Dược Thần

Chương 905: Thánh uy hàng lâm




Một ít cường giả đứng gần không cẩn thận bị linh lực tán phát lan tới, nguyên một đám người sắc mặt đều tái nhợt, thậm chí có người phun máu tươi, không ngừng rơi xuống đất.
- Lui, mau lui lại!
- Tránh ra, mau tránh ra…
Thanh âm tiếng rống giận không ngừng vang lên trên khu thành đông, nhìn thấy linh lực tán phát từ cuộc chiến của hai người kia, rất nhiều người đều vội vàng thối lui, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Thật là đáng sợ.
Công kích của Kiệt Sâm cùng Tạp Tư Ốc Nhĩ thật sự khủng bố, cơ hồ đã đạt tới bát giai đỉnh phong, cho dù chỉ là dư ba lan tới cũng không phải những đế linh sư bình thường đủ khả năng ngăn cản.
- Ha ha, tốt, thống khoái, thống khoái…
Trong tiếng nổ tung, trong miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ phát ra tiếng hét to hưng phấn, hắn và Kiệt Sâm hai người điên cuồng công kích lẫn nhau, thực lực ngang nhau, người này cũng không làm gì được người kia.
- Đã như vậy…
Con ngươi Tạp Tư Ốc Nhĩ chợt ngưng tụ:
- Băng chi thế giới – ngưng – thế giới chi kiếm!
Hai thế giới va chạm lẫn nhau, bỗng nhiên Tạp Tư Ốc Nhĩ thu nhỏ lại một phương thế giới, không ngừng thu nhỏ, đồng dạng mật độ băng hệ nguyên tố càng lúc càng cao, cuối cùng biến thành một thanh huyền băng cự kiếm dài hơn mười thước, lơ lửng ngay trước người Tạp Tư Ốc Nhĩ.
Thanh cự kiếm dài hơn mười thước hoàn toàn đem băng chi thế giới dung nạp vào bên trong.
Năng lượng không hề bị lãng phí, đã hoàn toàn ngưng tụ lại.
Đây…chính là hình thái trọn vẹn của Băng chi thế giới.
- Kiệt Sâm, ta thừa nhận ngươi rất cường, nhưng Băng chi thế giới của ta đã đạt tới hình thái hoàn mỹ, cho ngươi thua dưới thế giới chi kiếm của ta a!
Trong miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ tự tin hét to.
- Buồn cười!
Kiệt Sâm cười lạnh, trong đôi mắt bắn ra tinh mang trước nay chưa từng có.
- Ngưng!
Kiệt Sâm cũng quát khẽ một tiếng.
Theo tiếng quát của Kiệt Sâm, kiếm chi thế giới bao phủ nửa phiến thiên không nhanh chóng thu nhỏ lại, vô số kim sắc kiếm khí không ngừng co rút cô đọng, sau đó đồng dạng tạo thành một thanh kim sắc cự kiếm dài hơn mười thước trước mặt hắn.
Kim sắc cự kiếm dài hơn mười thước hoàn toàn đem kiếm chi thế giới dung nạp vào bên trong, năng lượng ngưng tụ cao độ không ngừng chao đảo, mũi kiếm tán dật ra từng đạo vết nứt không gian đen kịt.
- Cái gì? Ngươi cũng ngưng tụ thế giới chi kiếm?
Trong miệng Tạp Tư Ốc Nhĩ phát ra kinh hô:
- Tốt tốt, vậy thì xem ai càng mạnh hơn nữa đi!
- Hãy bớt nói nhảm, đến đây đi!
Trong mắt Kiệt Sâm chỉ còn lại hình bóng đối thủ.
Hai người cầm thế giới chi kiếm, bốn mắt nhìn nhau, tản ra chiến ý cùng khí tức kinh người.
Thanh sắc cự kiếm trước mặt Tạp Tư Ốc Nhĩ tản ra hơi lạnh căm căm, vĩnh hằng cực đông, chí hàn chí cường!
Kim sắc cự kiếm trước mặt Kiệt Sâm cuồng bạo cô đọng, vô cùng sắc bén, chí dương chí cương!
- Phá!
- Kết thúc đi!
Hai người đều quát to, mỗi người vung xuống cự kiếm trong tay!
- Oanh long long…
Phảng phất như trời sụp đất nứt, thanh sắc cự kiếm kéo vỡ hư không, hướng Kiệt Sâm chém tới.
Mà kim sắc cự kiếm trong tay Kiệt Sâm cũng xuyên qua cự ly không gian, lập tức đi tới phía trước Tạp Tư Ốc Nhĩ.
Trên bầu trời, một kim một lam hai thanh cự kiếm xé vỡ không gian, trong ánh mắt rung động của mọi người giống như hai khối thiên thạch ầm ầm va chạm.
Trong tích tắc thời gian như dừng lại!
- Oanh long long…
Phảng phất như hai viên đạn pháo chạm vào nhau!
Sau một khắc, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa lập tức nổ tung trên hư không, toàn bộ không gian đều đọng lại, chỉ còn lại ánh sáng chói mắt.
