Dược Thần

Chương 1807: 1807: Hiêu Trương Cuồng Ngạo





Bên trong tinh thần thế giới của Kiệt Sâm, thần trí của hắn giờ phút đã sớm cùng bảy thanh thần kiếm dung hợp lại với nhau.

Một loại không gian pháp tắc đặc thù chảy xuôi trong đầu hắn, giống như từng bức họa, rõ ràng hiện ra trong linh hồn hắn.

Hiện tại tuy thực lực Kiệt Sâm siêu quần, nhưng dù sao hắn chỉ mới đạt tới cường giả Nguyệt Huy thiên thần, đối với lĩnh ngộ không gian pháp tắc còn chưa cách nào đạt tới chí cao, mà giờ khắc này trong không gian bất luận là một đạo quy tắc nào, bất luận một kết cấu nào đều rõ ràng xuất hiện trong đầu của hắn, hắn có thể cảm nhận được chỉ cần hắn tiện tay vung ra, hư không Thiên Thần Giới sẽ giống như bọt bóng lập tức tan vỡ.

Loại tan vỡ này cũng không phải lợi dụng lực lượng cưỡng ép đem nó đánh vỡ, mà là lợi dụng lý giải đối với không gian pháp tắc thông qua cải biến kết cấu của nó, đem nó phá hư, gây dựng lại.

Không gian hủy diệt, đây chính là không gian hủy diệt mà chỉ có Nhật Diệu thiên thần cường giả mới có thể thi triển.

Tại Thiên Thần Giới, Nguyệt Huy thiên thần cùng Nhật Diệu thiên thần có khác biệt lớn nhất chính là lực lĩnh ngộ không gian pháp tắc, muốn trở thành Nhật Diệu thiên thần nhất định phải đạt tới cảnh giới đại thành đối với không gian pháp tắc, mà hôm nay phương diện trận pháp của Kiệt Sâm rốt cục đã đạt tới đại thành cảnh giới lục phẩm trận pháp, triệt để đem không gian pháp tắc khống chế.

Nói cách khác hiện tại Kiệt Sâm trong lĩnh ngộ không gian pháp tắc đã hoàn toàn đạt tới trình độ Nhật Diệu thiên thần, thậm chí còn đem lục phẩm trận pháp suy diễn đến đại thành, bởi vì triệt để lĩnh ngộ Chư Thần kiếm trận của Kiếm Thần Mạc Tân lưu lại, làm lĩnh ngộ không gian pháp tắc của hắn đã viễn siêu Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả, đây là điều mà Kiệt Sâm làm sao cũng không nghĩ đến.

Không gian pháp tắc đạt tới tình trạng bậc này, hiện tại Kiệt Sâm chỉ cần tích súc đầy đủ thần lực thậm chí hiện tại có thể trùng kích Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, từ Nguyệt Huy thiên thần đột phá tới Nhật Diệu thiên thần.


Ba mươi lăm năm suy diễn trận pháp, làm Kiệt Sâm rốt cục tu thành chính quả.

Chư Thần kiếm trận của viễn cổ Kiếm Thần Mạc Tân vốn trong tưởng tượng của Kiệt Sâm là một loại sát trận siêu cường lấy kiếm ý đáng sợ làm chủ, nhưng giờ phút này Kiệt Sâm mới hiểu lúc trước mình đã hoàn toàn lĩnh ngộ sai lầm, chỗ cường đại nhất của Chư Thần kiếm trận cũng không phải kiếm ý, mà là không gian, nó có thể tự thành thế giới, triệt để cải biến không gian pháp tắc trong trận pháp, làm cho cường giả bị hãm vào bên trong không cách nào đào thoát, như tiến nhập vào một thứ nguyên khác, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo người bố trận khống chế.

Không gian pháp tắc mênh mông không ngừng chảy xuôi trong đầu Kiệt Sâm, cảm thụ được bảy thanh thần kiếm liên hệ tâm linh, trong nháy mắt lực lượng hư không sụp đổ đáng sợ, cả người Kiệt Sâm cứ sững sờ đứng yên, trong nội tâm tràn đầy cảm khái, trong đầu cũng suy nghĩ tới thật nhiều chuyện trước kia.

Năm đó hắn đến Thiên Hải đại lục, đã nhận được truyền thừa của Thiên Hải Chiến Thần, chính thức bước chân vào lĩnh vực trận pháp.

Qua nhiều năm như vậy, chính hắn siêng năng cố gắng, hôm nay rốt cục thành chính quả, đem trận pháp nhất đạo lĩnh ngộ tới lục phẩm cảnh giới, đạt tới cảnh giới vô cùng huy hoàng.

Nhưng trong lòng Kiệt Sâm không có nửa điểm hưng phấn nhẹ nhõm, trận pháp đại đạo mỗi khi hắn tiến lên một bước, Kiệt Sâm có thể cảm nhận được thật thâm sâu rộng lớn, thật giống như biển cả vô tận, càng lĩnh ngộ càng cảm giác chưa đủ.

