Dược Thần

Chương 575: Thiết Mộc Chân lâm nguy




Đúng, ngưỡng mộ!

Dong Thánh vào lúc này, ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm, giống như một mỹ nhân xinh đẹp, hoặc một tiểu linh sư nhìn thấy linh dược tông sư, ánh mắt này, mang theo cung kính, mang theo kính nể, mang theo kích động, mang theo hưng phấn, nhưng mà thêm nữa..., chính là rung động.

Dong Thánh bố trí ngũ hành tuyệt sát đại trận cũng không có dùng linh lực ngũ hành bố trí thành, nhưng Kiệt Sâm thân là thân Linh Sư nhiều hệ, đã đem bốn loại linh lực khác nhau quán thâu vào trong đó.

Ngũ hành tuyệt sát đại trận, phải cần năm cộng đồng khu động, thiếu một thứ cũng không được, Kiệt Sâm sau khi quán thâu bốn loại linh lực, bởi vì linh lực không ổn định, cuối cùng làm cho ngũ hành tuyệt sát đại trận sụp đổ, mà trận đồ sụp đổ, linh lực và phong chi áo nghĩa ẩn chứa trong đó, đương nhiên sẽ tán loạn.

Sau khi tất cả chân tướng đã rõ ràng, thời điểm quay đầu ngẫm lại, nguyên lý trong đó đơn giản như thế, nhưng Dong Thánh càng biết rõ ràng, trừ phi Kiệt Sâm này cũng có tạo nghệ không thấp trên phương diện luyện kim thuật, nếu không, căn bản sẽ không bao giờ nghĩ ra được phương pháp này.

Cái khác không nói, sơ hở của ngũ hành tuyệt sát đại trận này, ở đại lục thời điểm này, là giáo trình cơ bản của luyện kim sư, chưa có luyện kim đại sư nào phát hiện sơ hở, nhưng mà, Kiệt Sâm lại biết rất rõ ràng, làm cho nội tâm của Dong Thánh kích động không thôi.

- Thế nào, Dong Thánh, ngươi còn có nghi vấn nào không?

Kiệt Sâm cũng đem trận đồ bên dưới xóa đi, sau đó nói:

- Không cần, cám ơn ngài, Kiệt Sâm đại sư!

Dong Thánh lắc đầu, hắn cũng hiểu rõ nguyên lý trong đó.

- Ha ha, vậy là tốt rồi!

Kiệt Sâm cười cười, hắn đem những lời này nói với Dong Thánh, là vì hắn nhìn ra, yêu thích của Dong Thánh này trên phương diện luyện kim thuật cũng giống như mình yêu thích linh dược học vậy, là một luyện kim đại sư chân chính, đối với dạng người này, Kiệt Sâm không có bất cứ lý do tư tàng gì.

Sau khi đã giải quyết vấn đề của Dong Thánh, nhìn qua đám người vây quanh chật như niêm cói, Kiệt Sâm cũng không muốn đứng ở đây nữa, nhưng không đợi hắn lên tiếng, lại đột nhiên trông thấy, Dong Thánh lúc này ở trước mặt của bao người, quỳ xuống trước mặt của mình.

- Kiệt Sâm đại sư, thỉnh thu ta làm đồ đệ a!

- Ngươi... Ngươi làm cái gì vậy...

Kiệt Sâm lập tức cảm thấy đầu óc có chút phát mộng, bởi vì Dong Thánh này quá mức kích động, mình chỉ thuật miệng giải thích đôi chút lý luận trong luyện kim thuật cho hắn nghe mà thôi, nhưng hắn muốn bái mình làm sư, tri thức này đối với luyện kim sư đời sau, chẳng có gì bí mật cả.

Sớm biết như vậy, sớm biết như vậy ta đã không nói cái gì...

Kiệt Sâm sờ sờ cái mũi nói ra.

