Dược Thần

Chương 967: Liên tiếp vẫn lạc (2)




Vô thanh vô tức, trọng kiếm chém ra, lại dùng trọng kiếm làm trung tâm, linh khí triều tịch tràn ngập tứ phía, phàm là chỗ gợn sóng ảnh hướng đến, hư không đều sụp đổ, không ngừng băng diệt xuất ra đạo đạo lỗ thủng không gian, trọng kiếm vô thanh vô tức rơi xuống.

Xuy!

Không gian như là giấy trắng vỡ ra một lỗ hổng cự đại, không tiếng động trừ khử, ở trong ánh mắt kinh hãi của Mark, trọng kiếm trong nháy mắt chém lên trên người hắn.

- A!

Mark phát ra rống giận, cũng chém hỏa diễm cự kiếm trong tay ra.

Tại Mark kinh sợ rống lên một tiếng, một đạo bóng kiếm hỏa diễm giao kích cùng trọng kiếm.

Ông!

Trọng kiếm tựa hồ nhẹ nhàng rung động một hồi, cả trọng kiếm phảng phất như bổ vào trên mặt nước, sinh ra gợn sóng, phiến hư không không ngừng băng diệt rồi sống lại, phảng phất sinh tử luân hồi, hư không chung quanh trong nháy mắt bị chấn thành bột phấn, tạo thành một hắc động thật lớn

Chuôi hỏa diễm cự kiếm của Mark ở dưới cổ năng lượng đáng sợ kia, cũng không khỏi rung động lắc lư, lập tức nứt ra thành nát bấy.

Một kiếm, nát tan.

Hỏa diễm cự kiếm của Mark chính là linh khí Địa cấp thượng phẩm, lại trong nháy mắt vỡ vụn.

Bùm!

Lực lượng đáng sợ xuyên thấu qua hỏa diễm cự kiếm bị nghiền nát, trong nháy mắt nhảy vào trong cơ thể Mark, Mark phảng phất như diều đứt dây, lập tức quẳng đi ra ngoài.

Trường bào trên người hắn hoàn toàn bị chấn nát, hai mắt trừng tròn xoe, trong miệng không ngừng phun ra máu tươi, sau đó nặng nề ngã ở trong phế tích.

Sưu!

Một lát sau, hắn lại lần nữa vùng dậy.

- Không có khả năng!

Trong lòng của hắn không thể tưởng tượng nổi, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin, lúc trước một kích kia, hắn đã sử xuất thập thành lực lượng, nhưng thực lực như thế, vẫn không ngăn cản được một kiếm kia của Kiệt Sâm.

- Lạc Khố Ân, xem sư phụ báo thù cho ngươi!

Trong nội tâm Kiệt Sâm yên lặng lên tiếng, thân thể xoay mình hóa thành một đạo hư ảnh ngũ thải, trong nháy mắt bắn phá trường không phóng tới Mark đang trọng thương.

- Không tốt!

Mark không còn có ý niệm ngăn cản, cả người trong nháy mắt hóa thành một đạo hỏa diễm lưu tinh, hướng về xa xa bỏ chạy.

- Muốn chạy trốn sao?

Đôi mắt của Kiệt Sâm có chút nhíu lại.

Xuy!

Sau lưng của hắn đột nhiên giãn ra Thiểm Lôi chi dực mà rất lâu chưa từng dùng qua, ở dưới Thiểm Lôi chi dực gia trì, tốc độ của Kiệt Sâm lại một lần nữa tăng lên, phút chốc đi tới sau lưng Mark, trọng kiếm màu đen nặng nề chém tới.

- Không…

Hai mắt Mark thoáng trợn tròn, trong miệng của hắn phát ra gầm rú kinh sợ, Hỏa hệ linh lực trong cơ thể phún dũng, ở bên ngoài thân hình thành một khôi giáp hỏa diễm, hắn bây giờ đã không có vũ khí, chỉ có thể dùng hai đấm để ngăn cản trọng kiếm của Kiệt Sâm công kích.

Trọng kiếm chém xuống, cùng hai nắm tay của Mark giao kích cùng một chỗ.

- Bồng!

Trong ánh mắt kinh hãi của Mark, hai cánh tay của hắn trực tiếp bị chấn thành bột phấn, mà hỏa diễm khôi giáp bên ngoài thân hắn, ở dưới trọng kiếm phách trảm, cũng thoáng cái tán loạn hóa thành Hỏa diễm nguyên tố.

Trọng kiếm màu đen cứ như vậy, trực tiếp bổ vào trên người Mark, đem nửa người trên của Mark, trong nháy mắt oanh thành hư vô.

Vô số Hỏa diễm nguyên tố thoáng cái tán loạn, nửa thi thể máu tươi đầm đìa của Mark, lập tức từ thiên không ngã xuống dưới đất.

Lúc trước hai người Tư Thông cùng Mark đuổi giết Kiệt Sâm e vô cùng thê thảm, sau khi Kiệt Sâm tấn cấp Đế Linh Sư bát giai, cứ như vậy bị đánh chết.

Đến tận đây, Cát Nhĩ La Y mang đến Tam đại Đế Linh Sư bát giai điên phong, tất cả đều vẫn lạc trong tay Kiệt Sâm.

