Dược Thần

Chương 744: Không ngờ là hắn(1)




Hơn ba tháng, nếu như ở bên ngoài cũng không phải là con số gì đặc biệt, nhưng ở trong Cửu Linh Tụ Khí Trận, các loại linh dược lại tương đương như thời gian sinh trưởng mười năm tốt nhất.

Làm cho Kiệt Sâm hưng phấn là gốc Thất Diệp Linh Sâm trong ba tháng thời gian đã hoàn toàn sinh ra phiến lá thứ tám, trở thành Bát Diệp Linh Sâm bát giai.

Đương nhiên đã có được Cửu Linh Tụ Khí Trận cường đại như thế, Kiệt Sâm hoàn toàn có thể thông qua gieo trồng đại lượng Lục Diệp Linh Sâm bình thường đạt tới thất diệp, sau đó thông qua thất diệp đạt được Bát Diệp Linh Sâm.

Hắn thiếu khuyết chỉ là thời gian mà thôi.

Mười năm thời gian đối với bát giai linh dược mà nói có lẽ chỉ có thể nhìn ra được biến hóa rất nhỏ, nhưng đối với một ít linh dược cấp thấp, hoàn cảnh ưu việt như thế đủ cho chúng lan tràn như loài cỏ dại.

Tuy linh dược này đều do Lam Nguyệt Cổ Sâm gieo trồng, nhưng Kiệt Sâm lại không chút khách khí, nhìn thấy mình cần là trực tiếp hái xuống.

- Bá!

Xa xa, Lam Nguyệt Cổ Sâm đang yên lặng tu luyện thoáng mở mắt, nhìn vào Kiệt Sâm đang đứng bên trong dược điền.

- Kiệt Sâm!

Một thanh âm ẩn chứa tia tức giận vang lên bên tai Kiệt Sâm.

- Khái khái, ngươi trồng nhiều linh dược như vậy, bị ta hái xuống một ít cũng không có việc gì, hơn nữa sơn cốc này là của ta, linh dược tại đây có một nửa cũng xem như của ta, huống chi ngươi trồng hết cả sơn cốc mất rồi, ta muốn gieo trồng linh dược cũng không có địa phương, tự nhiên chỉ phải hái lấy của ngươi thôi…

Kiệt Sâm lẩm bẩm nói xong, thu một gốc lục giai linh dược trong tay, ngay lập tức nhanh như thiểm điện bay vút về hướng gian phòng của mình.

- Rõ ràng do bản thân mình lười biết còn muốn kiếm cớ nói ta!

Trong sơn cốc, Lam Nguyệt Cổ Sâm lắc đầu, khóe môi hiện nụ cười, nàng gieo trồng linh dược tuy chiếm cứ thật nhiều địa phương trong sơn cốc, nhưng còn chưa tới mức không để lại địa phương cho Kiệt Sâm gieo trồng.

Nhưng dù sao nàng chiếm đoạt rất nhiều chỗ của đối phương, Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng biết rõ Kiệt Sâm đang chiếm tiện nghi của nàng, nhưng chính nàng thật sự không có lời nào để nói.

Kiệt Sâm ngắt lấy một ít linh dược trong sơn cốc, lại chui đầu vào phòng phối chế, ngày hôm sau Kiệt Sâm cau mày đi ra, lại tiếp tục ngắt lấy vài loại linh dược tài liệu, lại đi vào phòng phối chế, đến ngày thứ ba tiếp tục nhíu mày đi ra, hái thêm chút ít linh dược ngoài sơn cốc.

Liên tiếp năm ngày Kiệt Sâm cứ qua lại trong phòng phối chế cùng dược điền, rốt cục tới ngày thứ năm Kiệt Sâm mang theo vẻ mặt tươi cười đi ra khỏi phòng phối chế, ở trong tay phải hắn có một bình linh dược tề màu xanh, tản ra linh lực ba động mịt mờ.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ, ta cần vào bí cảnh thí luyện một chuyến, sơn cốc này nhờ ngươi giúp ta chiếu cố một chút!

Kiệt Sâm đi tới trong sơn cốc nhìn Lam Nguyệt Cổ Sâm đang tu luyện lên tiếng.

- Đi vào bí cảnh thí luyện một chuyến?

Lam Nguyệt Cổ Sâm liếc mắt nhìn Kiệt Sâm:

- Ngươi đạt tới hoàng linh sư thất giai trung cấp đỉnh phong? Ân, là lúc nên đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm, về phần chiếu cố sơn cốc này, ngươi còn có ý tứ nói sao?

Thanh âm Lam Nguyệt Cổ Sâm đột nhiên cất cao:

- Hơn ba tháng nay ngươi cứ vùi đầu vào tu luyện, có chăm sóc qua dược điền, có quét dọn qua động phủ sao?

- Khái khái, chuyện này…Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ, ta đi trước, ngươi tiếp tục tu luyện!

Kiệt Sâm lập tức bay lên trời, hướng bên ngoài sơn cốc bỏ chạy.