Dong Thánh cúi đầu bái sư, giống như quả bom trên lôi đài vậy, thoáng chốc, cả luận võ tràng đột nhiên an tĩnh lại, cơ hồ ánh mắt tất cả mọi người, đều không hẹn mà nhìn qua hai kẻ đã từng quyết sinh tử trên lôi đài này, nhìn thấy hai tên này, đám người Tây Bắc và Thần Phong đế quốc, trong nháy mắt cũng ngây người, tất cả mọi người biểu hiện trên mặt tràn ngập khiếp sợ và hiếu kỳ.

- Tên Kiệt Sâm này mới là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, Dong Thánh lại là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, cái này...

Cả luận võ trường an tĩnh lại, khán giả quên nói chuyện với nhau, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn qua hai ngươi này, thậm chí ngay cả thời gian, vào thời khắc này như dừng lại, mọi chuyện đều ngừng tất cả hoạt động.

- Dong Thánh... Dong Thánh, ngươi làm cái gì vậy...

Ai cũng không biết qua bao nhiêu lâu, mãi cho đến khi có âm thanh tức giận trong đội ngũ của Thần Phong đế quốc truyền ra ngoài, mới đánh tan không khí trầm mặc này.

Lĩnh đội của Thần Phong đế quốc mang theo tức giận nhìn qua Dong Thánh, trước công chúng, trước mắt bao người, tuyển thủ của Thần Phong đế quốc sau khi bị đối thủ đánh bại, lại quỳ trước mặt của đối phương, nếu chuyện như vậy bị truyền đi, thì Thần Phong đế quốc của hắn còn mặt mũi gì nữa?

Đến lúc đó, Thần Phong đế quốc hắn sẽ trở thành trò cười cho cả đại lục, còn là chuyện cười vô cùng to lớn.

Nhưng đối mặt với tên lĩnh đội Thần Phong đế quốc gầm lên, Dong Thánh lại lù lù bất động, quỳ một chân trên đất, khát vọng nhìn chăm chú vào Kiệt Sâm.

Từ nhỏ đến lớn, Dong Thánh cảm thấy vô cùng yêu thích với phương diện luyện kim thuật, trong tính mạng của hắn, luyện kim thuật chính là toàn bộ tài sản cả hắn, vì luyện kim thuật, hắn thậm chí có thể trả giá hết thảy, cũng như tinh thần của hắn, hắn đã hơn hai mươi tuổi, thành tựu lục giai cao cấp luyện kim đại sư.

Luyện kim học, chính là ngành học cực kỳ vắng vẻ, so sánh giữa luyện kim sư và luyện dược sư trên cả đại lục với nhau, trong một trăm chưa có một, hơn nữa luyện kim học quá khó, còn khó hơn cả linh dược học.

Tại Tư Đặc Ân đại lục, hơn hai mươi tuổi đạt tới lục giai cao cấp linh dược tôn sư đã là thiên tài kinh thế, mà Dong Thánh lại đem luyện kim thuật đạt tới lục giai cao cấp, cũng biết hắn tốn bao nhiêu công sức rồi.

Có thể nói, luyện kim chính là mạng của hắn.

Mà Kiệt Sâm lúc trước giảng thuật đơn giản, cũng đặc biệt vẽ đồ án của ngũ hành tuyệt sát đại trận, nếu cho một người có trình độ luyện kim bình thường xem, chưa hẳn cho ra cái gì, nhưng trong nội tâm của Dong Thánh, chính là sóng to gió lớn, làm cho hắn không kiềm chế được.

- Dong Thánh, ngươi nên đứng dậy đi...

Cảm thụ được ánh mắt kinh dị của mọi người chung quanh, Kiệt Sâm mang nụ cười khổ trên mặt, vội vàng đỡ Dong Thánh lên, nói:

- Tạo nghệ trên phương diện luyện kim thuật, ta thậm chí còn không bằng ngươi, bái sư cái gì, cũng đừng nhắc lại!

Nếu như Kiệt Sâm là một gã luyện kim đại sư chân chính mà nói, đối mặt với Dong Thánh bái sư, có lẽ hắn sẽ đáp ứng, dù sao Dong Thánh biểu hiện thiên phú luyện kim thuật của mình, cùng với tình yêu luyện kim thuật, làm cho không người nào cự tuyệt được.

