Dược Thần

Chương 926: Lôi Nặc xuất quan (2)




Một lát sau bên trong đại sảnh thành chủ phủ Tích Lan Thành, sáu người ngồi vào chỗ của mình, mà gần mười hoàng linh sư cung kính đứng ngay trung ương đại sảnh.

- Toa Lãng, tình huống bây giờ thế nào rồi?

Trong sáu gã đế linh sư, đầu lĩnh là một tráng hán khôi ngô tóc nâu xoắn, vừa ngồi xuống liền mở miệng hỏi.

- Sử Lai Mỗ đại nhân…

Trung niên nhân mặc áo vàng lúc này tiến lên một bước, cung kính lên tiếng nói:

- Trước mắt chúng tôi đem đội ngũ phân thành ba đường xuất phát, trong đó đạo quân của chúng tôi là quân chủ lực, chủ yếu là thẳng công tới Hỗn Loạn Thành, mà hai đạo còn lại thì phân biệt khuếch tán hai đầu, chủ yếu là công phá chiếm lĩnh thành trì hai bên, trước mắt ba đội ngũ xuất phát cũng rất thuận lợi, chúng ta đẩy mạnh đối phương liên tiếp bại lui, hiện tại chúng ta đang ở Tích Lan Thành, đã tiến vào được hai phần ba diện tích từ biên cảnh tới Hỗn Loạn Thành, dự tính còn cần hai mươi ngày thời gian là có thể tiến tới Hỗn Loạn Thành!

- Ân, ngươi làm rất tốt!

Sử Lai Mẫu gật gật đầu:

- Nhưng đội ngũ xuất phát còn cần nhanh hơn một chút, hai mươi ngày quá lâu, chúng ta không đợi được lâu như vậy!

- Dạ, đại nhân!

Toa Lãng cung kính đáp.

- Trong tình báo của ngươi nhắc tới tin tức Linh Thần bảo tàng, tình huống bây giờ như thế nào rồi? Là thật hay không?

Sử Lai Mỗ lại lên tiếng, mà thanh âm hắn vừa rơi xuống năm đế linh sư đến cùng hắn đều đưa ánh mắt nhìn lên người Toa Lãng.

- Đại nhân, chúng ta đã tìm hiểu qua, tin tức hoàn toàn là thật!

Toa Lãng có chút kích động:

- Tận sâu trong Vân Vụ chiểu trạch, đích thật có một địa phương tên là Tử Vong Mê Cung, sáu năm trước bát đại gia tộc Hỗn Loạn Lĩnh cùng nhau phái người tiến vào Tử Vong Mê Cung cuối cùng chỉ còn lại người của hai gia tộc đi ra, về sau lại bị thế lực khác đánh chết, sau đó thế lực kia thành lập Linh Dược Sư hiệp hội tại Hỗn Loạn Lĩnh, thống nhất Hỗn Loạn Lĩnh, chúng ta từ dư nghiệt của hai đại gia tộc kia biết được sự tình về Linh Thần bảo tàng!

- Bất quá…

Nói tới đây, chân mày Toa Lãng không khỏi nhíu lại:

- Căn cứ theo chúng ta nghe ngóng, cũng đã nhận được một tin tức kinh người, thủ lĩnh chính thức của Hỗn Loạn Lĩnh cũng không phải linh dược hoàng sư thất giai A Cơ Mễ Đức, mà là hai người tên Lôi Nặc cùng Kiệt Tư, trong đó Kiệt Tư là một thiếu niên, mà Lôi Nặc tựa hồ là người hầu của hắn, hơn nữa căn cứ theo chúng ta tìm hiểu Lôi Nặc tựa hồ đã tới cảnh giới đế linh sư bát giai, hiện tại hai người kia suốt sáu năm qua không xuất hiện trước mặt người khác, tựa hồ không có mặt tại Hỗn Loạn Lĩnh, trước mắt chúng ta còn chưa tra xét được thân phận chân thật của hai người này!

- Đây là tư liệu chuyện quan hệ tới sáu năm trước…

Toa Lãng lấy ra mấy phần tư liệu trên người đưa cho sáu gã đế linh sư.

Thân phận thật sự của Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc thì Lôi Nặc cũng chỉ nói với A Cơ Mễ Đức bọn họ mà thôi, bởi vậy toàn bộ dân chúng Hỗn Loạn Lĩnh không biết thân phận thật sự của hai người, Toa Lãng tự nhiên không tìm hiểu được.

Mấy tên đế linh sư tiếp nhận được tư liệu đều xem thật nhanh, lập tức trong mắt chợt phát sáng lên.

- Thật sự là Linh Thần bảo tàng?

Mấy tên đế linh sư liếc nhìn nhau, trong đôi mắt mang theo vẻ kích động.

Vốn cuộc chiến của nam vực thập tam vương quốc phát động công kích Hỗn Loạn Lĩnh chỉ với ý đồ cướp đoạt tài nguyên linh dược sư mà thôi, Sử Lai Mỗ bọn hắn cũng không chuẩn bị tham dự vào cuộc chiến tranh kia, nhưng trong lúc vô tình Toa Lãng bọn hắn lại nhận được tin tình báo về bảo tàng hơn nữa còn truyền trở về vương quốc.

