Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 87-3: Tham ăn dẫn đến họa (3)




Phảng phất có người đang ném một tảng đá xuống giữa hồ gây ra vô số những cơn sóng.

Trong lòng rung động không thôi,đối mặt với nữ nhân không ngừng giãy dụa mà đánh vào ngừơi hắn không thôi , huyền lăng thương chỉ cảm thấy như những cú đánh của tiểu miêu không hề để vào mắt ,đối với hắn chỉ gãi ngứa mà thôi.

Ngựơc lại đối với nữ nhân dứơi thân ,càng cảm thấy tò mò hứng thú!

Ánh mắt nhìn nữ nhân càng thâm thúy vô cùng, mang theo cơn nóng mà ngay cả hắn cũng không biết.

Đối với tâm tư của huyền lăng thương , đồng nhạc nhạc không hề hay biết ,mà giờ này lòng dạ của nàng đang rối bời suy nghĩ nhanh tìm cách rời xa chốn này.

Chỉ là thân thể nam nhân này dừơng như là làm bằng sắt ,cho dù nàng có đánh như thế nào hắn cũng không hề hấn gì.

Hơn nữa ánh mắt hắn nhìn nàng rất lạ lùng, nóng bỏng chưa từng có .

Giống như có một đám lửa ,muốn đốt cháy cả người nàng .

Kỳ quái nhất chính là bị hắn nhìn như vậy , đồng nhạc nhạc chỉ cảm thấy khí lực trong người càng ngày càng ít đi.

Hơn nữa thân thể càng ngày càng trở nên kỳ lạ .

Như có đám lửa đang không ngừng lan tràn thiêu đốt thân thể nàng..

Nóng quá a...

Hơn nữa loại nhiệt này thật là kỳ lạ cùng với bình khác nhau

Mà đầu óc đồng nhạc nhạc hiện giờ trống rỗng ngoài trừ nóng thỉ chỉ còn ngây ra .

Mà ngay cả đôi tay đang đánh không ngừng cũng đình chỉ lại

Giờ chỉ biết nằm đây mà không ngừng thở gấp

Giống như con cá mắc cạn đang tìm nguồn nước vậy.

"Nóng quá a ...."

Mà hiện giờ ý thức đồng nhạc nhạc dần dần mất đi, nàng vô ý thức hé mở đôi môi bắt đầu thì thào ....

Đôi mắt long lanh kia như nhiễm phải sự mê ly , cũng không biết hiện tại mình rốt cuộc là mê người đến đâu ....

Cúi đầu nhìn xuống nữ nhân dưới thân 

Chỉ là mới đầu thiếu nữ này còn không ngừng đánh hắn ,nhưng mà dần dần hắn cảm thấy sức lực càng ngày càng yếu

Mà thân thể thiếu nữ càng ngày càng nóng bỏng .

Như đám hoả đang không ngừng tràn lan.

Còn có ánh mắt của nữ nhân này càng mơ màng ,đang vô ý thức mà thì thào

Huyền Lăng Thương cũng không phải kẻ ngu , nhìn tình trạng hiện tại của nàng là đã biết chuyện gì đang xảy ra , ánh mắt hắn không khỏi trầm xuống.

"Ngươi là bị hạ dược sao ?"

"Hả? Cái gì !"

Nghe được hắn hỏi như vậy , ý thức đang dần dần rơi vào trống rỗng của đồng nhạc nhạc ,không khỏi lấy lại được một tia lý trí trong lòng kinh sợ không thôi.

Hạ dược sao ?

Chuyện tình này khi nào thì xảy ra !

Không thể nào a

Mà  cả ngày hôm nay nàng đều một mực ở cùng một chổ với huyền lăng thương cùng ăn một dạng đồ ăn mà tại sao người nàng xảy ra chuyện còn hắn thì không có xảy ra  chuyện gì.

Trong lòng còn đang nghi hoặc không thôi, một lúc sau đồng nhạc nhạc dường như nghĩ ra được điều gì, ánh mắt sáng lên .

Chẳng lẻ là bát canh Đôn Thang của An Y Na đưa tới.