Nhưng Kiệt Sâm không phải!

Sở dĩ hắn có trình độ cao trên luyện kim thuật như thế, là vì đến từ ba ngàn năm sau, hiểu được rất nhiều tri thức luyện kim, xa xa vượt lên thời đại này.

Cũng giống như sơ hở của ngũ hành tuyệt sát đại trận lúc trước, là do một gã luyện kim đại sư nguyên cứu ra vào một ngàn ba trăm năm sau, đã tạo thành cách mạnh cực lớn trong giới luyện kim thuật, với tư cách một gã linh dược học đại sư, Kiệt Sâm đối với chuyện này rất hiểu, mới nhanh chóng phá giải như thế.

Có thể nói, Kiệt Sâm lúc trước chinh phục Dong Thánh, cũng không phải tạo nghệ luyện kim thuật của bản thân, mà là vô số tri thức của nhân sĩ trong suốt ba ngàn năm sau đó tổng kết ra, nếu muốn hỏi Kiệt Sâm tạo nghệ trên phương diện luyện kim thuật ra sao, tuy kiếp trước thân là cửu giai linh dược Thánh Sư, đối với luyện kim học cũng hiểu sâu đậm, nhưng trên thực tế, Kiệt Sâm dù sao cũng không phải luyện kim đại sư chuyên nghiệp, cũng có cấp độ không khác gì Dong Thánh.

Bởi vậy Kiệt Sâm không muốn dạy hư học sinh, cũng không thể thu Dong Thánh làm đệ tử, nếu không, sẽ hủy Dong Thánh.

Hắn cũng hiểu nhiều hơn Dong Thánh, đó là vì có tri thức của ba ngàn năm sau, có thể cùng trao đổi dẫn dắt cho đối phương, nhưng quyết không thể thu hắn làm đồ đệ.

Nghe được Kiệt Sâm trả lời, trước đám người, trên mặt của Dong Thánh tràn ngập biểu lộ uể oải, nhưng sau đó, ánh mắt của hắn trở nên vô cùng kiên định.

- Kiệt Sâm đại sư, hôm nay cám ơn ngươi chỉ điểm!

Hắn đứng lên, cúi người bái Kiệt Sâm thật sâu, nói:

- Ta biết rõ, hôm nay ngươi không thu ta làm đồ đệ, là vì tạo nghệ trên phương diện luyện kim thuật của ta không đủ, ta sẽ tiếp tục cố gắng, thẳng đến có một ngày, ngươi có thể thu ta làm đồ đệ.

Ngữ khí Dong Thánh vô cùng kiên định, làm cho người nghe cũng cảm thấy tin tưởng.

Đối mặt với ý niệm này trong đầu của Dong Thánh, Kiệt Sâm đã im lặng triệt để.

Sau khi thoát khỏi Dong Thánh, Kiệt Sâm cùng bọn người Khắc Lôi Nhã nhanh chóng đi ra khỏi đám người.

Sau khi rời đi vội vàng, Kiệt Sâm quay đầu lại, nhìn qua luận võ đài chung quanh, nhìn thấy vô số ánh mắt quỷ dị của dân chúng, khóe miệng của Kiệt Sâm xuất hiện nụ cười khổ.

Hắn sở dĩ giảng giải cho Dong Thánh nghe, chỉ bởi vì nhìn ra Dong Thánh là luyện kim đại sư chân chính, nhưng tạo thành hiệu quả oanh động rất lớn, nhưng Kiệt Sâm không nói được gì.

Hai gã tuyển thủ top tám vừa chấm dứt chiến đấu, một bên thua đã tìm đến một bên thắng mình, thậm chí còn yêu cầu được bái sư.

Chuyện hí kịch như thế, bất kể là đặt ở địa phương nào, đều xem như một tin tức vô cùng oanh động, mà dân chúng cũng ưa thích nghe ngóng chuyện như vậy.

