Dược Thần

Chương 557: Cuộc thi đối chiến đã đến




- Kiệt Sâm đại sư, ta từ chỗ của Ngõa Đặc nghe nói ngươi là linh sư nhiều hệ, sau khi ngươi gia nhập Linh Dược Sư Tháp ta sẽ hết sức nghĩ biện pháp tìm kiếm một công pháp thích hợp cho ngươi!

- Công pháp thích hợp cho ta?

Kiệt Sâm giật mình trên mặt lộ ra tia nghi hoặc.

- Kiệt Sâm đại sư, ngươi không phải không biết linh sư nhiều thuộc tính sẽ hạn chế linh sư tấn cấp đi?

Trên mặt Khắc Phu Lâm cũng lộ ra tia ngạc nhiên.

Chứng kiến vẻ mờ mịt trên mặt Kiệt Sâm, Khắc Phu Lâm cười khổ nói:

- Kiệt Sâm đại sư, linh sư nhiều thuộc tính tuy ở thời điểm cấp thấp sẽ có thực lực viễn siêu linh sư bình thường nhưng khi đạt tới hoàng linh sư thất giai sẽ có rất nhiều hạn chế…

Lúc này Khắc Phu Lâm lập tức đem những hạn chế của linh sư nhiều thuộc tính từ đầu đến cuối nói ra, theo như nội dung không sai biệt bao nhiêu với lời nói của Linh Sư Tháp Đế Mỗ.

- Còn có chuyện này sao?

Trên mặt Kiệt Sâm lập tức lộ ra một tia kinh ngạc.

Đối với hạn chế của linh sư nhiều hệ, kiếp trước Kiệt Sâm cũng không phải không nghe nói tới, nhưng hắn cũng không tinh tường, chỉ có điều trong nội tâm Kiệt Sâm cũng không quá mức lo lắng như lời nói của Khắc Phu Lâm.

Kiệt Sâm có nhiều thuộc tính, cũng không giống như suy đoán của Đế Mỗ cùng Khắc Phu Lâm bọn họ là Kiệt Sâm có được lực tương tác rất mạnh đối với nhiều loại linh nguyên tố, mà là Kiệt Sâm tu luyện Linh Thần Quyết, Linh Thần Quyết tu luyện ra linh lực không có thuộc tính đặc biệt, khi hấp thu linh hoàn cũng không hề có bất luận điều gì hạn chế, vì vậy mới làm cho người khác suy đoán sai lầm tính chất thực sự của nó.

Tuy Khắc Phu Lâm đã nói rõ, trên toàn bộ đại lục có loại công pháp cung cấp cho linh sư nhiều hệ tu luyện cực nhỏ, nhưng không biết vì sao trong lòng Kiệt Sâm lại tin chắc Linh Thần Quyết không hề giống như những loại công pháp hạn chế kia.

Nghe lời mời của Khắc Phu Lâm, Kiệt Sâm cũng không lập tức đáp ứng, mà quyết định suy nghĩ thêm một chút, nhưng kết hợp hai loại thái độ của Linh Sư Tháp cùng Linh Dược Sư Tháp, cùng tương lai của chính mình, trong lòng Kiệt Sâm trên thực tế đã có được một đáp án.

Bởi vì song tháp cử hành cuộc thi đấu đối chiến tinh anh toàn đại lục, bởi vậy tuyển thủ thiên tài khắp các nơi đã lần lượt tập trung trong thời gian chênh lệch lẫn nhau, mà cuộc thi đối chiến tinh anh được cử hành chính thức nửa tháng sau đó là ngày một tháng sáu.

Trong nửa tháng còn lại này, Kiệt Sâm không hề nghỉ ngơi, mà mỗi ngày đều đang tu luyện cố gắng đề cao thực lực của chính mình.

Trên thực tế không chỉ Kiệt Sâm, những tuyển thủ đến từ các nơi trên đại lục cũng đang dồn hết sức lực khắc khổ tu luyện từng giây từng khắc.