Sau khi biết được tin tức này đám người Sử Lai Mỗ trải qua thương thảo mới quyết định cho Toa Lãng bọn hắn mạnh mẽ công kích, dùng tốc độ nhanh nhất đánh tới Hỗn Loạn Thành, đồng thời sáu người Sử Lai Mỗ cũng đi tới tiền tuyến.

Hiện tại lấy được tin tức xác thực, bọn hắn lập tức liền kích động.

- Lôi Nặc, đế linh sư bát giai, Kiệt Tư, linh dược đại sư, thực lực không biết?

Trong miệng Sử Lai Mỗ thì thào, ngay lập tức đôi mắt bắn ra một đoàn tinh mang.

- Toa Lãng, bằng tốc độ nhanh nhất công phá Hỗn Loạn Thành, hơn nữa nhất định phải thăm dò được tin tức của Lôi Nặc cùng Kiệt Tư với Linh Thần bảo tàng, ta muốn biết rốt cục bên trong có ẩn chứa chuyện gì?

Sử Lai Mỗ lạnh lùng lên tiếng.

- Dạ!

Toa Lãng cao giọng đáp.

Lúc này đội ngũ nam vực thập tam vương quốc lại lần nữa mãnh liệt công kích về phía trước, chiếm lĩnh từng tòa thành trì, binh lâm Hỗn Loạn Thành.

Mà lúc này tận sâu trong Vân Vụ chiểu trạch, Thái Sâm tộc trưởng uống vào Khu Độc dược tề không ngừng bay nhanh trong hồng sắc độc vụ tìm kiếm.

- Rốt cục Tử Vong Mê Cung ở nơi nào? Trên bản đồ A Cơ Mễ Đức đưa cho ta nói là gần ở đây, sao ta tìm nhiều ngày như vậy vì sao vẫn không tìm được?

Ánh mắt Thái Sâm tộc trưởng đầy vẻ lo lắng, trên trán đẫm mồ hôi, linh lực lưu chuyển không ngừng bay nhanh.

Nhiều ngày như vậy mỗi lần hắn chỉ uống một ít Khu Độc dược tề, hôm nay hắn chỉ còn lại một ít, nếu còn không tìm được Tử Vong Mê Cung một khi không có Khu Độc dược tề hắn chắc chắn phải chết trong hồng sắc độc vụ nơi này.

Ngay khi trong lòng hắn đang vô cùng lo lắng…

Đột nhiên xa xa hồng sắc độc vụ tản ra, một tòa cung điện khổng lồ như một tòa thành trì ẩn hiện ngay trước mặt của hắn.

- Tử Vong Mê Cung, là Tử Vong Mê Cung!

Trong đôi mắt Thái Sâm tộc trưởng hiện lên vẻ vui mừng, sau đó nhanh như thiểm điện xông tới chỗ cung điện, tiến nhập vào biên giới Tử Vong Mê Cung.

- Lôi Nặc đại nhân!

Trong miệng Thái Sâm tộc trưởng hô to.

Ngay khi Thái Sâm vừa hô to, trên một mảnh đất trống cách hắn không xa một đạo kim sắc quang mang bỗng nhiên sáng lên, ngay lập tức hào quang thu liễm, một nam tử cao lớn toàn thân tản ra khí tức kinh người xuất hiện trong kim mang.

- Thái Sâm, sao ngươi tìm tới đây? Sao vậy, Hỗn Loạn Lĩnh xảy ra chuyện gì hay sao?

Thanh âm trầm ổn vang lên bên tai Thái Sâm tộc trưởng, người kia chính là phụ thân của Kiệt Sâm, Bá Đế Lôi Nặc!

- Lôi Nặc đại nhân!

Nhìn thấy Lôi Nặc, Thái Sâm kích động kêu lên.

Nhìn thấy bộ dáng của hắn, chân mày Lôi Nặc không khỏi nhíu lại, theo biểu hiện của Thái Sâm, hắn có thể cảm nhận được tựa hồ Hỗn Loạn Lĩnh đã xảy ra chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Hắn đưa mắt dò hỏi nhìn lên người Thái Sâm.

- Lôi Nặc đại nhân, hiện tại Hỗn Loạn Lĩnh sắp bị thất thủ, mọi người đang cần ngài!

Thái Sâm tộc trưởng có chút nghẹn ngào lên tiếng.

- Chuyện gì xảy ra? Thái Sâm, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Lôi Nặc nhíu mày dò hỏi.

- Lôi Nặc đại nhân, sự tình là thế này, hơn một năm trước sau khi ngài bế quan chưa bao lâu, nam vực thập tam vương quốc đột nhiên phát động tiến công Hỗn Loạn Lĩnh chúng ta!

Ở bên ngoài Tử Vong Mê Cung, lúc này Thái Sâm tộc trưởng đem chuyện phát sinh trong một năm nay dùng tốc độ thật nhanh kể lại cho Lôi Nặc thật chi tiết.

- Hiện tại ta đã rời khỏi Hỗn Loạn Thành được mười ngày, ta cũng không biết hiện tại tình hình Hỗn Loạn Thành thế nào rồi, không biết đội ngũ nam vực thập tam vương quốc đã tấn công tới đâu?

Trên mặt Thái Sâm tràn ngập lo lắng.