Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 95-6: Có phải chúng ta đã từng gặp nhau ở nơi nào chăng (6)




Nghe được lời Bố công công nói, lại nghe tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng yếu của hai người Thuận công công , mọi người cảm thấy dựng ngược tóc gáy, một mực cung kính vội vàng trả lời"Vâng" .

Mắt thấy hai người Thuận công công sau khi chịu xong hình phạt , nhìn bọn họ bị thị vệ kéo xuống, mọi người liền theo Bố công công trở về.

Lúc này, Bố công công cũng nói Thuận công công bọn họ phạm vào tham ô, cắt xén lương của cung nhân , hành hạ đến chết thái giám cung nữ v..v... Nói ra lại có hơn mười tội!

Hơn nữa, mỗi một tội đều làm cho người ta tức giận !

Sau khi Bố công công nói xong hành phi phạm tội của hai người Thuận công công , liền khuyên nhủ răn đe mọi người một lần nữa . Sau đó mới sắp xếp mọi người đi làm việc .

So với hai người bọn họ , Bố công công làm việc, rõ ràng là phi thường công bằng chính trực!

Lần này đây, Đồng Nhạc Nhạc được giao cho cùng bọn người Tiểu Quế Tửđến cung Bồng Lai quét dọn vệ sinh.

Bởi vì Thuận công công bị xử phạt, sau này sẽ không bao giờ bị hắn hành hạ nữa , Đồng Nhạc Nhạc tâm tình sung sướng chỉ thiếu cả người không có bay lên.

Nhưng mà , khiến cho Đồng Nhạc Nhạc tò mò là , rốt cuộc ai đã tố cáo hai người bọn họ! ?

Dù gì bọn họ ở hoàng cung nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều là hoành hành ngang ngược,muốn tố giác hành vi phạm tội của bọn họ , không phải chuyện dễ dàng như vậy.

Mọi người đối với chuyện này, cũng ồn ào bàn luận sôi nổi , tất cả mọi người phi thường hiếu kỳ nghĩ ra các loại nguyên nhân, lại không thể hiểu hết.

Lúc này, Đồng Nhạc Nhạc trong đầu nghĩ, không khỏi nhớ lại chuyện tối hôm qua gặp phải Huyền Lăng Thương bên hồ.

Chẳng lẽ... là Huyền Lăng Thương hắn! ?

Không!

Làm sao có thể nha!

Nàng thật sự là hy vọng hão huyền! Dù sao nàng bây giờ, chẳng qua là một tiểu thái giám thôi. Như thế nào lại hy vọng xa vời, đường đường là vua của một nước, bởi vì chuyện của một tiểu thái giám nho nhỏ như nàng , lại đi phạt bọn Thuận công công ! ?

Đối với ý nghĩ của chính mình, Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy thật buồn cười.

Có điều, cho dù hai người Thuận công công rốt cuộc là bị ai tố giác hành vi phạm tội, nàng cũng không quản.

Suy ra sau này, nàng không bao giờ bị bọn họ hành hạ nữa, chỉ cần nghĩ như thế, Đồng Nhạc Nhạc lại vui vẻ.

Khiến cho Đồng Nhạc Nhạc sung sướng chính là, chuyện tối hôm qua nàng gặp được Huyền Lăng Thương ở bên hồ.

Huyền Lăng Thương hắn, có phải hay không thường xuyên đến bên hồ! ?

Như vậy sau này, lúc nghĩ tới muốn gặp hắn , có thể đi vào trong đó nhìn thấy hắn không! ?

Nếu như thế, thật sự là tốt quá. . .

Đang lúc Đồng Nhạc Nhạc tâm tình sung sướng , đột nhiên, bả vai bị người nào đó dùng sức đẩy một cái.

Đồng Nhạc Nhạc vốn như đang đi vào cõi thần tiên, lập tức sợ đến mức hoàn toàn thức tỉnh, mắt nhung mở ra, mặt mày ngạc nhiên quay sang bên cạnh nhìn .

Đối diện,là gương mặt tràn đầy nghi hoặc của Tiểu Quế Tử .

"Tiểu Quế Tử, đang yên đang lành ngươi chụp ta làm gì! ? Khí lực lại còn lớn như vậy, thiếu chút nữa làm khớp xương của ta bị chụp gẫy!"

Đồng Nhạc Nhạc vừa đưa tay vuốt vuốtbả vai đang phát đau , mặt mày nhăn lại, giọng điệu mang theo oán trách . D.đ.l.q.đ

Tiểu Quế Tử nghe vậy, vẻ mặt lập tức có vài phần xin lỗi .

"Thật xin lỗi Tiểu Nhạc Tử, ta có chụp ngươi bị thương sao! ? Để cho ta nhìn coi ! ?"

