Được Thiếu Gia Ngồi Cùng Bàn Bá Đạo Sủng Ái

Chương 58




Dựa theo thời gian ước định, Diệp Phồn cùng Lý Thiệu Quân cùng nhau đến trạm xe lửa chờ Lưu Thanh Thanh.

Lý Thiệu Quân vốn không muốn lộ diện, định ở lại bãi đỗ xe chờ cậu, nhưng Diệp Phồn kiên quyết hắn kéo xuống xe đi cùng mình.

Đợi một hồi, Lưu Thanh Thanh cùng Lưu phụ đến trạm số 5, sẽ cùng hai bọn họ gặp mặt ở đấy.

Lưu Thanh Thanh nhìn đến Lý Thiệu Quân, trong lòng vẫn còn cảm giác khó nói, tuy rằng hắn cự tuyệt, nhưng vẫn sẽ là mối tình đầu nàng khó có thể quên.

Hắn đến tiễn đưa, nàng có chút khổ sở lại có chút vui mừng, nhìn Lý Thiệu Quân anh tuấn phi phàm, thập phần hâm mộ người nào có thể được Lý Thiệu Quân yêu.

Đến cửa soát vé, những người khác không thể đi vào, Lưu Thanh Thanh tiếp nhận hành lý trong tay phụ thân, cùng phụ thân nói lời từ biệt, sau đó chuyển hướng nhìn Diệp Phồn, cảm tạ cậu đến tiễn đưa.

Diệp Phồn ôn nhu nói: "Cậu có một mình phải tự chiếu cố bản thân, có chuyện gì thì có thể gọi điện thoại cho chúng tớ!"

Lưu Thanh Thanh cười nói: "Biết rồi, Diệp Phồn cứ như ba tớ vậy, dong dài quá nha."

Nàng lại hướng về phía cửa trạm nhìn nhìn, quay đầu cùng cậu oán giận: "Phồn Phồn, vẫn là cậu tốt nhất, cái tên đáng chết Đạt Văn sáng sớm không biết chạy đi đâu, cũng không thèm đến tiễn tớ."

Sắp đến thời gian kiểm vé, Lưu Thanh Thanh thật sâu nhìn Lý Thiệu Quân, một hồi lâu mới kéo hành đi vào, ở bên trong phất tay hướng bọn họ nói lời từ biệt, sau đó kéo hành lý cũng không quay đầu lại mà đi thẳng phía trước.

Diệp Phồn ánh mắt ảm đạm, cậu thật sự không thích loại chuyện chia ly này, một bên Lý Thiệu Quân vỗ vỗ bả vai cậu, an ủi cậu một chút, dùng ánh mắt nói cho cậu biết rằng còn có hắn sẽ luôn luôn ở bên cậu.

Hai người bọn họ cùng Lưu phụ nói lời từ biệt rồi ra xe về nhà.

Lưu Thanh Thanh lên xe sau đó tìm được chỗ ngồi của mình, muốn đem hành lý để lên trên, nàng vừa mới giơ hành lý lên, liền có người tiếp nhận giúp nàng đem hành lý một phen đặt lên ngay ngắn.

Nàng vội vàng hướng người hỗ trợ nói cảm ơn, kết quả phát hiện Thiệu Đạt Văn đứng ở trước mặt mình, kinh ngạc chỉ vào cậu ta, "Như thế nào lại là cậu!"

"Như thế nào không thể là tôi, tôi vừa lúc cũng đi tỉnh thành thăm họ hàng thân thích." Thiệu Đạt Văn nhìn Lưu Thanh Thanh bộ dáng kinh ngạc thì có chút đắc ý.

Lưu Thanh Thanh đẩy Thiệu Đạt Văn ra đi vào chỗ ngồi bên trong, ngạo kiều nhìn thoáng qua cậu, "Hừ, theo đuôi, còn ngốc đứng đấy để làm chi, muốn lái xe hả."

Thiệu Đạt Văn hắc hắc nở nụ cười hai cái, cũng ngồi xuống cạnh Lưu Thanh Thanh.

Lưu Thanh Thanh nhìn về phía ngoài cửa sổ, trên cửa sổ thủy tinh còn in mặt Thiệu Đạt Văn, ánh mắt nhìn qua, lại vụng trộm nở nụ cười.

