Dược Thần

Chương 1742: 1742: Chiến Nguyệt Huy Thiên Thần





- Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ, chúng là nên làm sao bây giờ? Có cần đi gọi Kiệt Sâm hay không…
Mạc Khắc Cách Lôi Địch lo lắng nói, chẳng những là hắn những người còn lại cũng lo lắng nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ, trong lòng bọn họ hiện tại có thể giải quyết được nguy cơ này chỉ sợ cũng chỉ có một mình Kiệt Sâm.

- Không, không được, hiện tại chủ nhân đang ở thời khắc mấu chốt tấn cấp Tinh Diệu thiên thần, ngàn vạn lần không thể bị quấy rầy!
Không đợi Bỉ Tư Pháp Mỗ nói chuyện, ba người A Đức Khoa Khắc đã vội vàng lên tiếng.

Từ thượng vị linh thần tấn cấp Tinh Diệu thiên thần, thoạt nhìn tựa hồ chỉ là tấn cấp nhất giai, nhưng trên thực tế trong toàn bộ quá trình cải tạo cho linh sư lớn đến vô cùng, một linh sư tấn cấp là thời khắc trọng yếu nhất, tuyệt đối không thể bị quấy rầy.

- Như vậy…chúng ta đây…
Nghe được lời nói của A Đức Khoa Khắc, trên mặt nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ đều lộ ra vẻ kiên quyết.

- Ca ca…
- Oanh!
Nhưng đúng ngay thời khắc này, cấm chế Linh Dược Sư Tháp rốt cục không còn chịu được nữa, màn hào quang lắc lư kịch liệt, trong tiếng nổ vang cực lớn ầm ầm bạo liệt.

- Chết!
Tát Kim Đặc Sâm âm lãnh cười to, hướng nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ trực tiếp đập xuống một chưởng.

- Liều mạng!
- Tranh thủ thời gian cho Kiệt Sâm đại nhân!
Phảng phất như một ngọn núi lớn trấn áp thế gian vạn vật, nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ liếc nhìn nhau, miệng quát to, liều lĩnh phóng lên trời hung hăng nghênh tiếp.

Chiến đấu, trong nháy mắt mở màn!
- Oanh!

Phảng phất như tiếng sét đánh kinh thiên, kim sắc cự chưởng rơi xuống, toàn bộ không gian rung chuyển, thần lực vô tận bộc phát hóa thành từng đạo khuếch tán hủy diệt hết thảy vạn vật thế gian.

- Ah…
- Liều mạng…
- Nhất định phải ngăn lại hắn…
Cơ hồ tất cả mọi người đồng loạt phóng thẳng lên trời, phóng xuất ra một kích mạnh nhất của chính mình.

- Vận mệnh chi luân – nghịch thiên cải mệnh!
- Sinh mệnh tán ca – phổ độ chúng sinh!
- Thủy hỏa chi ca – viêm diễm bí cảnh!
- Vạn thiên kiếp diệt đao – đao trảm luân hồi!
Từng thanh âm tiếng quát chói tai vang vọng thiên không, thần lực hào quang lập lòe, tung hoành thiên địa, xỏ xuyên tam giới ngũ hành.

Giờ khắc này toàn bộ thiên địa chỉ còn lại hào quang chói sáng, giống như dòng nước ngũ hồ tứ hải đổ xuống, chẳng khác gì thủy triều cuồn cuộn cuốn tới, cả phiến thiên địa biến thành mờ mịt mông lung.

- Hừ, ngu muội!
Tát Kim Đặc Sâm cười sâm lãnh, kim sắc cự chưởng trực tiếp đánh ra.

- Bành!
Thanh âm oanh minh vang vọng thiên địa truyền tới, hai cỗ xung kích va chạm, năng lượng tràn ra cuốn trôi hết thảy, hư không bị xé rách thành hư vô, chỉ còn lại một cỗ năng lượng cuốn tới chôn vùi hết thảy.

- Phốc!
- Ah!
- Phốc xuy…
Đủ loại thanh âm gầm rú thê lương vang lên, sắc mặt nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ tái nhợt, miệng phun máu tươi tung tóe, trường bào nghiền nát, thân thể xuất hiện vô số vết máu như đồ sứ vỡ tan, tùy thời đều có khả năng vỡ vụn.

Chẳng những là Bỉ Tư Pháp Mỗ bọn họ, ngay cả ba người A Đức Khoa Khắc cùng tám hạ vị linh thần đều ngã xuống khỏi không trung, trên người tuôn đầy máu tươi chật vật không chịu nổi.

- Đáng hận!
Toàn thân Bỉ Tư Pháp Mỗ tuôn đầy máu, thần sắc bi phẫn.

Tất cả mọi người thần sắc phẫn nộ, nhưng tận sâu trong ánh mắt đều hiện lên vẻ bất đắc dĩ, đối phương thật sự quá mức cường đại, căn bản bọn họ hiện tại không khả năng chống cự.

- Chỉ là con sâu cái kiến mưu toan nghịch trời, quả thật buồn cười!
Tát Kim Đặc Sâm bước tới phía trước, trong đôi mắt tràn đầy vẻ khinh thường, đồng thời tay phải chém ra lần nữa.