Nghĩ tới đây trong lòng nàng không khỏi cả kinh!

Phải rồi.

An Y Na sẽ không rảnh rỗi đột nhiên nữa đêm đưa tới đôn thang cho nàng, chẳng lẽ là nàng ta bỏ thêm gì vào trong canh đôn thang sao?

Nghĩ tới đây đồng nhạc nhạc không khỏi càng thêm ảo não

Điều là do cái tật tham ăn dẫn đến tai hoạ a!

Sớm biết như vậy nàng sẽ không ăn món canh đôn thang kia, cũng không bị như thế nầy toàn thân một chút khí lực cũng không có.

Quan trọng nhất là thân thể nàng hiện tại nóng quá!

Trong lòng như có đám lửa đang không ngừng thiêu đốt, càng ngày bốc lên càng lớn

Mà hiện tại trong lòng nàng trống rỗng cần thứ gì đó để bù đấp vào chỗ khuyết đó

Với cảm giác kỳ quái và xa lạ như vậy , nó khuyến cho lòng nàng khó chịu không thôi.

Nàng muốn trốn cách xa nơi này thoát đi tất cả kể cả huyền lăng thương

Trong lòng nàng suy nghĩ. Vì sợ hãi chính mình mất đi lý trí, đồng nhạc nhạc liền gắng gượng cắn chặt môi dưới. Một lúc sau, nàng liền cảm thấy mùi vị máu tươi.

Nhưng mà bởi vì môi dưới bị đau, lại làm cho nàng lấy về đựơc một tia lý trí.

Nguyên là hai tay vô lực lại lần nữa hướng tới ngực nam nhân mà đánh

"Ngươi ngươi đứng lên đi"

Đồng Nhạc Nhạc mở miệng nói dù chỉ một câu ngắn nàng lại cảm giác rất là phí sức.

Tiếng thở dốc đang không ngừng từ trong miệng nàng tràn ra.

Nàng chỉ cảm thấy thân thể nóng quá.

Đối với đồng nhạc nhạc khó chịu vô cùng , huyền lăng thương tại nghe được nàng nói như vậy lại gặp nàng không ngừng giãy dụa đôi chân mày không khỏi xiết chặc lại,trong lòng biết là nàng không muốn 

Mà giờ phút này đáng ra là hắn nên rời khỏi đây.

Dù sao thừa gió bẻ măng không phải tác phong trước giờ của hắn .

Chỉ là lần này thì ngoại lệ !

Nũ nhân dưới thân quyễn rũ động lòng người

Dung mạo tuyệt sắc kia, ánh mắt tươi tắn quyến rũ động lòng người , còn có dáng người kia quả thật đều có thể mê hoặc được hắn làm cho thân thể hắn không thể tự chủ được 

Hắn cho dù định lực tốt cở nào đi nữa cũng chẳng qua là một nam nhân sức lực tràn trề mà thôi.

Hơn nữa nữ nhân dưới thân mê người như thế này cho dù là thánh nhân đi nữa cũng phải động tâm.

Trong lòng không ngừng được kiềm chế ánh mắt huyền lăng thương rơi tại trên người đồng nhạc nhạc càng phát ra thâm thúy.

Ánh mắt nóng rực của huyền lăng thương nhìn vào đôi môi đỏ mộng mê người kia.

Mà bên tai truyền đến tiếng nũ nhân đang không ngừng thở dốc.

Thấy vậy huyền lăng thương cũng không nhịn được nữa thấp giọng kêu lên một tiếng liền hướng tới cái miệng nhỏ nhắn kia mà bao trùm xuống.

Đối với nụ hôn đột nhiên xuất hiện làm cho đồng nhạc nhạc thật sự sợ hãi.

Dù sao nàng sinh sống hai mươi ba năm vẫn chưa từng người nào hôn qua cả.

Chỉ cảm thấy nụ hôn của nam nhân này là ngang ngược nóng bỏng

Đối với sự ngang ngược của nam nhân nàng quả là sợ hãi.

Nếu tiếp tục như vậy thì hậu quả không phải nàng có thể thừa nhận a.

Nàng nhất định phải đẩy hắn ra!

Nhất định phải!