Dược Thần

Chương 708: Vạn chúng chú mục (2)




Hôm nay nhìn thấy Kiệt Sâm, hắn lập tức đưa ra điều kiện, hy vọng có thể đạt được giải đáp của Kiệt Sâm, nhưng hung danh của Kiệt Sâm quá hiển hách, cho nên trong nội tâm của hắn cũng bất định.

- Giải đáp vấn đề cho ngươi?

Nghe được trung niên đại hán nói như vậy, Kiệt Sâm sững sờ.

- Cái này... Kiệt Sâm sư huynh, nếu như ngươi không muốn, vậy cho ta một cây tài liệu thất giai và năm mươi vạn điểm tích lũy là được.

Trung niên đại hán vội vàng lên tiếng.

- Ha ha.

Nhìn thấy bộ dáng trung niên đại hán tâm thần bất định, Kiệt Sâm nhịn không được cười rộ lên, nói:

- Có nghi hoặc gì, ngươi cứ hỏi đi.

Giải đáp nghi hoặc giúp đối phương, có thể đạt được một cây Thất Diệp Linh Tham, chuyện tốt như thế, Kiệt Sâm sao không muốn chứ.

- Kiệt Sâm sư huynh, ngươi, ngươi đáp ứng?

Trên mặt của đại hán kia tràn ngập thần sắc kích động, ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm, cũng tràn ngập cảm kích:

- Là như thế này, Kiệt Sâm sư huynh, ta khi phối chế một ít thất giai Hoàng cấp linh dược tề, luôn có cảm giác...

Sau khi nghe được Kiệt Sâm khẳng định, đại hán kia lập tức hướng Kiệt Sâm giảng thuật nghi hoặc trong quá trình bản thân mình phối chế linh dược tề.

- Vấn đề này của ngươi, kỳ thật rất đơn giản...

Sau khi nghe vấn đề của đại hán này xong, Kiệt Sâm lập tức hiểu rõ bệnh trạng của đối phương trong quá trình phối chế linh dược tề, lúc này nói cho hắn hiểu.

Khi Kiệt Sâm giảng giải, trung niên đại hán kia đang nhíu mày cũng giãn ra, đồng thời hai mắt ngày càng sáng, một loại cảm giác hiểu ra lướt qua trong đầu, làm cho hắn có cảm giác thể hồ quán đỉnh.

Kiệt Sâm cũng không chỉ ra vấn đề của đối phương không, càng tiến hành mở rộng vấn đề đó ra, thậm chí giúp cho đối phương cải tiến, phương án chữa trị.

Cả quá trình, trung niên đại hán kia lắng nghe chăm chú, không dám có chút phân thần, thẳng đến khi Kiệt Sâm triệt để giải đáp xong mới thôi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy...

Đợi đến lúc Kiệt Sâm giải đáp hoàn tất, trung niên đại hán kia liên tục thở dài và kích động, thì thào lên tiếng, ánh mắt khiếp sợ khi nhìn thấy Kiệt Sâm trước đó, hiện giờ, đã được cảm kích thay thế.

Kiệt Sâm giải đáp, rốt cục đã cho hắn biết rõ nhược điểm của mình, trong lúc nhất thời, vô số suy nghĩ không ngừng lướt qua trong đầu của hắn, làm máu huyết toàn thân của hắn sôi trào lên.

Trên thực tế, giải đáp vấn đề bình thường chỉ cần nói ra nguyên nhân của vấn đề là được, nhưng Kiệt Sâm hôm nay trả lời thuyết phục, chẳng những giải đáp nghi hoặc của đối phương, càng nói cho đối phương biết phương án cải thiện.

- Kiệt Sâm sư huynh, cám ơn ngươi chỉ điểm, ta... Ta cũng không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào.

Trong ánh mắt đại hán vô cùng kích động, nhìn Kiệt Sâm lên tiếng:

- Kiệt Sâm sư huynh, ngươi thích món gì trên quầy hàng của ta, ngươi có thể lựa chọn đi, ta đều miễn phí tặng cho ngươi.

Trên mặt đại hán này kiên định lên tiếng, đây không phải hắn sĩ diện cãi láo, Kiệt Sâm chỉ điểm cho hắn, đã cho hắn rất nhiều dẫn dắt, tuy còn không có trải qua thí nghiệm, nhưng đại hán này cảm nhận dược, trải qua Kiệt Sâm chỉ điểm, tạo nghệ linh dược học của hắn trong vài phút ngắn ngủi, có tăng lên thật lớn.

Nhìn thấy gương mặt tha thiết của đại hán này, Kiệt Sâm chỉ cười cười, hắn giải đáp vấn đề cho đối phương, chỉ vì gốc Thất Diệp Linh Tham mà thôi, nhưng đổi thì đổi, hắn cũng không có lấy thêm thứ gì của đối phương, hơn nữa, quầy hàng của đối phương còn một ít tài liệu, hắn hiện tại cũng không cần.