- Oanh long long…
Kim sắc cự chưởng rơi xuống, bao bọc lấy tất cả mọi người, phía trên bầu trời năng lượng bộc phát, trong miệng mọi người cuồng phun máu tươi, ngã đầy xuống dưới chật vật không sao chịu nổi.

- Làm sao bây giờ?
Bỉ Tư Pháp Mỗ trơ mắt nhìn kim sắc cự chưởng giáng xuống, nhưng lại không thể làm gì.

- Hô…

Ánh mắt âm trầm của Tát Kim Đặc Sâm nhìn xuống mọi người, tay phải trực tiếp duỗi ra, vô số kim sắc tơ tuyến ngưng kết trong hư không, cuối cùng hình thành một đạo kim sắc tơ võng bao phủ xuống dưới.

- Mở cho ta!
- Phá!
Mặc dù mọi người đều đã bị trọng thương nhưng vẫn kiệt lực chống cự, liên tục gào thét, nhưng kim sắc tơ võng lại vô cùng kiên cố, mặc cho mọi người làm sao giãy dụa cũng không có tác dụng gì.

- Đám dân chúng bản thổ Tư Đặc Ân các ngươi ta còn hữu dụng, hiện tại tạm thời không giết các ngươi, đến lúc đó có thể dùng các ngươi dẫn xuất Bố La Đặc.

Tát Kim Đặc Sâm âm lãnh lên tiếng, sau một khắc ánh mắt hắn rơi lên trên nhóm người A Đức Khoa Khắc.

- Về phần đám phản đồ các ngươi, hôm nay ta phải thay Hắc Ám Thần Vương bệ hạ thanh lý môn hộ!
Vẻ mặt Tát Kim Đặc Sâm dữ tợn, thân hình bỗng dưng bay vút ra.

- Oanh!
Từng đạo hào quang sáng chói bỗng nhiên xuất hiện trong hư không, hào quang dài tới ngàn trượng kim quang lóng lánh, vô số pháp tắc phù văn cùng đại đạo quy tắc lưu chuyển, chấn nhiếp hư không trảm xuống nhóm người A Đức Khoa Khắc.

Những nơi kim sắc quang mang đi qua, hư không tầng tầng nghiền nát, hóa thành phân tử, vô tận năng lượng khiến thiên địa sụp đổ, năng lượng khủng bố như thế hiển nhiên muốn dồn nhóm người A Đức Khoa Khắc vào chỗ chết.

- Tát Kim Đặc Sâm, chúng ta liều mạng với ngươi!
Một cỗ nguy cơ tràn đầy dâng lên trong lòng nhóm người A Đức Khoa Khắc, giống như bị hoang thú khủng bố nhìn chằm chằm, một cảm giác sợ hãi khủng hoảng lan tràn khắp toàn thân ba người A Đức Khoa Khắc.

- Oanh! Oanh! Oanh!
Trên thân thể ba người tản ra hào quang sáng lạn, như có phong ấn nào đó được mở ra, khí tức trên thân ba người lập tức kéo lên.

Sống chết trước mắt, ba người rốt cục không còn do dự, bộc phát ra lực lượng cường đại nhất của chính mình, bởi vì họ biết rõ nếu còn lưu thủ đối mặt với họ chỉ còn con đường chết.

- Xuy…
- Hưu…
- Oanh…
Hào quang sáng chói xé rách thiên không, ba đạo hồng mang mang theo thần lực khổng lồ từ trong thân thể ba người tuôn ra, cùng công kích của Tát Kim Đặc Sâm hung hăng đụng vào chung một chỗ.


- Chết đi!
Trong lòng ba người phát ra tiếng gào rú kinh thiên.

- Oanh!
Thanh âm oanh minh vang lên đinh tai nhức óc, lưu quang vô tận tán phát, cả phiến thiên địa biến thành mông lung sáng rực.

- Ca ca…
Một màn làm ba người A Đức Khoa Khắc kinh hãi chợt xảy ra, trong hư không một kích ngưng tụ toàn bộ lực lượng của họ bị Tát Kim Đặc Sâm công kích rất nhanh tan vỡ, cuối cùng bị phá thành mảnh nhỏ.

Năng lượng cường đại xỏ xuyên hung hăng đụng vào trên thân thể ba người.

- Phốc xuy…
Máu tươi cùng huyết nhục bay lả tả trong không trung, một kích của Tát Kim Đặc Sâm trực tiếp xuyên thấu thân thể ba người, thiên địa trở thành huyết sắc thế giới.

- Cái gì?
- Điều đó không có khả năng…
- Một kích kia ngưng tụ lực lượng của ba người chúng ta, dù là Tinh Diệu thiên thần cũng chưa chắc chịu nổi, nhất định sẽ bị thương, thế nhưng mà ngươi…
Trong mắt ba người tràn đầy vẻ kinh hãi cùng mờ mịt.

- Tinh Diệu thiên thần? A, đã hơn chút ít rồi!
Khóe môi Tát Kim Đặc Sâm hiện tia cười lạnh, trong cơ thể bộc phát cỗ lực lượng kinh người, rung động thế gian.