Dược Thần

Chương 204: Nguy cơ




Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Sau khi Tư Khoa Lạp lặng lẽ lẻn vào Đạo Tư gia tộc, liền tìm một chỗ ẩn nấp nhìn chăm chú tất cả chung quanh.

Phủ đệ của Đạo Tư gia tộc được kiến tạo cực kỳ đồ sộ, chiếm diện tích càng lớn đến không hợp thói thường, trong toàn bộ phủ đệ gieo trồng không ít kỳ trân cây lạ, thỉnh thoảng còn có một đội hộ vệ vũ trang đầy đủ đi lại tuần tra trong phủ đệ nữa.

Ở trong nội tâm Tư Khoa Lạp, Đạo Tư gia tộc này thân là một trong tứ đại thế gia của Khai La đế quốc, luận thực lực, thậm chí so toàn bộ Áo Lan Đa vương quốc còn cường đại hơn rất nhiều, lực lượng phòng vệ trong phủ đệ tuyệt đối cũng là số một, cực kỳ nghiêm mật.

Nhưng giờ xem ra lại tương đối nới lỏng, thậm chí so với hoàng cung của Áo Lan Đa vương quốc cũng nới lỏng hơn nhiều, đừng thấy những đội hộ vệ này qua lại tuần tra, tựa hồ rất là nghiêm mật, kỳ thật lấy thực lực của Tư Khoa Lạp, muốn thoát khỏi ánh mắt của những hộ vệ này vẫn tương đối dễ dàng.

Sau khi tìm hiểu tốt tình huống, Tư Khoa Lạp lặng lẽ cúi lưng xuống, lao về phía phủ đệ, sau khi tránh thoát mấy đội tuần tra, một tòa kiến trúc vô cùng lớn liền xuất hiện trước mặt Tư Khoa Lạp, rất rõ ràng, đây chính là chỗ mà nhân vật trọng yếu của Đạo Tư gia tộc ở rồi.

Đến chỗ này rồi, trong nội tâm Tư Khoa Lạp tự nhiên không dám có chút chủ quan, linh thức ngũ giai cao cấp lập tức khuếch tán về bốn phía, cẩn thận chú ý đến động tĩnh bốn phía, nhưng giờ là đêm hôm khuya khoắt, trong cả tòa kiến trúc lặng yên không một tiếng động, mà ngay đội tuần tra lúc trước cũng không thấy người nào nữa.

Khóe miệng Tư Khoa Lạp lộ ra một tia dáng cười nhàn nhạt, thân hình như quỷ mị lẻn vào một gian phong.

Đây là một gian phòng cực kỳ bình thường, trong phòng bầy một bộ gia cụ Đàn Mộc, trên giá sách cao, bày một đống sách lớn rậm rạp chằng chịt, trên bàn sách cạnh giá sách, còn có mấy cái bút và vài cuốn sách nữa.

Tư Khoa Lạp cẩn thận đánh giá gian phòng một phen, sau khi phát hiện quả thật không có người, trong nội tâm không khỏi vui vẻ, lật tay một cái, một phong thơ đã xuất hiện trên tay phải hắn

Tư Khoa Lạp cẩn thận đặt bức thư lên trên bàn, trong lòng của hắn đã có thể tưởng tượng được, ngay mai khi có người nào đó của Đạo Tư gia tộc trông thấy nội dung trong bức thư này thì sẽ có biểu lộ thế nào rồi.

Tư Khoa Lạp khẽ cười một tiếng trong lòng, quay người liền định rời đi, nhưng khi khóe mắt hắn xoẹt qua trên bàn thì thoáng cái lại ngẩn cả người.

Chỉ thấy trong vài cuốn sách tùy ý bày trên bàn, trên bề mặt một bản lại có vài chữ to: Sinh nhu công -- Nguyệt giai hạ phẩm"

- Nguyệt giai hạ phẩm? Cái này. . .

Tư Khoa Lạp đứng ngẩn ngơ ở đó, lập tức trong hai tròng mạnh mẽ bắn ra một tia cuồng hỉ, trái tim nhảy loạn không ngừng.

- Công pháp Nguyệt giai hạ phẩm, đây chính công pháp Nguyệt giai hạ phẩm ah!

Trong nội tâm Tư Khoa Lạp không khỏi kích động quát lên, toàn thân cũng nhịn không run rẩy nhè nhẹ.

Công pháp như vậy ở Áo Lan Đa vương quốc, đó chính là tồn tại trong truyền thuyết, cơ hồ rất ít khi thấy được, cái này từ cái giá của Viêm Diễm Công trong Áo Lợi Phất đấu giá hội là có thể thấy được sự quý trọng của nó.

Thế nhưng khiến Tư Khoa Lạp không nghĩ tới chính là, trên bàn sách của Đạo Tư gia tộc lại tùy ý thấy được một bản.