Trong tiếng nổ tung kịch liệt, băng chi cự kiếm của Tạp Tư Ốc Nhĩ liên tiếp vỡ tan nghiền nát, thế giới chi kiếm cô đọng liền bạo liệt ra, đại lượng mảnh vỡ bắn tung khắp bốn phía, mà kim chi cự kiếm của Kiệt Sâm cũng rạn nứt, vẫn chưa nghiền nát, sau khi đụng nát băng chi cự kiếm của đối phương lại hung hăng chém tới Tạp Tư Ốc Nhĩ, linh lực đáng sợ phong tỏa cả một phương không gian, cả không gian nhuộm thành kim sắc lóng lánh bao phủ cả thanh sắc tinh quang vẩy ra đầy trời.
Trên bầu trời, kim chi cự kiếm trong tay Kiệt Sâm đang chém thẳng tới người Tạp Tư Ốc Nhĩ nhưng hắn lại giống như đã ngây dại, trong đôi mắt tràn ngập vẻ không thể tin.
- Tạp Tư Ốc Nhĩ, tránh ra!
Trong miệng Kiệt Sâm phát ra tiếng gầm rú, muốn tán đi kim chi cự kiếm trong tay ngăn cản nó đánh tới.
Kiệt Sâm cũng không muốn giết chết Tạp Tư Ốc Nhĩ, một khi đệ nhất thiên tài của Cổ Lôi Tư gia tộc bị mình giết chết, như vậy vô luận mình cố gắng thế nào Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc đều không cách nào sống chung cùng một chỗ.
Thế nhưng Kiệt Sâm lĩnh ngộ kiếm chi thế giới chỉ được vài tháng, hơn nữa đối mặt với đế linh sư bát giai cao cấp như Tạp Tư Ốc Nhĩ, Kiệt Sâm không hề lưu thủ, dưới một kích toàn lực của hắn kim chi cự kiếm như nước xối ra ngoài, Kiệt Sâm căn bản không cách nào thu hồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn kim chi cự kiếm chém lên đỉnh đầu Tạp Tư Ốc Nhĩ.
Giờ khắc này toàn bộ người vây xem đều treo cao trái tim…
Ngay khi kim chi cự kiếm trong tay Kiệt Sâm sắp chém trúng Tạp Tư Ốc Nhĩ…
- Oanh long…
Một đạo khí tức khủng bố không gì địch nổi bỗng nhiên giáng xuống, bao phủ cả phiến không gian nơi đây.
Trong cảm giác của Kiệt Sâm, toàn bộ thiên địa phảng phất như sụp tối, ngay lập tức một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện xuất hiện trước người Tạp Tư Ốc Nhĩ, sau đó nhắm ngay kim sắc cự kiếm mà Kiệt Sâm chém tới vươn ra tay phải.
Đó là một bàn tay lóng lánh, vừa duỗi ra toàn bộ thiên địa phảng phất biến mất, chỉ còn lại bàn tay kia trở thành trung tâm của thiên địa.
Bàn tay kia cùng kim chi cự kiếm của Kiệt Sâm chạm vào cùng một chỗ.
- Bồng!
Đột nhiên yên lặng, kim chi cự kiếm đã rạn nứt của Kiệt Sâm thoáng chốc liền vỡ nát, kim hệ linh lực nguyên tố cuồng bạo thoáng tán dật, không gian không ngừng vặn vẹo, thân ảnh kia cùng Tạp Tư Ốc Nhĩ không hề có nửa điểm tổn thương.
- Đây là…
Ánh mắt Kiệt Sâm chợt ngưng trọng lên, nhìn qua thân ảnh trước mặt Tạp Tư Ốc Nhĩ.
Thánh uy, uy áp khủng bố đột nhiên giáng xuống tuyệt đối chỉ có cường giả thánh cấp cửu giai mới có thể phóng xuất ra, mà cũng chỉ có cường giả thánh cấp cửu giai mới có thể dễ dàng ngăn trở công kích của kim chi cự kiếm, nếu không cho dù là đế linh sư bát giai đỉnh phong cũng sẽ không dễ dàng ngăn trở được chiêu công kích kia.
Xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm là một lão giả mặc trường bào màu xám nhạt, khuôn mặt vô cùng bình thường, trên người cũng không hề tán dật ra linh lực ba động cường hãn, phảng phất như một lão nhân có thể tùy ý nhìn thấy được trên đường cái, nhưng khi hắn vừa xuất hiện phảng phất liền biến thành trung tâm của thiên địa này, làm ánh mắt mọi người đều không tự chủ được rơi lên trên người của hắn.
- Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, là Cổ Lôi Tư gia tộc Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão!
- Thánh linh sư cửu giai đê cấp, Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão quả nhiên đáng sợ, chỉ một chưởng đã phá vỡ được kim chi cự kiếm của Kiệt Sâm!
- Thật khó có thể tin, không ngờ Tạp Tư Ốc Nhĩ lại thua!