Đối với những tinh anh như bọn họ mà nói, nửa tháng thời gian tuy không dài, nhưng nếu có thể không ngừng khổ tu đều có thể đề cao thực lực nhất định, dù không đủ cũng có thể giúp họ đem thân thể điều chỉnh tới trạng thái hoàn mỹ nhất, làm cho họ có thể bảo trì được chiến lực đỉnh phong.

Có thể đi tới nơi đây những tinh anh kia cũng không phải là người ngu ngốc, ngoại trừ một ít tuyển thủ thần kinh không ổn định hoặc đối với chính bản thân mình có lòng tin tưởng tuyệt đối, những tuyển thủ còn lại cũng không có ai dám xem thường.

Vui đùa đối với bọn họ mà nói căn bản không có ích lợi gì, nếu như bọn họ có thể trong lần thi đấu đối chiến tinh anh đại lục trổ hết tài năng, đối mặt với bọn họ chính là tương lai vô cùng quang minh, đặc biệt là những tuyển thủ ngoài tứ đại đế quốc, song tháp là thế lực đỉnh cấp nhất đại lục, không thể nghi ngờ chính là thánh địa trong lòng bọn họ, chỉ cần có thể tiến vào song tháp, vô luận là đối với chính họ hay là gia tộc, thậm chí cả quốc gia đều có ý nghĩa cực kỳ khắc sâu.

Bọn họ phải toàn lực ứng phó, đặt trên người họ không chỉ là chính tương lai bản thân, còn có gia tộc cùng vận mệnh của quốc gia.

Thời gian chậm rãi trôi qua, các tuyển thủ đã lần lượt đi tới Linh Đấu Thành.

Rốt cục ngày thi đấu đối chiến cũng đã khai mạc.

Linh Thần lịch ngày 31 tháng 5 năm 2035.

Sáng sớm, Kiệt Sâm đứng trên sân thượng cao nhất khu kiến trúc trong khu cư trú tây bắc, nhìn phương đông vừa lộ ra ánh mặt trời, tuy là mùa hè nhưng sáng sớm vẫn vô cùng mát mẻ.

- Sáng sớm lên đây xem mặt trời mọc sao!

Lôi Nặc cũng đi lên sân thượng, nhìn con trai của mình, trên mặt mang theo vẻ vui mừng.

- Dạ!

Kiệt Sâm nhìn ánh sáng mặt trời nơi phương đông xa xăm, mỉm cười gật đầu.

- Thiếu gia, mặt trời đều khiến người cảm thấy thật thân thiết đâu!

Khắc Lôi Nhã cũng đi lên, trên mặt tràn đầy tinh thần phấn chấn, chấm đỏ trên mặt dưới ánh mặt trời chiếu rọi lộ ra vẻ vô cùng mỹ lệ.

Nàng thỏa mãn đứng bên cạnh Kiệt Sâm, đôi mắt lưu động, khóe miệng tươi cười.

- Những ngày nay hai đứa ngày ngày đều chỉ lo tu luyện, thật lâu đã không buông lỏng rồi.

Lôi Nặc nói:

- Đạo tu luyện là phải nhàn hạ lao động cùng kết hợp, có đôi khi hai đứa cũng nên để cho chính mình được buông lỏng một chút, đừng làm cho bản thân mình quá mệt mỏi!

- Phụ thân, cha không phải cũng vậy sao?

Kiệt Sâm cười lên tiếng.

- Đúng thế, Lôi Nặc bá bá tu luyện còn vất vả hơn cả chúng ta đâu!

Khắc Lôi Nhã cười nói, thanh âm thanh thúy, như chim hoàng anh kêu to, dễ nghe êm tai.

- Ha ha, hình như ở phương diện này ta đích thật là không có tư cách giáo dục hai đứa nữa!