Nhưng chuyện này đã phát sinh rồi, Kiệt Sâm cũng không muốn tiếp tục dây dưa với nó nữa, lúc này đi về lôi đài của Khắc Lạp Khắc cùng Tác Phỉ Á đang chiến đấu.

- Xoạt!

Không đợi mọi người đi đến trước lôi đài của Khắc Lạp Khắc cùng Tác Phỉ Á, một tiếng nổ cực lớn và linh lực chấn động mạnh mẽ, bắt đầu từ lôi đài xa xa truyền tới.

Khắc Lạp Khắc cùng Tác Phỉ Á với tư cách là hai trong ba tuyển thủ mạnh nhất, hai người bọn họ quyết đấu, hấp dẫn tám phần mười người tới xem, cả luận võ đài có tiếng người huyên náo, người ta tấp nập, cơ hồ không thể chen lọt vào trong.

Kiệt Sâm xâm nhập vào trong đám người, đồng thời ánh mắt nhìn về phía trong đám người, ở đằng kia, trên lôi đài cao lớn, hai đạo nhân ảnh đang đứng ngạo nghễ đối mặt với nhau.

- Khắc Lạp Khắc!

- Tác Phỉ Á!

Trong nội tâm của Kiệt Sâm thấp giọng lẩm bẩm, ánh mắt lợi hại nhìn chăm chú lên tòa lôi đài.

Giờ phút này, cả lôi đài đã biến thành một mảnh hỗn độn, lôi đài dài và rộng trăm mét cũng đã vỡ ra từng mảnh, mà mặt ngoài của lôi đài, có vô số đá vụn mọc lên như rừng, khủng bố dị thường, từng khe rãnh cực lớn giống như có ma thú cày xới qua, đem cả lôi đài gọt đi hai thước, tỏ rõ trình độ chiến đấu thảm thiết của mình.

Trên lôi đài, ánh mắt của Khắc Lạp Khắc lạnh như băng, toàn thân giống như lợi kiếm xuất võ, kiếm khí sắc bén tung hoành bốn phía, mơ hồ phát tán pháp tắc kinh người.

Trên người hắn, vết máu loang lổ, trường bào kim sắc thiếu đi một góc.

Đối diện, đến từ Uy Thiên Đế quốc Tác Phỉ Á cũng đứng ngạo nghễ trên lôi đài, hào quang thánh khiết bao phủ toàn thân của nàng, giống như cửu thiên tiên nữ, thần thánh mà yên lặng.

- Bách!

- Đông!

Thời điểm Kiệt Sâm nhìn qua, từ trên người của hai tuyển thủ có linh lực chấn động mạnh mẽ, hai đạo hào quang màu vàng và màu trắng phát ra ngoài.

Khí tức linh lực cường hãn, giống như núi lửa phun trào, mang theo tro bụi tới thế giới này.

- Chết đi!

Trong miệng Khắc Lạp Khắc gào thành tiếng, trong tay cũng chém mạnh xuống.

- Kim Chi Áo Nghĩa Phá Toái Hư Không!

- XÍU...UU!!

Trường kiếm của Khắc Lạp Khắc đánh một kích về phía trước, một kích này đánh xuống, cả thanh kiếm cứ như đâm vào không khí.

- Bồng!

- Bồng!

- Bồng!

- Bồng!

Hư không bị nghiền nát, không gian trực tiếp bị đánh trúng một lỗ thủng cực lớn, giống như là vòng tròn, giống như một cái hố sâu, cái lỗ thủng không gian này bạo liệt ra ngoài, hình thành một con đường thẳng tắp, không ngừng lan về phía Tác Phỉ Á mà đi, càng về sau, uy lực càng khủng bố, lỗ thủng không gian cũng càng lớn.

- Quang chi áo nghĩa Thánh Quang Phổ Chiếu!

Đối diện, thần sắc Tác Phỉ Á bình tĩnh, chú ngữ tối nghĩa trong miệng của nàng không ngừng vang lên, ngay cả quyền trượng cũng phát sáng rực rỡ, lập tức rút sạch toàn bộ linh lực trong cơ thể của nàng, nhắm ngay Khắc Lạp Khắc công kích tới trước.