- Lục phẩm trận pháp hoàn toàn khống chế không gian pháp tắc, vậy thất phẩm trận pháp lại là gì?
Kiệt Sâm thì thào tự nói, hắn còn nhớ rõ lúc trước khi nhận được truyền thừa của Thiên Hải Chiến Thần, lời nói của Chiến Thần vẫn còn vang vọng rõ ràng bên tai, trên lục phẩm trận pháp càng có thất phẩm trận pháp đối ứng cùng cấp bậc Thần Vương, như vậy trận pháp cấp bậc Thần Vương rốt cục lại có bộ dáng gì nữa đây?
Trong nội tâm Kiệt Sâm tràn đầy chờ mong.

- Mặc kệ nhiều như vậy, hiện tại tuy ta đã suy diễn lục phẩm trận pháp tới đại thành, nhưng cự ly thất phẩm trận pháp còn kém rất xa.

Kiệt Sâm khẽ lắc đầu, thần thức thu hồi khỏi bảy thanh thần kiếm, ánh mắt lập tức rơi lên bên trong thất thải thế giới.

Loại hoán đổi giữa hư ảo cùng sự thật lại làm chân mày Kiệt Sâm không khỏi nhíu lại, một loại cảm giác vô cùng quỷ dị đột nhiên nhộn nhạo trong lòng hắn.

Chư Thần kiếm trận của hắn hoàn toàn cải biến kết cấu không gian trong khu vực này, bởi vậy có thể vây khốn cường giả cấp bậc Nhật Diệu thiên thần, nhưng khống chế Chư Thần kiếm trận nên Kiệt Sâm có thể cảm giác được Chư Thần kiếm trận kỳ thật vẫn tương liên với Thiên Thần Giới, mà không phải chính thức mở ra một thế giới khác hoàn toàn.

Theo Chư Thần kiếm trận vẫn chịu ảnh hưởng của không gian pháp tắc Thiên Thần Giới liền có thể thấy được, giữa hai bên vốn cùng một thể.


- Nhìn như bất đồng không gian pháp tắc, kỳ thật bản chất vẫn đồng dạng thôi.

Kiệt Sâm mỉm cười lắc đầu.

- Cũng khó trách lục phẩm trận pháp không trói buộc được Thần Vương, dùng lĩnh ngộ đại đạo của Thần Vương đối với pháp tắc, có thể đơn giản xé rách lục phẩm trận pháp này, có lẽ trong mắt Nhật Diệu thiên thần đó là pháp tắc hoàn mỹ, nhưng theo Thần Vương xem ra cũng giống như trò trẻ con mà thôi.

Kiệt Sâm mỉm cười, đột nhiên hắn giống như vừa nghĩ tới điều gì, chân mày lập tức nhíu lại.

- Nếu có ai có thể ở bên ngoài không gian pháp tắc Thiên Thần Giới lại sáng tạo ra một không gian pháp tắc hoàn toàn mới, chẳng phải sẽ có thể vây khốn cường giả cấp bậc Thần Vương sao?
Kiệt Sâm khẽ giật mình, nhíu mày suy tư.

Thật lâu, Kiệt Sâm mới thở ra một hơi, ánh mắt càng thêm khẳng định.

- Rất có khả năng này, có lẽ đó là cảnh giới của thất phẩm trận pháp.

Kiệt Sâm cảm khái một tiếng, chỉ tiếc hiện tại hắn vẫn chỉ là Nguyệt Huy thiên thần, hoàn toàn chưa thể đạt tới được loại cấp độ như vậy.

- Cũng không biết năm người Xích Ký rốt cục như thế nào rồi, đoán chừng cũng nên yên ổn đi.


Kiệt Sâm lại quay về trong đại trận, thân thể vốn đứng yên lặng trong mắt năm người Xích Ký cũng liền khôi phục lại hoạt động.

Bên trong Chư Thần kiếm trận.

Năm người Xích Ký vô lực đứng lơ lửng bên trong đại trận, trên mặt không chút biểu tình, vẫn không nhúc nhích, hiển nhiên trong nội tâm đã hoàn toàn mất đi ý nghĩ tiếp tục phản kháng.

Lúc nãy bọn hắn đã thử nghiệm qua vô số phương pháp xử lý, nhưng không một phương pháp nào đạt được thành công, Chư Thần kiếm trận này phảng phất như một thất thải thế giới riêng biệt, không có bất kỳ đồ vật gì, bọn hắn ra không được, ngay cả muốn đi tới gần nhau cũng không có biện pháp, loại cảm giác vô lực thật sâu kia làm trong nội tâm năm người đều vô cùng tuyệt vọng.

Càng làm cho bọn họ thêm bất đắc dĩ chính là Kiệt Sâm đứng ngay trước mặt họ thế nhưng mặc cho họ la hét thế nào hắn vẫn không hề có chút nhúc nhích, làm nội tâm bọn hắn vô cùng tức giận nhưng lại không thể làm gì.

- Hô…
Đúng lúc này, Kiệt Sâm vẫn luôn mỉm cười lẳng lặng đứng yên nơi đó, rốt cục lại nhúc nhích.

.