Lôi Nặc không nhịn được cười to nói.

- Kỳ thật nếu có truy cầu thật sự rất có thể làm cho người ta thấy thỏa mãn!

Kiệt Sâm cười nhẹ nói, đời này của hắn truy cầu chính là con đường trở thành Dược Thần, tuy quá trình tu luyện cực kỳ gian khổ nhưng khi nhìn thấy bản thân chỉ cách mục tiêu càng lúc càng gần, thật sự làm tận sâu trong lòng người cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

- Hoàn toàn chính xác!

Lôi Nặc gật đầu hai tay siết chặt.

Ngay lúc ban đầu hắn chỉ muốn ở lại trong Khoa Đa trấn vượt qua quãng đời còn lại của chính mình, nhưng Kiệt Sâm tấn cấp nhất giai linh đồ cùng nồng độ huyết mạch làm cho hắn có truy cầu đưa Kiệt Sâm quay trở lại gia tộc, mà sau khi Kiệt Sâm quay lại gia tộc lại chữa tốt kinh mạch cho hắn, càng làm cho Lôi Nặc tấn thăng lên hoàng linh sư thất giai, làm cho hắn lại có truy cầu mới.

Áo Cổ Tư Đô tập kích làm hắn thừa nhận nỗi đau đớn đứt tay, làm cho Lôi Nặc thống khổ qua, tuyệt vọng qua nhưng hắn thật nhanh gượng lại, hôm nay hắn đã tấn cấp đế linh sư bát giai đê cấp thậm chí đánh chết cả đế linh sư trung cấp như Lâm Đăng, trong nội tâm Lôi Nặc đã có một hạt giống đang chậm rãi nảy sinh.

Hắn cần đề cao thực lực của mình, thẳng đến có một ngày hắn có đủ thực lực tiến vào Đạo Tư gia tộc của Khai La đế quốc, đánh bại địch nhân của hắn, đoạt lại nữ nhân chí ái của chính mình.

Từ điểm này mà nói, tính cách của hai cha con họ hoàn toàn giống nhau.

- Là vậy hay sao?

Ở bên cạnh Khắc Lôi Nhã không nhịn được nghi hoặc, nhưng khi nhìn Kiệt Sâm đứng bên cạnh trên mặt nàng chợt lộ ra vui vẻ.

- Phải, có truy cầu thật sự làm cho người thật thấy thỏa mãn, mà truy cầu của Khắc Lôi Nhã ta là hi vọng có thể vĩnh viễn đứng ở bên cạnh thiếu gia!

Nàng nhìn qua Kiệt Sâm đang đứng gần bên, ánh mắt chợt trở nên mê ly.

Gió nhẹ thổi qua, vầng mặt trời đỏ rốt cục đã hiện trên bầu trời, ánh sáng chiếu rọi khắp đại lục.

Trên sân thượng yên tĩnh, ba đạo thân ảnh đang im lặng đứng nơi đó, một mảnh yên lặng cùng an tường.

Ánh rạng động sáng sớm vừa hiện, tại song tháp Linh Đấu Thành.

Ánh mặt trời chiếu xuống, trong không khí ẩn chứa khí tức có chút nóng bỏng, toàn bộ tuyển thủ đều im lặng ở trong phòng mình, chờ đợi cuộc thi đấu đối chiến tinh anh đại lục bắt đầu.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đột ngột…

- Toàn bộ các tuyển thủ đến từ các nơi trên đại lục, đến đại sảnh bên trong trung tâm hành chính tập hợp!

Một thanh âm trầm hùng đột nhiên từ trong khu trung tâm hành chính truyền ra, ngay lập tức truyền vào trong tai toàn bộ các tuyển thủ.

Trong từng gian phòng ở các khu vực, những thiên tài tinh anh được dẫn dắt chậm rãi đi ra khỏi khu cư trú, hướng trung tâm hành chính đi tới.

