Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 117-1: Ban thưởng (1)




Nhìn thấy hai chủ tớ Huyền Lăng Phong sắp bị hai tên to cao kia đánh chết, Đồng Nhạc Nhạc lòng như lửa đốt.

Tiểu Quế Tử và Tiểu Lô Tử đang vội vã chạy tới bên này . Từ rất xa đã nhìn thấy ở đây có người đang đánh nhau, trong đó có cả Đồng Nhạc Nhạc . Thấy vậy, Tiểu Quế Tử bọn họ liền nổi giận .

Lại dám đánh huynh đệ của bọn họ! ? Tự nhiên không thể buông tha.

Ai biết, khi mà Tiểu Quế Tử bọn họ vội vã chạy tới, nhìn rõ ràng tình huống bên này , lập tức không nhịn được lạnh toát xương sống mà hít một một hơi thật sâu.

Bởi vì, người bị hai tên vạm vỡ kia đánh một trận, không phải Đồng Nhạc Nhạc, mà là Hỗn Thế tiểu Ma vương Huyền Lăng Phong!

Phải biết rằng, Huyền Lăng Phong chínhlà Vương gia a! Lại bị người đánh , có thể nào chẳng khiến ai rung động! ?

Đối với sự chấn động của Tiểu Quế Tử và Tiểu Lô Tử , sau khi Đồng Nhạc Nhạc nhìn thấy Tiểu Quế Tử bọn họ chạy tới , ánh mắt quét một vòng, thấy bên cạnh hẻm nhỏ đang đặt một cái bao tải lớn. Lập tức, dường như là nghĩ đến cái gì , nàng liền cầm lấy cái bao tải kia, đầu tiên là dùng ánh mắt ra hiệu cho Tiểu Quế Tử một cái.

Tiểu Quế Tử thấy vậy, lập tức hiểu ngay ý định của Đồng Nhạc Nhạc .

Dù sao, bọn họ làm bằng hữu một thời gian dài như vậy, sớm đã có ngầm hiểu.

Đối phương chỉ cần một ánh mắt, liền biết được tâm tư của đối phương .

Vì vậy, sau khi Đồng Nhạc Nhạc cầm lấy bao tải , Tiểu Quế Tử vừa mới chạy tới liền lập tức cầm lấy bao tải trên tay Đồng Nhạc Nhạc, dậm chân đạp mạnh một cái, cả người liền phảng phất như chiếc lò xo bị nén, bật nhảy lên cao cao.

Lập tức, bao tải trên tay liền nhằm thẳng vào đầu của một tên vạm vỡ trong đó mà chụp xuống.

Hai tên cao lớn kia, mới vừa rồi bị Huyền Lăng Phong làm giận điên lên, cho nên giờ phút này, chỉ hận không thể nện chết tên tiểu tử này, tự nhiên chưa từng nhận thấy được động tĩnh phía sau .

Cho nên, tên vạm vỡ bị bao tải trùm đầu,không kịp xoay người đề phòng một cái, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm. Ngay sau đó bắp chân bị một vật rất nặng hung hăng đập một cái, lập tức, cả người liền hướng phía trước té xuống rất mạnh .

Nhìn thấy tên vạm vỡ bị bao tải trùm đầu đã bị chính mình nện một gậy té trên mặt đất, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng, quát to với Tiểu Quế Tử và Tiểu Lô Tử .

"Đánh! ! !"

Cùng với Đồng Nhạc Nhạc hô lời này, Tiểu Quế Tử và Tiểu Lô Tử đã sớm không thể chờ đợi được cùng tiến lên, tung ra quyền đấm cước đá đối với tên cao to đã bị đánh té trên mặt đất .

Tiểu Quế Tử mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng mà ăn nhiều hơn, vóc dáng cao lớn cường tráng. Mặc dù so ra kém vạm vỡ với hai tên cao to này, nhưng mà phát huy ra một quyền thì sức lực cũng không nhỏ.

Ngay sau đó, chỉ nghe tên cao lớn kia lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết heo .

Một gã cao to khác vốn đang đối diện Huyền Lăng Phong mà tung ra quyền đấm cước đá , nhìn thấy hai người đột nhiên xông tới, còn đồng bọn của mình cũng bị đánh ngã thì lập tức tiến lên, ánh mắt quét một vòng, liền rơi vào trên người Đồng Nhạc Nhạc tay cầm mộc côn .

Khi bị ánh mắt tên cao to kia nhìn chằm chằm, Đồng Nhạc Nhạc sợ đến trong lòng giật mình.

Dù sao, vạm vỡ như vậy y hệt là một tòa Thái Sơn . Hắn đứng ở trước mặt nàng, phảng phất như núi che trước mặt. Thân thể nho nhỏ này của nàng, nay đối đầu tên cao to như quả Thái Sơn này, có thể nào không e ngại! ?

Chỉ là hiện tại, nàng đã không có đường lui.

Kết quả là, nàng chỉ còn cách cắn chặt răng ngọc, giơ mộc côn lên, liền 'A' một tiếng, mà vọt về hướng tới tên cao to kia .

Tuy nhiên, Đồng Nhạc Nhạc còn không có đến bên người tên cao kia, chỉ cảm thấy mộc côn trên tay giơ lên liền bị tên vạm vỡ đó một tay cầm chặt.

Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức dùng sức tính toán rút lại cây mộc côn bị tên cao to nắm chặt. Không ngờ, cho dù nàng hao phí bao nhiêu sức lực, thì cây mộc côn kia vẫn cứ không hề di động.

Hơn nữa nàng còn nhận được nụ cười nhạo khinh thường của tên cao to kia.

"Ha hả, tiểu tử thúi, thì ra là ngươi! Lá gan của ngươi ghê gớm thật. Vừa rồi húc vào lão tử, Lão Tử tha cho ngươi một cái mạng, hiện tại lại vội vã đi tìm cái chết! ? Hảo, vậy thì Lão Tử liền dạy dỗ cho ngươi nhìn một cái!"

Tên to lớn mở miệng cười lạnh mà nói, lập tức, hắn liền càng giơ mộc côn kia lên, nhằm hướng tới đỉnh đầu Đồng Nhạc Nhạc mà hung hăng vụt xuống.

Đại hán hành động này, nhanh như chớp giật, làm cho người ta trở tay không kịp.

Tiểu Quế Tử bọn họ ở bên kia thấy, cũng muốn đến cứu, đã không còn kịp rồi.

Nhìn thấy mộc côn trên tay tên vạm vỡ đang nhằm hướng tới chính mình mà hung hăng vụt xuống, trong đầu Đồng Nhạc Nhạc bỗng nhiên thấy trống rỗng, ngay cả ý định muốn chết cũng có.

Chính là, nàng không thể chết được!

Nàng mà chết, liền sẽ không còn được gặp lại Huyền Lăng Thương! ! !

Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc nhanh chóng phục hồi tinh thần lại. Lập tức, không hề nghĩ ngợi, liền giơ lên chân đến, hướng tới trên người tên cao to mà hung hăng đá tới.

Đồng Nhạc Nhạc vốn định một cước đá văng tên vạm vỡ kia ra, ai biết, vóc người nàng rất thấp . Cho nên một cước này , không phải đá vào trên người gã cao lớn, mà là, đá vào giữa hai chân hắn . . .

Cùng với 'bịch' một tiếng, Đồng Nhạc Nhạc đá tới một chỗ mềm mềm .

Ngay sau đó, chỉ nghe 'Ngao' một tiếng, tên cao to vừa rồi vẫn còn cầm mộc côn, mắt lộ ra cái nhìn hung ác, còn mộc côn trên tay lập tức rơi xuống, 'cộp' một tiếng, nằm ở trên mặt đất.

Nhìn thấy gã cao lớn kia, giờ phút này là hai tay ôm lấy bụng dưới của chính mình,trên gương mặt ngăm đen kia, mặt mũi càng là nhăn nhúm lại, đầy vẻ đau đớn .

Lập tức, lại 'bịch' một tiếng, cứ thế hắn ngã trên mặt đất. . .

Đối với cục diện hiện tại đột nhiên thay đổi thế này, tất cả mọi người đều ngây người.

Dù sao, trước một khắc gã vạm vỡ này vẫn còn mặt mày hung ác, muốn đánh chết Đồng Nhạc Nhạc.

Tuy nhiên sau một khắc, chỉ thấy Đồng Nhạc Nhạc một cước nàyhung hăng đá ra, lại làm cho cả cục diện hoàn toàn thay đổi.

Nhìn thấy mới tên vạm vỡ vừa rồi vẫn còn giương nanh múa vuốt, mắt lộ ra ánh mắt hung ác , giờ phút này hai tay ôm dưới thân, ngã trên mặt đất không ngừng kêu thảm. Cuối cùng, hai mắt nhắm lại một phen, miệng sùi bọt mép, liền ngất đi. . .

Thấy vậy, tất cả mọi người đều ngây người.

Nhìn thấy gã cao to với vóc người khôi ngô ngã trên mặt đất , rồi nhìn lại thiếu niên vóc người yếu đuối đứng ở bên cạnh tên đó với vẻ mặt kinh ngạc, . . .

Đôi môi của mọi người đều há hốc thành hình chữ 'o' .

Hơn nữa, ở đây tất cả những ai có trứng, vội vàng theo bản năng hai tay bịt kín hạ thân.

Coi như là Tiểu Quế Tử và Tiểu Lô Tử bọn họ, trong lòng cũng cực kì kinh ngạc.

Dù sao, mặc dù bọn họ là thái giám, chỉ là, bọn họ đã từng có trứng. . .

Đối với việc mọi người giật mình và không dám tin, Đồng Nhạc Nhạc giờ phút này, cũng là mắt nhung trợn tròn, mặt mày đầy vẻ giật mình ngạc nhiên.

Nhìn thấy gã vạm vỡ đã té trên mặt đất, hai mắt trợn ngược trắng dã, miệng sùi bọt mép, cũng không biết là sống hay chết , Đồng Nhạc Nhạc cũng đều ngây dại.

Dù sao, mới rồi chẳng qua là nàng muốn đá văng tên cao to này ra. Lại không nghĩ tới, chỉ một cước đá vào nơi đó của hắn . . .

Nhìn dáng vẻ hiện tại này của gã cao lớn, thiết nghĩ , tên này về sau cũng không thể làm cha nổi . . .