Uyên hiểu lầm, hắn nguy hiểm hé mắt, dáng tươi cười bên khóe miệng lại đẹp hơn chút.

“Hoặc là nói, ngươi một chút đều không thích ta?”

Trong tẩm cung yên tĩnh lại, hoàn hảo bọn họ ở chung với nhau, bên người thường xuyên là không có người bên ngoài, không thôi Dạ Mộc đều cảm giác mình không có biện pháp đối mặt với Mặc Lâm Uyên nữa.

Nàng lãnh tĩnh chỉ chốc lát, nói nghiêm túc.

Vọng Thư Uyển.com
“Ngươi là một người rất tốt, thế nhưng” thế nhưng nàng không thể thích hắn a!

Nàng còn muốn trở về, muốn lấy ấp giới đồ, quay về cứu người! Nàng đi tới nơi này vốn chính là lấy thân phận của một khách qua đường, không có khả năng gả người
“Nhưng là cái gì?” Lúc này thần tình của Mặc Lâm Uyên đã hoàn toàn lạnh xuống, hắn ngồi ngay ngắn, trầm giọng hỏi, “Ngươi thực sự một chút cũng không thích ta?”

Nhiều năm ở chung như vậy, hắn vốn cho là hắn có thời gian chờ nàng chậm chậm thông suốt, mà hôm nay, hắn thấy được nàng lưu ý, cho là mình chỉ cần chỉ điểm chút, nàng sẽ thông suốt, ai biết, hắn ám chỉ vô dụng, kết quả công khai, nàng lại là dáng dấp này?

Dáng dấp mang theo chống cự và khủng hoảng?


Lúc này Dạ Mộc cũng hiểu được tâm tính thiện lương loạn, nàng thích Mặc Lâm Uyên sao? Nàng trước đây cho tới bây giờ chưa từng nghĩ mấy vấn đề này, càng không có nghĩ tới Mặc Lâm Uyên sẽ thích nàng.

Nàng trầm ngâm chỉ chốc lát, nói nghiêm túc.

“Cái kia, trước đây ta chưa từng có nghĩ tới thích ai, hơn nữa, ta cũng không muốn gả.”

Mặc Lâm Uyên nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng, thấy thần tình của nàng không giống giả bộ, liền tà cười hỏi, “Nha đầu ngốc, nữ hài tử làm sao sẽ không gả chứ? Hay là nói, nàng chỉ là không muốn gả cho ta?”

“Không, không, không phải!” Dạ Mộc vội vã xua tay, châm chước tìm từ, “Nếu như ta phải gả, người đầu tiên suy tính nhất định là ngươi, nhưng vấn đề là, ta thực sự một chút cũng không muốn gả, hoàn toàn không có cái ý niệm này!”

Lòng của Mặc Lâm Uyên tràn đầy tức giận, vẫn là kỳ dị bị những lời này của Dạ Mộc làm mất sạch, hắn trầm tư chỉ chốc lát, sau đó thật dài thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy thôi, xem ra là ta nóng lòng, ta nên chờ nhiều nàng thêm mấy năm nữa, nàng vẫn chưa thông suốt.”

Ai biết Dạ Mộc nghe rồi, lại nói nghiêm túc, “Kỳ thực, đợi thêm mấy năm nữa, ta cũng là trả lời như vậy.”

Hai mắt của Mặc Lâm Uyên trong nháy mắt híp một cái, “Trả lời cái gì, không muốn gả?”

Dạ Mộc cúi đầu, “Ta có lý do không thể gả, kiên quyết sẽ không cải biến.”

Vọng Thư Uyển.com
Nàng nói như vậy, bên trong lại một lần nữa lâm vào tĩnh mịch, Mặc Lâm Uyên cũng không biết đang suy nghĩ gì, nhưng hô hấp lại dồn dập vài phần, có thể thấy được trong lòng hắn không bình tĩnh.

“Lý do gì?” Hắn tà nhìn Dạ Mộc, tư thái trong nháy mắt trở nên nguy hiểm, “Lẽ nào ngay cả ta cũng không có thể nói?”

Dạ Mộc thật muốn thở dài, “Không thể nói xin lỗi!”

Nói xong, Dạ Mộc quay đầu liền đi ra ngoài, nàng không dám nhìn ánh mắt của Mặc Lâm Uyên, luôn cảm thấy đường nhìn để nàng hết hồn, xem mấy năm nay, Mặc Lâm Uyên quả thực đối xử với nàng vô cùng tốt, nguyên lai trong lúc vô tình, hắn có tâm tư như thế với nàng sao?

Thấy Dạ Mộc chạy, Mặc Lâm Uyên trầm mặc chỉ chốc lát, đột nhiên đập vỡ chén ngọc bên tay, nhưng như vậy còn chưa hết hận, tay hắn vỗ vào trên bàn, bàn lên tiếng rồi vỡ, tứ phân ngũ liệt!


Động tĩnh này để người ngoài cửa đều bị hù dọa! Rất nhanh, Văn Phong và Tử Hư đi đến, quỳ một gối.

“Bệ hạ, có gì phân phó?”

Mặc Lâm Uyên âm trầm nhìn bọn hắn chằm chằm, “Thân thể của tiểu Mộc là không phải xảy ra vấn đề gì chứ?”

Hỏi lời này là Văn Phong, bởi vì vẫn luôn là Văn Phong bồi Dạ Mộc đi Thiên Thụ tự.
Văn Phong nói, “Vẫn là vấn đề cữ, bệ hạ có nghi vấn gì sao?”

Nếu không phải vấn đề thân thể, Dạ Mộc vì sao không muốn gả? Hay là nói, nàng lo lắng cho mình sau này không khống chế được thân thể của chính mình, lo lắng sau này nàng sẽ biến thành ma đầu giết người, cho nên mới tuyệt tâm tư gả?

Mặc Lâm Uyên lại hỏi Tử Hư, “Dạ Mộc ở trong cung, nhưng còn có quen nam tử khác không?”

Những lời này đằng đằng sát khí, sợ đến Tử Hư vội vàng nói, “Không có, Dạ Mộc tiểu thư ngoại trừ đi Thiên Thụ tự, hầu như mỗi ngày bồi ở bên cạnh bệ hạ, cũng không có kết bạn với nam nhân khác.”

Mặc Lâm Uyên nghĩ cũng phải, người Dạ Mộc bồi nhiều nhất chính là hắn, nói như thế, cũng có thể bài trừ khả năng trong lòng nàng có ý trung nhân.

Mặc Lâm Uyên dần dần tỉnh táo lại, chỉ là thần tình vẫn là rất đáng sợ.

Có thể nàng chỉ là chưa thông suốt mà thôi, còn không hiểu tư vị tình, nên khó tránh khỏi chống cự, nàng vừa rồi không phải đã nói sao? Nếu là muốn gả người, người thứ nhất sẽ chọn hắn, vậy hắn còn có cái gì để hoài nghi?

Khẩu khí thật dài ra, Mặc Lâm Uyên nhắm mắt, thôi, hắn ngay chờ mấy năm là được.

Chỉ là trong lòng có một chút bất an, hắn luôn cảm giác mình hình như không để mắt đến cái gì, nhưng bắt không được trọng điểm.