- Đừng quên hai tháng sau là giải thi đấu Linh Dược Bảng, nhất định phải tranh thủ trở về, lần so tài này khá trọng yếu, Hạch Tâm Điện sẽ chọn ra hai mươi đệ tử hạch tâm bài danh phía trước đại biểu cho thiên tài của Linh Dược Sư Tháp cùng Linh Sư Tháp, tứ đại đế quốc cùng tam thành cùng nhau thí luyện, đó là một cơ hội ngàn năm khó gặp, ngươi ngàn vạn lần đừng có quên!

Sau lưng, thanh âm Lam Nguyệt Cổ Sâm truyền đến.

Bay khỏi sơn cốc, thân hình Kiệt Sâm thoáng dừng lại ngay vách núi chỗ tu luyện của Tạp Tắc Nỗ Tư.

- Kiệt Sâm huynh đệ!

Còn đang trong tu luyện, Tạp Tắc Nỗ Tư thoáng mở mắt, trong ánh mắt hiện lên tia bạo ngược, mở miệng lên tiếng.

Chứng kiến tia bạo ngược hiện lên trong mắt Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm biết rõ đây là bởi vì đối phương hấp thu đại lượng linh khí trong Linh Hải còn chưa được tịnh hóa mà gây ra.

Hơn nữa theo đôi mắt ẩn ẩn hiện lên đỏ thẫm của Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm cũng có thể phát hiện mỗi một lần Tạp Tắc Nỗ Tư tu luyện, cỗ lực lượng bạo ngược tích súc trong cơ thể hắn sẽ càng ngày càng nặng, một ngày nào đó cỗ lực lượng kia sẽ làm cho hắn triệt để đánh mất lý trí.

- Tạp Tắc Nỗ Tư, ta gần đầy phải đi ra ngoài một chuyến, Hóa Thần Đảo nhờ ngươi thay ta chiếu cố một chút!

Kiệt Sâm lên tiếng.

- Yên tâm đi Kiệt Sâm huynh đệ, có ta ở đây ta tuyệt đối sẽ không để cho bất luận kẻ nào đặt chân lên Hóa Thần Đảo của ngươi, bất luận kẻ nào chưa được cho phép mà muốn đặt chân lên Hóa Thần Đảo, nhất định phải giẫm thân thể của ta đi qua, huống chi…

Tạp Tắc Nỗ Tư giống như cười mà không phải cười, lên tiếng:

- Coi như ta không thể thủ được, ngươi cũng không cần lo lắng, có Lam Nguyệt Cổ Sâm sư tỷ, dù là toàn bộ Linh Dược Sư Tháp cũng không có mấy người dám động tới phủ đệ của ngươi!

Nói xong, trên gương mặt vốn luôn nghiêm túc của Tạp Tắc Nỗ Tư thậm chí còn toát ra ánh mắt mập mờ.

Nhìn biểu lộ không được tự nhiên của Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm im lặng trợn trắng mắt.

- Đúng rồi Tạp Tắc Nỗ Tư, nơi này ta có phối chế cho ngươi năm bình linh dược tề, nhớ rõ một ngày uống một bình, ta còn có việc phải đi trước!

Kiệt Sâm vung lên tay trái, trước mặt Tạp Tắc Nỗ Tư lập tức xuất hiện năm bình linh dược tề màu xanh tản ra linh lực ba động hư ảo, là do Kiệt Sâm dùng mười ngày thời gian mới chế biến ra đến.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm phóng lên không, lập tức biến mất bên trong linh khí cuồng bạo của Linh Hải.

- Phối chế linh dược tề cho ta?

Nhìn qua năm bình linh dược tề màu xanh trước mặt, trên mặt Tạp Tắc Nỗ Tư không khỏi toát ra một tia nghi hoặc, lập tức cầm một bình mở nắp tinh tế cảm giác thành phần cùng công hiệu bên trong linh dược tề.

- Ồ… truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Sau một lát tinh tế cảm giác, cả người Tạp Tắc Nỗ Tư chợt ngây ngẩn, trong đôi mắt hắn hiện lên tia nghi hoặc, đồng thời còn vô cùng kinh ngạc.

Là linh dược đế sư bát giai đê cấp, tạo nghệ trong phương diện linh dược học của Tạp Tắc Nỗ Tư dù là bên trong những đệ tử hạch tâm tại Thiên Không Thành đều là tồn tại tuyệt luân vô cùng, nhưng dùng thực lực của hắn hôm nay lại không thể nhìn ra được công hiệu của linh dược tề này.

Điều này làm cho hắn không khỏi cảm thấy không sao tưởng tượng nổi.

Đẳng cấp linh sư của Kiệt Sâm chỉ mới đạt tới hoàng linh sư thất giai trung cấp, điều này hắn cũng biết đến, căn cứ theo định luật phổ biến trên đại lục, cho dù Kiệt Sâm có cường thịnh bao nhiêu cũng chỉ là linh dược hoàng sư thất giai trung cấp mà thôi, với thực lực linh dược đế sư bát giai đê cấp của hắn, tuyệt đối không thể có khả năng không nhìn thấu được công hiệu của linh dược tề mà đối phương phối chế.