Thiệu Đạt Văn thấy trong lòng cao hứng, dư quang cậu cũng liếc đến cửa sổ thủy tinh nhìn Lưu Thanh Thanh đang cười.

Tới gần tháng bảy, thành tích rốt cục công bố, thành tích Diệp Phồn không hề thay đổi vẫn là đứng hạng nhất Lâm thành cao trung, đứng nhất toàn thành phố, Lý Thiệu Quân cũng làm cho người ta rất là cả kinh, điểm rất cao, đứng hạng mười của Lâm thành cao trung,

Diệp Phồn đối với thành tích này phi thường vừa lòng, cũng vì kết quả của Lý Thiệu Quân mà cao hứng, bọn họ khẳng định có thể ở cùng một lớp.

Lý Thiệu Quân biết điểm cũng có vẻ vừa lòng, bất quá hắn có chút tiếc nuối không thể đạt hạng thứ hai, cùng vợ đến 8 người sao? Xem ra muốn làm học bá chân chính không dễ dàng.

(Học bá: học sinh luôn nằm trong top đầu của trường)

Lý tư lệnh khi biết thành tích của con trai, tuyệt đối cao hứng, còn kém khua chiêng gõ trống thông báo cho đồng nghiệp biết, bình thường đều là nghe người khác đàm luận con nhà người ta thi được bao nhiêu bao nhiêu điểm, cầm cái giải thưởng này giải thưởng nọ, còn ông chỉ có thể ở một bên không lên tiếng, bây giờ thì ông cũng có thể thần khí tham dự thảo luận, thật không hổ là con mình.

Lý tư lệnh qua điện thoại hảo hảo dặn dò Lý Thiệu Quân một chút, nếu không phải đang nắm chức vị quan trọng, ông đều đã trực tiếp phi đến Lâm thành hảo hảo quan ái con trai mình một chút, lại ở điện thoại lý hỏi hắn muốn được thưởng cái gì không.

Lý Thiệu Quân đem điện thoại cách xa tai mình một chút, phụ thân nói chuyện điện thoại âm lượng thật không khác gì đại pháo nổ bên tai, nếu không phải chính mình là người đi thi, hắn thấy ba mình hưng phấn qua mức còn tưởng rằng hắn vừa thi đỗ đại học Bắc Đều, thật sự là không có cách nào khác phun tào, hắn cũng không muốn phần thưởng gì, nhưng thật ra có một ý tưởng, "Ba, lên trung học con cùng Diệp Phồn muốn ở ký túc."

"Ký túc? Vì cái gì?" Lý tư lệnh có chút khó hiểu, trường học cũng không phải ở rất xa nhà.

Lý Thiệu Quân đã sớm nghĩ tốt lý do thoái thác, "Trung học sớm muộn gì thời gian tự học rất ít, nền tảng kiến thức của con không tốt, muốn tiết kiệm một chút thời gian để học tập."

Lý tư lệnh nghe xong quả thực vui mừng muốn rơi nước mắt, không nghĩ tới con của ông cư nhiên còn nhỏ đã biết nghĩ như vậy, nhớ tới lúc trước cầm trên tay mấy bài thi tràn ngập điểm số thất bại, các lão sư thì tập thể đến cáo trạng tình hình học tập của con trai, ông còn một phen chua xót, không nghĩ tới bây giờ con trai còn có thể chủ động học tập, con đây là con hư biết nghĩ lại quý hơn vàng, phải duy trì!

"Hảo, ba đồng ý các con làm thế, có cái gì cần cứ việc nói, sau thi tốt đại học, còn cho cha ngươi tranh sĩ diện!" Lý tư lệnh hào sảng đáp ứng.

Ông nghĩ có cơ hội tốt phải hảo hảo cảm tạ Diệp Phồn, con trai mình hiện tại được như bây giờ hơn phân nửa là nhờ Diệp Phồn ảnh hưởng, gần mực thì đen gần đèn thì rạng, ông thấy lời này nói thực không sai.

Ra thành tích, Lý Thiệu Quân muốn đưa Diệp Phồn đi ra nước ngoài du lịch, nhưng Diệp Phồn lại cự tuyệt, cậu muốn ở lại trong nhà, "Sắp nhập học vào trung học rồi, chúng ta tranh thủ dịp nghỉ hè chuẩn bị bài trong sách giáo khoa trước đi, lên trung học là thời điểm quan trọng, một chút thời gian cũng không thể lãng phí."