Sau khi bỏ gốc Thất Diệp Linh Tham vào trong không gian giới chỉ, Kiệt Sâm lúc này đứng lên, nhưng hắn phát hiện ngoài ý muốn, không biết lúc nào, bên cạnh của hắn có một đống người vây quanh, những đệ tử hạch tâm này, ánh mắt nhìn qua hắn, trong ánh mắt tràn ngập nóng bỏng.

- Kiệt Sâm sư huynh, ngươi tới quầy hàng của ta xem một chút đi, có thứ gì ngươi cần hay không.

- Kiệt Sâm sư huynh, ta đây mặc dù không có Thất Diệp Linh Tham, nhưng cũng có hai chủng tài liệu quý hiếm.

- Kiệt Sâm sư huynh, lần này ngươi tới Tụ Bảo Các là muốn mua cái gì thế, xem chỗ ta có không.

- Kiệt Sâm sư huynh, ngươi cũng giải đáp nghi hoặc giúp ta a, chỉ cần đồ vật trên quầy hàng của ta có, tùy ngươi chọn.

Những đệ tử hạch tâm này nhìn sang Kiệt Sâm, hét lớn lên, ánh mắt nóng bỏng.

Thân là thất giai linh dược hoàng sư, cho nên không ít đệ tử ở đây có nghi hoặc trên vấn đề linh dược học, trong đó rất nhiều người đều tuyên bố xin giúp đỡ tịa Hạch Tâm Điện, nhưng cơ hồ không có người nào giải đáp, đều áp trong lòng của bọn họ, chỉ có thể do chính bọn họ chậm rãi giải đáp.

Lần trước Kiệt Sâm tại Hạch Tâm Điện giải đáp vấn đề, làm cho rất nhiều người ở đây hối hận, hôm nay nhìn thấy một màn kia, những đệ tử này lâm vào điên cuồng.

Cảm thụ được không khí nhiệt liệt sôi trào ở chung quanh, cho dù Kiệt Sâm trấn định, cũng phải há hốc mồm.

- Tất cả mọi người nên trở lại quầy hàng của mình đi, bày những đồ vật các ngươi cần bán ra ngoài, ta sẽ bắt đầu đi xem ở quầy hàng đầu tiên, mỗi quầy hàng của mỗi người ta đều xem, nếu như ta nhìn trúng đồ vật nào của các ngươi, tự nhiên sẽ mua sắm.

Nhìn thấy của cải vô cùng trong đại sảnh này, trong miệng Kiệt Sâm hô lớn.

Kiệt Sâm vừa dứt lời, rất nhiều đệ tử lập tức trở lại quầy hàng của mình, có rất nhiều đệ tử tới đây chỉ để mua tài liệu, cũng nhao nhao bày ra một quầy hàng, bắt đầu bày đồ vật cần bán của mình ra trên mặt đất.

Những đồ vật bọn họ xuất ra, kỳ thật đều là những thứ bọn họ cần, nhưng khi được giải đáp nghi hoặc trong nội tâm, những đệ tử này cũng lựa chọn lấy ra, hy vọng có thể hấp dẫn Kiệt Sâm.

Linh dược liệu cùng linh dược tề cái gì đó còn có thể mua sắm, nhưng có cơ hội giải đáp nghi hoặc trong nội tâm, không phải thường xuyên có.

Nhìn thấy động tác của những đệ tử này, Kiệt Sâm cũng im lặng, nhưng hắn thân là một linh dược đại sư, cho nên hiểu rõ suy nghĩ trong nội tâm của bọn họ, cũng hiểu rõ rành mạch, đối với một linh dược đại sư mà nói, trước nghi hoặc trong quá trình luyện chế linh dược tề, bất kỳ vật gì ở phải đứng ra một bên, có đôi khi, một hoang mang cực lớn, thậm chí sẽ khiến một linh dược đại sư thống khổ muốn nổi điên.

Sau khi nhìn thấy những đệ tử này nhao nhao bày đồ vật trân quý ra ngoài, Kiệt Sâm ngược lại cũng không vội vã đi tìm kiếm địa phương cao cấp hơn, đi trở lại quầy hàng đầu tiên, quan sát những vật phẩm trong đó.

Quầy hàng đầu tiên này, Kiệt Sâm khi đi vào đây, đã dò xét qua, cũng không có phát hiện thứ hấp dẫn mình, nhưng lúc này, trên quầy hàng trừ chút ít đồ vật vốn có ra, ở một bên khác, có mấy thứ càng thêm trân quý, mà đệ tử bày quầy hàng dùng ánh mắt sáng quắc nhìn qua Kiệt Sâm, trong ánh mắt tràn đầy tâm thần bất định.

Rất hiển nhiên, đệ tử này muốn hấp dẫn ánh mắt của Kiệt Sâm, cho nên phóng các đồ vật khác ra.

Nhưng đệ tử này thật sự đạt được hấp dẫn của hắn, quầy hàng này trước đó không có thứ gì hấp dẫn ánh mắt của Kiệt Sâm, giờ phút này có một vật lọt vào ánh mắt của hắn.