Mà từng lĩnh đội của các thế lực cũng đi theo sau lưng các tuyển thủ, cùng nhau đi đến đại sảnh tập hợp.

Từ các thế lực lớn nhỏ trên đại lục trổ hết tài năng để có thể đi tới Linh Đấu Thành, các tinh anh tổng cộng khoảng chừng ngàn người, tuy không cách nào so sánh với gần vạn tuyển thủ trong cuộc thi đấu tại tây bắc, nhưng lại là một số lượng khổng lồ, bọn họ đến từ tất cả các thế lực trên đại lục, luận thiên phú không phải một vạn người tại tây bắc có khả năng so sánh được.

Có người đến từ Khai La đế quốc, Thần Phong đế quốc, Tái Luân đế quốc, Uy Thiên đế quốc, cũng có những người đến từ một ít thế lực càng xa xôi hơn.

Nơi này bất luận là một người nào, một thế lực nào đều là người nổi bật, nhưng khi đến đại sân khấu như song tháp, bọn họ chỉ là một trong những tinh anh mà thôi.

Bên trong đại sảnh trung tâm hành chính Linh Đấu Thành có diện tích thật lớn, cả ngàn tuyển thủ cộng thêm thật nhiều lĩnh đội cùng với nhân viên của trung tâm hành chính song tháp và nhân viên các thế lực tại Linh Đấu Thành cùng nhau tập hợp nhưng cũng không hề lộ vẻ chen chúc.

Khi toàn bộ các tuyển thủ đã đi tới phía trước đại sảnh, xếp hàng cùng chung một chỗ…

- Nhìn xem, Dong Thánh!

- Là Dong Thánh!

- Đến từ Thần Phong đế quốc Hoắc Cát gia tộc, hoàng linh sư phong hệ thất giai đê cấp!

- Là một gia hỏa thật cường đại, nghe nói lĩnh ngộ được bổn nguyên pháp tắc của phong hệ, hi vọng đừng đụng phải hắn!

Kiệt Sâm cùng Địch Ni Toa, Áo Tạp Tác bọn họ cùng đi chung một chỗ.

- Kiệt Sâm, ngươi xem!

Áo Tạp Tác chỉ vào một tuyệt mỹ nữ tử mặc sa y màu trắng xa xa, trên người nàng ẩn ẩn tản mát ra quang mang nhàn nhạt đầy vẻ mỹ lệ cùng tuyệt thế. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Là Tác Phỉ Á, nhìn dung mạo của nàng cảm giác như thật nhu nhược, nhưng thực lực lại khủng bố đến kinh người, là hoàng linh sư thất giai trung cấp của Uy Thiên đế quốc, quang hệ linh sư, trong toàn bộ thiên tài tinh anh tuyệt đối có thực lực trùng kích tổng bài danh mười người đứng đầu!

- Ân?

Kiệt Sâm nhìn tuyệt mỹ nữ tử phảng phất như không lây dính nhân gian khói lửa, không thể không nói trong số những mỹ nữ mà Kiệt Sâm nhìn thấy qua trong kiếp này, nếu bàn về vẻ xuất trần Tác Phỉ Á tuyệt đối xếp hàng thứ nhất.

Trước đó Tốn Phượng cũng đã sưu tập tình báo cho những tuyển thủ tây bắc, mặc dù không có tư liệu chi tiết nhưng Kiệt Sâm cũng biết nhóm người có cấp bậc đứng hàng cao nhất.

- Nhìn xem, là đội ngũ tây bắc, nữ tử có mái tóc màu vàng kia chính là tây bắc Địch Ni Toa!

- Chính là nàng? Nghe nói chỉ có hai mươi bảy tuổi đã là hoàng linh sư thất giai đê cấp, gặp phải nàng mọi người nên cẩn thận!

- Đúng rồi, nghe nói lần này tây bắc có hai hoàng linh sư thất giai đê cấp, còn có một thanh niên tựa hồ là thuộc thổ hệ!

