Dược Thần

Chương 782: Ta chờ ngươi (2)




Kim sắc kiếm quang bay tung đầy trời, những nơi đi qua đều chém vỡ hết thảy không gian, không khí không ngừng bị cắt thành mảnh vụn, tạo ra vô số vết nứt không gian nho nhỏ.

- Đi!

- Đi!

- Đi!

Theo thời gian dần trôi qua, ngày càng thuần thục, Kiệt Sâm đã hoàn toàn khống chế được cả phương thế giới nơi này, uy lực Kiếm Chi Thế Giới càng lúc càng lớn, linh lực đáng sợ không ngừng gào thét bên trong sơn cốc, giống như ngày tận thế tiến đến.

- Kiệt Sâm…

Ngay khi Kiệt Sâm thao túng Kiếm Chi Thế Giới càng lúc càng thêm thuần thục, một thanh âm êm tai từ một bên sơn cốc truyền đến, ngay lập tức một đạo thân ảnh màu xanh thoáng chốc đã bay vào trong sơn cốc Kiệt Sâm đang đứng.

- Oanh long long…

Người nọ đột nhiên xâm nhập, ngay lập tức dẫn động Kiếm Chi Thế Giới bài xích, đặc biệt thế giới pháp tắc lập tức tiến hành đè ép với thanh sắc thân ảnh kia, đồng thời một ít kim sắc kiếm quang chung quanh không tự chủ được nhắm ngay thanh sắc thân ảnh bắn tới.

Kiếm khí đáng sợ bỗng chốc phá vỡ cả hư không.

- Oanh!

Một thanh âm oanh minh vang lên cực lớn, thanh sắc thân ảnh thoáng thối lui, thanh sắc quang mang trên người nàng không ngừng lưu chuyển, chống lại kiếm quang công kích, người kia chính là Lam Nguyệt Cổ Sâm.

Giờ phút này sau khi thấy rõ tình huống bên trong sơn cốc, gương mặt Lam Nguyệt Cổ Sâm tràn đầy vẻ kinh ngạc nhìn qua Kiệt Sâm, trong ánh mắt mang theo vẻ không sao tưởng tượng nổi.

- Kiếm Chi Thế Giới, a…Kiệt Sâm, ngươi từ khi nào đã nắm giữ được cả Kiếm Chi Thế Giới rồi đây?

Trong miệng của nàng kinh ngạc kêu lên, tràn đầy khó tin.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ!

Kiệt Sâm cũng bị sững sờ, lập tức thu liễm linh lực, kim sắc Kiếm Chi Thế Giới thoáng chốc đã bị tán loạn, ngũ sắc ngũ hành thuộc tính cũng biến mất hoàn toàn.

- Phanh!

Ngũ hành linh lực bên trong cơ thể Kiệt Sâm mạnh mẽ chấn động, chút ít kim hệ linh lực mà Ai Đức Mễ Tư lưu lại trong cơ thể Kiệt Sâm thoáng chốc hoàn toàn tan vỡ, tiêu tán trong vô hình, đồng thời thân thể hắn cũng bay nhanh về hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm.

Dù sao Ai Đức Mễ Tư cũng là đế linh sư bát giai cao cấp, mà kim hệ linh lực lưu lại trong thân thể Kiệt Sâm còn ẩn chứa khí tức kim hệ pháp tắc đặc thù, nếu như ngày hôm qua cho dù linh lực của Kiệt Sâm có cường thịnh bao nhiêu muốn tiêu trừ kim hệ linh lực kia cũng phải hao tốn công phu không ít, nhưng hôm nay sau khi hắn lĩnh ngộ được Kiếm Chi Thế Giới, hắn đã thật dễ dàng hủy diệt kim hệ linh lực kia trong vô hình.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?

Đi tới trước người Lam Nguyệt Cổ Sâm, Kiệt Sâm cũng không trả lời câu hỏi của nàng mà hỏi ngược lại.

Lam Nguyệt Cổ Sâm nhìn Kiệt Sâm với ánh mắt quái dị, trong đôi mắt đẹp toát ra ánh sáng khác thường:

- Ta chỉ tới nhìn xem thương thế của ngươi khôi phục như thế nào rồi, hôm nay là ngày thi đấu khiêu chiến cuối cùng, biết rõ ngươi bị thương có lẽ sẽ có đệ tử không có mắt chạy đi khiêu chiến ngươi, nên muốn dặn ngươi coi chừng một chút, nhưng hiện tại xem ra nếu quả thật có tên gia hỏa nào dám tới khiêu chiến ngươi, thật sự là chính mình muốn chết!

- Đang…

- Đang…

- Đang…

Đúng lúc này, lệnh triệu tập lại vang vọng trong Thiên Không Thành.

- Thi đấu khiêu chiến sao?

Trong miệng Kiệt Sâm chợt lẩm bẩm, sau đó lắc nhẹ đầu nói: nguồn TruyenFull.vn

- Chúng ta đi thôi!

Ngay khi Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm vừa bay vút ra khỏi sơn cốc…

- Sưu…

Một đạo lưu quang từ bên ngoài Hóa Thần Đảo bay tới, đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, sau đó dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn hắn.

- Kiệt Sâm huynh đệ, sinh mệnh lực của ngươi không khỏi quá ương ngạnh đi thôi!