Tiểu Quế Tửvừa nói dứt lời, liền tính toán vạch áo Đồng Nhạc Nhạc nhìn một cái.

Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức đưa tay chụp lấy tay của hắn, không ngừng mở miệng vội vàng nói.

"Không cần ngươi nhìn, ta không sao, nói đi! Đang yên đang lành, vì sao chụp ta! ?"

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc , Tiểu Quế Tử cũng không có kiên trì đi vạch y phục của nàng, gương mặt nần nẫn thịt đầu tiên là sửng sốt, dường như mới nhớ lại cái gì , mở miệng nói.

"A, lời này ta hỏi ngươi mới đúng , ngươi hôm nay như thế nào mà cả ngày cứ nhếch môi cười, phảng phất như được nhìn thấy vàng ! Mới vừa rồi ta hô vài tiếng, ngươi đều không hề trả lời ta đây!"

"A, phải không! ? Ngươi có gọi ta nha! ?"

Nghe vậy, trên mặt Đồng Nhạc Nhạc sửng sốt, lập tức, liền đưa tay sờ sờ cái ót, ha ha cười nói.

"Ha ha, mới vừa rồi đang có chuyện suy nghĩ , không có nghe thấy nha!"

Nghe lời này của Đồng Nhạc Nhạc , Tiểu Quế Tử dường như nghĩ tới cái gì , không khỏi nhếch mép một cái , mở miệng cười nói.

"Ta nghĩ, Tiểu Nhạc Tử ngươi khẳng định là bởi vì chuyện của bọn ngườiThuận công công mà cảm thấy hài lòng chứ! ? Đúng là bọn họ bình thường làm xằng làm bậy, tất cả mọi người phi thường chán ghét , hiện nay, bọn họ bị xử phạt lại bị trục xuất ra khỏi cung, mọi người đều vụng trộm vỗ tay to nha!"

Tiểu Quế Tử nói đến chuyện này, trên mặt cũng không dấu được vẻ vui mừng.

Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, môi đỏ mọng bĩu một cái, mở miệng nói.

"Đúng vậy, hiện tại Bố công công coi chúng ta thật tốt a, Bố công công xử sựcông bằng chính trực, mọi người đối với Bố công công đều là tâm phục khẩu phục nha!"

Nói tới đây, Đồng Nhạc Nhạc sau một khắc dường như nghĩ đến cái gì , mở miệng hỏi .

"Đúng rồi, ngươi còn chưa có nói, mới vừa rồi vì sao gọi ta! ? Có chuyện gì sao! ?"

Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc , Tiểu Quế Tử phục hồi tinh thần , lập tức mở miệng nói.

"A, đúng rồi, thiếu chút nữa quên, Bố công công mới vừa rồi nói, tháng nàychúng ta có một ngày nghỉ, tùy cho chúng ta tự xin, Tiểu Nhạc Tử, ngươi muốn lúc nào nghỉ ngơi a! ?"

"A! ? Nghỉ ngơi a! ?"

Nghe Tiểu Quế Tử nói lời này, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức vùi đầu suy nghĩ một chút.

Nàng từ lúc đến với triều đại này, liền một mực sống ở bên trong hoàng cung, bên ngoài rốt cuộc như thế nào, Đồng Nhạc Nhạc thực sự muốn nhìn một chút.

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng nói.

"Như vậy ta liền ngày mai xin nghỉ ngơi đi! Vừa lúc ta muốn ra ngoài đi chơi một chút ! Tiểu Quế Tử ngươi thì sao! ?" D.đ.l.q.đ

Nghe Đồng Nhạc Nhạc nói vậy , Tiểu Quế Tử không hề nghĩ ngợi, liền mở miệng .

"Nếu Tiểu Nhạc Tử ngày mai nghỉ ngơi, ta với ngươi xin cùng một ngày đi! Như vậy, chúng ta có khả năng đi ra ngoài đùa giỡn!"

"Ha hả, ta cũng có ý đó nha!"

Tại triều đại này, Đồng Nhạc Nhạc trừ hoàng cung ra , những nơi khác nàng không biết .

Hiện nay, có Tiểu Quế Tửở đây, nàng còn lo lắng cái gì! ?

. . .

Phải nói Bố công công là người rất tốt, Đồng Nhạc Nhạc và Tiểu Quế Tử xin ngày mai nghỉ ngơi, Bố công công lập tức đáp ứng ngay.

Kết quả là, hôm sau, Đồng Nhạc Nhạc liền cởi bộ trang phục thái giám ra, mặc vào một bộ nam trang Tiểu Nhạc Tử trước đây lưu lại.

Nói thật ra, thế này vẫn là lần đầu tiênĐồng Nhạc Nhạc mặc nam trang!