- Mark!

Cách đó không xa, nhìn thấy một màn này, trong miệng Cát Nhĩ La Y phát ra rít gào phẫn nộ, Hỗn Nguyên chùy trong tay hắn lại huy động lần nữa, thoáng cái chấn khai Vi Ân.

Phốc suy!

Ở dưới Cát Nhĩ La Y áp chế, Vi Ân đã thụ thương không ít, trong miệng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, nhưng mà hắn lại không có chút tránh né nào, liều lĩnh xông tới lần nữa.

- Cút ngay!

Trong miệng Cát Nhĩ La Y rống giận, không để ý Vi Ân công kích, thân ảnh trong nháy mắt biến ảo thành một đạo lưu quang, xông về Kiệt Sâm.

Ầm ầm!

Nơi thân hình Cát Nhĩ La Y đi qua, linh lực nguyên tố trong không khí đều cuồng bạo, Hỗn Nguyên chùy trong tay hắn giơ lên cao, nhìn qua Kiệt Sâm, trong hai tròng mắt tràn đầy sát ý điên cuồng.

- Thối tiểu tử, ta muốn ngươi chết!

Trong miệng Cát Nhĩ La Y rít gào lên, Hỗn Nguyên chùy tản ra tia sáng màu vàng, nhắm ngay Kiệt Sâm hung hăng rơi đập.

- Kiệt Sâm, mau tránh!

Sau lưng Cát Nhĩ La Y, sắc mặt Vi Ân tái nhợt rít gào lên tiếng.

- Hừ!

Trong miệng Kiệt Sâm hừ lạnh, trong hai tròng mắt hắn lại tràn đầy chiến ý bất khuất, linh lực bát giai đế cấp sôi trào, tất cả chiến lực lại lần nữa thúc lên tới cao nhất, trọng kiếm màu đen trong tay hóa thành một con Nộ Long, cùng Hỗn Nguyên chùy của Cát Nhĩ La Y nặng nề đụng vào cùng một chỗ.

Phanh!

Linh lực vô tận bộc phát ra, một cổ lực lượng khó có thể ngăn cản dọc theo trọng kiếm màu đen trong nháy mắt nhảy vào trong cơ thể Kiệt Sâm, thoáng cái đánh tan hắc ngọc khôi giáp bên ngoài thân Kiệt Sâm.

- Phốc!

Thân hình Kiệt Sâm cực tốc lui về phía sau, trong miệng phun ra máu tươi.

Mặc dù tấn cấp Đế Linh Sư bát giai đê cấp, mặc dù thi triển ra chiến lực mạnh nhất, nhưng mà đối mặt Cát Nhĩ La Y có được Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp, Thiên giai hạ phẩm linh khí, lại dùng linh dược tề bát giai đế cấp, Kiệt Sâm còn không phải đối thủ của hắn.

Rống!

Nhìn thấy mình ra sức một búa lại không đánh chết Kiệt Sâm, trong hai tròng mắt Cát Nhĩ La Y càng tăng sát ý, sát ý khôn cùng từ trên người hắn lan tràn, trong tiếng gầm gừ, Cát Nhĩ La Y lại lần nữa đánh úp lại Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm không hề chọi cứng, thân hình bạo lui, nhưng mà tốc độ của Cát Nhĩ La Y thật sự quá nhanh, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt Kiệt Sâm.

Thời điểm Cát Nhĩ La Y nhắm ngay Kiệt Sâm vung chùy lần nữa.

Hưu!

Một đạo cực quang bạch sắc đột ngột xuất hiện, nơi nó đi qua, không gian đều bị đống kết, đánh úp về phía Cát Nhĩ La Y.

- Cút ngay!

Cát Nhĩ La Y rít gào, vung chùy ngăn trở.

Phanh!

Bạch sắc cực quang bị hắn thoáng cái đập tán, mà trên Hỗn Nguyên chùy của hắn cũng lan tràn một tầng băng cứng, bất quá trong chớp mắt đã bị hắn chấn vỡ, nhưng mà bạch sắc cực quang này ngăn trở, cự ly giữa Cát Nhĩ La Y cùng Kiệt Sâm lại kéo dài.

Sưu!

Một đạo nhân ảnh nhanh chóng ra hiện ở trước người Kiệt Sâm, là Vi Ân, khóe miệng hắn mang theo máu kịp thời đuổi tới, cùng Cát Nhĩ La Y ở đối diện lạnh lùng giằng co

- Đáng giận, đáng giận, ta muốn các ngươi chết, muốn các ngươi chết!

Trên bầu trời, Cát Nhĩ La Y nhìn qua hai người Vi Ân cùng Kiệt Sâm, toàn thân thổ lãng cuồn cuộn, trong đôi mắt tràn đầy phẫn nộ, triệt để nổi giận .

Cát Nhĩ La Y hắn thân là Nam Thành thành chủ Tội Ác Chi Thành, Thánh Linh Sư cửu giai đê cấp, đại tràng diện gì chưa từng thấy, cao thủ gì chưa đụng phải qua, nhưng mà chuyện tình biệt khuất như hôm nay, hắn còn là lần đầu tiên tao ngộ.