Tạp Tắc Nỗ Tư không nhịn được lên tiếng:

- Sáng hôm qua ta nhớ rõ ngươi bị trọng thương, thiếu chút nữa đứng không ổn, hiện tại xem ra vì sao giống như không còn bị thương chút nào vậy. Lần này ta nghĩ mấy đệ tử bài danh phía trước ngươi chỉ sợ trong lòng nhất định sẽ hoảng loạn!

- Ta xem chính nội tâm ngươi hoảng loạn trước tiên thì có!

Ở bên cạnh, Lam Nguyệt Cổ Sâm lên tiếng trêu chọc.

- Có sao?

Tạp Tắc Nỗ Tư cười nói:

- Không cần nói gì khác, Kiệt Sâm huynh đệ, nếu như ngươi muốn vị trí thứ hai này, đến lúc đó có thể khiêu chiến ta, ta trực tiếp tặng cho ngươi là tốt nhất!

Tạp Tắc Nỗ Tư không chút để ý nói.

- Vị trí thứ hai sao!

Kiệt Sâm cười cười, hiện tại nắm giữ được Kiếm Chi Thế Giới, giờ phút này tâm tình của hắn thật tốt, không khỏi cười nói:

- Ta muốn thứ đó làm gì chứ, vẫn lưu lại cho chính ngươi đi!

Đối với Kiệt Sâm mà nói, thứ tự bài danh gì đó hắn căn bản không thèm để ý, hắn chỉ muốn tham gia cuộc thí luyện thiên tài giữa các thế lực lớn trên đại lục mà thôi, chỉ cần tiến vào trước hai mươi đều có thể tham gia, bởi vậy thứ nhất hay 20 gì đó đối với hắn không có gì khác biệt.

Ba người bay về phía trước, rất nhanh đã hạ xuống quảng trường trong Thiên Không Thành, nhìn thấy ba người họ, rất nhiều đệ tử đứng trên quảng trường đều phát ra thanh âm nghị luận, đặc biệt là những đệ tử bài danh trước Kiệt Sâm, sắc mặt đều biến thành trắng bệch.

Kiệt Sâm tự nhiên không lưu ý tới thanh âm tiếng nghị luận của những đệ tử kia, càng không để ý tới ánh mắt chú ý của họ mà trực tiếp khoanh chân ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

Tuy hắn biểu hiện bên ngoài không có gì tổn thương, nhưng trên thực tế chỉ gần một ngày cơ thể hắn vẫn chưa thể hoàn toàn lành hẳn, nếu thật sự cần phải chiến đấu, tối đa hắn chỉ có thể lấy ra được bốn năm thành thực lực của ngày thường.

Nhưng ngay khi Kiệt Sâm vừa khoanh chân ngồi xuống, còn chưa bắt đầu tu luyện, hắn đột nhiên cảm thấy có một cỗ khí thế vô cùng sắc bén từ một bên quảng trường truyền tới.

Một thân ảnh mặc trường bào màu vàng chậm rãi đi qua, hắn đi tới đâu các đệ tử đều im lặng tránh né, ánh mắt rơi trên người thân ảnh mặc áo vàng đứng trước mặt Kiệt Sâm.

- Khái…

Người nọ có chút ho khan, bước đi có chút lảo đảo, sắc mặt cực kỳ trắng bệch nhưng ánh mắt sắc bén như lưỡi đao, lạnh lùng rơi lên người Kiệt Sâm, trong đôi mắt tràn ngập chiến ý bất khuất.

- Như thế nào? Ai Đức Mễ Tư, ngươi không phục? Chẳng lẽ còn muốn tới đây bới móc?

Tạp Tắc Nỗ Tư đứng trước mặt Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng.

Ai Đức Mễ Tư không nói gì, lạnh lùng nhìn Kiệt Sâm, không khí áp lực khẩn trương chợt lan tràn trên quảng trường, các đệ tử không tự chủ được đều ngừng hô hấp, không chớp mắt nhìn hết thảy chuyện đang phát sinh bên này.

Đối mặt với ánh mắt lạnh băng sắc bén của Ai Đức Mễ Tư, Kiệt Sâm vẫn biểu lộ ra vẻ lạnh nhạt đạm mạc nhìn đối phương.

Ngày hôm qua hắn đã có thực lực đánh bại đối phương, hôm nay sau khi nắm giữ được Kiếm Chi Thế Giới, trong nội tâm Kiệt Sâm càng thêm tự tin, nếu như đối phương không phục hắn có lòng tin một lần nữa cho người kia sự giáo huấn suốt đời khó quên.

Trong không khí quỷ dị, Ai Đức Mễ Tư nhìn Kiệt Sâm, chậm rãi mở miệng nói:

- Ngươi rất cường, lần này ta thua, nhưng giải thi đấu Linh Dược Bảng tiếp theo ta nhất định sẽ đánh bại ngươi, ta sẽ cho ngươi biết Ai Đức Mễ Tư mới là đệ nhất thiên tài của Thiên Không Thành!

Nói xong câu này, Ai Đức Mễ Tư trực tiếp quay người, bóng lưng cao ngất mà kiên định, một lần nữa quay về chỗ cũ khoanh chân điều dưỡng.

Hào khí trên quảng trường giờ khắc này đột nhiên biến thành hòa hoãn lại.

- Tên gia hỏa này!

Tạp Tắc Nỗ Tư nhếch môi không thèm cho ý kiến.

- Ta chờ ngươi, nhưng chỉ sợ tiếp theo, ngươi sẽ càng thêm thất vọng!

Trên sân rộng, Kiệt Sâm đáp lại, trong giọng nói tràn đầy vẻ kiên định cùng tự tin.