Chính là Diệp Phồn cảm thấy thời tiết bây giờ cũng quá nóng, ở nhà luyện tập bơi lội, luyện tập bóng rổ cũng rất được, mùa hè ngâm mình ở trong nước bơi lội so với đi bất kì nơi nào đều thoải mái hơn, thời điểm tâm tình buồn bực thì đi đánh bóng rổ một hồi cũng có thể thống khoái phát tiết ra, thật tình cảm thấy ở nhà chơi cũng tốt.

Lý Thiệu Quân cũng không miễn cưỡng Diệp Phồn đi ra ngoài chơi, kỳ thật hắn là nhân dịp này đi du lịch không mang theo Ngũ thúc, chỉ có hai người bọn họ, sau đó là có thể trải qua thế giới ngọt ngào hai người, không cần phải bận tâm, kế hoạch này lại bị ngâm nước nóng, bất quá hai tháng về sau còn nhiều thời gian cùng Diệp Phồn tận hưởng thế giới hai người, bởi vậy cũng không có buồn bực lâu lắm.

Lý Thiệu Quân lúc còn cách ngày nghỉ còn có hai tuần mới mới nói cho Diệp Phồn chuyện tình ở lại trường, "Phồn Phồn, trung học chúng ta sẽ ở tại trường, không cần về nhà mỗi ngày."

Đột nhiên nghe được nói muốn ở trọ ở trường, Diệp Phồn có chút kinh ngạc,"Ở lại trường? Trong nhà đồng ý rồi sao?"

"Đương nhiên đồng ý, tôi đã nói với bà ngoại cùng phụ thân về việc này, bọn họ đều vô cùng đồng ý," Lý Thiệu Quân dự mưu đã lâu, đã chiếm được hết thảy đồng ý từ trưởng bối, khó thu phục nhất là Ngũ thúc cũng đều bị hắn thuyết phục.

"Nhưng ở nhà đang êm đẹp, đi trọ ở trường vừa tốn tiền vừa lãng phí." Diệp Phồn cũng không phản đối quyết định này, chính là cảm thấy có chút lãng phí tiền, bởi vì bọn họ thời điểm còn ở sơ trung nghe nói ký túc xá trung học vài năm trước toàn bộ xây mới, phi thường tốt, cậu nghĩ đến khẳng định cũng rất đắt đỏ.

Lý Thiệu Quân biết Diệp Phồn thực tiết kiệm, lập tức nói: "Không tiêu tiền uổng phí, trường trung học xây mới ký túc xá tất cả đều là do Thiệu gia bỏ vốn quyên tặng, hơn nữa Thiệu gia còn nhận thầu thu phí ký túc xá hàng kì, cho nên phí dụng học sinh phải đóng rất thấp. Mà hơn nữa, ở trọ trong trường có thể cho chúng ta học cách độc lập, quản lí thời gian, hơn nữa cũng có càng nhiều thời gian học tập."

Không nghĩ tới Thiệu gia còn làm nhiều chuyện tốt không muốn khoe mẽ cho nhiều người biết như vậy, trong lòng càng thêm cảm kích Thiệu gia, cũng càng thêm nhớ kỹ trách nhiệm trên người mình, ở lại trường xác thực có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, Diệp Phồn nghĩ nghĩ cũng thập phần đồng ý.

Cậu còn có thêm một tâm tư cẩn thận khác, ký túc xá nhiều người, Lý Thiệu Quân hẳn là sẽ thu liễm một chút, sẽ không luôn quấn quít lấy cậu làm mấy chuyện tình mặt đỏ tim đập, bọn họ tuổi vẫn còn nhỏ, nhất định phải tiết chế, nhưng là mỗi lần bị Lý Thiệu Quân hôn đến cậu liền vựng hồ hồ trầm luân.

Lý Thiệu Quân thấy Diệp Phồn vui vẻ đáp ứng, tâm tình phá lệ tốt đẹp, trên mặt lại khẽ cười gian, kỳ thật hắn có chuyện không nói cho Diệp Phồn biết, ký túc xá mới xây đều là hai người một phòng.

Thật sự chờ đợi muốn nhanh chóng đến khai giảng, như vậy mỗi ngày có thể trải qua sinh hoạt buổi tối hạnh phúc.

Hắc hắc hắc hắc hắc hắc!