- Trong đội ngũ này có một thanh niên dáng người bưu hãn tên Thiết Mộc Chân…

- Lần này tây bắc xuất hiện hai hoàng linh sư thất giai đê cấp, thật sự là khó tin…

Kiệt Sâm bọn họ thu thập tình báo của người khác đương nhiên người khác cũng thu thập tình báo về bọn họ, trong nửa tháng tây bắc xuất hiện hai hoàng linh sư thất giai đê cấp cũng do người khác thu thập tin tức tới, dù sao cấp bậc đương nhiên không thể bịa đặt ra mà có.

Nhưng làm cho mọi người chú ý chỉ là Địch Ni Toa cùng Thiết Mộc Chân, về phần Kiệt Sâm cùng những người khác nhưng lại không có người nào biết, người bình thường chú ý chỉ có hoàng linh sư thất giai, về phần tôn linh sư lục giai cao cấp sẽ không có người nào đi để ý tới.

Dù sao nơi này tôn linh sư lục giai cao cấp thật sự là quá nhiều, cơ hồ 60% tuyển thủ có gần bảy trăm người đều là tôn linh sư lục giai cao cấp, nếu như người nào cũng phải chú ý, căn bản làm gì có nhiều thời gian đến như thế!

Hơn nữa trong lòng của mọi người cao thủ chân chính đều chỉ xuất hiện trong cảnh giới hoàng linh sư thất giai, đây cũng là chuyện lệ thường xảy ra.

Bên trong đại sảnh trung tâm hành chính tất cả mọi người không ngừng ồn ào nghị luận, nhắc nhở lẫn nhau, người nào cũng có thể được xem là thiên tài tuyệt thế của mỗi thế lực tổ chức.

Nhìn những tinh anh kia, làm chiến ý trong lòng Kiệt Sâm không ngừng thiêu đốt.

- Ồ, là hắn?

Trong lúc này, ánh mắt Kiệt Sâm chợt rơi vào trong đội ngũ của Tái Luân đế quốc, làm cho hắn nhìn thấy được một người quen.

Mà ngay khi Kiệt Sâm vừa nhìn thấy được người kia, người trong đội ngũ Tái Luân đế quốc cũng trong lúc lơ đãng nhìn thấy được Kiệt Sâm, ánh mắt hai người giao nhau bên trong đại sảnh, trên mặt người nọ không khỏi hiện lên vẻ kinh hãi.

- Cơ Lạc Tư?

Khóe môi Kiệt Sâm không khỏi hiện lên vẻ tươi cười.

Trong đội ngũ tinh anh Tái Luân đế quốc, chính là nhi tử của Xích Nhĩ hành tỉnh tỉnh đốc A Lỗ Địch Ba đại nhân, Cơ Lạc Tư.

Nhưng cũng đương nhiên, khi Cơ Lạc Tư được hai mươi bốn tuổi đã tấn thăng tôn linh sư lục giai cao cấp, hai năm trôi qua chỉ sợ thực lực đã càng thêm khủng bố, với thực lực của hắn tiến vào cuộc thi đấu đối chiến tinh anh cũng là chuyện cực kỳ bình thường.

Chỉ có điều trong tình báo mà Kiệt Sâm lấy được, Tái Luân đế quốc cũng không có tư liệu về Cơ Lạc Tư, với thiên phú của hắn chỉ mới hai mươi bốn tuổi đã có cảnh giới tôn linh sư lục giai cao cấp, hơn nữa còn được Huyết Uyên Linh Trì tẩy lễ, cộng thêm nội tình của Phỉ Nhĩ gia tộc tại Xích Nhĩ hành tỉnh, trong hai năm mà Cơ Lạc Tư còn chưa tấn cấp hoàng linh sư thất giai, điều này làm Kiệt Sâm cảm thấy có chút nghi hoặc.

- Vì sao lại là hắn?