- Xùy!

Hào quang sáng chói như sao chổi lướt qua bầu trời đêm, đến mức không khí cũng dẫn xuất rung động từng cơn, không gian giống như giấy, bị rách nát tung tóe.

- Oanh!

Hai đạo công kích một vàng một trắng lan ra chung quanh, sau đó là một tiếng nổ cực lớn kết thúc tất cả mọi thứ.

Cả lôi đài bị hào quang màu vàng và màu trắng này bao phủ, không nhìn thấy cái gì, thế nhưng sau đó, cả lôi đài tràn ngập linh lực đáng sợ, rung động lắc lư mạnh mẽ, làm cho cả võ đài đung đưa, thần sắc của tất cả mọi người nhịn không được mà kinh hãi, không có người nào không biến sắc.

- Công kích thật đáng sợ.

Đột nhiên con mắt Kiệt Sâm mở lớn:

- Kim chi pháp tắc, quang chi pháp tắc, phát động công kích với nhau, ngay cả không gian cũng bị đánh nát, hai người này lĩnh ngộ pháp tắc thuần túy, tuyệt đối đã đạt tới tình trạng đáng sợ, thậm chí không kém gì một ít bát giai Đế Linh Sư bình thường.

Kiệt Sâm phải thừa nhận, hai người này lĩnh ngộ phương diện pháp tắc, vượt xa thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, kể cả bản thân của hắn.

- Tên Khắc Lạp Khắc này...

Một bên, trong miệng của Lôi Nặc kinh hô, trong lòng cũng không thể bình tĩnh, với tư cách kim hệ Đế Linh Sư, cùng là kim hệ Linh Sư, lĩnh ngộ chín thức bí pháp, đối với kim hệ pháp tắc, Lôi Nặc hiểu rất sâu đậm, vào thời này, Khắc Lạp Khắc mặc dù là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, nhưng phương diện lĩnh ngộ pháp tắc rất cao. Nhưng so với Lôi Nặc là người lĩnh ngộ trụ cột của kim hệ, yếu hơn không bao nhiêu, không sai biệt lắm đạt tới thức thứ tư Vạn Kiếm Quy Tông.

Lôi Nặc mắt nhìn về phía Kiệt Sâm, lần đầu tiên, Lôi Nặc cảm thấy Kiệt Sâm đạt chức quán quân, có một tia lo lắng.

Thực lực Kiệt Sâm, với tư cách là phụ thân, Lôi Nặc hiểu rành mạch, Kiệt Sâm cường đại, Lôi Nặc cũng quá rõ ràng, thấu hiểu rất rõ, dù sao hắn mới chỉ đạt tới lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, chênh một cảnh giới a.

Trên lôi đài, sương mù nhanh chóng tán đi, tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, nhìn vào giữa lôi đài.

Ở giữa lôi đài chỉ còn một thân ảnh đang đứng.

- Là Khắc Lạp Khắc !

- Khai La đế quốc Khắc Lạp Khắc !

- Là hắn!

Nhìn thấy bóng người kia, trong đám người lập tức xuất hiện tiếng kinh hô.

- Tác Phỉ Á đâu rồi?

- Uy Thiên Đế quốc Tác Phỉ Á đâu rồi?

Mọi người đang tìm kiếm thân ảnh của Tác Phỉ Á trên đài, rốt cục đống đá vụn không còn, mọi người phát hiện môt thân ảnh ở đâu đó.

Máu tươi, máu tươi lan xuống trường bào màu trắng, làm cho mọi người cảm thấy kinh ngạc, thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đã yên tĩnh lại, trong không khí tràn ngập hương vị áp lực.

Bên ngoài tràng, trọng tài Song Tháp nhìn thấy màn này, cũng nhảy lên lôi đài, phát hiện Tác Phỉ Á đã triệt để bất tỉnh, lúc này mới tuyên bố:

- Trận đấu này, đến từ Khai La đế quốc Khắc Lạp Khắc chiến thắng, tấn cấp vòng tiếp theo.