Tư Khoa Lạp kiệt lực đè nén cuồng hỉ trong lòng, đút bản "Sinh nhu công" kia vào trong ngực mình, sau đó lại lật xem vài cuốn thư tịch khác.

Khiến c ho Tư Khoa Lạp khiếp sợ chính là, vài cuốn sách khác trên bàn, rõ ràng đều là một ít linh kỹ công pháp thưa thớt khác.

- Ha ha, thật sự là trời cũng giúp ta.

Tư Khoa Lạp trong nội tâm vô cùng cuồng hỉ một bên cầm lấy những công pháp bí tịch kia, trong miệng một bên nhịn không được kích động thì thào lên tiếng:

- Đạo Tư gia tộc này thân là một trong tứ đại thế gia của Khai La đế quốc, lực lượng phòng vệ cũng không gì hơn cái này sao? Những công pháp trân quý này rõ ràng lại tùy ý đặt trong thư phòng, thật sự là ngu ngốc mà!

- Ah, thật không?

Đúng lúc này, một thanh âm vô cùng bình thản đột nhiên vang lên trong phòng, thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng trong đêm tối yên tĩnh này, lại lộ ra đặc biệt rõ ràng.

- Ai?

Tư Khoa Lạp không phải cả kinh bình thường nữa, hắn vốn đang vô cùng cuồng hỉ, lông tơ toàn thân lập tức dựng thẳng lên, hai tay cầm bí tịch không tự giác được run rẩy một hồi, đột nhiên quay người nhìn về hướng truyền đến thanh âm.

Trên một cái ghế cách đó không xa, một trung niên nhân đang lẳng lặng ngồi đó, như rười như không nhìn qua Tư Khoa Lạp, một đôi mắt chiếu rọi sáng ngời trong đêm tối, vô cùng sắc bén, tựa hồ có thể trông thấy nội tâm của Tư Khoa Lạp vậy.

Tâm Tư Khoa Lạp như lọt vào hầm băng vậy, thoáng cái nguội lạnh đến cực độ, càng khiến hắn sợ hãi chính là trong phòng này bài trí cũng không nhiều, bốn phía tương đối trống trải, lúc trước sau khi hắn đi vào, rõ ràng không thấy có người, người trước mặt này sao lại đột nhiên xuất hiện thế này?

Hơn nữa nhìn bộ dáng đối phương thì tựa hồ đã ngồi ở đó một hồi rồi, mà một ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư như Tư Khoa Lạp lại hoàn toàn không chút phát giác ra, cái này. . .

Một tầng mồ hôi rậm rạp lập tức rỉ ra từ trên trán Tư Khoa Lạp.

- Trốn!

XÍU... UU!!

Trong đầu Tư Khoa Lạp căn bản không có chút ý niệm phản kháng nào cả, cả người lập tức hóa thành một đạo lưu quang, lao về phía ngoài như thiểm điện.

- Nếu đã đến, sao lại không ngồi xuống!

Trung niên nhân kia cười nhạt một tiếng, cũng không động thân, tay phải giơ vuốt mà ra, hư không một trảo với bóng lưng của Tư Khoa Lạp.

Ông!

Tư Khoa Lạp chỉ cảm thấy chung quanh mạnh mẽ truyền đến một cổ linh lực chấn động vô cùng cường đại, thân hình vốn đang chạy như bay liền cứng lại trong không khí, một cổ lực lượng vô cùng cường đại một mực khống chế Tư Khoa Lạp trong hư không, khiến hắn, một ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư lại thì không cách nào nhúc nhích được.

- Tiểu tử ngươi nấp ở ngoài đình viện cả nửa canh giờ mới tiến vào, thật là làm cho ta đợi thật lâu ah!

Trung niên nhân cười nhạt một tiếng, tay trái có chút nhấc lên, lá thư Tư Khoa Lạp đặt ở trên bàn sách đã phiêu phiêu bay vào tay trung niên nhân kia.

- Để ta xem xem, ngươi đến tột cùng mang đến cho ta thứ gì a?

Trung niên nhân mở thư ra, cúi đầu quan sát.

- Cái này. . . Cái này. . .

Hai mắt Tư Khoa Lạp trợn lên, trong ánh mắt toát ra hào quang kinh hãi không hiểu, nguyên lai đối phương ngay khi hắn vừa tiến vào phủ đệ đã phát hiện ra, buồn cười là hắn rõ ràng còn dương dương đắc ý, cho rằng lực lượng phòng vệ của Đạo Tư gia tộc không gì hơn cái này, thật sự là quá châm chọc rồi.

Đáng sợ hơn chính là, đối phương rõ ràng căn bản không có động thủ, chỉ trở tay một cái, một ngũ giai cao cấp Tông Linh Sư như mình lại không có chút sức phản kháng nào, thực lực như vậy, coi như là Hoàng Linh Sư thất giai cũng chưa chắc có thể làm được a?